Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 891 - Chương 892: Vĩnh Viễn Gần Hoàng Hôn (2)

Chương 892: Vĩnh viễn gần hoàng hôn (2) Chương 892: Vĩnh viễn gần hoàng hôn (2)Chương 892: Vĩnh viễn gần hoàng hôn (2)

"Thần Mặt Trời chăm chú nhìn ngươi." Baingora cười cười, xoay người rời khỏi đài lãnh thưởng, trở lại khán đài khách quý.

Bảy pho tượng người tí hon vàng ròng kỷ lục thế giới phát xong, ba phần thưởng Tổng Vua Quán Quân phát xong, về phần số lượng lớn pho tượng quán quân, pho tượng Vua Quán Quân, pho tượng kỷ lục thế giới và pho tượng Tổng Vua Quán Quân sẽ lục tục được điêu khắc xong rồi mang tới sân thi đấu Pythian ở thánh thành Delphi và khu đền thần ở quảng trường thị chính Athens.

Toàn trường chậm rãi an tĩnh lại.

Người chủ trì lùi về sau vài bước, đứng sát rìa lãnh thưởng, mặt hướng về phía Valhein, hơi cúi đầu.

Rất nhiều người bắt đầu hít sâu.

Số lượng danh hiệu Vua Quán Quân của Valhein đã vượt qua Heracles, ở một vài môn còn phá kỷ lục thế giới của Heracles, như vậy số lượng thần ban ở nghi lễ bế mạc cuối cùng của Valhein sẽ vượt qua số lượng thần ban có một không hai của Heracles không?

Paloma nhìn Valhein.

Con ngươi xanh thẳm, ấm áp dịu dàng, tràn đầy mong đợi.

Âm ầm...

Tiếng sấm to lớn từ trên không truyên tới, từ mặt đất truyền tới, từ phương xa truyền tới.

Giống như nháy mắt tiếp theo trời đất sẽ bị sấm sét vây quanh.

Mỗi người trên sân thi đấu Pythian đều bị sức mạnh lớn lao tác động, sau đó cơ thể bị sức mạnh vô hình chậm rãi nâng lên, không thể nào ngồi được.

Mọi người cảm thấy kinh hãi, đây chính là điềm báo cho thần tích tối cao.

Thần Linh giáng xuống, chúng sinh cung nghênh.

Đầu của mọi người bị sức mạnh vô hình đè xuống, không quản là tộc trưởng của gia tộc Bán Thần hay trưởng tư tế tối cao của điện thần, tất cả đều khiêm tốn cúi thấp đầu.

Mọi người không thể nhìn thấy bầu trời, chỉ có thể nhìn thấy trước mắt mình tràn đầy ánh sáng sáng ngời.

Một số ít người cố gắng ngẩng đầu nhìn lên nhưng nơi cao nhất của mi mắt là trụ trời thật lớn được tạo thành từ hai cột sáng, giống như ngọn núi khổng lồ chống đỡ bầu trời, cao như núi, rộng như một thành phố.

Qua một hồi lâu, nhóm người mới ý thức được đó căn bản không phải trụ trời, là đôi chân được tạo thành từ vô số ánh sáng thần thánh. Giờ phút này, trong lòng mỗi người đều bị kính nể và sợ hãi nhét đầy.

Giống như có một người khổng lồ cao bằng trời đứng ở trước mặt, chỉ lo sợ một khắc sau mình sẽ bị giết chết.

Đột nhiên mặt đất run lên, khắp nơi trên sân thể dục Pythian nứt ra, rất nhiều nơi bắt đầu sụp đổ, nhưng tất cả bụi bặm đều bị sức mạnh vô hình to lớn đè ép ở dưới đất.

Bụi bặm không thể bốc cao.

Nhóm người trộm thở dài một hơi, giống như được hình thành ảo giác, sau đó mơ hồ nhìn thấy một đóa hoa.

Trước mắt mọi người hoảng hốt, tựa hồ nhìn thấy một gốc cây khổng lồ sinh trưởng trong hư không đen kịt, mọi người không thể nhìn rõ ngoại hình của nó, cũng không có cách nào xác minh được kích cỡ của nó.

Chỉ có thể nhìn được có vô số hành tinh đang vây quanh nó.

Hàng trăm hàng nghìn.

Cái cây to lớn này chậm rãi đơm nụ, nở ra ba đóa hoa.

Nháy mắt hoa nở, mọi người nhắm mắt lại.

