Dịch: Lap Tran
-----
"Ngươi......" Nam tu giống như trông thấy quỷ khi thấy Địch Cửu.
Thực lực của hắn trong cùng cấp bậc mà nói không tính là quá mạnh mẽ, tối đa chỉ có thể coi là thực lực hơn trung đẳng môt chút mà thôi. Nhưng mà độn thuật của hắn dù có thánh nhân lập thánh ngôn cũng không nhất định có thể đuổi theo hắn. Bởi vì hắn đã từng đạt được qua một loại thần thông độn thuật đỉnh cấp, Vân độn thuật. Bằng vào độn thuật này, hắn đã tìm được đường sống trong chỗ chết không biết bao nhiêu lần.
Khỏi cần phải nói, chỉ với thần thông Vân độn thuật cũng đủ để lại để cho phần đông cường giả tranh đoạt.
Địch Cửu căn bản cũng không trả lời đối phương, đạo vận trong tay lưu chuyển, bản thân đại đạo quy tắc đã sớm đã khóa chặt vùng không gian này rồi. Lúc này đối phương có muốn trốn cũng không trốn thoát.
Rốt cục nam tu cũng hiểu được sự chênh lệch giữa mình và Địch Cửu to lớn đến mức nào, dù thực lực hay là độn thuật gì cũng không bù nổi. Hắn tỉnh táo lại, ngược lại ôm quyền đối với Địch Cửu, "Tiền bối, ta tên Quan Trình Sơn, vậy mà mắt chó đui mù, dám ngấp nghé Đạo Mạch của tiền bối. Chỉ cần tiền bối có thể thủ hạ lưu tình, bất kỳ điều kiện Quan Trình Sơn ta cũng có thể đáp ứng. "
Địch Cửu thản nhiên nói, "Trả lời vấn đề trước đó đi, vì sao Đạo Mạch ở chỗ này trân quý như thế? "
Quan Trình Sơn do dự một chút, có chút cẩn thận nói, "Ta có thể trả lời vấn đề của tiền bối, thậm chí có thể mở ra thế giới của mình, chỉ là muốn xin tiền bối......"
"Ta kiên nhẫn có hạn, nếu như nói lời không liên quan nữa thì ta trực tiếp sưu hồn ngươi. " Địch Cửu lạnh lùng nói.
Quan Trình Sơn cảm nhận được sát khí của Địch Cửu, đâu còn dám tiếp tục do dự, dù là chỉ có một đường sinh cơ thì hắn Quan Trình Sơn hắn cũng không muốn buông tha cho....
"Nơi đây có cực ít Đạo Mạch, cho dù là một cái hạ phẩm Đạo Mạch cũng là vô số người tranh đoạt, lúc trước trông thấy tiền bối dùng hạ phẩm Đạo Mạch tu luyện cho nên nổi lên lòng dạ hiểm độc......"
Quan Trình Sơn nói lại để cho Địch Cửu nhíu mày lần nữa, Đạo Mạch cực ít? Vì sao Tạo Hóa sào lại nhiều Đạo Mạch như vậy?
Đúng rồi, hình như thánh nhân trên quảng trường Thánh Vị cũng không có cái Đạo Mạch gì cả, bằng không mà nói thì hắn cũng không thể dùng mười đầu Đạo Mạch liền có thể lên con thuyền hỗn độn rồi.
Rốt cuộc những đạo mạch trong Tạo Hóa là từ nơi nào đến ? Nếu như vũ trụ Đạo Mạch trân quý như thế, vậy thì Tạo Hóa sào cũng không đơn giản nha.... Đáng tiếc chính là hắn không có cẩn thận hỏi thăm Xích Yêu.
"Nguyên khí mạch nơi đây chia làm mấy loại? " Giọng Địch Cửu hòa hoãn hơn một ít.
Quan Trình Sơn tranh thủ thời gian giải thích, "Cấp thấp nhất chính là hạ phẩm thần mạch, sau đó đến trung phẩm thần mạch, lại đến thượng phẩm thần mạch, cực phẩm thần mạch. Cực phẩm thần mạch về sau chính là Đạo Mạch, cũng chia làm cực phẩm cùng thượng trung hạ bốn loại. "
"Trên Đạo Mạch thì sao? " Địch Cửu nghĩ đến nếu như có Thần cảnh có chín tầng thì nguyên khí mạch có Đạo Mạch cũng bình thường.
"Nghe đồn phía trên Đạo Mạch còn có một loại nguyên khí mạch, ta chỉ nghe nói mà thôi, cũng không có gặp bao giờ......" Giọng Quan Trình Sơn thì có vẻ bình tĩnh lại nhưng trong lòng càng lúc càng hoảng sợ. Hắn cảm nhận được quy tắc thiên địa chung quanh hoàn toàn không thuộc về mảnh thiên địa này mà là nằm dưới sự khống chế của Địch Cửu. Rốt cuộc tu sĩ đang khống chế hắn là một tồn tại như thế nào...?
Nếu nói đối phương có lai lịch rất lớn, vì sao phải hỏi mình những vấn đề đơn giản thế này? Nếu nói đối phương đến từ một chỗ hoang vu, vì sao lại có đại đạo đáng sợ như thế?
"Trước ngươi nói ta ngay cả thánh ngôn đều không có lập là có ý gì? " Địch Cửu tiếp tục hỏi thăm.
Lần này Quan Trình Sơn thật sự ngây dại, đây là ý gì? Nếu như nói Địch Cửu cả lập thánh ngôn cũng không biết thì hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, nhưng nếu đã biết rõ rồi vì sao phải hỏi thăm mình.
Thấy Quan Trình Sơn không nói lời nào, sắc mặt Địch Cửu trầm xuống, "Như thế nào, chẳng lẽ không thể trả lời sao?"
"A..., không phải. " Quan Trình Sơn vội vàng nói, "Có thể nguyên vẹn miêu tả đạo niệm đại đạo của mình, hình thành hình thứ ban đầu của đạo, chính là chứng đạo bước thứ nhất. Bước thứ hai là dần dần hoàn thiện đại đạo của mình thẳng đến khi đại đạo tự thành một thể. Làm mình có thể xây dựng thế giới chính là bước vào chứng đạo bước thứ ba. Tu sĩ có thể xây dựng miêu tả đại đạo của mình hầu như có một nửa đều có thể xây dựng thế giới của mình, bước vào bước thứ ba.
Nhưng muốn từ bước thứ ba bước vào bước thứ tư lại cực kỳ khó khăn, tất cả có tu sĩ có thể bước vào bước thứ tư đều là đại năng một phương......"
"Bước vào bước thứ tư này chính là lập thánh ngôn mà ngươi nói? " Địch Cửu dần dần có chút hiểu được.
Quan Trình Sơn gật đầu nói, "Đúng vậy, tiền bối. Chỉ có lập thánh ngôn mới có tư cách bước vào bước thứ tư, thành bá chủ một phương. Phụ thân đạo lữ của ta chính là thánh nhân lập thánh ngôn bước vào bước thứ tư. Hôm nay Thực Nguyệt Nhi bị giết, hắn nhất định là người đầu tiên muốn truy sát ta, bởi vì hắn biết rõ Thực Nguyệt Nhi do ta mang đi. "
Quan Trình Sơn muốn nói cho Địch Cửu, hiện tại bọn hắn là người cùng hội cùng thuyền.
"Thế nào là lập thánh ngôn? " Địch Cửu hoàn toàn không quan tâm lời nhắc nhở của Quan Trình Sơn, hoàn toàn không có để ở trong lòng. Bước thứ tư hắn cũng không phải chưa từng giết, hơn nữa còn là một đao giết chết.
Quan Trình Sơn ngẩn ngơ, trong lòng tự nhủ lão tử biết rõ thế nào là lập thánh ngôn thì lão tử đã sớm lập ngôn thành thánh rồi. Nhưng mà Địch Cửu hỏi thăm nên hắn cũng không dám cự tuyệt trả lời, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí nói, "Tiền bối, vãn bối ngu dốt, dừng ở Tạo Hóa Cảnh trăm vạn năm cũng không có sờ đến cánh cửa lập thánh ngôn cho nên đối với lập ngôn thành thánh vẫn không hiểu nhiều lắm......"
Trông thấy sắc mặt Địch Cửu không tốt, Quan Trình Sơn tranh thủ thời gian giải thích, "Vãn bối tuy nhiên không biết như thế nào thành thánh lập ngôn, lại biết rõ một khi trở thành lập ngôn thánh nhân, thực lực sẽ tăng gấp mười gấp trăm lần. Vớ thực lực của vãn bối, Đại n Thần đình lập ngôn thánh nhân Thực Cơ Hữu Cung chỉ cần dùng một cái tát là có thể nghiền ép vãn bối......" Thời điểm Quan Trình Sơn nói đến một cái tát nghiền ép thì bỗng nhiên đã ngừng lại. Hắn nghĩ tới Địch Cửu, hiển nhiên Địch Cửu cũng là lập ngôn thánh nhân nha..., bởi vì Địch Cửu cũng có thể dùng một cái tát nghiền giết hắn.
Nếu như Địch Cửu là một lập ngôn thánh nhân, vì sao phải hỏi hắn những vấn đề này? Những vấn đề này hắn không dám hỏi thăm Địch Cửu.
Địch Cửu càng cảm thấy khó hiểu hơn, nếu như chứng đạo bước thứ tư chính là lập ngôn thánh nhân, hơn nữa lập ngôn thánh nhân thật sự lợi hại như Quan Trình Sơn nói vậy thì Bắc âm thánh nhân cũng không bị một đao của hắn giết chết. Giải thích duy nhất chính là Bắc âm thánh nhân bước thứ tư có lỗ hổng, giống như trước đó hắn từng nghĩ tới.
"Trên chứng đạo bước thứ tư là gì? Là bước thứ năm sao?"
Địch Cửu hỏi xong chằm chằm vào Quan Trình Sơn, nếu chứng đạo bước thứ tư đi lên còn có chứng đạo bước thứ năm, vậy nói rõ Thần cảnh là thật sự chín tầng. Bước thứ năm đi lên nhất định còn có chứng đạo bước thứ sáu.
Quan Trình Sơn kính cẩn hồi đáp, "Đúng vậy, chứng đạo bước thứ tư đi tiếp thật sự là chứng đạo bước thứ năm, nhưng chỗ chúng ta không qua mười cường giả có thể chứng đạo bước thứ năm. Về phần chứng đạo bước thứ sáu, bởi vì đẳng cấp vũ trụ đẳng chúng ta quá thấp, xem như vũ trụ trung đẳng cho nên đến bây giờ cũng không có nghe nói có chứng đạo bước thứ sáu xuất hiện. "
Địch Cửu thấy rốt cuộc không hỏi thăm được cái gì nữa, Thiên Sa Đao xoáy lên một mảnh đao mang bổ về phía Quan Trình Sơn, đồng thời nói ra, "Xem trên phần ngươi trả lời coi như là hoàn thiện, ta cho phép ngươi luân hồi......"
"Tiền bối thủ hạ lưu tình, ta có thể giúp đỡ tiền bối chạy thoát khỏi sự đuổi giết của Thực Cơ Hữu Cung......" Quan Trình Sơn một mực phòng bị Địch Cửu, thế nhưng một đao của Địch Cửu rơi xuống hắn vẫn cảm giác được chính mình hoàn toàn không có năng lực ngăn cản. Giờ khắc này hắn thậm chí hoài nghi có phải Địch Cửu đã đã vượt qua bước thứ tư hay không, chính thức là một đại năng chứng đạo bước thứ năm.
"Phốc! " Thiên Sa Đao xé rách Quan Trình Sơn, cùng một thời gian quy tắc đạo vận của Địch Cửu không ngừng oanh ra ngoài, trước khi hồn phách Quan Trình Sơn tán loạn liền vạch tìm thế giớ của Quan Trình Sơn.
Điều để cho Địch Cửu kinh dị không thôi chính là trong thế giới của Quan Trình Sơn còn có bảy nữ tử tuyệt sắc. Chẳng qua là những nữ tử này cũng cảm nhận được thế giới của Quan Trình Sơn bị xé mở đều cảm thấy sợ hãi.
Tất cả đồ vật trong thế giới của Quan Trình Sơn đều bị Địch Cửu cuốn đi. Bảy nữ tử bị Địch Cửu đẩy khỏi thế giới của Quan Trình Sơn, ngã nhào bên ngoài.
Địch Cửu căn bản cũng không chờ bảy nàng phản ứng đã bắn một đám hỏa diễm vào người Quan Trình Sơn, lập tức thi triển quy tắc độn thuật, sớm biến mất không còn bóng dáng.
Hắn không có tính toán cứu người, cũng không tính giế bảy nữ tử này. Cách làm tốt nhất chính là thả bảy nàng ra ngoai sau đó biến mất, không gặp mặt.
"Tuyền tỷ, Quan Trình Sơn bị người ta giết......" Một gã nữ tử quần đỏ phản ứng đầu tiên, nàng xem trường thương nằm một bên cùng với chút tro tàn sót lại lập tức hiểu ra là chuyện gì.
Địch Cửu chướng mắt trường thương của Quan Trình Sơn, nhặt cũng lười nhặt.
