Chương 836: Cho phép các ngươi
Chương 836: Cho phép các ngươiChương 836: Cho phép các ngươi
Eugene không hề tức giận, ánh mắt xoay chuyển nói: "Đồng ý! Có gì mà không dám chứ! Có điều hiện giờ là giải thi đấu Pythian, không thể thay đổi quy tắc, trước tiên ngươi phải đồng ý sẽ không biến thân thành Người Khổng Lồ thì ta sẽ đánh một trận gục ngã với ngươi."
Valhein đang do dự thì người chủ trì nói: "Hai người có thể tiến hành trận chiến gục ngã trước, ai thua thì chủ động từ bỏ giải quán quân, như vậy sẽ không tính là vi phạm quy tắc giải thi đấu Pythian."
Khán giả nghe thấy ngay cả người chủ trì cũng đã đồng ý, vậy thì còn do dự gì nữa chứ?
"Trận chiến gục ngã!"
"Trận chiến gục ngãt"
Toàn trường vang lên tiếng gào của khán giả.
Eugene thấy mình thật sự là tự mua dây buộc mình, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ta đồng ý, trước tiên tiến hành trận chiến gục ngã. Ai thất bại thì từ bỏ trận chung kết. Tới đi! Không cho phép ngươi biến thân thành Người Khổng Lồ!"
"Yên tâm!" Valhein nói.
Tiếng còi vừa vang lên, hai bên nhắm về phía đối phương.
Eugene lập tức ra trận, nhưng không giống với quyền anh, thi đấu vật lộn có thể dùng chân, vì thế chân càng có lực hơn chính là xu hướng tấn công chính trong môn vật lộn.
Tìm đúng thời cơ, Eugene đá mạnh chân phải.
Gần như cùng lúc với khi Eugene nhấc chân, Valhein cũng giơ chân đá tới.
Âm!
Chân hai người va chạm ở giữa không trung phát ra một âm thanh nhỏ.
"Chậc...' Eugene hít một hơi khí lạnh, vội vàng thu hồi chân phải, cũng theo bản năng dùng mũi chân trụ mặt đất thử kiểm tra, phần va chạm hơi đau một chút.
Valhein mỉm cười, chân phải không hề có chút dị trạng.
Một vài người quan sát kĩ phát hiện chân Eugene xuất hiện chút sưng đỏ, mà chân Valhein thì trơn bóng như thường.
Valhein ngoắc tay với Eugene.
Eugene hừ lạnh một tiếng, tiếp tục dùng chân tấn công.
Nào biết cách đối phó của Valhein rất đơn giản, cứ dùng chiêu y hệt Eugene mà ứng phó, vì thế dẫn tới chân hai người không ngừng tấn công. Lúc ban đầu Eugene cắn răng, sau đó ngừng dùng chân phải tấn công, chuyển sang dùng chân trái.
Nhưng chậm rãi hắn giảm bớt dùng chân tấn công, chuyển sang dùng nắm đấm.
Khán giả toàn trường có thể thấy rõ, chân Eugene có một mảng lớn tím xanh, giống như có chi chít quả nho tím trên làn da.
Trong mắt Valhein thì giống như dấu vết để lại sau khi giác hơi.
Eugene không dùng chân nữa, nhưng Valhein vẫn không dừng lại.
Chân và tay cùng tung ra, tấn công ngày càng mãnh liệt, ngày càng mạnh mẽ, Valhein thậm chí liều mạng dính đòn cũng phải đánh trúng Eugene.
Thế nhưng không có thần lực, sức mạnh và thiên phú của Eugene có mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể phá hủy được áo giáp nham thạch.
Điều này dẫn tới cuộc chiến của hai người cực kỳ đặc sắc, rất nhiều người vẫn luôn gào rú suốt buổi.
Thế nhưng Valhein từ đầu đến cuối không hề bị tổn hại chút nào, mà vết thương trên người Eugene thì ngày càng nhiều, động tác ngày càng chậm.
Qua ba phút, Valhein lại càng tấn công mạnh mẽ hơn, không ngừng tiến tới, không ngừng tấn công.
Bởi vì trận chiến gục ngã không có hạn chế phạm vi, Valhein vẫn đi tới, mà Eugene vừa chịu đòn vừa lui về sau.
