Thế Giới Dị Biến

Chương 62


Ầm.
Rắc rắc.
Mặt đất bị cày xới còn cây cối xung quanh thì bị gãy ngã.

Long đang kịch chiến với con gấu sáu chân kia.

Thì ra nơi này chính là hang ổ của nó, khi đám người của Long vừa mới bước vào bên trong hang không được bao lâu thì con gấu đã quay trở lại.

Thế là Long buộc phải đánh với nó.

Núp bên trong cửa hang Lâm lúc này mới cảm nhận được rõ tu vi của con gấu đó, chí ít cũng phải là đại chủ đỉnh phong.

Long đang rơi vào khổ chiến, con gấu đứng thẳng bằng hai chân sau nó dùng bốn cái chân trước liên tục đánh tới tấp về phía Long.

Những cây móng chân của nó cứ như là một thanh đao sắc bén vậy, chúng nó lướt qua tới đâu là nơi đó xuất hiện vết cào sâu hoắm đến đó.
Vù.
Một cú tát cực mạnh giáng xuống người Long khiến cậu phải hướng mũi kiếm của mình đâm thẳng vào đệm thịt của nó.
Bụp.
Cú đâm của Long không gây ra sát thương do lớp đệp thịt của nó quá dày.

Vừa mới cản được cú tát này thì một cái chân khác của con gấu lại tát tới.

Long chỉ cảm nhận được đòn tấn công của con gấu thông qua âm thanh phát ra khi nó chuyển động, việc cảm giác yêu khí từ người nó để phán đoán đòn đánh là không có khả thi bởi nó chỉ giống như cho Long biết là có một nguồn áp lực trước mặt thôi.

Chính vì chỉ có thể dựa vào âm thanh để né đòn và công kích nên Long luôn chậm hơn một nhịp so với tốc độ của con gấu.
- A!
Long hét lớn phát ra kình khí từ cơ thể đẩy văng mọi thứ xung quanh người cậu, trong đó có cả con gấu.

Con gấu lùi ra khoảng 10m, nó lần này không lao lên nữa mà đứng yên đó nhìn Long, trong ánh mắt nó lộ ra một chút nghi hoặc.

Phát giác được hành động của con gấu, trong lòng Long thầm kêu không ổn, yêu thú có trí tuệ điều đó là sự thật, còn có thông minh hơn con người không thì điều đó Long không biết, có thể do tập tính dã thú của nó gây ảnh hưởng đến tư duy nên xét cho cùng yêu thú sẽ không thể mưu mô hơn con người được.

Nhưng mưu mô hơn không có nghĩa là nó không biết suy nghĩ.


Con gấu đã nhận ra được sinh vật nhỏ này có vài biểu hiện bất thường, nó bắt đầu vờn quanh du đấu với Long.
Grừ.
Đột nhiên con gấu dừng lại và gầm nhẹ.

Long cảm giác được tâm tình của nó thông qua tiếng gầm vừa rồi, nó đã biết là Long không nhìn thấy mọi vật bằng hai mắt.

Con gấu đã thay đổi đấu pháp, nó liên tục dùng những đòn tấn công hư ảo để đánh lừa phán đoán của Long.
Ầm.
Cuối cùng Long cũng không thể nhận ra kịp đòn đánh thật sự của con gấu, sau một pha nhảy lên né đòn của Long thì con gấu há miệng rộng của nó ra và tích tụ một luồn năng lượng bên trong.

Phát giác ra bất thường, hai tay của Long cầm ngược chuôi kiếm vung mạnh từ dưới lên trên.
Rống.
Một cột sóng yêu khí cực mạnh bắn thẳng về người Long.

Kiếm, khí va chạm, Long bị đẩy văng ra sau, cả người cậu đâm sầm vào một thân cây to.
Rắc.
Cái cây ấy lập tức bị gãy đổ do lực va chạm từ người Long.

Cả người cậu rơi vào một bụi cây phía dưới.
Grào.
Con gấu lại kêu rống lên, nó dùng cả sáu cái chân di chuyển.

Chỉ trong chốc lát nó đã chạy lại gần bụi cây mà Long đã rơi xuống trước đó.
Vèo.
Một vệt sáng từ trong bụi cây lao ra phóng thẳng vào cái miệng lớn đang mở to hết cỡ của con gấu.

