Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 752 - Chương 753: Quá Khứ Của Miltiades (2)

Chương 753: Quá khứ của Miltiades (2) Chương 753: Quá khứ của Miltiades (2)Chương 753: Quá khứ của Miltiades (2)

Một đại tướng Truyền Kỳ cao lớn, một người già tóc hoa râm.

Một ma pháp sư như yêu nghiệt, một người trẻ tuổi tóc đen.

Người già đang cảm tạ người trẻ tuổi.

Quá khứ đang tán thành tương lai.

Toàn trường sôi trào, hoan hô ầm ï.

“Miltiadest

"Vua của Marathonl"

Mọi người thi nhau hoan hô hai người.

Không có người bởi vì Miltiades hạ mình mà coi thường hắn, ngược lại càng kính trọng gấp mười lần, gấp trăm lần!

Hắn đại biểu tất cả người Hy Lạp cảm tạ.

Hắn cũng đang đại biểu bản thân cảm tạ tất cả người Hy Lạp.

Hắn cảm tạ không phải một người mà là lực lượng đại biểu tương lai và hy vọng.

“Miltiadesl

"Vua của Marathon!"

Nhiều chiến sĩ trẻ lau nước mắt, cao giọng hoan hô.

Mỗi người đều cảm thấy hãnh diện chưa từng có.

Ma pháp sư và chiến sĩ cấp bậc cao thấy cảnh này, trong lòng dâng lên cảm xúc khác lạ.

Có lẽ, đây là nguyên nhân hắn trở thành Truyền Kỳ không bao giờ cổ hủ ở yên một chỗ.

Vĩnh viễn tán thành, thậm chí chủ động tán thành sinh mệnh mới.

Miltiades gắn huân chương người vĩ đại thứ chín lên ngực Valhein.

Khi tiếng hò reo của tướng sĩ hạ thấp, Miltiades câm huân chương thứ mười, mọi người đều rất quen mắt.

"Đây là huân chương binh sĩ trưởng, được rồi, hãy nhìn bức tường huân chương này đi, ta hơi phiên rồi. Ta đột nhiên phát hiện thanh niên đáng ghét này lần đầu tiên ra chiến trường! Tên khốn này đang đả kích chúng ta sao? Nào, mọi người cùng ta đuổi hắn xuống đài!" Miltiades vẻ mặt ghét bỏ.

Mọi người cười to, ồn ào la ó.

"Đây là huân chương đội trưởng, lười khích lệ hắn!" "Đây là huân chương bình đoàn trưởng, xnhìn xem, cái thứ mười hai rồi, vải dày dữ."

Tiếp đó, Miltiades câm lấy huân chương thứ mười ba, giơ lên cao, cười nói:

"Xem, đây là huân chương tướng quân, ta còn nhớ buổi chiều bệ hạ Theseus đeo cho ta, ngài nói: Nhóc, hy vọng có một ngày, ngươi cũng có thể đeo huân chương cho người khác. ' Lúc ấy ta nhất định sẽ làm như vậy. Nhưng hiện tại ta mới hiểu, lúc ấy tâm trạng của bệ hạ Theseus rất phức tạp, dù sao chàng trai đứng trước mặt hắn có lẽ tương lai càng ưu tú hơn hắn."

Mọi người cất tiếng cười to.

Paloma nghe được tên ông nội của mình thì cười mắt cong cong.

Đeo huân chương tướng quân cho Valhein xong Miltiades xoay người nhìn hướng tất cả mọi người.

Trong hộp gỗ còn một quả huân chương nằm yên ở trong đó.

Đôi mắt của Miltiades đột nhiên trở nên vô cùng sâu thẳm:

"Thật ra ta phạm một sai lâm."

Toàn trường lặng ngắt như tờ, im ắng nhìn Miltiades.

"Quân công, vinh diệu, thực lực của người trẻ tuổi này đã vượt qua tưởng tượng của chúng ta. Dựa theo thông lệ, ta nên rèn giữa tính tình của hắn, có thể tránh cho hắn tự cao tự đại, cũng có thể tránh cho hắn bị tội ác công kích. Trưởng bối của chúng ta làm như vậy, cha mẹ, tổ tông của chúng ta đều trải qua như vậy. Chúng ta làm loại việc này, không là vì hại hắn, không phải bởi vì sợ hắn vượt qua chúng ta, mà là bảo hộ hắn."

Rất nhiều người nhẹ gật đầu.

