Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 92 - Chương 93: Trang Bị Thân Lực

Chương 93: Trang bị thân lực Chương 93: Trang bị thân lựcChương 93: Trang bị thân lực

Trang bị thần lực

Lúc trước Rollon không bao giờ chủ động nói chuyện với người không phải quý tộc, Hutton nhiều lần nịnh bợ đều bị lơ đẹp, nên bỏ ý đồ kết bạn với Rollon.

Lake xem như thiên tài, nhưng Rollon không thèm để ý.

Hôm nay, không ngờ Rollon chủ động tìm Valhein, mời tham gia tiệc nhậu, đây là tín hiệu thiện ý rất lớn, dù cho chỉ là khách khí.

Tiệc nhậu hay tiệc uống vốn là một loại hình thức tụ hội của quý tộc Hy Lạp, là một loại tiệc rượu. Căn cứ số người khác nhau mà chia ra tiệc uống bình thường hay tiệc uống lớn.

Tiệc uống của quý tộc tuyệt đối cấm không phải quý tộc, bất kỳ quý tộc nào mời không phải quý tộc dự tiệc đều sẽ bị tất cả quý tộc cười nhạo.

Nhưng tùy theo thời đại thay đổi, một số tiệc rượu bắt đầu cho phép ma pháp sư hoặc chiến sĩ đủ mạnh, thông thường giới hạn thấp nhất là Bạch Ngân.

Quý tộc không mời bình dân tham gia, người giàu trong bình dân cũng sẽ tổ chức tiệc rượu của mình, cho nên bây giờ tiệc uống đã rất phổ biến, chẳng qua trừ phi có tình huống cực kỳ đặc biệt, nếu không thì quý tộc tuyệt đối sẽ không tham dự tiệc rượu của bình dân.

"Nguyên nhân hắn mời ta, trừ thực lực của ta ra, chắc chủ yếu là bởi vì phương thức ta đối đãi học sinh Học viện Quý Tộc."

Valhein đi nhà ăn, ăn xong, đi ra Học viện Plato.

Xe ngựa quen thuộc xuất hiện ở đằng trước, người quen mắt đứng cạnh xe ngựa, chẳng qua mặt còn sưng, dù đã được giáo viên học viện chữa trị.

Valhein nửa cười nửa không nhìn về hướng Hutton.

Hutton trong lòng hoảng hốt, thân thể run lên, kiên trì nói:

"Bạn bạn học Valhein, ngài đừng hiểu lầm, ta đưa ngài về nhà. Cha của ta và ngài Senit đều chờ trước cửa nhà của ngài để xin lỗi, tuyệt đối không phải gây sự, ngài yên tâm, ta không dám nữa. Nếu biết trước ngài là ma pháp sư Tập Sự, vừa là bạn của ngài Kelton thì cho ta mười lá gan cũng không dám trêu chọc ngài.

Valhein đi vê phía trước:

Ngươi đang trách ta không có nói cho ngươi?”

Hutton bị Valhein hỏi ngược lại, sợ tới mức sắp khóc, nhưng rất nhanh phản ứng lại, vội nói: "Là ta nói linh tinh. Vô luận ngài như thế nào, ta đều không nên trêu chọc, bởi vì chúng ta là bạn học, nên giúp đỡ lẫn nhau, không nên tổn thương nhau."

"Không phải ngươi nói linh tinh, là phương thức suy nghĩ của ngươi sai lâm, ngươi thật ra không suy nghĩ. Thôi bỏ, lên xe đi." Valhein bất đắc dĩ lắc đầu, lên xe ngựa trước.

Hutton ngây ra một lúc, không rõ Valhein đang nói cái gì, mờ mịt lên xe.

Valhein yên lặng nhìn Hutton phía đối diện.

Hutton cúi đầu, hai chân khép chặt vào nhau.

Valhein hỏi:

"Mỗi tháng mướn một chiếc xe ngựa đưa đi học đại khái cần bao nhiêu tiền?"

Hutton âm thâm thở ra, suy nghĩ một hồi, nói: "Ta từng nghe nói, đại khái cần một vàng đại bàng.'

"Không rẻ."

"Đúng vậy, phụ thân của ta sẽ không chuyên môn đưa đón ta."

Valhein tính thâm ưu điểm ngồi xe ngựa và đi bộ, phát hiện cưỡi xe ngựa là vì minh tưởng, học tập hoặc nghỉ ngơi khi ở trên xe, muốn dành nhiều thời gian cho học tập hơn. Nhưng hắn phát hiện đi đường có thể rèn luyện thân thể, rốt cuộc cái nào tốt hơn thì không có đáp án chính xác.

"Ta là ma pháp sư, lúc bình thường ít có thời gian rèn luyện, nếu đi học và tan học đều ngồi xe ngựa thì tố chất thân thể sẽ giảm xuống. Huống chi không khí thành Athens hiện giờ rất tốt, không giống thành phố trong Ngôi Sao Xanh ô nhiễm nghiêm trọng."

Valhein suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định đi bộ đến trường, bởi vì tâm quan trọng của thân thể rất dễ dàng bị bỏ qua.

Không bao lâu, xe ngựa dừng lại.

Cửa lớn bị mở ra phía ngoài.

"Ma pháp sư Valhein tôn kính, ngài cẩn thận, coi chừng té." Harmon nhiệt tình đến mức nịnh nọt ở bên ngoài khom người hạ mình, cẩn thận dè dặt trải thảm lông dưới đất.

Chiến sĩ Thanh Đồng Senit nặn nụ cười gượng gạo, hơi cúi người chào:

"Xin chào ngài Valhein.'

Valhein không ngờ bộ dạng đó của Harmon, lắc đầu, nói:

"Đi vào rồi nói."

Valhein nói xong đi vào sân, ba người khác cũng đi vào theo.

Sân vườn có chút hoang vắng và lộn xôn.

"Trong nhà xảy ra chút chuyện, chiêu đãi không chu đáo, các ngươi cứ ngồi tự nhiên."

Valhein mang theo ba người đến dưới mái hiên, hắn ngồi xuống trước.

Dưới bóng đêm mông lung, ba người đứng ngoài hành lang, xếp thành một hàng, môi treo nụ cười trông như ba pho tượng hài hước.

Hai tay Harmon nâng một túi tiền lớn đưa tới trước mặt Valhein, nói:

"Đây là ba trăm vàng đại bàng, trong đó có hai trăm là ta nợ ngài, một trăm là của ngài Kelton."

Valhein do dự 0. 1 giây, vươn tay cầm túi tiền lớn gồng sức nhấc lên, tay phải bị ghì xuống, hắn lại gồng sức đặt lên bàn bên cạnh mình.

Valhein thân thiện nói:

"Chuyện của chúng ta xem như đã qua."

"Đúng đúng đúng!" Harmon như được xá tội, tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc rơi xuống.

Senit ho nhẹ một tiếng, biểu cảm nhăn nhó tiến lên, dâng lên dao găm ma pháp của mình, nói:

"Hôm qua ta xúc phạm ngài, thanh dao găm ma pháp này là thay lòng xin lỗi của ta, thỉnh ngài vui lòng nhận."

Valhein suy nghĩ một hồi, nhận lấy dao găm ma pháp, hỏi:

"Loại vũ khí được ma pháp tăng mạnh hơn này thông thường đáng giá bao nhiêu tiền? So sánh với trang bị thần lực thì thế nào?”
Bình Luận (0)
Comment