Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 740 - Chương 741: Thần Quyên: Quốc Gia (2)

Chương 741: Thần quyên: Quốc gia (2) Chương 741: Thần quyên: Quốc gia (2)Chương 741: Thần quyên: Quốc gia (2)

Valhein không mù quáng vui vẻ, không trực tiếp nhận sức mạnh này, mà là không ngừng phân tích.

Cuối cùng, hắn loáng thoáng hiểu được một điều, nhưng khó mà nói rõ được, dường như có lớp pha lê mơ hồ ngăn cách mình với thế giới.

"Nếu đã là vốn nên nhận lấy thì phải gánh vác trách nhiệm."

Valhein nói xong vươn tay chỉ một cái, ngai thần quốc gia to lớn hóa thành ánh sáng vàng chui vào người của hắn.

Valhein lập tức rút ra khỏi không gian phế tích, đi vào trạng thái minh tưởng.

Chớp mắt sau, làn da của hắn đỏ rực.

Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy kinh ngạc nhìn Valhein, chợt thấy da của Valhein chậm rãi phồng lên, trở nên càng thêm trong suốt.

Mà mạch máu bắt đầu trở nên thô to hơn, máu như thác đổ phát ra tiếng ầm ầm. Nhìn kỹ thì thứ chảy trong mạch máu không phải máu mà là dung nham.

Trong dung nham lẫn chút vàng nhạt.

Vương Đại Chùy ngơ ngác nhìn Valhein, biểu cảm phức tạp:

"Loại lực lượng này, quả nhiên "

“Bô lô ba la.' Địa Ngạo Thiên cũng nghệch mặt ra, liên tục gãi người.

Trên thân thể của Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên cũng bắt đầu biến hóa.

Phong Hậu vốn bám trên vành tai của Valhein đột nhiên bay ra, chuyển thành hình dạng tinh linh nhỏ, tỏa ánh sáng đỏ nhạt, ôm cổ hắn, người chậm rãi vặn vẹo, miệng phát ra tiếng rên nhỏ như nhạc khúc đêm.

Thế giới tinh thân trong minh tưởng, dưới vách ngăn hai giới.

Không gian tối đen, một luồng sáng Thần giới kỳ lạ bao phủ Valhein.

Ánh sáng thần xa nhất.

Trong ánh sáng Thần giới, Valhein nhắm chặt hai mắt, điên cuồng hấp thu lực lượng của ánh sáng Thần giới.

Ánh sáng Thần giới bỗng sáng rực, sau đó các màu ánh sáng nhấp nháy.

Nếu Valhein lúc này mở mắt ra, nhất định sẽ tưởng mình đến quán bar, không, nên nói là thính phòng ca múa vô cùng cổ xưa.

Múa may quay cuồng. Cuối cùng, tất cả ánh sáng thần hòa thành một, hóa thành ánh sáng hỗn độn, như trắng như đen, như trong như đục, như nước như khói, ánh sáng mông lung.

Ở trong ánh sáng thần mông lung đó khiến hiệu quả minh tưởng của Valhein nâng cao nhiều.

Không biết qua bao lâu, Valhein mở mắt ra, đi vào tháp ma pháp.

Vô luận là thiên phú tỉnh linh luôn ngủ say, hay nhóc mập suốt ngày chạy lung tung, hoặc là thú một sừng Địa Ngục luôn thích liếm mặt Valhein, giờ phút này đều sững sờ nhìn bên trên vương miện huyết mạch.

Ngai thần quốc gia lơ lửng trên cao, tỏa ra hơi thở như quân như thần, nhìn xuống thiên hạ, hiệu lệnh chúng sinh.

Lần này, Valhein cảm giác ngai thần quốc gia không thô tục, dù hoàn toàn bằng hoàng kim cũng hoàn mỹ dung hợp bá khí và nghệ thuật, cân bằng thế tục và siêu phàm.

Mình rồng là cánh, Người Khổng Lồ chống lưng, tay vuốt Nộ Xà, mông ngồi trên thiên hạ.

Valhein dường như nhìn thấy một chuỗi cơn sốt vụt qua đáy mắt đám thiên phú tinh linh, người hâu ma pháp và hóa thân ma pháp.

6661

Hoàng cung Ba Tư.

Isina xụ mặt.

Từ khi tin Mardonius thua trận truyền đến, nguyên hoàng cung lòng người hoảng sợ, nếu không phải vì an ủi chị của mình, tức là vợ của Mardonius thì nàng dù chết cũng sẽ không tới nơi này.

Ai biết cha của mình, Darius khi nào thì nổi giận.

Nhưng làm Isina bực tức nhất là đã hứa mang vê di hài Phong Hậu cũng mất!

"Người Hy Lạp chết tiệt! Tại sao mỗi lần gặp phải người Hy Lạp thì ta luôn xui xẻo? Không có vua của thần lùn lửa, không có đá Thần Tích, bây giờ không có luôn di hài Phong Hậu! Urak nắm giữ ma pháp hệ hỏa tiến hóa không lẽ là Valhein2 Không thể nào, hắn không thể nắm giữ hai loại ma pháp tiến hóa nhanh như vậy được, thiên tài như Aristoteles đều không làm được.'

Isina tháo khăn che mặt xuống, đi qua đi lại trong cung điện, thân thể yểu điệu lắc lư, trang sức bằng đá ngọc phát ra tiếng êm tai dễ nghe.

Nhưng mặt mày Isina đầy bực tức.

"Người Hy Lạp chết tiệt, chẳng những phá hỏng kế hoạch của Đại đế, thậm chí cũng phá hủy kế hoạch của ta! Di hài Phong Hậu của ta! Ta ở trong biên cảnh Ba Tư mất thời gian lâu như vậy vẫn không tìm được, lẽ nào ước mơ triệu hoán sư Thần Tích của ta thật sự tan biến, chỉ có thể làm triệu hoán sư Kỳ Tích sao? Ta không cam lòng!"

"Càng xui xẻo là, lần này viễn chinh thất bại, nghĩa là lân sau chủ đạo viễn chinh sẽ là tên điên GilgameshI Phân bạo quân của hắn không cần biết giao hẹn giữa hai nước, nếu chọc giận hắn thì có lẽ sẽ trực tiếp ra tay hủy thành. Đến lúc đó dẫn phát Bán Thần Hy Lạp ra tay thì toàn bộ đại quân Ba Tư xong rồi. Lần này ít nhất còn có thể chuộc người, lần sau chỉ có thể chuộc lại xác chết!"

"Đáng chết, thật sự đáng chết! Tại sao từ khi quen Valhein thì ta ngày càng xui xẻo? Hưm, nhưng bộ dụng cụ ăn kiểu mới bán rất tốt, cho ta kiếm được nhiều vàng đại bàng, tổng thể thì Valhein mang đến vàng đại bàng vượt rất xa thu lợi của ta. Từ khía cạnh ích lợi, hắn là đồng bọn hợp tác tốt, nhưng theo tình cảm thì ta thật sự rất muốn bóp chết hắn!"

Ngay lúc này, hộ vệ trung niên râu xôm của nàng vội vã đi vào, mặt mày hớn hở.

“Điện hạ, có tin tức! Có tin tức!”

"Tin gì?" Isina cố nén ngữ khí hơi không kiên nhẫn.

"Có tin tức của nhánh cây Thế Giới!"

"Thật không?" Isina hưng phấn thét chói tai, gân như lạc giọng.

“Thật sựt"
Bình Luận (0)
Comment