Cố Ninh ghé vào trên lưng gấu khổng lồ, hai tay túm chặt lấy lông sau cổ của gấu khổng lồ, hai bên là tiếng gió bay phất phới, thổi rối tung mái tóc màu vàng ngắn ngang vai của cô, gần như không mở mắt ra được, huống chi con gấu khổng lồ này còn thích chạy cấp tốc rồi đột nhiên phanh lại một cái, đôi khi còn trực tiếp đứng thẳng lên, cảm giác giống như bị hen suyễn mà không có thuốc chữa, hình như đã hoàn toàn quên mất trên lưng mình còn có người, nếu không phải Cố Ninh túm chặt lấy lông của nó, thì thiếu chút nữa cả người cũng phải bị ném bay đi, khiến cô cũng không nhịn được mà phát ra vài tiếng kêu sợ hãi, thậm chí còn có chút hoài nghi có phải gấu khổng lồ cố ý hay không.
Gấu khổng lồ vòng quanh qua lại tường vây của căn cứ giết mấy lần, mới chậm lại bước chân, đi dạo vài bước rồi từ từ dừng lại.
Cố Ninh bị xóc nảy đến nổi ngũ tạng lục phủ cũng thay đổi vị trí, nằm trên lưng gấu khổng lồ nửa ngày mới hồi thần lại được.
Đám người Phương Pháp Trình Minh còn lưu lại tại cổng lớn, khẩn trương mà nhìn gấu khổng lồ chậm rãi đi tới cổng lớn, điên cuồng gầm lên một tiếng như thị uy đối với bọn họ, bọn họ sợ tới mức lập tức điều động dị năng, những người khác càng trực tiếp giơ súng trong tay lên nhắm ngay gấu khổng lồ, căng thẳng mà giằng co.
Cố Ninh vỗ vỗ phía sau lưng gấu khổng lồ, giống như đang trấn an gấu khổng lồ.
Gấu khổng lồ khinh miệt nhìn chằm chằm những con kiến con ở trước mắt, xoang mũi hừ ra một tiếng, sau đó quay lại đầu mang theo Cố Ninh chạy ra xa, thân thể thật lớn càng ngày càng nhỏ trong tầm mắt mọi người, cho đến khi biến mất giữa những tòa nhà ở nơi xa.
Tâm niệm Cố Ninh vừa động gấu khổng lồ liền chạy vội vào không gian, gấu khổng lồ chỉ cảm thấy hoa mắt, khi rơi xuống đất đã tới bờ biển rồi, nó chậm rãi đi dạo vài bước rồi mới ngừng lại, bò lên mặt đất, Cố Ninh liền theo nó bụng trượt xuống dưới.
“Lần này thật sự cám ơn mày.” Cố Ninh vỗ vỗ bụng nó, cảm kích nói.
Gấu khổng lồ hừ nhẹ hai tiếng, ý là chỉ cần nhớ rõ việc ngươi đã đáp ứng là được, sau đó không hề để ý tới Cố Ninh nữa, đứng lên đi về phía biển dị năng, khắp nơi trên người nó đều là vật của tang thi, tản ra mùi tanh tưởi, khiến cho một con gấu vô cùng thích sạch sẽ, coi như hôm nay đã hy sinh một lần rất lớn. Có điều ngẫm lại toàn bộ cá trong biển này đều là của nó còn có thể ôm cá hộp ngủ thì nó liền vui vẻ.
Trên người Cố Ninh cũng không thể sạch sẽ hơn gấu khổng lồ, tuy cũng muốn đi xuống bơi một vòng nhưng việc ở căn cứ còn phải giải quyết, mắt thấy gấu khổng lồ đã lặn xuống nước, cô cũng không hề chào hỏi, tâm niệm vừa động liền quay về bên ngoài không gian, mang theo đao mệt mỏi đi về phía căn cứ.
“Cố Ninh, cháu có khỏe không?” Tai nghe thấy giọng nói nôn nóng dò hỏi của Tam ca truyền đến.