Sáu nữ tử còn lại giờ phút này cũng phản ứng, nữ tử được gọi là Tuyền tỷ nữ tử lập tức nói, "Chúng ta đi nhanh lên, Quan Trình Sơn bị cường giả giết chết, chúng ta tự do. "
Chương 1592: Tam Y thánh thànhChương
Dịch: Lap Tran
----
Trong khu vực phần đông nhân tộc sinh tồn thì Đại n Thần đình chỉ có thể coi là một thế lực trung đẳng mà thôi
Cho dù như thế, Đại n Thần đình cũng cực kỳ thịnh vượng, vô số tu sĩ nhân tộc sinh tồn tu luyện ở nơi này.
Với tư cách là chủ nhân Đại n Thần đình, Thực Cơ Hữu Cung chính là tồn tại nói một thì không có hai. Không chỉ có như thế, Thực Cơ Hữu Cung hay là một tên lập ngôn thánh nhân thật sự. Hắn ở giới vực hoang vắng này lập ngôn thành thánh, cách thời điểm hiện tại đã có mấy trăm vạn năm.
Sở dĩ nơi đây sở dĩ có phần đông nhân tộc tụ tập, một nguyên nhân chính là do Thực Cơ Hữu Cung từng lập ngôn thành thánh ở nơi đây.
Nếu mọi người đều muốn đều muốn lập ngôn thành thánh ở nơi cằn cỗi hoang vắng như Thực Cơ Hữu Cung thì vì sao bọn hắn không thể đâu? Huống hồ giới vực man hoang này cũng không tính là quá cằn cỗi, đôi khi cũng có thể tìm được một ít thứ tốt.
Theo lý thì với tu vi và địa vị của Thực Cơ Hữu Cung, chắc có lẽ không có chuyện gì lại để cho hắn không thoải mái hoặc là phiền lòng sự tình. Nhưng mà hết lần này tới lần khác liền gặp chuyện phiền lòng nhất, đau lòng nhất, tiểu nữ nhi Thực Nguyệt Nhi vậy mà lén bỏ trốn cùng một sâu kiến tên Quan Trình Sơn.
Mấu chốt là tên Quan Trình Sơn kia do hắn bắt lấy, Quan Trình Sơn có tâm cơ sâu đậm, hắn sở dĩ một mực không có giết người này là bởi vì trên người người này còn có một bí mật rất lớn.
Điều khiến cho hắn thật không sự ngờ chính là hắn còn chưa có hỏi ra bí mật này thì tiểu nữ nhi của mình đã bỏ trốn cùng với Quan Trình Sơn, còn thả Quan Trình Sơn đi, sau đó cùng một chỗ trốn khỏi Đại n Thần đình, hắn có thể không tức giận vì chuyện này sao?
"Răng rắc! " Một tiếng nứt trong trẻo vang lên, Thực Cơ Hữu Cung đột nhiên ngẩng đầu, hắn thấy một quả ngọc phù lóng lánh ánh sáng đã vỡ ra, lập tức hóa thành một đám tro bụi.
Thực Cơ Hữu Cung đột nhiên đứng lên, sát khí trong mắt gần như cô đọng thành thực chất, hai nắm tay như muốn ép nát không gian.
"Quan Trình Sơn, bất luận ngươi biến thành cái gì, từ đâu tới đây, Thực Cơ Hữu Cung ta không băm thây ngươi thành vạn đoạn thề không làm người......"
Thực Nguyệt Nhi là nữ nhi của hắn, trong khu vực quản hạt của Đại n thần đình, coi như là tu sĩ Vân Tộc cùng Thần tộc cũng sẽ không tùy tiện giết Thực Nguyệt Nhi. Về phần tu sĩ nhân tộc càng không có khả năng giết Thực Nguyệt Nhi.
Thực Nguyệt Nhi bị Quan Trình Sơn lừa gạt sau đó dẫn đi, kẻ có thể giết Thực Nguyệt Nhi cũng chỉ có Quan Trình Sơn.
Phẫn nộ xong, Thực Cơ Hữu Cung giơ tay phóng ra vô số đạo vận pháp tắc, những pháp tắc này bọc lấy ngọc bài linh hồn đã vỡ vụn của Thực Nguyệt Nhi, trong khoảng thời gian ngắn tạo thành một hình ảnh mơ hồ ngay trước mắt.
"Vậy mà không phải Quan Trình Sơn giết ? Là ai? Rốt cuộc là ai? " Thực Cơ Hữu Cung cố gắng muốn xem dụng mạo tu sĩ đã chém giết Thực Nguyệt Nhi nhưng đáng tiếc chính là đối quanh người đối phương có đạo vận lưu chuyển, hắn căn bản không thể thấy rõ lắm. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, bóng dáng càng lúc càng mơ hồ.
Rất nhanh, Quan Trình Sơn đào tẩu, bóng dáng kia đuổi theo sau đó hình ảnh hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
......
Địch Cửu lục soát thế giới của Quan Trình Sơn một lần, đã tìm được một ít ghi chú về vị trí, còn có một vài địa đồ ngọc giản.
Từ mấy ngọc giản ghi chú này, Địch Cửu đã hiểu rõ, nói đúng ra thì khu vực mà hắn đang lant thang còn chưa thuộc phạm vi Đại n Thần đình.
Địa phương mà hắn đang ở xem như khu vực biên giới giữa Minh Bất Thiên và Bách Ma Thần Tộc, nhưng mà Đại n Thần đình cách nơi đây cũng tương đối gần.
Bách Ma Thần Tộc cùng Minh Bất Thiên đều là địa vực cường đại đỉnh cấp, chỗ bất đồng chính là Minh Bất Thiên là địa bàn của Vân Tộc, Bách Ma Thần Tộc là một nhánh của Thần tộc, Đại n Thần đình là dị8a phương của nhân tộc.
Nếu như không phải là bởi vì Minh Bất Thiên bảo hộ Đại n Thần đình thì có lẽ Đại n Thần đình sớm đã bị Bách Ma Thần Tộc nuốt tớ xương cốt không còn.
Giữa Bách Ma Thần Tộc và Minh Bất Thiên, Đại n Thần đình nằm ở chính gữa có một Thánh thành to lớn, Thánh thành này có tên gọi khá là cổ quái, gọi là Tam Y Thánh thành.
Địch Cửu xem xét địa đồ một thoáng, nếu dùng phi thuyền di chuyển thì với tốc độ này, hắn muốn tới Tam Y Thánh thành cần tốn ít nhất là mấy năm, nếu như hắn thi triển quy tắc độn thuật đoán chừng không tới nửa tháng.
Tu vi đã là Hợp Giới viên mãn, Địch Cửu không muốn tiếp tục lưu lại trên phi thuyền lãng phí thời gian, trực tiếp thi triển quy tắc độn thuật.
Không tới nửa tháng, chỉ mất có mười ngày mà thần niệm của Địch Cửu đã quét thấy bóng dáng Tam Y Thánh thành. Bên ngoài Tam Y Thánh thành có cấm chế cấm bay, kéo dài đến mấy chục vạn dặm.
Địch Cửu rơi vào hộ trận bên ngoài Tam Y Thánh thành, trong lòng cũng âm thầm sợ hãi thán phục Tam Y Thánh thành phồn hoa. Hắn đi tới phương giới vực này, ngoại trừ nhìn thấy Quan Trình Sơn và Thực Nguyệt Nhi cùng mấy nữ tử trong thế giới của Quan Trình Sơn cũng không có gặp được nhiều tu sĩ hơn nữa.
Mà ở chỗ này, khắp nơi đều là tu sĩ, những tu sĩ này ra ra vào vào khiến Tam Y Thánh thành này trông rất phồn hoa, tấp nập.
Trong Ngũ Hành vũ trụ, chỉ cần tu sĩ bước vào bước thứ ba đều là đại năng một phương. Loại đại năng này ngoại trừ một số chuyện cần giải quyết thì bình thường chắc chắn sẽ không tùy tiện đi ra ngoài.
Như Địch Cửu thấy trước mắt vô số tu sĩ bước thứ ba lui tới là chuyện rất khó nhìn thấy. Coi như là ở Tạo Hóa Thánh Đạo Thành có nhiều cường giả bước thứ ba nhưng đại đa số đều ở trong động phủ của chính mình tu luyện hoặc làm chuyện của mình. Không phải như trước mắt, tất cả đều vội vội vàng vàng đến đến đi đi. Địch Cửu dùng thần niệm uét thoáng một phát lập tức liền cảm nhận được nơi đây đúng là có tu sĩ nhân tộc, hơn nữa, khí tức của tu sĩ nhân tộc tương đối thấp hơn chút.
Lúc trước Địch Cửu chưa từng gặp qua cường giả Thần tộc, hiện tại hắn căn bản không cần phải hỏi, chỉ cần nhìn một chút đã biết rõ có một nửa cường giả ở nơi này là Thần tộc. Những người này chính là tu luyện giả trời sinh, từng cường giả đều có khí tức đạo vận hùng hậu, phù hợp với bản thân gần như hoàn mỹ. Ngoại trừ Thần tộc còn có một bộ phận cường giả, hẳn là cường giả Vân Tộc cường giả. Ngoại trừ một số điểm quái dị nho nhỏ về ngoại hình thì đại đa số tu sĩ có tướng mạo không khác nhân tộc bao nhiêu.
Tuy rằng Địch Cửu là tu sĩ nhân tộc, nơi đây cũng không ít tu sĩ nhân tộc, hắn lẫn trong nhóm tu sĩ nhân tộc cũng không đặc biệt khiến người khác chú ý.
Tam Y Thánh thành có tường thành, tường thành không biết làm từ tài liệu gì, thần niệm của Địch Cửu vừa mới quét đến đã lập tức bị bắn ra, nơi đây cường giả như mây, Địch Cửu không có tiếp tục nếm thử.
"Giao nộp 100 miếng hạ phẩm Đạo Tinh. " Địch Cửu đi đến cửa thành, vừa định vào thành đã bị ngăn cản.
Địch Cửu nhíu mày có chút khó hiểu nói, "Ta thấy người khác cũng không có giao nộp hạ phẩm Đạo Tinh a...? "
Tu sĩ canh giữ ở cửa thành hẳn là một gã Vân Tộc, hắn quan sát Địch Cửu từ trên xuống dưới, lúc này mới hòa hoãn nói, "Hẳn là lần đầu tiên đạo hữu tới Tam Y Thánh thành đi? "
Địch Cửu gật đầu, "Không sai, thật sự là lần đầu tiên tới nơi đây. "
Tu sĩ thủ thành giải thích, "Ngươi nhìn kỹ một chút, những người mà không có giao nạp hạ phẩm Đạo Tinh đều là tu sĩ Thần tộc cùng Vân Tộc, ngươi là nhân tộc, tự nhiên phải giao nộp Đạo Tinh. "
Ngay vào lúc này, một tu sĩ nhân tộc đư 100 miếng hạ phẩm Đạo Tinh cho tu sĩ thủ thành đồng thời nói ra, "Ta muốn vào thành ba ngày. "
Địch Cửu trông thấy hạ phẩm Đạo Tinh, hắn cũng có, chính là tinh thạch vũ trụ ban đầu phun ra ở cổng truyền tống từ Hỗn Độn vũ trụ.
Vũ trụ tinh thạch tốt hơn cực phẩm Thần Tinh nhiều, không nghĩ tới chỉ là hạ phẩm Đạo Tinh, hơn nữa Địch Cửu mơ hồ cảm thấy vũ trụ tinh thạch mà mình lấy được có đẳng cấp còn kém hơn so vừa tinh thạch tu sĩ nhân tộc vừa rồi giao nộp.
Địch Cửu xuất ra 100 miếng hạ phẩm Đạo Tinh đưa cho tu sĩ thủ thành này, "Thì ra là như vậy nha..., có phải địa vị của nhân tộc ở nơi đây rất kém cỏi hay không? "
Tu sĩ thủ thành nhìn thoáng qua hạ phẩm Đạo Tinh của Địch Cửu, nhíu mày một chút, nhưng cũng không có nói đạo tinh của Địch Cửu Đạo quá kém. Hắn thu hồi đạo tinh sau đó mới nói với Địch Cửu, "Cũng không phải có địa vị thấp gì, ngươi yên tâm vào thành, dùng thân gia của ngươi, chắc có lẽ không có người nào rãnh rỗi đi khi dễ ngươi. Hơn nữa, coi như có rảnh cũng tìm kẻ giàu có hơn. "
Địch Cửu nghe tu sĩ thủ thành này mà không còn lời nào để đáp, không có người khi dễ hắn là bởi vì hắn quá nghèo. Coi như muốn bị khi phụ sỉ nhục thì không có tư cách.
Nhìn ra tên tu sĩ Vân Tộc này không muốn nói thêm với chính mình nữa, Địch Cửu ôm quyền cái rồi bước vào trong thành.
Khi hắn đi, tu sĩ thủ thành Vân Tộc bổ sung một câu, "Ngươi chỉ được ở lại ba ngày, trong ba ngày mà không đi ra thì mỗi ngày đều tốn một nghìn hạ phẩm Đạo Tinh, nếu chưa làm xong chuyện thì ngươi tốt nhất nên tới nơi này rồi tiến vào một lần nữa, bằng không thì cần lấy Tam Y ngọc phù. "
Địch Cửu thở dài một tiếng, trong lòng cảm thấy cạn lời. Vượt qua ba ngày thì mỗi ngày muốn giao một nghìn hạ phẩm Đạo Tinh. Nếu muốn tránh khỏi tình huống nay thì hắn cần cách ba ngày ra khỏi thành một chuyến, sau đó lại tiến đến một lần.
