Chương 98: Mất ngủ (2)
Chương 98: Mất ngủ (2)Chương 98: Mất ngủ (2)
Mất ngủ (2)
Vì vậy, Valhein gửi một phong tin nhắn ma pháp cho Niedern, muốn học trận đồ ma pháp cấp Tập Sự.
Kết quả Niedern chẳng những gửi cấp Tập Sự, còn gửi luôn trận đồ ma pháp cấp Hắc Thiết, còn có nguyên bộ thần chú và giảng giải tỉ mỉ. Điều này chứng minh vì tránh cho học sinh đi ra ngoài, hoặc gặp tình huống đặc biệt phải thăng cấp nên không thể học được trận đồ ma pháp, Học viện Plato sẽ trước tiên gửi trận đồ ma pháp cấp bậc tiếp theo cho học sinh luôn.
Valhein tò mò nhìn thoáng qua trận đồ ma pháp Hắc Thiết, mức độ phức tạp ít nhất gấp hai lân cấp Tập Sự.
Sau đó Niedern gửi một tin nhắn ma pháp tràn ngập quan tâm, không kiến nghị Valhein học trận đồ ma pháp mới khi ở trong nhà, bởi vì điêu khắc trận đồ ma pháp cần thời gian khá dài, một khi bị người quấy rầy sẽ dẫn đến tinh thần bất ổn, thậm chí sẽ ảnh hưởng sử dụng pháp thuật này, kiến nghị Valhein đi nơi minh tưởng trong Học viện Plato.
Valhein cảm ơn thầy Niedern, tiếp đó nhắc nhở hắn đừng quên chuyện huân chương Hắc Thiết, rồi cầm lấy sách ma pháp đi Học viện Plato.
Một đường đạp sao lướt trăng, Valhein càng hưng phấn, bởi vì có thể học được trận đồ ma pháp mới.
Đến Học viện Plato, Valhein ngây ra một lúc.
Trong Học viện Plato, đèn ma pháp chiếu sáng khắp nơi, toàn bộ học viện tựa như quốc gia trong cổ tích, đẹp tuyệt vời.
Nhưng, suối phun Hải Ma dưới ánh đèn chiếu rọi trông càng thêm âm u.
Valhein nhìn đồng hồ ma pháp bên trên đại điện Plato, đã qua không giờ sáng.
Valhein bước chậm trong học viện rợp bóng cây, nghe côn trùng kêu vang chim hót, hắn cảm thấy bình tĩnh chưa từng có, nhưng bắt đầu buồn ngủ rồi.
Valhein không kiềm được mỉm cười, nơi này quả nhiên có sức mạnh làm yên ổn tâm linh.
Đi một lúc, đi qua sân đấu, nơi đó thế nhưng truyền đến tiếng đá bao cát ma pháp binh bốp.
Valhein theo tiếng nhìn lại, khó tin nhìn người đàn ông chỉ mặc quân cộc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Người đàn ông kia tóc rất ngắn, dường như không có tóc chỉ có lông tơ. Thân thể bị mồ hôi phủ lên phản chiếu ánh sáng màu đồng cổ, lóe sáng dưới trời sao.
Cơ bắp toàn thân như được nhà điêu khắc vĩ đại điêu khắc ra, tràn ngập sức mạnh, khi nhích người thì cơ bắp rung rung, dưới làn da như có những con thỏ nhỏ nhảy nhót.
Bóng dáng kia quá quen thuộc, trông như con gấu to đứng thẳng.
Là người đàn ông luôn ngồi phía bên trái Valhein.
Nhìn bóng lưng của Hoth, trong lòng Valhein có nhiêu cảm khái.
Thì ra người này tuy khờ khao, tuy rằng bị người cười nhạo ngốc, tuy rằng minh tưởng là ngủ gục ngay, nhưng mà, hắn vẫn không buông bỏ.
"Chào!" Valhein bình ổn cảm xúc, xông lên chào Hoth.