Cố Ninh trả lời: “Cháu rất tốt, hiện tại chuẩn bị quay trở về, khoảng mười phút sau sẽ đến.”
Thần sắc của mọi người tức khắc thả lỏng, vừa mới nhìn thấy Cố Ninh bị gấu khổng lồ chở đi, thật sự làm cho bọn họ khẩn trương một phen.
Gấu khổng lồ đã giải quyết gần hết hai phần ba tang thi, hơn nữa dưới yêu cầu của Cố Ninh, phần lớn tang thi biến dị đều bị giải quyết xong trước, dư lại đều là một vài lâu la, vốn dĩ đã mệt muốn chết nhưng mọi người phấn chấn tinh thần trở lại để quét dọn tàn cục.
……
“Cố Ninh! Mau nói cho chúng tôi biết con gấu biến dị kia rốt cuộc là chuyện như thế nào?!” Cố Ninh vừa tiến vào cổng lớn liền bị bọn họ vây quanh, tất cả một đám người đều dùng ánh mắt ngạc nhiên, nôn nóng nhìn cô chằm chằm, bọn họ tận mắt nhìn thấy tư thế oai hùng của Cố Ninh khi cưỡi trên người gấu khổng lồ, trước kia chưa từng có người có thể chung sống hòa bình với thú biến dị, càng không cần phải nói đến khống chế! Bọn họ quả thực sắp tò mò muốn chết!
Cố Ninh bị từng cặp mắt vô cùng nóng rực nhìn mà da đầu đều tê dại, nói: “Bên ngoài còn chưa xong, chuyện của gấu biến dị tối nay tôi sẽ giải thích với mọi người.” Nói xong trực tiếp đi lên trên tường vây.
Cố Ninh đã nói như vậy, bọn họ cũng không thể quấn chết lấy cô, tất cả chỉ có thể ai về chỗ nấy.
Cổ đạo trưởng lại bước nhanh đuổi theo Cố Ninh, cười gian xảo, thò qua hỏi: “Cố Ninh. Tôi chỉ hỏi cô một vấn đề, có phải con gấu biến dị kia là con mà chúng ta đã đụng ở Kim Vĩnh hay không?”
Cố Ninh có chút kinh ngạc vậy mà Cổ đạo trưởng sẽ đoán ra được, rốt cuộc Cố Ninh cũng không biết vì sao, gấu khổng lồ lại lớn hơn ít nhất nửa vòng so với lúc ở Kim Vĩnh, cô cũng không lảng tránh vấn đề này, chỉ khẽ gật đầu.
Trong ánh mắt của Cổ đạo trưởng lập tức b.ắn ra tia sáng hưng phấn: “Tôi liền đoán được ——” lời còn dư lại bị ánh mắt của Cố Ninh cưỡng chế nghẹn ở trong miệng, sau đó nuốt trở vào.
Cố Ninh đã bước lên tường vây, Hướng Hứa nhìn về phía bên này, lộ ra một nụ cười với Cố Ninh. Cố Ninh bỗng nhớ lại lần đầu gặp mặt giữa cô và Hướng Hứa, Hướng Hứa đã từng nói với cô về hình ảnh nhìn thấy trong tương lai, hình ảnh mình cưỡi một con quái vật khổng lồ, rốt cuộc lại trùng khớp với hôm nay. Cô không nhịn được cũng lộ ra một nụ cười với Hướng Hứa.
Cố Ninh hỏi: “Tam ca, tình huống thương vong của căn cứ đã tính ra chưa?”
“Đã ra.” Tam ca đưa qua một tờ danh sách: “170 người chêt, trong đó dị năng giả 17 người. 430 người trọng thương, vết thương nhẹ nhiều vô số kể.” Ông nói: “Nếu không phải Cao Duyệt mạo hiểm dùng thuốc giải độc số 2 còn chưa qua thí nghiệm, chỉ sợ số người chết sẽ càng nhiều hơn.”