Chương 1593: Chủ nhân Tam Y thánh thànhDịch: Lap Tran
----
Tam Y Thánh thành không có phủ thành chủ, chỉ có một Tam Y đạo điện.
Điện chủ Tam Y đạo điện không phải là tu sĩ Vân tộc, cũng không phải tu sĩ Thần tộc, mà là tu sĩ Hồng Lâm Tộc. Cũng là một tộc lớn ở phương giới vực này bên cạnh Thần tộc cùng Vân Tộc, Hồng Lâm Tộc có lực lực rất cường đại.
Lúc trước, thời điểm Tam Y Thánh thành còn là một vùng mảnh hoang vu thì tu sĩ Hồng Lâm Tộc Như Bố tới đây, hắn lại phát hiện nơi này là một nơi tốt. Lúc trước Như Bố vẫn đang bồi hồi ở bước thứ ba, lập tức hao phí vài vạn năm thời gian thành lập nên Tam Y Thánh thành ban đầu.
Thời điểm ban đầu, Tam Y Thánh thành chỉ như là một cái phường thị, bởi vì tới gần khu vực man hoang của vũ trụ này cho nên cũng không có cường giả ngấp nghé.
Thế nhưng theo Tam Y Thánh thành càng ngày càng phát triển phồn hoa thì có rất nhiều cường giả đều theo dõi nơi đây. Hết lần này tới lần khác, Như Bố lập ngôn thành thánh, bước vào bước thứ tư.
Sau khi Như Bố bước vào bước thứ tư không lâu, thì có mấy tên cường giả Yêu tộc lại tới đây, muốn chiếm cứ Tam Y Thánh thành, kết quả bị Như Bố chém giết sạch, cường giả đỉnh cấp Yêu tộc muốn tới báo thù, Như Bố công bố lai lịch của mình là thuộc Hồng Lâm Tộc.
Tuy Yêu tộc cường đại nhưng thực sự không nắm chắc sẽ không đối nghịch với Hồng Lâm Tộc, hơn nữa nghe đồn Như Bố cũng có địa vị không thấp ở Hồng Lâm Tộc.
Yêu tộc nuốt một ngụm nước đắng, thực lực của Như Bố càng lúc càng mạnh, Tam Y Thánh thành cũng càng lúc càng phồn hoa. Nếu không phải những năm nay khu vực này đã không có vật gì tốt, cũng không có người thứ ba có thể lập ngôn thành thánh ở khu vực này thì đoán chừng nơi đây sẽcàng thêm phồn hoa.
Mặc dù Tam Y đạo điện là điện nhưng ngoại trừ điện chủ Như Bố ra thì những người khác không cách nào tiến đến, nơi đây cũng là tràng tu luyện của Như Bố.
Quanh năm Như Bố đều ở trong Tam Y đạo điện bế quan tu luyện cùng cảm ngộ, hắn rất ít khi ngừng tu luyện.
Nhưng giờ phút này Như Bố lại mở mắt ra, hắn hơi có chút nhíu mày, thời gian gần nhất hắn luôn cảm thấy tâm thần có chút bất định.
Từ sau khi lập ngôn thành thánh bước vào bước thứ tư đến nay, tuy thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều nhưng mà Như Bố vẫn cảm thấy gia tăng quá chậm quá chậm.
Xem ra muốn bước vào bước thứ năm ở lại Tam Y đạo điện thì không được, có lẽ hắn nên về Hồng Lâm Tộc nhìn xem. Giống như lúc trước chính mình không cách nào lập ngôn bình thường, một mình ly khai Hồng Lâm Tộc tới đây thành lập nên Tam Y Thánh thành, cuối cùng tại lập ngôn thành thánh ở Tam Y Thánh thành.
Cái này là kỳ ngộ, nếu như hắn một mực ở lại Tam Y Thánh thành thì kỳ ngộ từ nơi nào đến chứ?
Nghĩ tới liền làm, Như Bố là một người cực kỳ khoát người. Sau khi hắn mở hộ trận ra thì gần trăm cái phi kiếm truyền tin đều xếp bên ngoài hộ trận.
Trong tình huống bình thường, thời điểm mà hắn bế quan sẽ không có bất kỳ kẻ nào có thể đã quấy rầy. Tất cả phi kiếm truyền tin đều ở dừng bên ngoài trận pháp bảo hộ.
Như Bố phất tay một cái, gần đây thanh phi kiếm đều xếp thành hàng ngay ngắn trước mắt hắn, Thần niệm rơi vào những thanh phi kiếm này, đại đa số đều là mời hắn đi tham gia tụ hội gì đó hoặc là tham gia hoạt động gì khác.
Hồng Lâm Tộc có người bước vào bước thứ năm, trở thành Khuyết Thánh? Như Bố bắt lấy một thanh phi kiếm vào trong tay mình. Bước thứ năm ở trong vũ trụ này cũng không có bao nhiêu tồn tại. Nghe đồn Hồng Lâm Tộc có một gã bước thứ năm Khuyết Thánh, nhưng mà chưa từng có ai gặp qua.
Bây giờ lại lại có một người bước vào bước thứ năm, chứng đạo Khuyết Thánh, đây là thư mời hắn trở về Hồng Lâm Tộc tham gia buổi lễ long trọng.
Nhất định phải trở về, bước thứ năm Khuyết Thánh nha . . . đây là cảnh giới mà hắn đã theo đuổi bao nhiêu năm rồi thế mà qua nhiều năm như vậy, hắn không chỉ không chạm tới bước thứ năm, coi như là bước thứ tư cũng chỉ bồi hồi ở tại sơ cấp.
Như Bố thu hồi thanh phi kiếm, bỗng nhiên kinh dị một tiếng, lập tức đưa tay nắm lên một thanh phi kiếm khác.
Phi kiếm này có vẻ mới đến nơi đây không lâu, tối đa sẽ không vượt qua một ngày. Người đưa phi kiếm đến là người hắn nhận thức, chủ nhân của Đại n Thần đình nhân tộc, Thực Cơ Hữu Cung.
Thực Cơ Hữu Cung là người nổi bật trong nhân tộc, lại là một Thần đình chi chủ. Trọng yếu hơn là Thực Cơ Hữu Cung có một điểm giống với hắn, cả hai người đều lập ngôn thành thánh ở khu vực man hoang để bước vào bước thứ tư. Vô số năm qua, có thể lập ngôn thành thánh ở khu vực man hoang này cũng chỉ có hắn và Thực Cơ Hữu Cung mà thôi.
Nội dung trên phi kiếm của Thực Cơ Hữu Cung lại để cho Như Bố có chút im lặng, nữ nhi của một tên thánh nhân lại bị người ta giết chết ở biên giới man hoang.
Chẳng qua là Thực Cơ Hữu Cung không có biết được kẻ giết nữ nhi Thực Nguyệt Nhi của mình, chỉ nhìn thấy được một bóng dáng mơ hồ thôi. Hình ảnh trên phi kiếm truyền tin đúng là rất mơ hồ, chỉ còn lại có một bóng lưng.
Thực Cơ Hữu Cung tới cầu hắn giúp đỡ, dựa theo lời Thực Cơ Hữu Cung nói thì kẻ giết nữ nhi của hắn có thể không biết lai lịch của nữ nhi hắn.
Điều này cũng bình thường, nếu như biết rõ lai lịch của Thực Nguyệt Nhi, đoán chừng không có kẻ nào dám giết chết Thực Nguyệt Nhi. Giết nữ nhi của một tên thánh nhân ngôn là không muốn sống nữa sao.
Dựa theo suy đoán của Thực Cơ Hữu Cung, cái tên tu sĩ mà giết nữ nhi của hắn có thể sẽ sẽ tới Tam Y Thánh thành trong mấy năm nữa. Thời gian cụ thể lúc nào thì Thực Cơ Hữu Cung cũng không rõ ràng lắm, bởi vì hắn không biết tốc độ của đối phương, nhưng nnhanh nhất cũng phải tốn thời gian nửa năm.
Thực Cơ Hữu Cung truyền tin tức đến là muốn mời hắn giúp, hy vọng hắn có thể lưu ý những tu sĩ lạ lẫm vào ra Tam Y Thánh thành. Nếu như phát hiện bóng dáng giống như trong phi kiếm thì kính xin Như Bố ra tay giúp đỡ thoáng một phát, ngăn chặn đối phương. Như Bố tiện tay nhét phi kiếm nhét vào trong giới chỉ, dù hắn và Thực Cơ Hữu Cung có chút giao tình nhưng mà muốn để cho hắn ở chỗ này nhìn chằm chằm vào tu sĩ giết chết nữ nhi của Thực Cơ Hữu Cung vậy thì đừng mong gì. Hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy, hắn phải nhanh trở về Hồng Lâm Tộc tham gia đạo điển của bước thứ năm Khuyết Thánh Hồng Lâm Tộc.
Không đúng......Như Bố đột nhiên lấy phi kiếm ra xem lại, quả nhiên hắn phát hiện trên phi kiếm vẫn còn ẩn giấu truyền âm. Nếu như hắn không phải lập ngôn thánh nhân thì không thể phát hiện ra truyền âm này. Một sợi đạo vận thánh nhân rơi vào cấm chế truyền âm, Như Bố lập tức chợt nghe rõ ràng giọng nói của Thực Cơ Hữu Cung, "Như huynh, xin ngươi hỗ trợ giải quyết chuyện ta nhờ, ta hoài nghi tu sĩ giết nữ nhi ta là vì một cái vũ trụ Đạo Mạch, bởi vì ta cảm nhận được chấp niệm của nàng trên hồn ngọc bài. Nếu có thể lấy được vũ trụ Đạo Mạch trên người tu sĩ này thì Thực Cơ Hữu Cung ta nhất định không lấy, ta chỉ muốn báo thù cho nữ nhi mà thôi......"
Vũ trụ Đạo Mạch? Tim Như Bố nhảy dựng lên.
Nếu như hắn có một cái vũ trụ Đạo Mạch, có lẽ bước thứ tư có thể nhanh chóng viên mãn, rồi chứng đạo bước thứ năm sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Không đúng, nếu hắn có vũ trụ Đạo Mạch tuyệt đối không thể tự mình dùng. Nếu lần này hắn tham gia đạo điển của cường giả bước thứ năm Hồng Lâm Tộc, đưa lên một cái vũ trụ Đạo Mạch, vậy thì thứ hắn đạt được sẽ càng nhiều hơn nữa.... Không nói tới nhận được một ít tài nguyên tu luyện mà bước thứ tư cần, coi như địa vị ở Hồng Lâm Tộc cũng sẽ bay lên một tầng nữa, thậm chí còn có thể đạt được vài câu chỉ điểm của cường giả bước thứ năm Khuyết Thánh Hồng Lâm tộc.
Vừa nghĩ tới chuyệ luận đạo với cường giả bước thứ năm Khuyết Thánh, có lẽ còn có thể nhận được chỉ điểm, Như Bố bắt đầu kích động.
Lắng nghe cường giả bước thứ năm Khuyết Thánh luận đạo là ước mơ tha thiết của mỗi một tên thánh nhân lâp ngôn bước thứ tư. Đây vốn là chuyện mà Như Bố cũng không có để ở trong lòng, giờ phút này trở thành chuyện quan trọng nhất.
Tuy nhiên dựa theo suy đoán của Thực Cơ Hữu Cung thì tu sĩ giết nữ nhi tu sĩ nhanh nhất cũng phải tốn nửa năm mới có thể đến Tam Y Thánh thành, nhưng Như Bố quyết định chủ động xuất kích.
Thực Cơ Hữu Cung cũng chỉ phỏng đoán mà thôi, nói một cách khác, không nhất định là tu sĩ kia sẽ đến Tam Y Thánh thành.
......
Địch Cửu bước vào Tam Y Thánh thành xong, lập tức liền phát hiện nơi này khác biệt với thành thị tu chân bình thường. Tất cả đồ vật trong cửa hàng hai bên đường đều có thể dùng thần niệm để quét.
Nếu như vô tình gặp đồ vật mình cần thì có thể tiến vào cửa hàng để xem xét.
Địch Cửu ngừng lại trước một tòa Bạch Ngọc Lâu, hắn dùng thần niệm quét đến tầng cao nhất của Bạch Ngọc Lâu thì thấy có một đồ vật. Thứ này có bề ngoài là một tảng đá màu trắng ngà,cụ thể là thứ gì thì, Địch Cửu cũng không biết, chẳng qua là thần niệm vừa rơi vào tảng đá này thì Đạo Hỏa của hắn bắt đầu không yên.
Từ sau khi Đạo Hỏa cắn nuốt Thái âm Tâm cùng Thái Dương Tâm Niết Bàn thánh diễm thì Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh cũng không cách nào để cho Đạo Hỏa tấn cấp nữa, Đạo Hỏa của hắn vẫn dừng lại ở tầng thứ thánh diễm. Hiện tại phát hiện hình như có đồ vật có thể làm cho Đạo Hỏa tấn cấp thì Địch Cửu tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Địch Cửu bước vào Bạch Ngọc Lâu thì bỗng có một tu sĩ với làn da trắng nõn, dáng người cao gầy đột nhiên ngừng lại, hắn chằm chằm vào nơi bóng Địch Cửu biến mất rồi cau màu, hắn đúng là Như Bố vừa mới ra khỏi Tam Y đạo điện.
Một lúc sau bỗng nhiên trong mắt hắn tràn ngập sự mừng rỡ, bóng lưng của Địch Cửu rất giống với cái bóng trên phi kiếm mà Thực Cơ Hữu Cung cung cấp cho hắn.