Con gấu không kịp phản ứng khép miệng lại thì tia sáng đó đã chui thẳng vào trong miệng đâm vào bên trong cổ họng.

Thì ra tia sáng đó chính là thanh kiếm trước đó mà Long vẫn thường dùng trước khi có được thanh tử vong, thanh kiếm đó được Long đặt tên là vô danh, bởi vì nó vốn dĩ được tìm thấy trong một di tích cổ và không ai biết tên của nó cả.

Con gấu đau đớn, nó liên tục gào thét, nó dùng một cái chân trước của mình đưa vào miệng, động tác này giống như là nó muốn lấy vật gì đó ra khỏi cổ họng bên trong.

Nhưng mà Long đã lợi dụng cơ hội này lao thẳng về phía con gấu, dùng thanh tử vong kiếm đâm thẳng vào một con mắt của nó.
Grào.
Quá đau đớn vì chịu tập kích hai lần.


Con gấu nổi điên lên, yêu khí trong người nó phát ra liên tục, đòn đánh của nó cũng đã mất đi sự tính toán.

Nó cứ vung chân loạn xạ về phía Long.

Sau cú tập kích thành công Long đã vội vàng lui ra khỏi khu vực này.

Cậu bắt đầu súc thế, rõ ràng là Long muốn sử dụng đại chiêu rồi.
Vù.
Một làn sóng chân khí phát ra từ người Long làm lay động cây cối xung quanh.

Long dùng cả hai tay cầm kiếm đưa ra sau vai.

Ầm.
Đất đá và cành lá dưới chân Long nát bấy, chỉ trong chốc lát Long đã xuất hiện trước người con gấu.

Con gấu cũng cảm nhận được sát ý phát ra từ người Long, nó nghiêng người đưa hai chân bên phải của nó thu về đằng sau.

Yêu khí tập trung trên hai chân của nó rồi vung về phía Long.
Roẹt…………….
Kiếm quang của Long bao phủ cả người con gấu.

Bên trong hang động Lâm và Hoa vẫn đang chăm chú vào cuộc chiến.

Họ thấy một người một gấu muốn phân ra thắng bại nên lao vào nhau.

Một luồn sáng chói mắt khiến hai người nheo mắt theo bản năng.

Nửa giây sau hai người cảm giác được một cơn địa chấn nhẹ, kèm theo đó là một tiếng nổ mạnh truyền vào tai hai người.

Áp lực cũng theo đó mà ép tới.

Lâm và Hoa đều phải vận dụng chân khí để phòng hộ.


Hoa thì càng ôm chặt bé Kha trong lòng mình.
Bùn đất, lá cây, vụn gỗ lắng xuống để lộ ra kết quả của cuộc chiến.

Cây cối xung quanh đã bị chấn gãy, dưới mặt đất thì để lại một hố sâu cả ba mét.

Con gấu đang đứng dưới cái hố đó, một bên vai của nó đã bị chém bay, hai cái chân trước của nó nằm dưới đất cánh đấy không xa.

Con gấu loạn choạng, nó gừ nhẹ nhưng rồi cơ thể nó yểu xìu và nằm sụi lơ xuống đất.

Long đứng cách con gấu vài mét, chỉ khi không cảm giác được yêu khí trong người nó nữa thì mới dám tiến lên bổ thêm vài kiếm.

Long cũng khá lo lắng nếu con gấu này chỉ giả vờ chết, bây giờ cậu không có tinh thần lực nên không thể kiểm tra kỹ càng được.

Kiểm tra chắc chắn là con gấu đã chết, lúc này Long mới kêu gọi Lâm và Hoa thu dọn chiến cuộc rồi đi vào bên trong hang.
Càng đi sâu vào bên trong thì mùi hôi thối và tanh tưởi lại càng nồng nặc, kiểm tra một hồi bọn họ phát hiện ra được một số thi thể yêu thú khác, đây là những con mồi mà con gấu săn được.

Ở một góc hang có một đống tinh thể vứt ở đó, có lẽ là con gấu đang tích trữ tinh thể để nâng cao tu vi.

Nhóm của Long thuận tay hốt hết số tinh thể.

Bọn họ quay trở ra khu vực gần cửa hang và thu dọn chút để làm nơi nghỉ chân.