170 người, so sánh với tổng số người gần 30 vạn của căn cứ thì con số dường như có vẻ có chút không đáng giá nhắc tới, nhưng 170 người này đều là từng sinh mạng đã từng sống.
Cố Ninh siết chặt danh sách trong tay, từng nét bút viết tay trong danh sách, cũng không tinh tế, những cái tên xẹt qua trước mắt Cố Ninh, một khuôn mặt quen thuộc hoặc một khuôn mặt trẻ tuổi xa lạ hiện lên trong đầu cô, một khuôn mặt tràn ngập tức giận lại tươi cười sáng lạn, một khuôn mặt trẻ tuổi tràn ngập kiên nghị. Làm cho trang giấy mỏng manh trong tay Cố Ninh trở nên vô cùng trầm trọng.
Tam ca trầm giọng nói: “Phần lớn di thể của mọi người đều đã tìm được trở về, có vài người…… Đã tìm không thấy.”
Chiến trường thảm khốc như vậy, có thể lưu lại toàn thây thì ít ỏi không được bao nhiêu, phần lớn đều có tàn khuyết, thậm chí có vài di thể chỉ còn lại một vài phần chân tay đã bị cụt hay dập nát, còn lại cũng không tìm được trở về.
“Ít nhất cũng nên tìm quần áo của bọn họ trở về.” Cố Ninh nghẹn ngào nói: “Phái người chiếu cố tốt người nhà của bọn họ, nhanh chóng chứng thực tiền an ủi cùng các phương diện khác cho đúng.”
“Yên tâm đi, những việc này tôi đều đã giao cho Chung Húc đi làm.” Tam ca duỗi tay vỗ vỗ vai Cố Ninh.
Sắc mặt Cổ đạo trưởng âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Căn cứ thủ đô thiếu chúng ta một bút nợ máu này, chúng ta nhất định sẽ đòi lại!”
Cố Ninh dùng sức mà siết chặt tờ danh sách trong tay, ánh mắt nhìn về phía căn cứ thủ đô, đáy mắt là hơi lạnh thấu xương, cô gằn từng chữ một nói: “Hơn nữa còn phải đòi lại gấp trăm gấp ngàn lần.”
Nếu không nhờ gấu khổng lồ ngăn cơn sóng dữ, thuốc giải độc số 2 của Cao Duyệt phát huy tác dụng lớn, máy móc chữa bệnh cùng dược phẩm của bệnh viện được trang bị đầy đủ, vậy thì số người chết chỉ sợ sẽ thành gấp mấy lần.
……
Thủ đô căn cứ
“Anh nói cái gì?” Bởi vì quá mức khiếp sợ, Cốc Vân Chí từ trên ghế đứng lên, không dám tin tưởng nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặc quân trang đứng trước bàn làm việc, sắc mặt âm tình bất định: “Anh lặp lại lần nữa lời anh vừa mới nói.”
Người đàn ông mặc quân trang vô cùng hiểu được phản ứng của Cốc Vân Chí, bởi vì khi anh ta biết được tin tức này cũng khiếp sợ nửa ngày nói không nên lời như vậy, anh ta nhìn Cốc Vân Chí bởi vì mới vừa trải qua nỗi đau mất con gái mà thoạt nhìn già nua tiều tụy rất nhiều, cẩn thận nói: “Báo cáo thủ trưởng, tin tức thật sự thiên chân vạn xác, mấy chục vạn tang thi, tất cả đều bị giết sạch rồi.”
“Sao có thể……” Cốc Vân Chí chậm rãi ngã xuống ghế dựa, biểu tình trên mặt vừa từ chấn □□ đến vô cùng âm trầm, ông ta đột nhiên giống như nhớ tới cái gì đó, hỏi: “Động tĩnh hiện tại của tổng hội bên kia như thế nào?”