Vô luận là phải hay không phải thì Như Bố cũng phải kiểm tra, hắn nhanh chónng hướng về phía Bạch Ngọc Lâu. Về phần tại sao Địch Cửu tới đây nhanh như vậy cũng không phải chuyện mà Như Bố hắn muốn suy tính, hắn muốn suy tính là trước xác nhận Địch Cửu có phải người hắn muốn tìm hay không.
Chương 1594: Một tảng đá dẫn tới tranh đoạtDịch: Lap Tran
-----
Địch Cửu cũng không có nghĩ đến bên trong Bạch Ngọc Lâu vậy mà cũng có không ít người.
Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm, hầu như mỗi một tầng đều có rất nhiều người. Đặc biệt là tầng thứ năm, lúc Địch Cửu đến nơi này thì nơi đây đã có ít nhất là mấy trăm người. Nếu không phải không gian tầng thứ năm khá lớn thì e là đã chật ních rôi.
Địch Cửu không cần tìm tiểu nhị hỏi thăm tảng đá màu trắng ngà là cái gì vì đã có người đang giới thiệu, thời điểm có hơn trăm người vây quanh tảng đá màu trắng ngà, hiển nhiên những người này cũng đều tới vì...Tảng đá này.
Một tên tu sĩ Tố Đạo cảnh mặt tròn chỉ vào tảng đá màu trắng ngà rồi nói văng cả nước miếng, "Thứ này quy tắc thạch hỏa đạo hạ phẩm được thai nghén bên trong Hỗn Độn, có thể tăng Tam cấp thần diễm lên tới tứ cấp thần diễm......"
Địch Cửu cười khổ, hắn vẫn cho là Đạo Hỏa của mình đã là thánh diễm, hiện tại mới hiểu được Đạo Hỏa của hắn chỉ là Tam cấp thần diễm mà thôi.
"Tảng đá quy tắc ngũ hành do Hỗn Độn thai nghén vô cùng hiếm có, Bạch Ngọc Lâu cũng chỉ ngẫu nhiên lấy được tảng đá này mà thôi. Tác dụng của tảng đá này cũng không cần ta nói mọi người đều biết. Bởi vì qua nhiều người muốn quy tắc thạch hỏa đạo này cho nên chúng ta áp dụng phương thức bán đấu giá để bán đi, quy tắc thạch hỏa đạo hạ phẩm này có giá khởi điểm là năm ngàn thượng phẩm Đạo Tinh......"
Địch Cửu nghe đến đây, hít một ngụm khí lạnh. Hắn coi như giàu có rồi nhưng trên người hắn lại không có một khối thượng phẩm Đạo Tinh nào, không cần nói tới thượng phẩm Đạo Tinh, coi như là trung phẩm Đạo Tinh cũng không có. Muốn mua quy tắc thạch hỏa đạo mà ngay cả giá khởi điểm cũng không bỏ ra nổi.
"Quy tắc thạch hỏa đạo do Hỗn Độn thai nghén sao? " Đã đứng ở lối vào tầng thứ năm Bạch Ngọc Lâu, Như Bố kinh dị chằm chằm tảng đá màu trắng ngà bên trong cấm chế.
Vừa rồi hắn dồn hết sự chú ý vào trên người Địch Cửu trên người, trong lúc nhất thời không có chú ý nơi đây lại xuất hiện một viên quy tắc thạch hỏa đạo do Hỗn Độn thai nghén.
"Sáu ngàn thượng phẩm Đạo Tinh......"
"Bảy ngàn......"
"Bảy ngàn năm trăm...."
Tu sĩ muốn giành giật Đạo Tinh không phải chỉ có một cái hai ba tên, có thể đứng ở chỗ này, ai mà không có vài loạ hỏa diễm tốt?
Quy tắc thạch do Hỗn Độn thai nghén ra có thể nói là bảo vật hữu dụng đối với bất kỳ người nào.
"Ta ra một vạn hai ngàn thượng phẩm Đạo Tinh. " Như Bố đột ngột cắt đứt tiếng báo giá của mọi người. Địch Cửu ngay ở chỗ này cũng không thể chạy thoát, hắn không cần lo lắng, hiện tại giành lấy quy tắc thạch hỏa đạo này trước rồi lại tính.
Giờ phút này, đa số các tu sĩ đang báo giá đều tăng thêm từ năm trăm đến một nghìn đạo tinh, hiện tại Như Bố một lần tăng thêm năm ngàn, đây là giàu có hay là sách lược đây...?
Giờ khắc này, ánh mắt hết thảy mọi người đều theo bản năng chuyển về phía Như Bố, thời điểm tiểu nhị đang giới thiệu quy tắc thạch hỏa đạo trông thấy Như Bố liền vội vàng kính cẩn khom người, "Vãn bối bái kiến điện chủ Thánh Điện. "
Điện chủ Thánh Điện soa? Dù người từng thấy Như Bố hay còn chưa từng thấy thì cũng biết người này là ai rồi, chúa tể Tam Y Thánh thành, lập ngôn thánh nhân Như Bố.
Như Bố là lập ngôn thánh nhân bước thứ tư, không thể trực tiếp xưng là thánh nhân. Ngay cả bước thứ năm cũng không có thể xưng là thánh nhân, chỉ có thể xưng là Khuyết Thánh, cho nên tiểu nhị này xưng hô Như Bố là điện chủ Thánh Điện.
Nếu là nói nơi đây còn có một người không hiểu nhiều lắm Như Bố lai lịch, cái kia tự nhiên là Địch Cửu.
Một vạn hai ngàn thượng phẩm Đạo Tinh có lẽ không phải giá của quy tắc thạch hỏa đạo này nhưng chỉ nhân Tam Y Thánh thành ra tay rồi, các tu sĩ khác coi như rất muốn quy tắc thạch hỏa đạo này cũng không dám tùy tùy tiện tiện báo giá.
Địch Cửu không có thượng phẩm Đạo Tinh, hắn lại nhớ tới mình ở bên trong Hỗn Độn bắt được một lượng lớn Hỗn Độn nguyên khí. Vô luận như thế nào thì hắn cũng muốn tranh thủ chút, nghĩ tới đây, Địch Cửu cầm một cái hồ lô ra nói, "Một hồ lô Hỗn Độn nguyên khí......"
Hỗn Độn nguyên khí? Địch Cửu vừa nói liền hấp dẫn toàn bộ ánh mắt đến trên người mình.
Nhận thức của người ở phương thiên địa này đối với Hỗn Độn nguyên khí cũng không phải như người Khuê Hà vĩ trụ coi hỗn độn mênh mông trở thành một thế giới hỗn độn, chỗ đó nhiều nhất chẳng qua là có thiên địa nguyên khí phẩm chất cao hơn, cảm ngộ đạo niệm càng sâu hơn một ít mà thôi, vẫn như cũ trộn lẫn một ít khí tức quy tắc mà tu sĩ cấp thấp không cảm giác được.
Hỗn Độn nguyên khí chính thức xuất phất từ một vũ trụ chưa có thai nghén ra bất kỳ một vật gì cả, không có bất kỳ quy tắc nào, nơi Hỗn Độn này không thể đi vào. Bất kỳ kẻ nào tiến vào loại Hỗn Độn này đều phải muốn chết. Cả Hỗn Độn cũng không thể đi vào thì nói gì tới thu được Hỗn Độn nguyên khí thật sự. Hiện tại Địch Cửu xuất ra một hồ lô Hỗn Độn nguyên khí, tự nhiên sẽ hấp dẫn phần lớn ánh mắt rồi.
"Đây là Hỗn Độn nguyên khí thật sự? " Một gã tu sĩ bước thứ ba áo đen nhịn không được hỏi, giọng hắn có chút run rẩy, hxem ra hắn cực kỳ để tâm tới Hỗn Độn nguyên khí, "Không sai, đây là Hỗn Độn nguyên khí thật sự......" Địch Cửu còn chưa dứt lời đã chủ động mở cấm chế trên miệng hồ lô, trên dưới có một trăm đạo thần niệm đều rơi vào trên miệng hồ lô.
"Không sai, đây thật sự là Hỗn Độn nguyên khí......" Lại có người kích động kêu lên, lập tức không chút lựa chọn nói ra, "Ta ra năm vạn thượng phẩm Đạo Tinh mua Hỗn Độn nguyên khí của ngươi. "
"Ta ra sáu vạn......"
Vốn là Bạch Ngọc Lâu bán ra quy tắc thạch hỏa đạo, hiện tại lại biến thành Địch Cửu bán ra Hỗn Độn nguyên kh. Trong khoảng thời gian ngắn, giá cả của hồ lô Hỗn Độn nguyên khí này đã nhảy vọt lên tới mười vạn thượng phẩm Đạo Tinh.
Địch Cửu hít một ngụm khí lạnh, hắn biết rõ Hỗn Độn nguyên khí này hẳn không phải là đồ vật chênh lệch với đạo thạch bao nhiêu, nhưng thực sự không ngờ tới giá trị của Hỗn Độn nguyên khí lại cao như vậy.
Tiểu nhị bán ra quy tắc thạch hỏa đạo vụng trộm truyền một tin tức ra ngoài, hắn không dám bán đồ vật này cho Địch Cửu cũng không dám bỏ qua một hồ lô Hỗn Độn nguyên khí mà bán thứ đồ vật này cho chưởng khống giả của Tam Y Thánh thành Như Bố.
Như Bố rất mạnh mẽ, lập ngôn thánh nhân bước thứ tư. Nhưng mà cũng không phải Bạch Ngọc Lâu không có lai lịch, Bạch Ngọc Lâu chính là cửa hàng của Thần tộc, lâu chủ đồng dạng là lập ngôn thánh nhân bước thứ tư. Nếu xét về hậu trường thì Hồng Lâm Tộc sau lưng Như Bố sau lưng cũng không sánh được vớ Bách Ma Thần Tôc. Nếu bàn về thực lực toàn bộ chủng tộc thì Thần tộc chính là chủng tộc mạnh mẽ nhất. Bách Ma Thần Tộc chỉ là một trong vô số chi nhánh của Thần tộc mà thôi.
Ánh mắt Như Bố nhảy lên, lúc trước hắn còn hoài nghi không biết Địch Cửu có thật sự có vũ trụ Đạo Mạch, hiện tại hắn có thể khẳng định, chắc chắn trên người Địch Cửu có vũ trụ Đạo Mạch. Hắn không biết Địch Cửu đã tìm được một cái bảo địa ở nơi nào, chẳng những có được vũ trụ Đạo Mạch mà còn có hỗn độn nguyên khí thuần túy như thế.
Thấy mọi người vẫn còn đang báo giá mua Hỗn Độn nguyên khí, Địch Cửu vội vàng phất tay nói ra, "Các vị đạo hữu, ta định dùng hồ lô Hỗn Độn nguyên khí này mua sắm tảng đá kia mà thôi, về phần bán đi, quên đi nha. "
Không phải Địch Cửu không thèm để ý tới hơn mười vạn thượng phẩm Đạo Tinh mà là hắn mới đến liền khiêu khích Bạch Ngọc Lâu, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt lành gì.
Tại Bạch Ngọc Lâu đấu giá Hỗn Độn nguyên khí của mình tuyệt đối là hành vi khiêu khích. Bạch Ngọc Lâu có thể làm ăn lớn như vậy ở Tam Y Thánh thành, hiển nhiên sau lưng có chỗ dựa là cường giả đỉnh cấp, Địch Cửu cũng không muốn mới vừa đến nơi đây liền đắc tội cường giả.
"Ha ha ha......Bành Tát bái kiến Như điện chủ, chúc mừng thực lực của điện chủ lại tăng thêm một tầng. " Theo một tiếng cười ha ha thì môt tên tu sĩ trông như một quả cầu lăn đến.
Không sai chính là lăn tới đây, toàn thân gia hỏa này hầu như không có phân chia bộ phận nào, tăng thêm vừa mập vừa thấp thì cả người trông như một quả bóng độc nhất vô nhị. Hắn cũng không biết có phải thực lực của Như Bố lại tăng trưởng hay không, nhưng mà Như Bố bế quan nhiều năm như vậy, hắn nói tu vi đối phương tăng lên cũng không phải chuyện gì xấu cả.
Như Bố gật gật đầu, thản nhiên nói, "Thì ra là Bành chưởng quỹ đến. "
Bành Tát lại kính cẩn khom người với Như Bố, sau đó mới quay sang nhìn Địch Cửu, con mắt híp lại thành một đường nhỏ, "Vị đạo hữu này muốn dùng Hỗn Độn nguyên khí để trao đổi quy tắc thạch hỏa đạo sao? "
Địch Cửu nói ra, "Không sai, không biết chưởng quầy có muốn đổi hay không? "
"Đổi, đương nhiên đổi. " Nói xong, Bành Tát không chút do dự mà giơ tay chộp lấy tảng đá đang nằm bên trong cấm chế, cấm chế vỡ vụn, quy tắc thạch hỏa đạo rơi vào trong tay Bành Tát.
Bành Tát liền đưa quy tắc thạch hỏa đạo vào tay Địch Cửu, Địch Cửu căn bản cũng không chờ Bành Tát bắt lấy hồ lô Hỗn độn nguyên khí, cũng nhanh chóng nhét hồ lô nhét vào trong tay Bành Tát.
"Tốt, tốt......" Bành Tát thu hồi hồ lô, liên tiếp nói mấy chữ tốt.