Lui một hồi lâu thì Eugene phừng lên lửa giận, dốc toàn lực phản công.
Hai người tung nắm tay không ngừng đánh trúng vào cơ thể đối phương, bắp thịt cuộn lên, khớp xoắn lại, xương rung động, và vết máu trên người Eugene tạo thành vẻ đẹp bạo lực như đóa hoa nở rộ rực rỡ dưới ánh sáng mặt trời.
Khán giả xem mà nhiệt huyết sôi trào, lớn tiếng cổ vũ hai người.
Thế nhưng chỉ một chốc lát sau, Eugene bởi vì thể lực cạn kiệt và bị tấn công quá dồn dập ảnh hưởng, lần thứ hai bắt đầu lui vê sau, đòn tấn công ngày càng yếu hơn.
Valhein giống như con rối không có tình cảm chỉ biết chiến đấu, không ngừng tấn công, đấm thẳng, đấm móc, đá ngang... tấn công, không ngừng tấn công.
Cuối cùng, Valhein đấm một phát trúng vào mũi Eugene.
Eugene kêu lên đau đớn một tiếng rồi ngửa mặt lên trời ngã xuống đất.
Valhein lui về phía sau.
"ValheinI
"Valhein Trọng tài vội vàng đi tới bên cạnh Eugene, Eugene xua tay, bụm mũi đứng dậy.
"Tiếp tục!" Eugene ngoắc tay với Valhein.
Valhein cười to, một lần nữa tấn công.
Hai bên một lân nữa tiến hành chiến đấu kịch liệt.
Khán giả cực kỳ chăm chú quan sát chiến đấu.
Chỉ chốc lát sau, Eugene đã một lần nữa bị Valhein đánh bại.
Valhein ngừng tay.
Chỉ một chốc lát sau, Eugene chậm rãi bò dậy, nhếch môi, hai chiếc răng cửa đã bị rụng, hàm răng xuất hiện lỗ hổng đen như mực, miệng đầy máu nhưng cười nói: "Tiếp tục!"
Valhein trịnh trọng gật đầu, lần thứ hai xuất chiến.
Ba lần, bốn lần, năm lần...
Sau khi Eugene ngã xuống lần thứ sáu thì không còn đứng dậy nữa, sau đó giơ cao cánh tay phải, cong các ngón khác lại, chỉ duỗi ngón trỏ.
Là dấu hiệu chịu thua.
Người chủ trì lớn tiếng nói: "Chúng ta hãy chúc mừng Valhein, quán quân vật lộn và Vua Vật Lộn mới của Pythian! Ma pháp sư tàn bạo Vua Vật Lộn, Val... Hein!"
"Valhein Valhein Valhein!"
"Valhein Valhein Valhein!"
Toàn trường vui sướng.
Valhein gật đầu chào hỏi khán giả, sau đó tới ngồi bên cạnh Eugene.
Thầy tế tư đi tới sử dụng thần thuật điều trị cho Eugene.
"Thế nào rồi?" Valhein hỏi.
"Cũng tạm, rất đã! Lâu lắm rồi không có được cảm giác chiến đấu vui sướng như thết" Mặt mày Eugene đầy máu me, thế nhưng nụ cười rất xán lạn.
Người chủ trì một lân nữa nói: "Chúng ta cũng hãy chúc mừng cho Eugene, chúc mừng vị á quân vật lộn này! Hắn đã thất bại, cả người toàn là máu, ngã xuống đất, thế nhưng hắn đã chiến đấu như một chiến sĩ, chảy máu như một chiến sĩ, chiến bại như một chiến sĩ! Đây chính là chiến sĩ của Hy Lạp chúng ta! Eu... Gene!"
'Eugenel"
"Eugenel"
'Eugenel"
Mọi người phát ra tiếng hoan hô ca ngợi. Đây mới là màn thi đấu mà mọi người muốn nhìn thấy, không liều lĩnh khiêu chiến, không phân tranh quý tộc bình dân, không có những thứ lộn xôn.
Chỉ là một trận thi đấu sạch sẽ, sảng khoái đánh một trận.
Vết thương của Eugene kém xa Euckeno trước đó, một cột sáng chiếu xuống, toàn thân nhanh chóng được trị xong.