Hoth sửng sốt quay đầu, dùng cổ tay lau mồ hôi trán.
Nhìn thấy là Valhein, Hoth nở nụ cười chất phác, hàm răng trắng tựa như trăng non buổi tối.
Hoth thở hổn hển:
"Sao ngươi đến đây?"
Valhein đáp:
"Ngủ không được, về trường học để học trận đồ ma pháp."
Hoth giơ tay trái lộ ra vòng tay đồng hồ báo thức, nói:
"Ta còn khoảng mười phút, chúng ta vừa đánh vừa trò chuyện đi."
Nói xong, Hoth tiếp tục đánh bao cát ma pháp, nói:
"Vê sau tu luyện ma pháp cố gắng hết sức học ở trường, bạn học của ta đều không muốn tu luyện trong nhà, sợ bị quấy rầy."
Valhein đi tới, nói:
"Thầy Niedern cũng nói như vậy, cho nên ta đến đây. Ngươi À, ta nhớ rồi, mấy năm nay ngươi luôn ở trường học."
"Đúng." Hoth liên tục vòng quanh và đấm bao cát.
Ánh mắt của Valhein giống như ngôi sao bị mây đen che lấp, vụt tắt tia sáng.
Hoth có cha mẹ, ba người anh, nhưng bây giờ chỉ còn một mình.
Valhein rất hiểu Hoth.
Hiện tại, Valhein cũng cảm thấy Học viện Plato thoải mái hơn trong nhà.
Valhein hỏi: "Ngươi cũng ngủ không yên?”
Hoth đáp: "Không, ta luyện đến một giờ rồi ngủ."
Valhein đột nhiên ngẩn ra, nghĩ đến một khả năng rùng rợn, buột miệng hỏi:
"Đừng nói là mỗi ngày ngươi đều luyện đến một giờ khuya nhé?"
"Không thể nào, ha ha." Hoth cười nói.
Valhein thở ra.
"Mười ngày thì chỉ có chín ngày là ta luyện đến một giờ sáng, còn lại một ngày nghỉ ngơi, chỉ luyện tập đến mười một giờ, nếu không thì thân thể không chịu nổi." Hoth nói.
Valhein im lặng không nói.
Valhein nói:
"Ngươi đã cố gắng đến mức độ khiến chính mình sởn gai ốc."
"Vậy sao? Ha ha." Hoth cười tủm tỉm tiếp tục vung nắm tay, càng thêm vui vẻ.
Valhein yên lặng nhìn Hoth, xem một lúc thì bảo:
"Ngươi tiếp tục cố gắng, ta học xong trận đồ ma pháp sẽ tìm một chỗ ngủ một giấc."
Hoth nói:
"Được, nếu ngươi không có chỗ ngủ thì đi chỗ của ta. À, sáng mai đừng quên giảng bài cho ta."
"Không có vấn đề!"
Valhein giơ tay, đi hướng chỗ minh tưởng.
"Thật sự không ngờ rằng Hoth cố gắng đến vậy."
Valhein thâm thở dài, Hoth đã cố gắng như vậy, nhưng vẫn không cách nào trở thành chiến sĩ Tập Sự.
"Có cơ hội sẽ dạy hắn minh tưởng, thử tất cả phương pháp minh tưởng, nhất định sẽ có phương pháp thích hợp với hắn."
Valhein đến chỗ minh tưởng, phát hiện nơi này thế nhưng còn có người khác, có giáo viên, cũng có học sinh lớp cao.
Vì vậy Valhein lặng lẽ lĩnh vòng tay đồng hồ báo thức, giở sách ma pháp ra, bắt đầu luyện tập vẽ trận đồ ma pháp.
Chọn lựa hàng đầu là trận đồ ma pháp thuật phong nhẫn.
Bởi vì có tài mỹ thuật, Valhein thành công ngay trong lần đầu, tuy rằng không đủ hoàn mỹ, nhưng mới bắt đầu học ma pháp mà hoàn thành được thì giỏi hơn hoàn mỹ.