Về phần giao quy tắc thạch hỏa đạo cho Như Bố, từ đầu tới đuôi hắn đều không có nhắc tới.
Hình như Như Bố cũng không có tức giận, chẳng qua là chỉ nhìn xem Địch Cửu rồi nói, "Vị đạo hữu này, một người bằng hữu của ta có một số việc muốn nói với ngươi, không biết ngươi có thể dời bước tới Tam Y điện của ta ngồi một chút? "
Ánh mắt phần đông tu sĩ rơi vào trên người Địch Cửu đều mang theo một ít đồng tình, rất hiển nhiên bọn họ nghĩ Địch Cửu muốn sống mà rời khỏi Tam Y Thánh thành là chuyện không có khả năng.
Chương 1595: Động thủ điDịch: Lap Tran
----
Địch Cửu nghi hoặc nhìn Như Bố, "Ngươi là người phương nào? "
Hắn đoán được Như Bố chính là chưởng khống giả của Tam Y Thánh thành nhưng mà hắn mới vừa tới nơi đây, nếu như Như Bố nói vì trên người hắn có thứ tốt mà mời hắn đi thì sau này còn ai dám xuất ra thứ tốt ở Tam Y Thánh thành?
Theo lý thì chuyện này bị những người khác biết thì thân là người thành lập, chưởng khống Tam Y Thánh thành cũng sẽ không làm.
Như Bố mỉm cười, "Đúng thật là bằng hữu của ta muốn tìm ngươi, hắn nói có thể ngươi sẽ đi qua Tam Y Thánh thành nên để cho ta nói chuyện với ngươi. "
Lời Như Bố nói lập tức khiến cho hết thảy tu sĩ nơi đây hiểu ra, Như Bố không có lừa gạt Địch Cửu, thật sự có người nhờ Như Bố tìm Địch Cửu có chuyện.
Địch Cửu cũng đã nhìn ra Như Bố không có nói dối, tu luyện đến cảnh giới của bọn hắn rồi, có phải nói dối hay không, có đôi khi có thể cảm nhận bằng vào trực giác của mình.
Nhưng mà hắn tới nơi này căn bản cũng không có nhận thức bất kỳ tên bằng hữu nào, nếu như nói là thánh nhân trên con thuyền Hỗn Độn tìm mình thì Địch Cửu lại càng không tin được.
Không nói trước thánh nhân Thánh Vị có thể tới đây nhanh như vậy hay không, coi như là tới nơi này nhanh như vậy thì cũng không có khả năng sai khiến được tồn tại như Như Bố. Huống hồ ngoại trừ Hợi Y thánh nhân thì hắn và những thánh nhân Thánh Vị khác thật sự không có giao tình gì.
Nói như vậy, người tìm kiếm hắn chỉ có khả năng là một người, chính là người sau lưng Quan Trình Sơn hoặc là Thực Nguyệt Nhi đã bị hắn chém giết.
Dựa theo thuyết pháp của Quan Trình Sơn thì phụ thân của Thực Nguyệt Nhi là Thực Cơ Hữu Cung, một thánh nhân lập ngôn bước thứ tư đồng thời cũng là người khống chế Đại n Thần đình. Với tư cách một tên lập ngôn thánh nhân, nữ nhi của mình bị giết chắc hẳn hắn sẽ tìm được dấu vết từ trê ngọc bài linh hồn của nữ nhi của nữ nhi mình.
Nghĩ tới đây, Địch Cửu mỉm cười, "Đã như vậy thì xin mời đạo hữu dẫn đường. "
Hắn cũng không nói là Thực Cơ Hữu Cung tìm hắn, coi như là Thực Cơ Hữu Cung tìm hắn thì cũng không nhất định có thể dò xét rõ dung mạo của hắn.
Hẳn là Thực Cơ Hữu Cung nói chuyện nữ nhi bị giết cho Như Bố biết, mời Như Bố ở chỗ này kiểm tra. Địch Cửu hắn là một tu sĩ đến từ bên ngoài, xem như khuôn mặt xa lạ, bị Như Bố điều tra ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Địch Cửu không biết suy đoán của hắn trên cơ bản đều chính xác, nhưng Như Bố tìm được hắn thật sự không phải là bởi vì khuôn mặt hắn xa lạ mà là bởi vì bóng lưng của hắn.
"Tốt. " Như Bố rất thưởng thức nhìn Địch Cửu rồi nói.
Đổi lại là một tu sĩ nào khác, e là sẽ không dám đi cùng hắn. Đương nhiên nếu như Địch Cửu không muốn đi cùng hắn thì hắn sẽ quyết định trực tiếp động thủ. Điều khiến cho hắn không có nghĩ đến chính là Địch Cửu không hề có một chút do dự nào mà đã đồng ý đi cùng hắn.
Vô luận là Địch Cửu đã biết chuyện hay không e ngại hắn thì hắn đều thưởng thức loại tu sĩ gan dạ, dứt khoát thế này.
......
Đi ra khỏi Bạch Ngọc Lâu, Như Bố ngừng lại, "Đạo hữu thật có khí phách, ta tin tưởng đạo hữu đã đoán được Tam Y Thánh thành chính là do ta thành lập. Như Bố ta cũng không phải một người nhỏ mọn, ta cho đạo hữu hai lựa chọn, một là đi cùng với ta đến Tam Y đạo điện của ta, hai là chúng ta rời khỏi Tam Y Thánh thành rồi nói tiếp. "
Địch Cửu mỉm cười, "Ta vừa mới tiến đến, cần gì phải khó khăn như vậy? Tới Tam Y đạo điện của đạo hữu ngồi một chút cũng tốt. "
Khí thế đạo vận quanh thân Như Bố rất mạnh, tuyệt đối là một tên lập ngôn thánh nhân. Nếu như đã nhắm vào Địch Cửu hắn thì hắn cũng không cần phải tránh né.
Cường giả bước thứ tư ư? Hắn cũng từng giết rồi, nhưng lại không chỉ giết một tên. Có lẽ tên Như Bố này mạnh mẽ hơn ngụy bước thứ tư giống như Bắc âm thánh nhân rất nhiều thế nhưng như có thể làm gì Địch Cửu hắn đây?
Còn một nguyên nhân để cho Địch Cửu không chút do dự mà đồng ý lời mời của Như Bố đó là hắn cũng muốn nhìn xem thực lực của mình so với thánh nhân lập ngôn bước thứ tư ở nơi đây như thế nào?
Như Bố đều có thể nhận ra hắn, chắc hẳn Thực Cơ Hữu Cung cũng có thể nhận ra hắn, Như Bố chính là đá thử đao để tương lai hắn đối phó với Thực Cơ Hữu Cung.
Như Bố đã làm xong chuẩn bị Địch Cửu rời khỏi Tam Y Thánh thành, sở dĩ hắn muốn để cho Địch Cửu rời khỏi thành vì hắn căn bản cũng không sợ Địch Cửu trốn mất, còn vì hắn không muốn làm cho mình thanh danh mình xấu đi.
Tam Y đạo điện là của hắn, Địch Cửu và hắn cùng nhau đi vào trở ra liền mất tích, đoán chừng ai cũng biết là hắn làm gì rồi.
Hiện tại hắn và Địch Cửu thản nhiên ly khai Tam Y Thánh thành là đang nói cho người khác biết nếu Địch Cửu mất tích thì cũng không liên quan gì tới Như Bố hắn. Đã nói là ly khai Tam Y Thánh thành, ai sẽ đi quan tâm một tiểu nhân vật không danh không tiếng?
Nhưng điều cho hắn thật sự không ngờ tới chính là Địch Cửu không có lựa chọn rời khỏi thành mà là lựa chọn đến Tam Y đạo điện của hắn, chẳng lẽ Địch Cửu cũng là một tên lập ngôn thánh nhân?
Như Bố khẽ nhíu mày, hắn nhìn thấy không giống lắm.... Cho dù Địch Cửu là lập ngôn thánh nhân, trên địa bàn của hắn còn có các loại đại trận đây, Địch Cửu dựa vào cái gì mà dám cùng hắn đến Tam Y đạo điện?
"Như thế nào, vì sao đạo hữu không dẫn đường? " Dù là Như Bố cũng ngây ra một thoáng, Địch Cửu nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở hắn một câu.
Đây khí thế về mặt tâm lý, Địch Cửu tự nhận mình không sợ Như Bố, nhưng điểm nào có thể chiếm thế chủ động thì hắn sẽ không bỏ qua.
Như Bố cười cười ha ha, "Đã như vậy thì mời đạo hữu. "
......
Tam Y đạo điện tuyệt đối là nơi có có thiên địa nguyên khí nồng đậm nhất Tam Y Thánh thành, Địch Cửu vừa bước vào trong hộ trận của Tam Y đạo điện thì trong thầm than, chỗ này thật sự là rất thích hợp để bế quan nha.
Nếu hắn ở đây nơi đây bế quan, muốn bước vào Tạo Hóa Cảnh tuyệt đối không tốn bao nhiêu năm.
Địch Cửu vừa tiến vào hộ trận của Tam Y đạo điện thì Như Bố liền trực tiếp kích phát khốn trận cùng sát trận. Vốn hắn không muốn ở chỗ này tiêu diệt Địch Cửu nhưng mà Địch Cửu tự mình chui vào vậy thì hắn chỉ có thể dựa theo ý Địch Cửu mà làm. Đương nhiên, nếu Địch Cửu biết điều, hắn cũng không nhất định sẽ giết Địch Cửu.
Với trình độ trận đạo của Địch Cửu, vừa tiến vào khu vực này thì hắn đã biết rõ Như Bố đang kích phát vây khốn sát trận, hắn làm như không có nhận biết gì cả, thậm chí ngay cả trận văn cũng không có khắc.
Quy tắc thiên đia của phương vũ trụ này cực kỳ phức tạp, dù là hắn muốn khắc trận văn thì cũng chỉ có thể dựa theo đại đạo đạo tắc của mình đến khắc trận văn. Thế này sẽ hao phí nhiều khí lực hơn, hơn nữa hắn chỉ cần khắc trận văn ở nơi đây thì Như Bố sẽ cảm nhận được ngay tức khắc.
Cho dù không có khắc trận văn thì Địch Cửu cũng cảm giác được đại trận vây giết của Như Bố. Cái đại trận này rất mạnh, chủ yếu là do hắn còn không chưa tiếp xúc đến quy tắc thiên địa phức tạp ở nơi đây. Nhưng nếu muốn dùng cái trận này vây khốn hắn thì tuyệt không khả năng. Lui một vạn bước mà nói, dù cuối cùng hắn không có cách nào phá trận thì vẫn có thể triển khai lĩnh vực đại đạo của mình, sau đó bố trí một cái phản khốn trận trong lĩnh vực, cũng sẽ không bị Như Bố vây khốn giết chết, Địch Cửu tin tưởng bản thân mình có thể phá trận.
Thấy Địch Cửu không có chút động tĩnh nào, trực tiếp đi theo chính mình vào chính điện Tam Y đạo điện thì Như Bố cũng câm lặng, cho dù Địch Cửu là thánh nhân lập ngôn bước thứ tư thì cũng không thể sơ sót cuồng vọng như thế này, hắn thật sự không nghĩ ra Địch Cửu lấy lực lượng từ địa phương nào. "Mời đạo hữu ngồi chút. " Vào chính điện xong, Như Bố không có lập tức động thủ mà lại để cho Địch Cửu ngồi xuống. Sở dĩ không mang theo Địch Cửu đến khách điện là bởi vì đại trận vây giết ở chính điện này mới là đại trận mạnh nhất.
Hắn muốn ở chỗ này dò xét lai lịch của Địch Cửu một chút.
Địch Cửu không có khách khí mà trực tiếp ngồi xuống.
Như Bố cũng ngồi xuống, mở miệng nói, "Địch đạo hữu, đoán chừng ngươi còn không biết ta được người phương nào nhờ vả đi, đương nhiên ta chỉ là một người trung gian thôi......"
Địch Cửu khoát tay chặn lại, trực tiếp cắt ngang lời Như Bố, "Có lời gì cứ dứt khoát nói đi, nếu Thực Cơ Hữu Cung hy vọng ngươi có thể lưu lại ta, có lẽ ngươi đã thành công rồi. "
Sau khi bước vào nơi này, Địch Cửu liền quyết định, nếu thực lực cho phép vậy thì hắn liền tiêu diệt Như Bố, ở chỗ này bế quan một thời gian ngắn rồi tính tiếp.
"Ngươi biết là Thực Cơ Hữu Cung? " Như Bố kinh ngạc chằm chằm Địch Cửu, hình ảnh mà Thực Cơ Hữu Cung cho hắn cực kỳ mơ hồ, là hình ảnh trong tàn niệm của Thực Nguyệt Nhi. Đã như vậy thì có lẽ Địch Cửu không biết Thực Cơ Hữu Cung đang tìm hắn mới đúng, nhưng mà Địch Cửu biết rõ Thực Cơ Hữu Cung đang tìm hắn. Nếu như biết rõ, còn dám cùng hắn tới nơi này......
