Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 775 - Chương 776: Thầy Trò Gặp Lại, Tình Cảm Chân Thành Thắm Thiết

Chương 776: Thầy trò gặp lại, tình cảm chân thành thắm thiết Chương 776: Thầy trò gặp lại, tình cảm chân thành thắm thiếtChương 776: Thầy trò gặp lại, tình cảm chân thành thắm thiết

Xe ngựa dừng lại.

"Thưa ngài, nơi này chính là phân viện Học viện Plato." Cửa xe mở ra, người đánh xe cung kính đứng ngoài cửa.

"Ừm"

Valhein xuống ngựa, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Một cái cổng lớn không chênh lệch bao nhiêu với Học viện Plato, cũng thấp hơn rất nhiều.

Con đường phía trước kém xa con đường lớn Sokrates, nhưng cũng đủ để sáu con ngựa chạy song song.

Ánh mắt Valhein rơi vào trên cột đá ở cổng phân viện Học viện Plato.

Bên trên cũng có một hàng chữ giống nhau.

Người không hiểu hình học không được phép tiến vào.

Bên trong cánh cổng đá cẩm thạch đơn giản, hành lang đá màu xanh nhạt kéo dài tới trước.

Hai bên đường lát đá chỉ có vài pho tượng thô ráp bình thường, phần cuối cũng không có hô Hải Ma Thú to lớn, chỉ là bồn hoa.

Xa hơn ở bên trong là khu kiến trúc màu trắng và cây cối hoa cỏ, giống như một học viện giữa rừng cây vậy.

Ngón cái tay phải Valhein búng một cái, một đồng bạc chim công xoay tròn bay về phía người đánh xe, phát ra tiếng keng thật nhỏ.

Người đánh xe nhanh nhẹn nhận lấy đồng bạc chim công, vui vẻ nói: "Cám ơn ngài ban thưởng."

Valhein gật đầu, đi vào phân viện Plato.

Hoàn toàn không có ai quản, thỉnh thoảng có người lạ đi ngang qua, hai bên chỉ gật nhẹ đầu, coi như chào hỏi.

Phía sau bồn hoa là chính điện, cửa lớn đóng chặt, xuyên qua cửa sổ có thể thấy được bên trong trống rỗng.

Trong đầu Valhein hiện lên bố cục của học viện, thử đi sâu vào bên trong.

Không bao lâu sau, dọc theo đường đá vụn, băng qua khu rừng thưa thớt, đi tới bãi cỏ xanh bát ngát.

Một vài ma pháp sư đang đi trên bãi cỏ, tán gẫu với nhau. Eculid đang ở nơi đó lớn giọng nói, nhóm ma pháp sư lớn tuổi hơn hắn chăm chú nghe giảng, còn thường xuyên gật đầu, ngay cả giáo vụ trưởng Larens cũng thỉnh thoảng gật đầu.

Đột nhiên Eculid dừng bước, liếc mắt nhìn sang Valhein.

"Ồ, đây là học sinh nào của học viện mà lại không lễ phép như thế? Mau đuổi đi đi."

Valhein cười ha ha nói: "Ta vừa nghe thấy tiếng heo gặm, tới xem thử thì quả nhiên có người bị gặm hết cả não rồi."

Nhóm giáo viên của Học viện Plato lại càng nghi ngờ hơn, đặc biệt là một số ít người biết thân phận của Valhein, hai người này không phải vẫn luôn ở cùng nhau sao, sao giọng điệu có chút không đúng như thế?

"Valhein!" Thây Niedern với mái tóc đỏ hệt như hạc ở giữa bầy gà, mỉm cười đi nhanh tới.

"Thầy Niedern." Valhein gật nhẹ đầu.

Nhìn nụ cười và dáng vẻ chân thành của Niedern, trong lòng Valhein tràn đầy ấm áp, lúc này mới là thây của mình, nào giống như hai người kia. Aristoteles thì cả ngày cứ giả vờ giả vịt, mà Eculid thì chỉ nhìn chằm chằm đồng vàng đại bàng ở trong túi tiền mình.

Niedern đi tới gân, người trung niên vẫn luôn nghiêm nghị này nhiệt tình giang tay, con mắt giả cũng tràn đây ấm áp.