"Ta bị mài giữa, Themistocles bị mài giữa, gân như mọi người ta quen đều đã bị mài giữa. Đương nhiên, có người từ từ trưởng thành, có người không gượng dậy nổi. Vô luận là ta hay những người này, chúng ta cứ cảm thấy đây là nên làm, đây là chính xác, mãi đến khi người trẻ tuổi này xuất hiện, ta bắt đầu hoài nghi."

Mọi người nghi hoặc khó hiểu nhìn Miltiades.

"Chúng ta làm như vậy cần có một cơ sở, đó là chúng ta chính xác hơn hắn. Về vận dụng ma pháp, ta chính xác hơn Eculid không? Không. Khi đối diện Quân Đoàn Người Khổng Lồ, ta chính xách ơn ma pháp sư trẻ tuổi này không? Không. Vậy Như vậy, tại sao ta cảm thấy mình có thể lựa chọn thay hắn? Tại sao ta sẽ cảm thấy mình có thể mài giũa hắn? Lỡ như, tan ói là lỡ như, lỡ như ta sai thì sao?"

Miltiades nhìn tất cả mọi người.

Không ai có thể đáp lại.

"Trải qua trọn một đêm suy nghĩ, ta rốt cuộc hiểu ra, ta bảo hộ hắn không hề sai, nhưng mà, ta đang ngạo mạn bảo hộ hắn. Nếu đám già chúng ta thật sự chính xác thì loài người chúng ta sẽ là thế hệ sau mạnh hơn thế hệ trước. Nếu đám chúng ta chính xác thì người đời sau lại như thế nào? Ta tin tưởng tương lai loài người sẽ càng lúc càng tốt, nhưng ta lại dùng hành động thực tế phủ định bản thân."

Mọi người yên lặng nghe.

"Ta nghĩ mãi, bỗng thiếp ngủ, có một giấc mơ. Mơ ta hiện tại đột nhiên trở về quá khứ, gặp ta của quá khứ."

"Ta của quá khứ không có trí tuệ cao, lực lượng cũng không mạnh, còn khóc nhè, đang gặp đãi ngộ bất công, hắn bị vu hãm, bị ác ý công kích, cực kỳ thống khổ. Hắn hỏi ta, tại sao những kẻ cao cao tại thượng, luôn miệng đạo đức mà không trợ giúp hắn? Thậm chí những người tán thành hắn cũng không vươn tay ra?"

"Ta suy nghĩ một hồi, nói, đây là con đường mỗi người phải đi qua."

"Tiếp đó, hắn đột nhiên nói một câu rất tục nhưng ta không trả lời được, hắn hỏi: Ngươi luôn ăn cơm, nhưng có một ngày, đột nhiên có người ép ngươi ăn phân. Rất hiển nhiên, ngươi sẽ không chết vì ăn phân, ngươi sẽ tiếp tục trưởng thành, tiếp tục lớn lên. Vậy sau khi ngươi lớn lên vẫn sẽ nói mỗi người đều nên ăn phân chứ? Ngươi sẽ nói người ép ngươi ăn phân là đang gián tiếp trợ giúp ngươi sao?"

"Ta chợt nhận ra, trên đường đời của chúng ta định sẵn sẽ bị ép ăn các loại phân, không thiếu vị nào. Chúng ta đến thế giới này, chúng ta nỗ lực, không phải bắt buộc ăn phân, nhưng nhất định phải khiến bản thân không ăn phân, phải cho cànng heièu người không ăn phân. Ta nên nói rằng chuyện này là đau khổ, chúng ta phải học được từ đau khổ, nhưng chúng ta cũng nên hung hăng đánh một trận kẻ ép mình ăn phân, tránh cho hắn liên tục không ngừng đút phân cho người khác, bởi vì bắt người ta ăn phân là sai."

"Trong lòng ta tràn ngập áy náy, thì ra ta của quá khứ luôn gặp đau khổ, chưa từng gián đoạn, hắn không thiếu đau khổ hay thống khổ, mà thiếu sự quan tâm, trợ giúp, yêu."

"Hắn đột nhiên cười hỏi: vô cùng cảm tạ lương thiện và bảo hộ của ngươi, nhưng mà, ngươi có thể buông xuống cường quyền của ngươi, khiến bản thân ta lựa chọn sao?”

"Ta đột nhiên bừng tỉnh, từ từ lau khô khóe mắt."

"Ta ngồi dậy, nói, tốt."

Miltiades mỉm cười nhìn quét toàn trường.

"Ta không có phản bội ta của quá khứ, dù tóc trắng, lưng còng, vẫn luôn trở thành ta càng tốt hơn."
Bình Luận (0)
Comment