“Vốn dĩ đã tập kết đội ngũ nhưng tất cả đã được rút về, vũ khí hạng nặng cũng đều được rút về cả…… Chỉ sợ chủ tịch lại thay đổi chủ ý.”
Cốc Vân Chí dùng sức nắm tay vịn của ghế dựa, trào phúng nói: “Nhất định là phái bảo thủ kia giúp, vừa thấy không thích hợp liền lùi về mai rùa ngay lập tức. Bọn họ cũng không nghĩ, tuy không biết căn cứ Ốc đảo đã dùng thủ đoạn gì để giải quyết hết những tang thi vây thành đó. Nhưng cũng khẳng định là bọn họ đã đại thương nguyên khí (tổn thất nặng nề), nếu hiện tại không ra tay, về sau sẽ không còn cơ hội nữa.” Ánh mắt ông ta lập loè liên tục, cuối cùng hạ quyết tâm, trong ánh mắt tràn đầy hung ác và nham hiểm, đột nhiên đứng dậy từ chỗ ngồi, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Đi, cùng tôi đi tới tổng hội một chuyến!”
Dưới sự trả thù bằng công kích điên cuồng cùng sự phấn chấn tột cùng của các chiến sĩ, vào10 giờ sáng, tang thi đang đứng chỉ còn lại rải rác mấy chục con. Mở cổng lớn của căn cứ ra, bắt đầu thu thập tinh hạch.
Phát động hơn 6000 người, vẫn luôn tìm cả buổi chiều mới góp nhặt được hết tất cả tinh hạch, những thân thể bị nổ tung, nhưng do đầu óc không nhận được tín hiệu hủy diệt nên những con tang thi còn “tồn tại” cũng lần lượt bị bổ một đao.
Thời tiết nóng bức, nếu không nhanh chóng xử lý những thi thể đó cho tốt, nếu thi thể của tang thi ở bên ngoài không được nhanh chóng dọn dẹp sạch thì chỉ sợ sẽ có dịch bệnh, vì thế căn cứ tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp là dọn dẹp sạch thi thể của tang thi, để dân chúng bình thường đi ra ngoài dọn dẹp tang thi, nhưng sẽ được thù lao, nếu trong quá trình dọn dẹp phát hiện tinh hạch còn sót lại, ai phát hiện trước sẽ thuộc về người đó. Thời điểm các chiến sĩ ở căn cứ vì bảo hộ những người thường như bọn họ mà phấn đấu ở tuyến đầu, trong lòng bọn họ liền vô cùng khao khát có thể làm được chút gì đó, lúc này tuyên bố nhiệm vụ dọn dẹp, nếu là ngày thường, thì chính là một việc không được hoan nghênh, hiện tại lại vô cùng bỏng tay, tất cả dân chúng đều vô cùng tích cực, hăm hở đi báo danh tham dự, thậm chí còn có một số đông người nói không cần căn cứ cho bất kỳ thù lao gì, nguyện ý thực hiện nghĩa vụ dọn dẹp tang thi!
Điều này đại biểu cho việc bọn họ đã coi căn cứ như nhà của bọn họ, nguyện ý làm chút việc gì để làm cho nhà của mình trở nên càng tốt.
Trên thực tế, khi đám người Cố Ninh ở tiền tuyến chém giết. Có một con tang thi biến dị có được năng lực ăn mòn đã đem một chỗ ngoặt ở tường vây ăn mòn ra một cái động lớn, được một người dân bình thường phát hiện, cô ấy không chút do dự kêu người nhà của mình cùng nhóm hàng xóm xung quanh mang theo vũ khí dũng cảm vọt tới phía dưới cùng những người dân bình thường chống đỡ với nhau cho đến khi đội ngũ cứu viện tới. Nếu không nhờ bọn họ tự mình xuất động, thì tang thi có thể ùa vào khu cư dân từ cái lỗ thủng kia, hậu quả không dám tưởng tượng nổi.
