Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 841 - Chương 842: Rất Đúng Lúc

Chương 842: Rất đúng lúc Chương 842: Rất đúng lúcChương 842: Rất đúng lúc

"Nếu như Herodotus còn sống thì nhất định sẽ đeo huy chương Mặt Trời Truyền Kỳ, lộ ra nụ cười ngượng ngùng gọi ta một tiếng thầy."

Niedern nhìn bầu trời đêm, uống cạn một ly rượu nho thật lớn.

"Năm đó đã xảy ra chuyện gì?" Valhein hỏi.

Ánh mắt Niedern mờ mịt, giống như chìm vào hồi ức.

Một hồi lâu sau, hắn thở dài.

"Đối với sự trả thù chuyện Sokrates giết Thần. Chúng ta vốn đã có chuẩn bị nhưng cuối cùng vẫn kém một chút. Nguyên nhân cụ thể thì ta cũng không rõ lắm." Niedern nói.

Valhein đặt cái ly rỗng xuống.

"Ta cũng sẽ gặp ngày đó à?" Valhein hỏi.

"Trước Thánh Vực thì trò khá an toàn.' Niedern nói.

"Tức là sau khi thăng cấp lên Thánh Vực thì ta nên tìm một chỗ trốn đi, sau đó chờ thăng cấp lên Truyền Kỳ thì hẳn quay trở về à?" Valhein hỏi.

"Đây là cách tốt nhất." Niedern nói.

"Ngày đó còn xa."

"Cũng sẽ không quá xa.ˆ

Valhein im lặng.

"Eugene và Gerner khuyên trò nên từ bỏ đối đầu với quý tộc đúng không? Hay là... khuyên trò từ bỏ phần thi đấu tiếp theo?" Niedern hỏi.

'Đúng vậy.' Valhein nói.

"Ta cũng muốn khuyên trò nhưng không biết nên mở lời thế nào. Rất nhiêu người bọn ta đều muốn khuyên trò. Trò sẽ từ bỏ thi đấu chứ?" Niedern hỏi.

"Trên đường ta đã suy nghĩ về vấn đề này. Ta đang nghĩ rằng, nếu như không để ý tới những trở ngại thì ta có nên giành giải quán quân hay không? Thầy cũng biết là ta muốn thăng cấp Truyền Kỳ, giải quán quân tiếp sau đó rất có lợi cho chuyện thăng cấp Truyền Kỳ của ta. Ta suy nghĩ thật lâu, quyết định tiếp tục." Valhein nói.

"Trò không phải Aristoteles." Niedern nói.

Valhein thở dài nói: "Đúng vậy, ta không phải Aristoteles, ta không phải quý tộc, ta kém xa hắn, không có quan hệ giao tiếp rộng rãi như hắn, cũng không có cách nào có được song huyết mạch Đại Quân ở thời thiếu niên. Vì thế sự trưởng thành của ta khó khăn hơn hắn, quý tộc sẽ cản trở ta, hoàn cảnh sẽ cản trở ta, tư duy và thói quen có từ lâu cũng sẽ cản trở ta, con đường trở thành Truyền Kỳ của ta nhất định sẽ khó khăn hơn hắn rất nhiều. Nhưng vậy thì sao chứ? Ta và trái tim của ta đều hướng vê tương lai. Khi ta trở thành Truyền Kỳ quay đầu lại nhìn xung quanh, cái gọi là trở ngại kia cũng chỉ là nấc thang leo lên đỉnh núi mà thôi."

"Không quản trò nói thế nào, tranh giành giải quán quân cũng sẽ gia tăng thêm trở ngại." Niedern nói.

"Tranh giành giải quán quân, hướng tới mục tiêu của ta, không trái với pháp luật, sẽ không chịu hủy diệt tuyệt đối, như vậy ta phải làm. Về phần trở ngại, nếu như gặp thì cứ vượt qua là được! Cuộc đời của ta là vì hoàn thành mục tiêu chứ không phải giải quyết trở ngại. Valhein nói.

"Tốt, rất tốt, nếu như ta có thể sớm nghĩ tới chuyện này thì bây giờ đã là Thánh Vực, chuẩn bị bước tới Truyền Kỳ rồi." Niedern bùi ngùi nói.

"Hiện giờ cũng có thể."

