Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 901 - Chương 902: Đừng Suy Nghĩ Quá Nhiều (2)

Chương 902: Đừng suy nghĩ quá nhiều (2) Chương 902: Đừng suy nghĩ quá nhiều (2)Chương 902: Đừng suy nghĩ quá nhiều (2)

"Khế đất Trấn Hoa là của cửa hàng Vallowe, nhưng mỗi đóa hoa của Trấn Hoa, mỗi nốt nhạc của Gửi Paloma là dành cho nàng." Valhein cười nói xong thì nhanh chóng rời đi.

Paloma cắn chặt răng, trong mắt phừng lên ánh lửa.

"Tên khốn khiếp này!"

Thẳng đến khi Valhein biến mất trong tầm mắt, Paloma mới lấy ra khế đất Trấn Hoa.

Ngón trỏ giống như ngòi bút nhẹ nhàng xẹt qua mặt da dê nhẵn nhụi, bàn tay trắng noãn chậm rãi đặt trên đó, năm ngón tay xòe ra.

Tay của Valhein đã từng đặt ở vị trí này.

Chiếc nhẫn khỏe mạnh màu bạc giống như chứng miinh hai tay tương liên.

Paloma đột nhiên bị ánh sáng sớm mai đốt phỏng.

Ngoài cửa, một chiếc xe ngựa bình thường của điện Thần Mặt Trời đang đợi.

Valhein lên xe, nhắm mắt nghỉ ngơi, suy ngẫm lại chuyện cần làm ngày hôm nay.

"Paloma nói không sai. Tính tình của Thân Hậu Hera kỳ lạ, dùng một cúp Vua Quán Quân trao đổi một báu vật không chênh lệch bao nhiêu thì còn đỡ, ngộ lỡ chiếm hời thì rất có thể sẽ bị ghim. Địa vị của Thần Vương Zeus rất cao, hắn sẽ không để ý tới chuyện này. Về phần Thần Công Tượng, trong mười hai vị Chủ Thần thì hắn nổi danh lương thiện, báu vật trong kho cũng đầy ắp, cho dù chiếm hời lớn thì hắn cũng không tìm mình gây phiền phức. Nói vậy thì điện của Nữ Thần Sung Túc Demeter và Nữ Thần Bếp Lửa Hestia cũng có thể tới thử. Hai vị này đều là Thần Linh tương đối hiền lành."

Valhein vừa suy nghĩ về các vị Thần vừa đi tới điện Thần Mặt Trời.

Alamo tự mình chờ ở bên ngoài, hai người vừa trò chuyện vừa đi tới thiên điện.

Andrea đang chờ ở đó.

Andrea đã hoàn toàn khôi phục hình tượng bình thường, mái tóc vàng nhạt óng ánh, gương mặt tuấn tú, con ngươi màu xám xanh lóe ra thiện ý.

Cuối cùng Valhein đứng ở bên cạnh, mà Andrea quỳ trước tượng Apollo trong thiên điện để lập lời thê, sau này sẽ tuyệt đối không làm khó dễ Valhein.

Sau đó Valhein để Andrea rời đi.

"Ngươi cảm thấy hắn thế nào?" Alamo hỏi.

"Hắn tỏ ra quá bình tĩnh, có chút không thoải mái."

"Lập lời thê trước mặt Chủ Thần vẫn có thể bị các Chủ Thần khác giải quyết, chỉ cần hắn có đủ vật tế." Alamo nói. Valhein gật đầu.

"Đi thôi, chúng ta tới kho báu vật. Hôm nay tất cả kho tàng của điện Thần Mặt Trời sẽ mở rộng cho ngươi! Cúp Tổng Vua Quán Quân của ngươi có thể đổi lấy tất cả!" Alamo mỉm cười nói.

Hai người vừa trò chuyện vừa đi thật lâu mới tới trước một tòa đại điện.

Cầu thang chỉnh tê, cột trụ hành lang màu xám trắng, tòa cung điện to lớn này có phong cách kiến trúc tiêu chuẩn của Hy Lạp.