Bởi vì mỗi đóa hoa đều có chín cánh, mỗi cánh hoa chính là một mặt trời cháy hừng hực!

Hai mươi bảy mặt trời cùng nở rộ.

Rất nhiều người bị ánh sáng chiếu rọi tới chảy nước mắt.

Kỳ quái là rõ ràng đã nhắm mắt rồi nhưng hai mắt lại giống như bị ánh sáng mạnh mẽ chọt mù, tuy nhiên cũng giống như được đặt mình trong hư không, có thể nhìn thấy' đóa hoa to lớn.

Một đóa hoa trong đó đột nhiên rơi xuống, hóa thành một ngôi sao chổi mặt trời xẹt qua hư không đen kịt, cuối cùng hướng về phía một tinh cầu màu xanh nước biển, hướng về đại lục màu vàng đất, không ngừng đến gần một sân thể dục.

Mỗi người đều giống như đang ở trên bầu trời quan sát mặt trời rơi, thẳng đến khi nhìn thấy sân thể dục mới hiểu ra.

Mặt trời kia đang hướng về phía sân thi đấu Pythian, hướng về Valhein.

Một màn thần kỳ xuất hiện, mọi người mở mắt ra nhìn mặt trời đỏ rực từ trên trời giáng xuống người Valhein, thiêu đốt hắn.

Ngọn lửa lần này ít hơn ngọn lửa trong lần mặt trời rơi xuống trước đó, thế nhưng lại tràn đầy lực sinh mệnh kỳ lạ.

Ngọn lửa đỏ lóe ánh sáng vàng kia thiêu đốt trên người Valhein, thật lâu vẫn chưa tắt.

Valhein dân dần nhắm mắt lại, lộ ra biểu cảm kỳ lạ, giống như không ngừng thay đổi giữa sảng khoái và đau đớn vậy.

Qua một hồi lâu sau thì mọi người mới phát hiện mình có thể ngẩng đầu lên, mà hai cây trụ trời kia rốt cuộc cũng biến mất.

Khán giả nghi hoặc ngẩng đầu nhìn bầu trời, hoặc là chăm chú nhìn Valhein.

"Muốn biết hắn có huyết mạch Thần Vương hay không thì phải xem thần ban tiếp theo." Sisyphus lẩm bẩm.

Nhóm người ở bên cạnh gật nhẹ đầu.

Vua Quán Quân sẽ được Chủ Thần ban thưởng, Tổng Vua Quán Quân không quản là danh tiếng hay vinh quang đều vượt xa tưởng tượng, năm đó khi Heracles trở thành Tổng Vua Quán Quân, Thần Vương Zeus đã giáng thần ban.

Nếu Valhein thật sự là con riêng của Thân Vương Zeus thì chắc chắc Zeus cũng sẽ giáng thân ban.

Nhưng nếu Valhein không phải huyết mạch Thân Vương, với danh tiếng hiền lành của mình, Hera nhất định sẽ ra mặt khen thưởng lớn cho Valhein.

Vì muốn chèn ép Heracles mà Hera ghét, hoặc nên nói là tất cả huyết mạch của Zeus.

Mọi người chậm rãi chờ đợi.

Không bao lâu sau, Valhein hấp thu sức mạnh được Apollo ban cho.

Đột nhiên một tiếng hót trong trẻo vang lên.

Mọi người chớp mắt, chỉ thấy bên cạnh Valhein không biết từ khi nào đã xuất hiện một con chim công màu trắng thật to.

Chim công bình thường chỉ cao hơn nửa người, nhưng con chim công này quả thực giống như phượng hoàng trắng to lớn vậy, đứng trước mặt Valhein, cao khoảng bốn, năm mét.

Sau đó chiếc đuôi dài gấp hai lần thân mình nó đột nhiên xòe ra, xinh đẹp rực rỡ như một bức tranh khổng lồ, kinh diễm toàn trường.

Hơn nữa con chim công này không phải đốm hoa văn bình thường, mà giống như một bâu trời đầy vì sao rất xinh đẹp.

Chỉ thấy con chim công kia nhẹ nhàng hót vang, sau đó quay đầu ngậm lấy một chiếc đuôi có những ngôi sao nối tiếp, đặt lên đầu vai Valhein.

Chiếc lông đuôi chậm rãi hóa thành ánh sáng nhập vào cơ thể Valhein.
Bình Luận (0)
Comment