Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 866 - Chương 867: Thâm Ngục (2)

Chương 867: Thâm Ngục (2) Chương 867: Thâm Ngục (2)Chương 867: Thâm Ngục (2)

"Ta đã điều động sức mạnh gia tộc điều tra Valhein. Thành tích âm nhạc của hắn ở Học viện Plato căn bản không đủ đạt tiêu chuẩn, đàn hạc cũng chỉ miễn cưỡng đàn được khúc nhạc đơn giản nhất, không có khả năng chiến thắng ngươi." Euckeno nói.

"Nếu hắn biết mình không có cơ sở âm nhạc thì tuyệt đối sẽ không khiêu chiến ta. Ngươi có thể coi thường Valhein, ngươi có thể căm hận hắn, nhưng ngươi không thể xem hắn là một kẻ ngu." Andrea nói.

"Đúng vậy, ngươi vẫn luôn biết Valhein rất thông minh, vì thế ngươi chưa bao giờ xung đột chính diện với hắn, mỗi lần ngươi ra tay đều che giấu rất sâu, mặc dù hắn nghi ngờ thì cũng không có chứng cứ." Euckeno mỉm cười.

Ánh mắt Andrea dao động, cười nói: "Lời của ngươi có thể hiểu là đang phỉ báng."

"Có phải phỉ báng hay không, trong lòng ngươi hiểu rõ, đương nhiên đó không phải trọng điểm nói chuyện của chúng ta." Euckeno nói tiếp: "Trọng điểm là nếu như ngươi quyết định gây hấn với Valhein, Valhein nhất định sẽ lấy chuyện mình không luyện tập đàn hạc để làm cớ từ chối cuộc chiến giành giải quán quân đàn hạc với ngươi. Thế nhưng bọn ta có cách làm hắn ăn quả đăng."

Nhóm quý tộc khác nghi hoặc khó hiểu, Andrea suy nghĩ một chốc rồi mới ngẩng đầu lên nói: "Ta hiểu đại khái ngươi muốn dùng phương pháp gì, có điều như vậy cần một vị bậc thây Truyền Kỳ ra tay."

"Ta đã liên hệ với bậc thây Truyền Kỳ rồi." Trên mặt Euckeno lộ ra nụ cười ngang nhiên.

Andrea nói: "Nhưng nếu sự việc tiến hành như thế, ta sẽ khiêu khích Valhein sau đó ngăn chặn cái cớ của hắn, nếu hắn vẫn còn có lý do từ chối thì sẽ không đạt được hiệu quả mà ngươi muốn đâu."

"Không giống với những môn thi đấu khác, thi đấu âm nhạc cần sử dụng thời gian dài, hơn nữa cần giám khảo tiến hành phán xét. Vì thế ta sẽ nghĩ cách để Valhein tham gia với tư cách khách quý của cuộc thi, sẽ nhận xét vê âm nhạc của bọn ngươi." Euckeno nói.

Trong đầu Andrea hiện lên phần thi âm nhạc trước kia, hiểu ra nói: "Nhận xét âm nhạc chắc chắn sẽ nói ưu điểm và khuyết điểm, ngươi muốn ta tìm ra lỗ thủng trong phần nhận xét của hắn, sau đó khiêu khích, thậm chí là sỉ nhục hắn?"

-Đúng vậy.'

"Nhưng nếu như cho dù bị ta khiêu khích sỉ nhục mà hắn vẫn không tiến hành trận chiến giành giải quán quân với ta thì sao?" Andrea hỏi.

"Nếu hắn không đồng ý, sau đó ngươi nên nói gì mà còn cần ta nhắc nhở nữa sao? Đây không phải là kết quả mà ta và ngươi mong muốn à?" Euckeno cười nói. Andrea giơ ly rượu lên.

Hai người nhìn nhau cười, sau đó uống một hơi cạn sạch.