Alamo lấy ra quyền trượng thầy tư tế, hai người bảo vệ mở cửa lớn cửa điện, đợi hai người đi vào trong thì cửa lớn âm một tiếng đóng lại.

Valhein hít sâu một hơi.

Nơi này là đại điện gì chứ, rõ ràng chính là một vị diện loại nhỏ.

Bầu trời xanh thẳm ở trên, mặt trời chiếu rọi, xa xa có núi cao chập chùng, cây cỏ um tùm, chính mình đang ở trên một quảng trường rộng lớn, khoảng sân rộng hơn nghìn mét vuông.

Trên quảng trường đặt đủ kệ đựng đồ, trên kệ là đây ắp báu vật.

Nếu kho tàng của Nữ Thần Tranh Chấp là tiệm tạp hóa thì nơi này chính là cả một khu chợ lớn.

Alamo lộ ra vẻ mặt tự hào nói: "Đây chính là kho lớn, ở bên kia có một tòa quảng trường nhỏ, nơi đó là kho tàng vận may. Ngươi chỉ cân bỏ ra một cúp quán quân là có thể tới nơi đó. Nếu vẫn chưa sử dụng cúp Vua Giác Đấu mà ngươi lấy được ở Sparta thì có thể dùng cúp quán quân bình thường."

Valhein gật đầu.

"Mỗi người tới nơi này không chỉ muốn đổi báu vật mà còn có thể tiến hành giám định và thưởng thức thời gian dài. Người khác thì hạn chế một tiếng, nhưng đối với ngươi thì không hạn chế, sau này thậm chí có thể tới dạo chơi bất cứ lúc nào. Ta sẽ không quấy rầy ngươi, nếu có vấn đề gì thì có thể hỏi ta, ta sẽ ở đây chờ ngươi."

"Cám ơn ngươi." Valhein chân thành gửi lời cám ơn rồi chậm rãi đi tới trước.

"Có vài báu vật ta đề nghị ngươi không nên tới gần, thay vì nói là báu vật, không băng nói là phong ấn."

"Ta hiểu."

Alamo nhìn bóng lưng Valhein, cười cười rồi lấy ra một quyển sách, để nó lơ lửng trước mặt rồi lẳng lặng lật xem.

Valhein không mở ánh mắt tế đàn mà dùng mắt thường nhìn xung quanh.

Báu vật ở nơi này quá nhiều, vì thế kho tàng cũng giống như chợ bán sỉ vậy. Số lượng lớn báu vật được phân loại ra đặt ở các nơi, có lờ mờ không có ánh sáng, có tỏa sáng lấp lánh, có vật giống như còn sống đang động đậy trong một phạm vi nhất định, thậm chí còn có tiếng kêu gào tà ác.

Đầu tiên Valhein nhìn sơ qua một lần, sau đó mới mở thị giác ma pháp, cảm nhận ma pháp.

Thế giới trước mắt lập tức trở thành một mảnh đen nhánh, mà trong thế giới đen kịt kia bắt đầu xuất hiện chi chít những điểm sáng rực rỡ.

Có nơi có điểm sáng ít ỏi, có nơi tạo thành từng cột sáng, thậm chí có nơi điểm sáng tạo thành dòng nước lũ, đặc biệt kinh người.

Valhein lấy sách ma pháp ra làm dấu những nơi có ánh sáng đặc biệt sáng ngời, cũng ghi chép vị trí và số hiệu.

Sau đó Valhein dè dặt mở ánh mắt tế đàn.

Nháy mắt sau đó, ánh sáng dày đặc khắp đất trời.

Thậm chí đâm vào mắt đến đau nhức.

Valhein vội vàng nheo mắt lại, ánh mắt dời vê phía không nhức mắt, sau đó chậm rãi đi tới nơi có ánh sáng nồng đậm nhất để quan sát.

Ánh sáng trắng rực rỡ nhất không phải trong khoảng sân, mà là mặt trời trên bầu trời.

Tia sáng đó còn vượt xa cả quyền trượng Thế Giới của Ba Tư.
Bình Luận (0)
Comment