Ánh mắt Như Bố bắt đầu trở nên nghiêm trọng, hắn gật gật đầu, chậm rãi nói tiếp, "Ta cùng Thực Cơ Hữu Cung xem như quen biết nhưng cũng không tới mức vì hắn mà canh cổng. Ta mời đạo hữu tới nơi này có ba sự kiện, chuyện thứ nhất chính là ta cần một cái vũ trụ Đạo Mạch, ta biết rõ đạo hữu có. Chuyện thứ hai chính là quy tắc tạch hỏa đạo vừa rồi đạo hữu lấy được cực kỳ có ích đối với ta, kính xin đạo hữu bỏ thứ yêu thích. Chuyện thứ ba, đạo hữu lấy được Hỗn Độn nguyên khí từ địa phương nào? "
Như Bố vốn muốn Địch Cửu trực tiếp mở thế giới của mình ra cho hắn nhìn xem, nhưng sau khi nghe Địch Cửu thì hắn lập tức hạ điều kiện thấp xuống rất nhiều. Rất có thể là tu sĩ trước mắt này không dễ chọc cho nên hắn mở miệng dò hỏi thử một chút.
Địch Cửu cười ha ha ha, chậm rãi đứng lên, vung tay một cái, sau đó Thiên Sa Đao xuất hiện trong tay hắn, "Đã như vậy thì không có gì để nói nữa rồi, mời động thủ đi. "
"Đạo hữu muốn động thủ với ta? " Như Bố cũng là đứng lên, cũng xuất ra một thanh đao. Khác với Thiên Sa Đao của Địch Cửu chính là đao của Như Bố là đại đao cán dài.
Lần này Địch Cửu đã lười phải nói nữa, Thiên Sa Đao hóa thành màn đao vô cùng vô tận đao màn oanh hướng về Như Bố.
Lần thứ nhất đấu pháp với lập ngôn thánh nhân kể từ khi tới nơi này, hắn muốn biết thực lực của mình đang ở cấp độ nào ở giới vực này.
Vừa nhìn thấy Địch Cửu động thủ, Như Bố lại nhẹ nhàng thở ra. Thần thông của Địch Cửu không tệ thế nhưng kém hơn so với hắn dự đoán rất nhiều.
Chương 1596: Chiến Lập Ngôn Thánh NhânDịch: Lap Tran
----
Trường đao của Như Bố cũng xoáy lên hàng tỉ đao tắc, trong mỗi một đạo đao tắc đều ẩn chứa đạo niệm đại đạo của chính hắn.
Không đúng, hàng tỉ đao tắc của Như Bố còn không có đụng vào màn đao của Địch Cửu thì hắn cũng cảm giác được không đúng. Địch Cửu thi triển chính là màn đao, nhưng mà bên trong lại ẩn chứa thời không đạo tắc.
Bởi vì hắn chưa từng tiếp xúc với đạo tắc đại đạo của Địch Cửu, cũng chưa bao giờ phát hiện có người tu luyện qua loại đạo tắc này cho nên mới nghĩ lầm Địch Cửu dùng thần thông đao ý.
Nhưng mà Như Bố cũng không thèm để ý, thần thông có cường thịnh hơn thì cũng cần thực lực phối hợp mới được. Hắn cho rằng Địch Cửu chắc chắn không phải là cường giả bước vào bước thứ tư cho nên hắn căn bản không sợ. Thời không thì như thế nào, đó là hắn chơi còn dư lại.
Màn đao đảo mắt hóa thành cơn sóng đao ý, cùng một thời gian, hàng tỉ đao tắc của Như Bố đã nghiền ép xuống. Cơn sóng đao ý của Địch Cửu bị hàng tỉ đao tắc nghiền ép xuống, không thể làm được gì.
Lòng Như Bố lại trầm xuống, hắn thấy đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo sóng đao ý thứ năm không ngừng vùi dập.
Sóng đao ý vô cùng vô tận, như nước sông lớn cuồn cuộn không ngớt tới, vĩnh viễn không có phần cuối vậy.
Trong thế giới đao ý vô cùng vô tận này, không gian thời gian đều như ngừng trôi, chỉ cần bị sóng đao ý quét qua thì cả không gian và thời gian của vùng thiên địa sẽ không còn thuộc về nơi đây. Đây không phải thời không đạo tắc mà hắn biết, hắn không nghĩ tới mình cũng sẽ bị cuốn vào trong cơn sóng này.
Địch Cửu không vui không buồn, bình tĩnh không gợn sóng. Đây là lần thứ nhất mà đại đạo của hắn vượt lên đến tầng thứ tối cao thi triển Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ.
Đao thế cuồn cuộn cuốn đến vùi lấp đao mang không để lại chút gợn sóng.
Dù vẻ mặt Địch Cửu bình tĩnh nhưng trong nội tâm biết rõ, so với bước thứ tư Thánh Vị thánh nhân bước thứ tư thì đúng là chênh lệch rất nhiều. Với thực lực hiện tại của hắn mà thi triển ra Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ, e là Bắc âm thánh nhân không thể giãy giụa một chút nào. Còn hàng tỉ đao tắc của Như Bố lại trực tiếp tìm tòi trong thời không của hắn, liên tục công kích thời không đao thế. Để cho Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ đao thế không thể không vùi dập, cuồn cuộn không ngớt.
Đao thế của hắn cao trăm ngàn trượng đến mấy chục vạn trượng, tất cả đều vùi dập hàng tỉ đao tắc của Như Bố.
Như Bố không còn tâm trạng thong dong thoải mái như lúc trước, khí thế đạo vận quanh thân hắn cuồn cuộn không thôi, thần niệm không tập trung khống chế hàng tỉ đao tắc của mình. Hắn khẳng định, nếu như hắn vừa mới bước vào bước thứ tư thì sẽ không cách nào kiên trì bên trong đao thế sóng biển.
Từ biểu hiện mà xem thì hàng tỉ đạo tắc của hắn đã nghiền ép được bốn đợt sóng đao của Địch Cửu, cơn sóng thứ năm đã mang tất cả tới, nhìn theo cơn sóng, một đạo đao thế này cao đến ngàn vạn trượng.
Hắn tin tưởng mình vẫn có thể ngăn cản cơn sóng thứ năm, thậm chí là cơn sóng thứ sáu, nhưng nếu như cơn sóng thứ bảy sóng, thậm chí thứ tám sóng đâu?
Tứ khi nào mà nơi đây có thêm một cường giả đáng sợ như thế này?
Sóng đao thế thứ năm đã là ngàn vạn trượng, tuy hàng tỉ đao tắc của Như Bố đánh bể từng cơn sóng đao thế của Địch Cửu nhưng cũng được sự khống chế của Như Bố mà không ngừng tăng cường. Cũng không có người vì đánh bể mấy cơn sóng đao thế trước của Địch Cửu mà trở nên bạc nhược, yếu kém.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thời không đạo tắc hóa thành vô số thời không pháp tắc tàn phiến nổ tung, sóng đao thế thứ năm của Địch Cửu trở nên trì trệ, thời không đạo tắc ngay lập tức vỡ vụn, mắt thấy muốn hoàn toàn bị xé rách thì đợt sóng đao thế thứ sáu đã kéo dựng lên, hóa thành một cơn sóng đao thế mấy ngàn vạn trượng đổ xuống.
Hàng tỉ đao tắc của Như Bố đột ngột ảm đạm, muốn vỡ vụn. Như Bố biết rõ, nếu như hắn gượng chống lấy, thiêu đốt tinh huyết của mình thì vẫn có thể ngăn cản sóng đao thế thứ sáu này. Nhưng mà hắn không dám làm như vậy, hắn không biết Địch Cửu còn có... Sóng đao thế thứ bảy hay không, nếu như Địch Cửu có sóng đao thế thứ bảy mà nói thì sau khi chặn được sóng đao thế thứ sáu, chờ hắn chính là một con đường chết. Như Bố quyết định thật nhanh, thân thể hắn hóa thành hai, một thân thì ngăn chặn cơn sóng đao thế mấy ngàn vạn trượng đang nghiền ép xuống, một thân khác của Như Bố thì hóa thành một tia sáng tránh khỏi đợt công kích này của Địch Cửu, vọt ra bên ngoài.
Như Bố lao ra tiền tung mấy miếng cây trận kỳ.
Thực lực của Địch Cửu quá mức khủng bố, hôm nay không chỉ nói tới chuyện lưu lại Địch Cửu, dù hắn muốn mạng sống cũng phải xuất ra đồ vật đang ẩn giấu.
Oanh! Răng rắc!
Giống như đê vỡ, hàng tỉ đao tắc của Như Bố vốn đã ảm đạm lại không có bản tôn Như Bố chèo chống nên đột ngột nổ tung, hóa thành vô số pháp tắc bị nghiền nát.
Toàn thân Như Bố bị cơn sóng đao thứ sáu xé thành bã vụn.
Trong lòng Địch Cửu trầm xuống, hắn biết rõ Như Bố chạy thoát. Vừa rồi bị xé nát không phải bản tôn của Như Bố mà chỉ là một thế thân của hắn mà thôi.
Tại thời điểm sóng đao thế thứ bảy của Địch Cửu nổi lên thì sát trận của Như Bố bị kích phát, mênh mông vô biên sát khí tập trung vào Địch Cửu.
Thế thân bị hủy, thực lực giảm một mảng lớn, Như Bố vốn muốn mượn cơ hội thế thân bị hủy mà vây khốn sát trận, đồng thời liều mạng với Địch Cửu.
Nhưng khi cảm thấy được sóng đao thứ bảy của Địch Cửu thì Như Bố lập tức biết, nếu như hắn còn muốn liều mạng với Địch Cửu thì hôm nay cái mạng nhỏ của hắn sẽ phải lưu lại ở nơi đây. Thực lực của Địch Cửu vượt xa dự liệu của hắn, hắn căn bản cũng không phải đối thủ.
Hắn còn chuẩn bị ở sau nhưng mà hắn có thể hắn khẳng định chuẩn bị ở sau của Địch Cửu chắc chắn mạnh hơn hắn rất nhiều, đây là một loại dự cảm, không có lý do.
Cho nên sau khi kích phát vây khốn sát trận thì Như Bố mượn nhờ vây khốn sát trận khóa lại sóng đao thế rồi nhanh chóng hóa thành độn quang lập tức bỏ chạy.
Thế thân có quý cũng không có quý bằng mạng nhỏ.
Hắn biết vây khốn sát trận của mình không ngăn được Địch Cửu.
Thời điểm cảm nhận được Như Bố bỏ chạy, Địch Cửu do dự một chút, cuối cùng vẫn còn không có tiếp tục ra tay.
Nếu như hắn không muốn cho Như Bố chạy thoát thì Như Bố căn bản không cách nào rời đi. Sóng đao thế thứ bảy của hắn đánh nát vây khốn sát trận trong tích tắc, sau đó khóa lại thời không đạo tắc mà Như Bố rút đi.
Chỉ cần vây khốn Như Bố trong một hơi thì hắn có thể mượn nhờ Tuế Nguyệt Nhị Trương Cơ nhẹ nhõm thu hoạch đầu Như Bố.
Nhưng Địch Cửu biết rõ ràng hậu quả khi làm như vậy, Tam Y Thánh thành quá phồn hoa, nếu đao thế của hắn phá tan hộ trận của Như Bố, e là non nửa Thánh thành đều sẽ bị đao của hắn hủy diệt.
Với sự đáng sợ của sóng đao thế thứ bảy Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ, sẽ có vô số tu sĩ ở Tam Y Thánh thành phải bỏ mạng.
Xa xa, phần đông tu sĩ trông thấy có đao ý và sát ý phóng ra từ Tam Y đạo điện điện, sát ý xé rách của hộ trận của Như Bố. Nhưng nhanh chóng thu liễm rồi biến mất không thấy gì nữa.
Không có ai trông thấy như bố rời khỏi cho nên người biết Địch Cửu tiến vào Tam Y đạo điện thì rất nhiều. Khí thế thế này lập tức khiến cho mọi người hiểu ra, tu sĩ đáng thương đến từ bên ngoài, bởi vì một viên quy tắc thạch hỏa đạo mà bị Như Bố chém giết.
......
Không giết được Như Bố, Địch Cửu căn bản cũng không để ý. Hắn trực tiếp chữa trị vây khốn sát trận của Như Bố một chút, sau đó tại chuẩn bị bế quan tu luyện một thời gian ngắn trong đại điện của Như Bố.
Giao thủ với Như Bố để cho hắn hiểu đôi chút về lập ngôn thánh nhân ở nơi này. Với thực lực của thì có lẽ không e ngại lập ngôn thánh nhân bước thứ tư.
Về phần cường giả bước thứ năm, theo lời Quan Trình Sơn nói thì một phương biên giới này cũng không hơn mười người. Hắn cũng không tin bởi vì một tên Như Bố mà sẽ có cường giả bước thứ năm tới nơi này tìm kiếm hắn.
Hoặc là nói coi như là cường giả bước thứ năm đến thì như thế nào? Đánh không lại chẳng lẽ hắn còn không thể chạy thoát?
Những điều này không khiến Địch Cửu cảm thấy có chút áp lực nào, hắn coi Tam Y đạo điện là một chỗ nghỉ chân của mình, thậm chí hắn còn cầm ra một cái Đạo Mạch để bố trí tụ linh thần trận.
Địch Cửu cũng không trùng kích bước thứ ba Tạo Hóa Cảnh trước tiên mà là tế Đạo Hỏa ra, sau đó cầm lấy quy tắc thạch hỏa đạo.