"Tuổi tác đã quá cao rồi, trong lòng đã có quá nhiều trở ngại, thế nên khi gặp phải chuyện như thế ta liền nghĩ xem nên làm thế nào đối mặt với trở ngại mà không phải là hoàn thành mục tiêu." Niedern nói.

"Trước giờ tuổi tác không thành vấn đề, vấn đề là thầy lại một lân nữa xem tuổi tác là trở ngại, thầy lại một lân nữa cho rằng trở ngại có thể ngăn cản mình." Valhein nói.

Niedern im lặng không nói, qua một hồi lâu sau mới gật mạnh đầu.

"Trò nói đúng, trò nói đúng! Ta muốn thăng lên Thánh Vực, không nên tính toán tới tuổi tác! Đúng vậy, tuổi tác sẽ ảnh hưởng tới ta, nhưng ngoại trừ tử vong thì còn gì có thể tuyệt đối ngăn cản ta nâng cấp Truyền Kỳ chứ? Không có." Ánh mắt Niedern sáng lên.

"Cầu chúc thầy thăng cấp Thánh Vực." Valhein nâng ly rượu.

"Mượn lời may mắn của trò." Niedern cũng giơ ly chạm ly.

Hai người uống cạn rượu trong ly.

"Nhưng... sẽ rất khó khăn đi." Niedern nhỏ giọng nói.

"Nếu không làm gì thì mười năm sau càng khó, hai mươi năm sau càng khó, ba mươi năm sau vẫn khó như thế." Valhein mỉm cười.

"Quả nhiên, đặt hết vào trò là sự lựa chọn chính xác của ta. Ta có thể không tin chính mình nhưng phải tin tưởng trò." Niedern nói.

"Aristoteles không có việc gì, Alexander không phải ma pháp sư, vậy Eculid và Archimedes thì sao?" Valhein hỏi.

"Trong mắt bọn họ Archimedes chính là người điên, say mê nghiên cứu ma pháp khí, đặc biệt cống hiến các loại vũ khí chiến tranh cho Hy Lạp, không có đe dọa. Về phần Eculid, hiện giờ hắn rất an toàn, nhưng một khi hắn bước lên trời thì sẽ đặc biệt nguy hiểm” Niedern nói.

"Ồ? Xem ra các thầy đánh giá rất cao về Eculid." Valhein nói.

"Eculid có chút giống trò, hắn không có thiên phú xuất chúng, từ nhỏ cũng chỉ là khá thông minh mà thôi, thế nhưng hắn có một thói quen rất tốt chính là mỗi khi gặp phải lý thuyết ma pháp hay vấn đề hình học sẽ không ngừng suy ngẫm, không ngừng suy ngẫm, suy ngẫm tới tận gốc rễ thì mới có thể ngừng lại. Nhiều năm như vậy, thói quen này đã trở thành năng lực của hắn, trong hình học thì hắn đã chạm tới gốc rễ căn bản nhất rồi, chỉ cần tiến thêm một bước thì hắn sẽ vượt qua hoàn toàn Pithagoras, trong thời gian ngắn thăng cấp lên Truyền Kỳ. Lời này là phán đoán của thây Thucydides." Niedern nói.

Valhein lập tức mở sách ma pháp, chăm chú ghi chép lại.

"Trò ghi cái gì đấy?"

"Thói quen tốt của Eculid, sau này ta cũng muốn làm như thế..." Valhein nói.

Niedern đang định nói gì đó, trong đầu hiện lên cuộc nói chuyện khi nãy của hai người, đột nhiên im lặng nghe Valhein nói tiếp.

"Ta không tập thành thói quen hở gặp chuyện quan trọng thì cứ suy nghĩ không ngừng, ta chỉ biết là suy ngẫm sâu rất hữu ích. Nhưng gần đây trải qua nhiều chuyện làm ta hiểu được tâm quan trọng của suy nghĩ, hơn nữa thầy nói chuyện này lại càng làm ta nhận thức rõ hơn. Vì thế từ hôm nay trở đi, ta phải cố gắng đảm bảo rằng ít nhất sẽ dành nửa giờ mỗi ngày để suy nghĩ về kiến thức quan trọng!

Nếu nửa giờ không đủ thì một giờ! Một giờ không đủ thì mười giờI Dùng một khoảng thời gian tương tự để suy ngẫm về cùng một vấn đề, hoàn toàn hiểu rõ một vấn đề quan trọng, kiến thức căn bản sẽ càng có giá trị hơn."
Bình Luận (0)
Comment