Valhein cũng giang tay, hai thây trò thân thiết ôm nhau.

Ngoại trừ Eculid, nhóm giáo viên thấy một màn này đều mỉm cười.

Thế nhưng có vài giáo viên nhếch môi khá cao.

Hai người tách ra, hai tay Niedern vịn vai Valhein, hai mắt sáng lấp lánh.

Valhein mỉm cười, nghĩ thâm mình đã cao lớn hơn, cấp bậc cũng gia tăng, thây Niedern nhất định sẽ nói...

"Bài tập làm xong chưa? Ta kiểm tra một chút." Niedern tươi cười, ánh mắt chân thành.

Nhóm giáo viên ở trên bãi cỏ vui vẻ bật cười, Eculid cười nắc nẻ như trẻ con, miệng ngoác đến tận mang tai.

Valhein nhìn Niedern và nhóm giáo viên, lúc bọn họ cười lên, da nhăn lại, xiêu xiêu vẹo vẹo lộ rõ mấy từ.

Xử học sinh.

"Niedern - không phải người... Valhein từ trong hàm răng phun ra hai chữ.

"Lâu vậy rôi không gặp, hình như trò cao lớn hơn một chút, tốt lắm. Bài tập thế nào rôi?" Niedern giống như hoàn toàn không nghe thấy lời Valhein nói.

'Ha hat" Valhein giống như một cậu bé cười giả lả, lấy sách ma pháp của bản thân ra, lật tới vị trí bài tập.

Niedern vừa xem vừa lật thật nhanh, đồng thời phê bình.

"Tốt lắm, tuy chữ viết hơi ngoáy, chứng tỏ khi viết trò khá gấp gáp."

"Bài trận pháp ma pháp này sai rồi, nhớ kỹ phải ghi chú màu đỏ, để vào phần sai..."

"Sự tiến bộ của trò thế mà đã vượt qua trường học rồi, xem ra mấy tháng này khá nhàn nhã...

"Ø? Trò thế mà lại dùng kiến thức về vị diện để giải thích đề bài này, quả thực rất đáng giá, nhưng cần phải viết lại..."

"Mấy phần đề thi này làm không tệ, xem sơ qua một chút thì có thể lọt vào top năm của lớp..."

"Ngôn ngữ ma quỷ, ngôn ngữ người khổng lồ và ngôn ngữ nguyên tố của trò đều tiến bộ rất lớn, xem ra có liên quan tới huyết mạch..."

"Phân từ đơn này ghép sai rồi, sao lại không nhớ kỹ chứ?"

"Phần bài tập vê nhà này tạm ổn, ghi chép cẩn thận, sống động như thật, sự khuất nhục của dũng sĩ giác đấu được viết rất nhuân nhuyễn..."

"Trận pháp ma pháp Bạch Ngân của trò tiến bộ rất nhanh, có điều không có cách nào, ai bảo trò lại ngoài ý muốn trở thành ma pháp sư Bạch Ngân chứ. Coi như cũng tạm đi."

Niedern khép sách ma pháp, trả lại.

"Thầy à, ta có thể trực tiếp tham gia cuộc thi cuối kỳ của học kỳ này được không?" Vẻ mặt Valhein thực lạnh nhạt.

"Không thành vấn đề. Có điều, trước tiên trò nên để bọn ta xem người hầu ma pháp của trò. Mặt khác, năm ba có một môn là người hâu ma pháp, trò đừng quên cần phải học cho giỏi đấy." Niedern nói.

Valhein mặt không biểu cảm làm phép, triệu hồi ra Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.

"Chào thầy đi!"

"Bô lô ba la!" Hai người hầu nghiêm túc chào hỏi, tinh thân phấn chấn.

Nhóm lão pháp sư lao qua, giống như một đám lưu manh sờ tới sờ lui trên người hai người hâu.

Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy không ngừng hướng ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía Valhein.

"Hai người nhớ kỹ ngày hôm nay, đây là ngày khuất nhục nhất của các ngươi, chờ đến khi các ngươi thăng cấp lên Hoàng Kim thì nhất định phải đè bọn họ xuống đất, dùng sức... mà sờ." Valhein đờ đẫn nói.
Bình Luận (0)
Comment