Quả nhiên Đạo Hỏa lập tức cuốn lấy quy tắc thạch hỏa đạo, lập tức quanh Đạo Hỏa liền có quy tắc diễm hiển hóa ra. Những quy tắc hỏa diễm này Địch Cửu cũng hiểu một chút, có một chút thì Địch Cửu chưa từng tiếp xúc bao giờ. Hơn nữa những hỏa diễm quy tắc này còn đang không ngừng biến hóa, sau đó không ngừng cô đọng ra hỏa diễm quy tắc cấp độ cao hơn.
Địch Cửu biết rõ, đây là Đạo Hỏa bắt đầu lên cấp, hắn không có xen vào nữa, đạo thụ xuất hiện bao phủ cả người hắn, vô số đạo đạo vận cũng bắt đầu vờn quanh thân hắn, hắn phải ở chỗ này trùng kích đến bước thứ ba viên mãn.
Chương 1597: Bí mật bước thứ nămDịch: Lap Tran
----
Tam Y Thánh thành thật giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh vậy, vẫn phi thường náo nhiệt như cùng lúc trước. Người biết rõ chuyện này đều cho rằng Địch Cửu đã sớm được Tam Y Thánh thành Như Bố giết chết.
Nhưng dù biết chuyện này hay không biết chuyện này thì tu sĩ Tam Y Thánh thành đều cảm nhận được bên ngoài Tam Y đạo điện có thêm một loại khí tức vũ trụ Đạo Mạch lưu chuyển. Rất hiển nhiên trong Tam Y Thánh thành đạo điện có người mượn nhờ Đạo Mạch tu luyện. Không cần hỏi cũng biết người đó là ai, chính là lập ngôn thánh nhân Như Bố.
Lúc trước Như Bố không có dùng Đạo Mạch tu luyện, vì sao hiện tại có Đạo Mạch để mà tu luyện? Là giết một người từ ngoài đến mà lấy được.
Tuy nhiên rất nhiều tu sĩ biết rõ Như Bố không dễ chọc, thế nhưng nguyên khí mà Đạo Mạch tản ra bên ngoài vẫn khiến cho một ít tu sĩ lớn mật trốn tới gần Tam Y đạo điện để tu luyện.
......
Thiên Nguyên vũ.
Đây là tên của một địa phương và cũng tên của một người. Tại Hội Bàng Vực, e là không ai không biết tới Thiên Nguyên vũ.
Năm đó, phía dưới Thiên Nguyên vũ có một cái trung phẩm vũ trụ Đạo Mạch, một tông môn không nhỏ chiếm cứ nơi đây, tông môn này tên là Diễn Đạo Tông, trong tông môn có bốn thánh nhân lập ngôn bước thứ tư.
Thiên tài Thần tộc Thiên Nguyên nhìn trúng địa phương mà Diễn Đạo Tông đang tọa lạc, ngay cả kêu Diễn Đạo Tông rời khỏi địa phương này hắn đều không có nói, hắn trực tiếp động thủ chém giết tất cả tu sĩ trong tông môn này, nghe đồn năm đó vào thời điểm Thiên Nguyên giết chóc thì cả con kiến cũng không được bỏ qua.
Phải biết rõ năm đó Thiên Nguyên còn không có lập ngôn thành thánh, chẳng qua là ở giới vực lập ngôn mà thôi. Một tu sĩ tại giới vực lập ngôn mà có thể trực tiếp chém giết bốn gã lập ngôn thánh nhân cùng với vô số trưởng lão và đệ tử Diễn Đạo Tông, có thể thấy được thực lực của hắn đáng sợ đến mức nào.
Thiên Nguyên tiêu diệt Diễn Đạo Tông xong thì đổi tên địa phương này trở thành Thiên Nguyên vũ, sau đó vẫn lưu tại nơi đây. Chỉ là trăm năm thời gian, Thiên Nguyên liền mượn nhờ trung phẩm Đạo Mạch nơi đây lập ngôn thành thánh, bước vào bước thứ tư.
Thời điểm vẫn còn nửa bước lập ngôn thì Thiên Nguyên đã tiêu diệt có bốn gã lập ngôn thánh nhân Diễn Đạo Tông. Sau khi Thiên Nguyên lập ngôn thành thánh càng là như mặt trời ban trưa, không có người nào dám đụng chạm tới hắn. Thậm chí ngay cả tông môn có cường giả bước thứ năm cũng tận lực không dính dấp tới loại người này.
Dù là trung phẩm Đạo Mạch phía dưới Thiên Nguyên vũ kéo dài trong phạm vi nghìn vạn dặm nhưng cũng không có ai đến đây cọ nơi nguyên khí. Loại tu sĩ có thể vượt cấp chém giết là tồn tại đáng sợ nhất.
Giờ phút này một nam tử tóc vàng nam từ trong hư không rơi xuống, khi thần niệm của hắn rơi vào Thiên Nguyên vũ thì trong mắt lập tức trà ngập sự mừng rỡ, nơi này có nguyên khí của vũ trụ Đạo Mạch lưu chuyển, hiển nhiên nơi này là một chỗ tu luyện vô cùng tốt. Hắn không có nghĩ sai, nơi đây đúng là một nơi tốt, tùy tiện một chỗ cũng có trung phẩm Đạo Mạch.
Chẳng qua là còn không có đợi nam tử tóc vàng tiếp tục tìm kiếm Đạo Mạch thì một cái quả đấm to lớn liền oanh xuống, theo sau là tiếng hừ lạnh vang lên, "Có gan nha..., cũng dám đến ta Thiên Nguyên vũ của ta gây chuyện......" Một quyền oanh xuống khiến không gian ngay lập tức bị đè ép biến dạng, nam tử tóc vàng này cũng cảm giác được đạo vận của mình muốn đình chỉ lưu chuyển bình thường, trong lòng đên cuồng giật mình, đây tuyệt đối là cường giả bước thứ năm cường giả, cái lúc này hắn ở đâu còn dám có nửa điểm chần chờ, lúc hắn định giơ tay thì một phương cự ấn liền đánh xuống, đồng thời hai tay kết thành mấy thủ quyết.
Khí tức quy tắc thần thông cuồng bạo từ chỗ nam tử tóc vàng nổ tung, hiển nhiên nam tử tóc vàng muốn nhờ thần thông của mình để thoát khỏi không gian đè ép.
Bành! Quy tắc nổ tung, vô cùng vô tận thần thông nguyên khí đang bị đè ép bỗng bạo phát, tuy nam tử tóc vàng cảm giác được toàn thân buông lỏng thế nhưng hắn nhưng không có nửa điểm vui vẻ bởi vì cùng một thời gian, hắn cũng cảm nhận được khí tức tử vong, khí tức tử vong này căn bản không cách nào giãy giụa.
Quả nhiên không đợi hắn phản ứng thêm thì lại có quả đấm to oanh vào lồng ngực hắn.
Ngực nam tử tóc vàng ngực giống như bị thiết chùy oanh lõm xuống, trước ngực sụp đổ, sau đó lan tràn đến cả người......
"Ồ......" Theo một tiếng kinh dị, nắm đấm đã ngừng chuyện tiếp tục xé rách thân thể nam tử tóc vàng, một tu sĩ có thân hình cao lớn đã rơi vào trước người nam tử tóc vàng, trong mắt của hắn tràn ngập sự vui sướng không cách nào ngăn chặn.
"Dĩ nhiên là cảm ngộ thế giới hoàn mỹ mượt mà....Còn có khí tức khống chế đối với sinh linh vân vật trong vũ trụ......" Tu sĩ to lớn bắt lấy nam tử tóc vàng bỗng nhiên cười như điên, "Ha ha ha ha, đây là biết rõ Thiên Nguyên ta cắm ở bước thứ tư quá lâu nên đưa tới cho ta cơ hội cảm ngộ bước thứ năm ư? “Nam tử áo xám to lớn này đúng là Thiên Nguyên năm đó tiêu diệt Diễn Đạo Tông, hắn chưa bao giờ nghĩ tới có người dám công nhiên mượn Độn Phù bước vào lãnh địa của hắn. Hết lần này tới lần khác gia hỏa bước vào lãnh địa của hắn còn mang theo đồ vật mà hắn cần để bước vào bước thứ năm.
"Ngươi là người phương nào? Vì sao phải vô duyên vô cớ động thủ với ta? " Nam tử tóc vàng tràn đầy tuyệt vọng, nếu như là người trên con thuyền Hỗn Độn thì tất cả mọi người đều sẽ nhận thức hắn, Thánh Vị thánh nhân Quy Chính.
Quy Chính thánh nhân chưa bao giờ nghĩ tới lòng tham của mình lại khiến bản thân rơi vào tuyệt cảnh. Theo con thuyền Hỗn Độn phi thuyền tiến vào một phương giới vực này, Quy Chính liền suy đoán nơi đây có thể có thiên địa bảo vô cùng vô tận. Hiện tại tất cả mọi người đều vừa bắt đầu xuất phát, hắn nhất định phải mau chóng xâm nhập đến địa phương ít người mới có thể đạt được nhiều nữa....
Loại ý nghĩ này để cho hắn dùng mất một quả Tiên Thiên Phù Lục trân quý, đáng tiếc chính là hắn không có tìm được địa phương ít người nhiều bảo vật mà là đã rơi vào Thiên Nguyên vũ, bị Thiên Nguyên dùng một chiêu chế trụ.
Thiên Nguyên lạnh lùng cười cười, "Nếu đã đưa tới cửa vậy thì giúp ta bước vào bước thứ năm nha. "
Hắn bước vào bước thứ năm thiếu nhất chính là cảm giác khống chế đối với vũ trụ mênh mông nguyên vẹn, ngoại điều này ra thì còn có khí tức mà thiên địa vạn vật diễn sinh trong vũ trụ nguyên vẹn mênh mông. Hôm nay hắn đã nhận được rồi, hơn nữa còn đến với hắn một cách đơn giản như thế. Hiện tại hắn chỉ cần làm một chuyện đó là chậm rãi tróc bong thế giới của nma tử tóc vàng trước mắt và cảm ngộ đại đạo của đối phương khi khống chế vũ trụ mênh mông.
......
Địch Cửu thét dài một tiếng rồi đứng lên, Đạo Mạch tiêu hao cũng không nhiều, hắn đã là bước thứ ba viên mãn cảnh giới. Tại Ngũ Hành vũ trụ thì chính là tương đương với Tạo Hóa Cảnh viên mãn. Lúc trước hắn cũng từng bước vào Tạo Hóa Cảnh, nhưng mà so với hôm nay thì Địch Cửu biết rõ hoàn toàn không phải nằm cùng một tầng thứ.
Đạo Hỏa đã tấn cấp đã thành tứ cấp thần diễm lẳng lặng lơ lửng ở bên cạnh, giờ phút này Đạo Hỏa hiện ra màu tím nhạt, trông vô cùng nhu hòa, không có chút khí tức phô trương, hung hãn nào.
Địch Cửu lật tay, Đạo Hỏa rơi vào cổ tay của hắn rồi biến thành một đồ án hỏa diễm màu tím nhạt.
Bế quan trăm năm cũng không có người đến quấy rầy hắn, có thể thấy được Như Bố không dám gọi người đến tìm hắn báo thù. Còn có tên Thực Cơ Hữu Cung kia cũng không có đi vào Tam Y Thánh thành.
Địch Cửu cũng không ý định tiếp tục lưu lại nơi này, hắn muốn nhanh chóng ly khai Tam Y Thánh thành, đến địa phương khác nhìn xem.
Truyền tống trận văn ở một góc hẻo lánh trong đại điện có một đạo hồng mang lóe lên, có thể thấy được khi hắn bế quan thì có người truyền đồ vật tới đây. Địch Cửu lật tay, Truyền Tống Trận văn bị mở ra, bên trong là một tấm thiếp mời.
Đây là thiếp mời Như Bố, Địch Cửu thò tay bắt lấy, tấm thiếp mời liền rơi vào lòng bàn tay của hắn. Địch Cửu đã sớm biết truyền tống trận này nhưng hắn căn bản cũng không có động tới, không nghĩ tới thời điểm có ý định rời khỏi thì lại trông thấy có người truyền thiếp mời tới cho Như Bố.
"Như Bố huynh, Thiên Nguyên vũ Thiên Nguyên đã bước vào bước thứ năm, đã thành một gã Khuyết Thánh xứng danh với thực lực. Lúc trước hắn ở bước thứ ba thời điểm đã có thể giết bốn gã lập ngôn thánh nhân rồi. Hiện tại bước vào bước thứ năm, ta sợ ngoại trừ cường giả bước thứ sáu thì một phương giới vực này không còn người nào có thể chế trụ hắn.
Đáng sợ hơn chính là Thiên Nguyên tuyên bố mình nắm trong tay bí mật làm như thế nào để bước vào bước thứ năm nhưng lại có ý định bán ra bí mật trên đại hội vạn tộc. Bất kỳ kẻ nào cũng không được phép phục chế, giá cả mỗi lần đều là một cái Đạo Mạch......"
Địch Cửu xem hết tấm thiếp mời này thì khẽ nhíu mày, bí mật bước vào bước thứ năm sao?
Vô luận là thật hay không phải thật thì Địch Cửu cũng có ý định đi xem thử. Thiếp mời do một tu sĩ tên là Cưu Tàng đưa tới, hắn mời Như Bố đi tham gia đạo quả hội của hắn, thương nghị xem nên mua sắm bí mật bước thứ năm như thế nào.