Lâm còn lấy ra một vài dụng cụ để bố trí ra một vòng trận pháp đơn giản dùng để cảnh báo.
- Được rồi, cậu hãy bắt đầu tiến hành đột phá cảnh giới đi, nếu quá khó khăn thì tôi sẽ trợ giúp cậu.
Sau khi mọi thứ chuẩn bị hoàn tất Long bắt đầu đề nghị Lâm nắm lấy thời cơ mà đột phá đại chủ.

Thời cơ đột phá của một võ giả khá mơ hồ, nếu như để cảm giác này trôi qua thì sẽ rất khó để đột phá.
- Được, phòng bị nhờ cả vào hai người.
Lâm gật đầu, sau đó tiến vào trạng thái tu luyện.

Chân khí trong người cậu ta bắt đầu lưu chuyển.

Năng lượng từ từng gốc linh thảo và tinh thể được Lâm hút ra ngoài rồi nạp vào cơ thể.
Ầm ầm ầm
Liên tục là những tiếng vang trầm thấp của chân khí trong người Lâm.

Cậu ta đang nới rộng kinh mạch trên thân thể.

Khi kinh mạch trong người được cũng cố thì lúc đó Lâm hoàn toàn có thể bắt đầu trùng kích khí hải bên trong cơ thể để nó bắt đầu mở rộng.


Theo nguyên lý nếu như võ giả không làm được khí hải mở rộng gấp mười lần trong giai đoạn này mà chỉ tám hoặc chín lần thôi thì cũng không được coi là đột phá thành công.

Qua một thời gian ngắn thì khí hải sẽ co lại trở lại lúc ban đầu, lúc đó xem như mọi thứ trở về công cốc.

Hệ quả kéo theo đó là khí hải sẽ bị chai lỳ khiến việc muốn thử đột phá lần hai sẽ khó khăn hơn.
- A!
Bé Kha tỉnh giấc, vừa mới mở mắt thì cơ thể của cô bé run lên không ngừng.

Cô bé vẫn còn chịu ảnh hưởng bởi sự đáng sợ của những con yêu thú.

Ở trong làng do đã có tượng nữ thần bảo vệ nên lũ yêu thú không dám tiếp cận nên đây cũng có thể cho rằng là lần đầu tiên bé Kha nhìn thấy lũ yêu thú.
- Bình tĩnh lại nào Kha! Có anh chị ở đây em đừng sợ.
Hoa vỗ lưng bé Kha trấn an.

Cô vẫn không hiểu vì sao Long lại cứ phải mang theo cô bé lên đảo, ở trong làng không tốt sao.

Nếu lo lắng cho sự an toàn của cô bé khi đụng phải tên Lương kia thì cứ tự thân đi xử đẹp hắn, còn bé Kha thì cứ tìm hàng xóm giúp trông chừng.

Cô không tin là trong cái làng bé tí đó lại không có ai không biết bé Kha.

Chắc chắn sẽ có người đứng ra nhận lời chăm sóc bé Kha cho tới khi bọn họ quay trở về.
- Chị Hoa nói đúng đấy em, đừng có lo lắng quá.
Long cũng nói vài lời lên tinh thần cho em ấy.

Nếu hỏi vì sao Long phải mang cô bé này theo ư, thì câu trả lời là cái làng đó không phải là một ngôi làng bình thường.

Theo như Long suy đoán thì trừ bé Kha ra thì cả ngôi làng đó có thể không phải là con người.

Bọn họ hoạt động rất chi là máy móc, chỉ trừ bé Kha là chủ động ra thì những người khác thì luôn né tránh võ giả từ bên ngoài, kể cả những đứa trẻ cùng tuổi bé Kha thì cũng không có biểu hiện giống cô bé.
Trời đã về đêm, Long lấy ra một miếng thịt từ con gấu kia rồi nướng lên.

Cậu hi vọng là có thể ăn được thứ này nếu chỉ gặm lương khô thì có hơi nhàm chán.
Lách tách.
Tiếng dầu mỡ bốc cháy lên khi rơi xuống đống lửa, Long cầm một số gia vị rắc lên trên miếng thịt.

Điều kiện không tốt lắm nên cậu xử lý miếng thịt khá thô, cậu cắt bỏ khá nhiều phần trên đó, cũng may là con gấu đó khá to.
Ầm ầm.
Tiếng động phát ra từ người Lâm, xem ra cậu ta đang bắt đầu trùng kích khí hải..

Bình Luận (0)
Comment