"Như vậy kế tiếp chúng ta bàn về kế hoạch ngày mai, đoán xem những lời nói và hành động mà Valhein có thể sẽ làm ra..."

Ngày thi đấu thứ năm của giải thi đấu Pythian chính thức bắt đầu, khán giả lại một lân nữa tề tụ.

Tuy rất nhiều khán giả cũng không thích âm nhạc, càng thích trận thi đấu thể dục làm người ta nhiệt huyết sôi trào hơn, nhưng dù sao Apollo cũng là Thần Âm Nhạc, hơn nữa sau khi cuộc thi kết thúc chính là nghi thức bế mạc, sẽ không ai bỏ qua nó.

Có điều rất nhiều người đã làm tốt chuẩn bị ngủ gật.

Dù sao thì mỗi lân thi đấu âm nhạc thì trên khán đài đều vang lên giai điệu của tiếng ngáy ngủ.

Nương theo tiếng nhạc du dương và ánh mặt trời chiếu rọi để ngủ một giấc, khi mở mắt ra thì chính là nghi lễ bế mạc, đó là trải nghiệm tuyệt vời tới cỡ nào chứ.

Lần này, Valhein rốt cuộc tham gia với tư cách là khán giả, an an ổn ổn ngồi trên khán đài.

Valhein trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Paloma.

"Bạn học Paloma à, lâu lắm rồi chúng ta không ngồi chung rồi, thật nhớ cảm giác ngồi cùng bàn.” Valhein nói.

Paloma liếc Valhein trắng mắt, hơi nghiêng đầu, phần cổ thon dài giống như đang phát sáng.

Nàng đột nhiên hơi cúi đầu, ánh mắt rơi vào chiếc nhẫn trên ngón tay.

Chiếc nhẫn màu bạc được nạm đá quý màu xanh lam, mộc mạc đơn giản.

Nàng nhẹ nhàng đưa tay phải tới, che đi chiếc nhẫn trên tay trái.

Jimmy ở bên cạnh ôm vai Valhein cười nói: "Ta cũng rất nhớ cảm giác có ngươi ở trong lớp học.”

"Đừng có làm loạn, ta đang nhớ lại tình cảm bạn học của ta với Paloma." Valhein nói.

"Ta cũng muốn nhớ lại tình cảm bạn học với ngươi."

"Ta chỉ có tình cảm bạn học với Paloma thôi, không có với ngươi!" Valhein tức giận nói.

Đám bạn học ở xung quanh đều cười mắng.

Tiếng cười vui vẻ của thiếu niên thiếu nữ vang lên trên khán đài.

Niedern và Gregory cười tủm tỉm nhìn Valhein, học sinh tốt thực lóa mắt. Thế nhưng cũng có vài giáo viên và bạn học thầm thở dài.

Cho dù Valhein giành được quán quân thì cũng không thể nào quay về Athens, ngược lại sau đó còn phải không ngừng chạy trốn vệ quân thành Athens vây bắt.

Thi đấu vẫn chưa bắt đầu, một vị thầy tế tư cấp bậc Hoàng Kim đi tới, trước ngực thêu mặt trời màu vàng.

Nhóm thây trò gần đó vội vàng đứng dậy, hơi cúi đầu.

Những người khác nghi ngờ nhìn sang.

Valhein phát hiện vị thầy tế tư xa lạ này nhìn mình chằm chằm, cũng không khỏi đứng dậy.

Paloma ở bên cạnh có chút do dự, cũng đứng dậy.

Thầy tế tư mặt áo dài trắng cung kính cúi đầu với Paloma, nói một câu: "Paloma điện hạ.”

Gương mặt nhỏ nhắn của Paloma vẫn không có biểu cảm như cũ, gật nhẹ đầu.

Thầy tế tư mặc áo dài trắng cũng không để bụng, quay đầu lại nhìn sang Valhein, mặt mày hớn hở.
Bình Luận (0)
Comment