Chương 780: Ma pháp sư siêu lóe sáng
Chương 780: Ma pháp sư siêu lóe sángChương 780: Ma pháp sư siêu lóe sáng
"Người của nửa học viện đều biết cả rồi! Cho ta một ma pháp khí Hoàng Kim hữu dụng thì chuyện này ta cho qua, còn giúp thây kiếm một khoản nhỏ, đương nhiên lần này tiền lời sẽ chia đều." Valhein nói.
Vẻ mặt Niedern thực đau khổ nói: "Lần trước bọn họ đền hơi nhiều, lân này nhất định đã có kinh nghiệm, chỉ đặt cược mấy thứ rẻ thôi, sẽ không kiếm được nhiều đâu."
"Vì thế lần này ta mới muốn chia đều, thầy sẽ không thiệt đâu mà." Valhein nói.
“Ta suy nghĩ chút đã.' Niedern nói.
"Thầy à, mỗi ngày bọn thầy đều chơi như thế, sớm muộn gì cũng trở mặt thôi." Valhein nói.
Niedern cười cười nói: "Trò không hiểu đâu, thứ mà bọn ta đặt không phải ma pháp khí mà là nhân tình."
"Là sao?" Valhein hỏi.
"Lần đó ta thắng được không ít ma pháp khí, nhưng hơn phân nửa đều là loại ma pháp khí có cũng được mà không có cũng chẳng sao, đối với bọn ta thì đó chẳng tổn hao căn cốt gì cả, hơn nữa vài năm cũng chưa chắc có một lần cược lớn đến thế. Người bị thua những món ma pháp khí quan trọng, sau đó cứ tìm tới cửa cùng ăn uống một phen rồi mặt dày xin lại. Nhưng bọn họ sẽ nợ một nhân tình." Niedern nói.
"Hiểu đại khái. Các giáo viên tinh thông một lĩnh vực khác nhau, sẽ có lúc cần nhờ người khác giúp đỡ nhưng chưa chắc người ta đồng ý giúp, cũng ngại nhờ không công, vì thế lúc này cần dùng chút nhân tình này?" Valhein hỏi.
"Đúng vậy. Hơn nữa nhân tình này thật ra cũng rất ít khi dùng tới, phần lớn đều là người có quan hệ thân thiết mới dùng tới. Ngươi chỉ thấy được lần trước ta thu hoạch được không ít, nhưng không thấy được ta nợ bao nhiêu người. Lần trước ta đặt Con Mắt Sương Bạch, nếu thua thì lẽ nào bọn họ lại moi tròng mắt ta ra chứ? Ngươi còn nhỏ, không hiểu được tình hữu nghị của bọn ta đâu." Niedern cười nói.
Valhein nhìn thoáng qua mắt trái Niedern, gật đầu nói: "Một đám con bạc tô điểm đẹp cho chính mình."
Niedern thật muốn vỗ một phát vào ót Valhein, nhưng cố nhịn.
"Lần này chia đều đi, bọn họ sẽ không đặt nhiêu." Niedern nói.
“Trước tiên cho ta một món ma pháp khí Hoàng Kim không tệ đi, trên người ta không có món nào cả." Valhein giơ tay lên.
"Ta không tin, để ta xem nhẫn không gian của trò đi." Niedern nói. "Được rồi, vậy ta cũng xem nhãn không gian của thầy." Valhein nói.
"Vậy không xem. Rõ ràng trò đang chột dạ.”
"Vâng, thầy thì không chột dạ đâu. Dù sao thì ta cũng biết trong tay thầy khẳng định có thứ tốt, ta rõ tính tình thầy nhất, vừa xấu xa vừa gian xảo lại còn quỷ quyệt, cố tình lại trông nghèo như thế, rõ ràng là có vấn đề." Valhein nói.
Vẻ mặt Niedern thực bất đắc dĩ, nói: "Chờ đến khi trò lên được cấp bậc Hoàng Kim sẽ hiểu, làm cái gì cũng tốn tiền cả! Giống như lần trước đánh cược kiếm được một chút, cơ bản đều dùng hết cả rồi, có mua trận pháp sáng tạo của người khác, có mua nguyên liệu cường hóa sáng tạo, số còn lại thì để dành đổi ma pháp khí Thánh Vực, ta chỉ có... một ma pháp khí Thánh Vực mà thôi, chính là mắt trái của ta."
"Khi nãy thây đã do dự, xem ra thầy có ít nhất là hai món ma pháp khí Thánh Vực, thậm chí là ba.' Valhein nói.
Niedern bất đắc dĩ liếc nhìn ma pháp khí trên người Valhein.
"Giống như nhà buôn vậy. Người mới giàu có sẽ cố gắng biểu lộ sự giàu có của mình, sẽ bị người ta cười nhạo là nhà giàu mới nổi. Nhưng có nhiều người buôn bán phất lên một khoảng thời gian sẽ bắt đầu giả nghèo, nhưng thực tế thì không phải bọn họ muốn giả nghèo, mà là bọn họ quen biết được nhiêu người hơn, tự hiểu lấy mình. Người giàu thật sự, nhất là loại quý tộc hoặc nhà buôn giàu có nhất thành bang, bọn họ đều không chú ý tới đánh giá của người khác, thích cái gì thì làm cái đó. Ví dụ ta đã từng thấy một quý tộc thích mặc một bộ áo da, người sáng suốt đều nhìn ra bộ áo da đó rất đáng tiền, đều cho rằng hắn khoe của, nhưng thực tế thì đó là một bộ áo da rồng, hắn không nói thì liệu ngươi có nói hắn là khoe của hay không? Không! Bởi vì hắn đã không còn khái niệm giàu nghèo nữa rồi." Niedern nói.
"Ý của ngươi là, trong lòng cảm thấy không đủ giàu mới giả nghèo? Giàu tới một mức độ nào đó thì sẽ không cố gắng che giấu nữa, bởi vì bọn họ không biết dùng tiên để suy xét nữa, chỉ biết suy xét tới chuyện mình có thích hay không mà thôi. Nói cách khác, định nghĩa giàu và nghèo của bọn họ rất khác với phần lớn chúng ta." Valhein nói.
"Đúng vậy. Ví dụ như ngươi!" Niedern u oán nhìn Valhein.
"Không không không, ta đeo ma pháp khí không phải vì khoe của, cũng không phải vì trong mắt không có khái niệm giàu nghèo, ta chỉ vì bảo vệ tính mạng mà thôi! Ta chỉ hận không thể dán ma pháp khí đầy người. Ta chỉ có một chút tiền mà thôi, so với Aristoteles thì vẫn còn kém quá xa!" Valhein nói.
"Aristoteles cái gì cũng tốt, chỉ là rất thích khoe khoang!" Niedern nói.
"Đúng thế, ta không thích nhìn hắn chút nào!"
Hai thầy trò nhìn nhau, đều nhìn thấy buồn bã và đồng cảm trong mắt đối phương. Mình thật sự quá nghèo!
"Đừng lảng sang chuyện khác, một ma pháp khí Hoàng Kim. Thầy xem Aristoteles phóng khoáng cỡ nào, trực tiếp tặng ta một chiếc xe ngựa ma pháp, thây xem giáo viên nhà người ta đi! Sao thầy lại không học theo chứ?" Valhein chỉ hận không thể rèn sắt thành thép.
"Sao trò không học theo tài hoa của Aristoteles đi?" Niedern hỏi ngược lại.
"Vậy chờ ta trở thành ngũ kiệt của học viện, có thể so với Aristoteles, của cải của thây cũng có thể so với hắn chứ?" Valhein hỏi.