Không khí ở căn cứ sau cuộc chiến một chút cũng không đê mê hay chịu đả kích nặng như trong tưởng tượng, trái lại, bởi vì đã trải qua tai nạn lần này mà sau đó mọi người trong căn cứ càng đồng lòng hơn, ngưng tụ thành một cổ sức mạnh cường đại, mỗi một người trong cả căn cứ đều biểu hiện trạng thái suy nghĩ vô cùng tích cực.
Sau khi trải qua việc kiểm kê tất cả tinh hạch thu thập được, con số cũng đủ làm mọi người cảm thấy choáng váng!
Tinh hạch bổ sung có 17, 381 viên!
Tinh hạch tiến hóa hình có 3214 viên!
Tinh hạch biến dị 271 viên!
Nếu dựa theo xác suất tiến hóa bình thường mà nói, với hơn 7000 viên tinh hạch tiến hóa hình, thì nhiều lắm cũng có thể tiến hóa ra trên trăm dị năng giả.
Mà từ sau khi có Cố Ninh là máy chế tạo dị năng giả, thì xác suất dị năng giả tiến hóa đã đạt tới 98%! Như vậy hơn 3000 viên tinh hạch tiến hóa hình chính là đại biểu cho hơn 3000 dị năng giả! Con số này có nghĩa là gì? Nếu căn cứ Ốc đảo thật sự có hơn 3000 dị năng giả, vậy thì còn cần phải kiêng kị căn cứ thủ đô sao? Quả thực làm cho đám người Tam ca chỉ ngẫm lại mà cảm thấy sục sôi trong lòng!
Cố Ninh vì dùng một lần mà có thể chế tạo ra càng nhiều dị năng giả, nên bắt đầu có ý định nuốt hai viên tinh hạch biến dị trong một lần, mà một lần như vậy thì có hai trăm người.
Trên thực tế, cái “dị năng”đặc thù này của Cố Ninh, ngoại trừ những người trung thành nhất trong liên đội 3 biết được thì những người khác đều không biết Cố Ninh có năng lực này, trước khi bọn họ tiến hóa đều sẽ uống cạn một chén nước, theo cách nói từ phía chính phủ thì Cao Duyệt đã nghiên cứu chế tạo ra một loại thuốc thần kỳ có thể nâng cao xác suất tiến hóa, nhưng kỳ thật chính là nước sôi để nguội mà thôi. Chỉ là thủ thuật che mắt để cho bọn họ không có nghi ngờ.
Nhưng khi tiến hành thì Cố Ninh phát hiện ra một quy luật. Đó chính là giới hạn mà cô có thể đảm bảo chất lượng lớn nhất là hai trăm người, đây là kết quả của việc nuốt vào hai viên tinh hạch biến dị, hơn nữa trong vòng một ngày chỉ có thể tiến hành một lần, thời điểm tiến hành lần thứ hai trong vòng một ngày, có thể rõ ràng cảm nhận được số lượng dị năng bị hấp dẫn lại đây, hoàn toàn không nhiều bằng lần đầu tiên, dị năng giả tiến hóa ra có lượng dị năng chứa đựng cũng giảm bớt rất nhiều. Tuy nóng lòng muốn thành công, nhưng Cố Ninh vẫn quyết định ngừng lại.
Hiện tại căn cứ đã có gần 600 dị năng giả. Ngay cả khi căn cứ thủ đô có tính toán muốn cùng căn cứ Ốc đảo xé rách da mặt hoàn toàn, cũng không thể không màng tới toàn đại cục mà dùng tất cả vũ lực để đối phó với căn cứ Ốc đảo, hơn nữa lần này căn cứ Ốc đảo giết được mấy chục vạn tang thi, từ một góc độ nhất định đã triển lãm ra thực lực không thể tưởng tượng được của căn cứ Ốc đảo, căn cứ thủ đô không có khả năng không bị kinh sợ. Ngay cả muốn tới lần thứ hai, cũng tuyệt đối sẽ không tới sớm như vậy, thế lực khắp nơi ở căn cứ thủ đô rắc rối khó gỡ, hoàn toàn bất đồng với kết cấu của căn cứ Ớc đảo, đầu tiên bọn họ cần phải thống nhất từ bên trong, mà việc này không phải là một việc đơn giản.
Việc này đã cho căn cứ Ốc đảo tranh thủ được thời gian cực kỳ quý giá.
Hiện tại thời tiết đã bắt đầu nóng bức, nhưng bầu không khí tại căn cứ Ốc đảo lại rất lãnh túc (lạnh lẽo + nghiêm túc).
Một đám dị năng giả vừa mới tiến hóa sẽ được đưa đến trường học dị năng giả ngay lập tức để học tập cách khống chế dị năng của mình như thế nào.
Mà đồng thời, các quân đoàn cũng bắt đầu chiêu binh.
Ngoài dự liệu của Cố Ninh chính là, mọi người cũng không bởi vì lúc này các chiến sĩ cần phải đi đến trước tuyến đầu để mạo hiểm tính mạng mà bị đả kích ngược lại còn rất nhiệt tình, thậm chí có nhiều người đến báo danh hơn lần chiêu bịnh trước!
“Di? Là cô!” Nữ binh sĩ phụ trách báo danh trong quân đoàn nữ tử vừa nhấc đầu lên, đột nhiên kinh ngạc nhìn cô gái xếp hàng ở phía trước nói.
Cô gái mặc áo thun màu trắng sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm nữ binh sĩ một hồi mới bừng tỉnh đại ngộ nói: “A! Là cô!”
“Thật tốt quá! Cô tới báo danh sao?” Nữ binh sĩ hỏi.
“Đúng vậy.” Cô gái có chút ngượng ngùng cười cười: “Đây đã là lần thứ ba tôi báo danh.”
“Ha ha! Tôi không biết hai lần trước vì sao cô lại bị đánh rớt, nhưng lần này tôi muốn chúc mừng cô! Đoàn trưởng của chúng tôi đã tự mình lên tiếng nói muốn miễn việc thi tuyển gia nhập đoàn cho cô! Ta còn đang lo làm sao để tìm được cô đây!”
Cô gái có chút không thể tin được: “Thật vậy hả? Vì sao?!”
Nữ binh sĩ cười nói: “Đương nhiên! Lần trước nếu không phải cô phát hiện nguy hiểm, không biết sẽ chết bao nhiêu người! Cô thật sự vô cùng dũng cảm! Nhờ vào sự dũng cảm này của cô, thì cô cũng xứng đáng nhận được danh hiệu nữ tử quân!”
Cô gái bị cô khen đến ngượng ngùng, thẹn thùng nói: “Không chỉ có tôi, mà còn rất nhiều người đều ra hỗ trợ, nếu không nhờ bọn họ, một mình tôi cũng không làm được.”
Nữ binh sĩ gật gật đầu, càng vừa lòng với cô gái: “Cô trở về chuẩn bị một chút, buổi chiều liền trực tiếp tới quân đoàn nữ tử báo cáo!”
Cô gái cảm giác giống như đang nằm mơ, vui vẻ nói: “Được! Cảm ơn!”
Sau khi điều tra rõ ràng những người nào cùng tham dự vào ngày hôm đó, những người này đều được khen thưởng vô cùng phong phú.
Bao gồm tất cả nhân viên tham dự chiến đấu lần này đều được khen thưởng vô cùng phong phú, mà biểu hiện xuất sắc, sẽ được ưu tiên lựa chọn cơ hội tiến hóa dị năng.
Thực lực của căn cứ Ốc đảo tăng lên với tốc độ quả thực giống như ngồi hỏa tiễn phóng lên trời, chỉ ngắn ngủn mấy ngày, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đây cũng là chuyện mà căn cứ thủ đô tuyệt đối không tưởng được, hành động lần này của bọn họ hoàn toàn giống như gia tăng thực lực cho căn cứ Ốc đảo!