Địch Cửu không biết Cưu Tàng, hắn cũng không có ý định đi tham gia cái hội đạo quả này, hắn có ý định là trực tiếp tới vạn tộc đại hội. Thứ nhất là vì chắc chắn Thiên Nguyên sẽ xuất hiện tại vạn tộc đại hội, một Đạo Mạch hắn cũng có thể mua được. Thứ hai hắn căn bản cũng không nhận thức Cưu Tàng, nếu đi ngược lại phải xấu hổ.
Thu thập đồ vật của mình một phen, đạo vận quanh thân Địch Cửu bắt đầu lưu chuyến, lập tức liền huyễn hóa thành hình dáng của Như Bố, quang minh chính thong thả đi ra khỏi Tam Y đạo điện.
Không có giết chết Như Bố nhưng Địch Cửu cũng muốn làm cho người ta biết rõ Như Bố là một gia hỏa dạng gì. Tại trong mắt người khác thì năm đó hắn cùng Như Bố cùng tiến vào Tam Y đạo điện, hiện tại Như Bố một mình đi ra, có ngốc cũng biết Như Bố là một gia hỏa thế nào.
Chương 1598: Thiên lương hảo cá thuDịch: Lap Tran
----
Hiện tại Địch Cửu có mục tiêu rõ rệt, một phương giới vực này cụ thể rộng lớn bao nhiêu ngay cả Quan Trình Sơn cũng không biết. Ít nhất là theo trí nhớ hắn lục soát được từ Quan Trình Sơn, có điển tịch ghi chép có rõ ràng, mọi người biết rõ thế giới này có chỉ có thập đại giới vực.
Quan Trình Sơn không biết hết bởi vậy có thể thấy được một phương giới vực này đúng thật là vô biên bát ngát, đến bây giờ vẫn không có ai có thể tìm đến nơi tận cùng hay điểm giới hạn đến. Nếu không thì bất luận kẻ nào cũng sẽ biết rõ.
Địch Cửu quyết định đi địa phương xếp hạng thứ nhất trong thập đại giới vực, chính là Cửu Tễ Vực, không phải là bởi vì cái giới vực có một chữ trùng với tên của hắn, cũng không phải vì phương giới vực này là giới vực lớn nhất. Mà là bởi vì giới vực này có nhiều tu sĩ nhân tộc nhất, hơn nữa vạn tộc đại hội cũng được cử hành ở nơi đây.
Địch Cửu lấy thông tin châu từ trong giới chỉ của mình ra, hắn định truyền cho Hợi Y thánh nhân một đạo tin tức, tu vi bước thứ ba viên mãn hiện tại của hắn chỉ còn cách bước thứ tư một chút mà thôi. Còn Hợi Y thì bất đồng, Hợi Y sớm đã bước vào bước thứ tư, nếu có thể biết rõ bí mật bước thứ năm, Hợi Y sẹ nhận được lợi ích lớn hơn hắn rất nhiều.
Địch huynh, cứu ta......" Địch Cửu xuất ra thông tin châu của Hợi Y thánh nhân, hắn còn chưa kịp phát ra tin tức thì chợt nghe tiếng lo lắng cầu cứu của Hợi Y thánh nhân. Thông tin châu lập tức cho biết thông tin vị trí mà Hợi Y thánh nhân đang tọa lạc.
Hợi Y thánh nhân cầu cứu?
Địch Cửu nao nao, lập tức không chút chần chờ liền thi triển quy tắc độn thuật vọt tới.
Ở chỗ này hắn cũng không có bằng hữu nào khác, nếu như phải chọn một người thì hiển nhiên người đó sẽ là Hợi Y thánh nhân, hiện tại Hợi Y thánh nhân cầu cứu hắn thì hắn tự nhiên không chút do dự mà muốn xuất thủ cứu giúp.
......
Hợi Y thánh nhân tóc tai bù xù, hộ giáp trên thân đã sớm bị đánh rách nát không chịu nổi, một mũi tên màu đỏ màu đỏ theo hậu tâm của hắn xuyên qua thân thể, một nửa xuất hiện ở trước ngực. Đầu mũi tên có tử khí xám vờn quanh, tử khí đang không ngừng ăn mòn sinh cơ và thân thể của Hợi Y thánh nhân.
Sắc mặt Hợi Y thánh nhân càng ngày càng tái nhợt, nếu không phải hắn có một loại đỉnh cấp độn thuật thì e là sớm đã vẫn lạc lâu rồi.
Mà bây giờ hắn căn bản không biết mình nên trốn về phương hướng nào, nhưng mà hắn lại không thể dừng lại, hắn thành thánh nhân nhiều năm như vậy rồi, nhẫn nại chờ đợi tại quảng trường Thánh Vị vô số năm tháng, làm sao mà nguyện ý bị người bắt sống như thế này, hơn nữa còn sẽ bị luyện hóa? Huống hồ hắn đã biết rõ, chỉ cần sống sót qua một thời gian ngắn, hắn sẽ cường đại hơn tất cả lập ngôn thánh nhân ở nơi đây rất nhiều.
Hợi Y thánh nhân biết rõ ràng, nếu như người đằng sau muốn đuổi giết hắn mà nói thì đã sớm tiêu diệt hắn. Đối phương đang muốn bắt sống hắn, đáng tiếc chính là hắn biết rõ điểm này nhưng cũng không cách nào đào thoát. Theo thương thế của hắn càng ngày càng nặng, tốc độ chạy trốn của hắn cũng càng ngày càng chậm, người phía sau bắt được hắn là chuyện sớm hay muộn thôi.
Muốn tự vẫn ư? Thật sự không cam tâm mà....
Quả nhiên, từ phía sau Hợi Y thánh nhân sau đang gấp rút chạy trốn có mộtt giọng nói cực kỳ nhẹ nhàng truyền đến, "Đạo hữu có chạy trốn tiếp nữa cũng không trốn không thoát đâu, ngươi với ta cùng một chỗ trở về, tuy ta không dám cam đoan không giết ngươi nhưng chắc chắn sẽ không hành hạ ngươi, ta chỉ muốn hỏi thăm ngươi mấy vấn đề mà thôi......"
Hợi Y thánh nhân thật giống như không có nghe được người đằng sau nói gì cả, vừa điên cuồng chạy trốn vừa chuẩn bị cách tự vẫn.
Thông tin châu trên cổ tay Hợi Y bỗng nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng nhạt, trong lòng Hợi Y thánh nhân có sự cường hỷ dâng lên, hắn không chút lựa chọn mà chuyển hướng chạy, sau đó tốc độ còn tăng nhanh hơn vài phần.
Địch Cửu đã đến, hơn nữa hắn cũng rõ ràng ở chỗ này có thể cứu hắn và nguyện ý cứu hắn chỉ có Địch Cửu mà thôi. Hắn lo lắng nhất là Địch Cửu nhét thông tin châu nhét vào trong giới chỉ hoặc là trong thế giới, không nhận được tin tức từ hắn. Hiện tại Địch Cửu nhận được tin tức từ hắn, hơn nữa còn tới. "......" Tu sĩ sau lưng đuổi giết Hợi Y thánh nhân trông thấy Hợi Y thánh nhân vòng sang một hướng khác mà nhanh chóng chay trốn, tốc độ còn nhanh thêm vài phần, cũng cảm thấy nao nao. Đây là ý gì? Chẳng lẽ không biết đổi phương hướng sẽ rút ngắn khoảng cách giữa hai bên lại ư? Lại nói tiếp. Đến lúc này mà còn muốn tăng thêm tốc độ là muốn tự vẫn sao?
Nghĩ đến Hợi Y thánh nhân muốn tự vẫn, tu sĩ đuổi giết Hợi Y thánh nhân đâu còn dám do dự nữa, đồng dạng cũng tăng tốc độ thêm vài phần, thậm chí còn thiêu đốt một ít tinh huyết.
Hợi Y thánh nhân thế mà là bí mật bước vào bước thứ năm nha...., hắn thật vất vả bắt được một cái, làm sao có thể cứ buông tha như vậy?
Nhưng tốc độ hắn vừa mới tăng lên thì hắn bỗng nhiên ngừng lại bởi vì hắn trông thấy Hợi Y thánh nhân cũng ngừng lại, bên cạnh Hợi Y thánh nhân chợt có thêm một thanh niên áo gai.
Địch Cửu trông thấy Hợi Y thánh nhân chạy trốn tới chỗ mình, trong nội tâm nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng kịp thời. Không để cho Hợi Y ợ ra rắm. Ánh mắt của hắn rơi vào trên người gia hỏa đang đuổi giết Hợi Y thánh nhân, gia hỏa có dáng người trung đẳng dáng, hai hàng lông mày mang theo sát khí, mặc áo bào hồng, trên tay còn đang nắm một thanh trường cung màu đỏ. Kết hợp với mũi tên lông vũ đỏ trên người Hợi Y thánh nhân thì có thể thấy được gia hỏa này ưa thích màu đỏ đến thế nào.
Luận tu vi, hiển nhiên gia hỏa này là một tên lập ngôn thánh nhân bước thứ tư. Với khí tức đạo vận quanh thân gia hỏa này, Địch Cửu đã biết rõ gia hỏa này yếu kém hơn Như Bố rồi.
"Bằng hữu, vị này là người đến từ bên ngoài mà ta gặp phải trước......" Tu sĩ áo bào hồn cũng ngừng lại, giọng điệu bằng phẳng, khí thế quanh thân bỗng tăng vọt theo lời hắn nói ra.
Nhưng mà hắn vừa mới nói có một nửa liền ngừng lại, bởi vì hắn biết mình phán đoán sai rồi. hiển nhiên người bị hắn hắn đuổi giết nhận thức thanh niên áo gai đang cản đường. Bởi vì thanh niên áo gai trước tiên liền lấy ra một quả đạo đan cho Hợi Y ăn, Hợi Y không chút do dự liền nuốt lấy đạo đan.
"Ngươi truy sát bằng hữu của ta?" Địch Cửu lật tay, Thiên Sa Đao xoáy lên vô tận sát thế đã rơi vào trong tay của hắn. Thiên Sa Đao lúc trước không có giết chết Như Bố đã có chút khó chịu, hiện tại lại có một gia hỏa chịu chết mò tới, Thiên Sa Đao sớm đã ức chế không nổi sát thế cùng đao ý cuồn cuộn rồi.
Bằng hữu? Tu sĩ áo bào nghe thế hai chữ này xong thì sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức cuồng hỉ hơn. Hắn biết rõ Hợi Y thánh nhân bằng hữu đáng giá như thế nào.
Tại bí mật bước vào bước thứ năm bị phơi bày, tất cả mọi người đã biết có một nhóm người đến từ một phương giới vực rất đặc thù, nhóm người này đều có sự không chế đối với vũ trụ mênh mông vạn vật diễn sinh, hơn nữa một nhóm người này có sự lý giải sâu sắc đối với thế giới vũ trụ, không ai sánh bằng. Bất kỳ một tên thánh nhân lập ngôn bước thứ tư nào tìm được một gia hỏa như thế này thì có thể mượn nhờ lý giải của đối phương đối với vũ trụ mênh mông và lý giải về vạn vật trong vũ trụ để chứng đạo bước thứ năm.
Hắn không nghĩ tới chính mình một lần gặp phải hai tên, một tên thì hắn cho bản thân dùng, một tên thì xuất ra bán đấu giá, hắn chưa có đủ tài nguyên tu luyện sau khi tấn cấp Khuyết Thánh mà.
"Địch huynh, mau giết hắn, chúng ta đi......" Hợi Y thánh nhân nói một câu xong lại điên cuồng vận công chữa thương, hắn biết rõ tình huống nguy cấp đến mức nào.
Về phần Địch Cửu có thể giết đối phương hay không thì Hợi Y thánh nhân cũng không lo lắng. Địch Cửu thế nhưng là tồn tại dùng một đao chém giết Bắc âm thánh nhân, người này cùng hắn chiến đấu qua, dùng kinh nghiệm của hắn thì có thể khẳng định gia hỏa mạnh hơn Bắc m, nhưng mà cũng chỉ là mạnh hơn một ít mà thôi.
Không đợi Địch Cửu động thủ thì người tu sĩ áo bào hồng tu sĩ đã cầm ra một thanh Vô Chỉ Tán, Vô Chỉ Tán tế ra, trường cung trong tay tu sĩ áo bào hồng huyễn hóa thành một vòng hồng ảnh khóa không gian xung quanh Địch Cửu lại. Hồng ảnh không có công kích trực tiếp bao cả vùng không gian này lại, là phòng ngừa Địch Cửu cùng Hợi Y đào tẩu. Trường cung biến ảo một vòng hồng ảnh là do hắn lo lắng Địch Cửu sẽ tìm cơ hội đào tẩu, có thể thấy được không muốn hai niềm vui to lớn này chạy thoát đến mức nào.
Địch Cửu nào sẽ để ý tới hành vi của hắn, Thiên Sa Đao xoáy lên một đạo thời gian đao tắc, đao tắc nổ tu
ng, thời gian thật giống như bỗng nhiên đình trệ vậy.
Giờ khắc này, dù là trường cung của tu sĩ áo bào hồng hay là thanh Vô Chỉ Tán kia đều trở nên chậm rãi giống như lão nhân bệnh nặng mà hoạt động chậm chạp, vô luận là thần thông đạo tắc hay là quỹ tích không gian quỹ tích đều trở nên trì trệ. Mà ngay cả tu sĩ áo bào hồng tu cũng là cảm giác được không gian chung quanh đọng lại. hắn thậm chí không cách nào kích phát thần thông đạo tắc của mình để bước ra khỏi vùng không gian ngưng đọng này.
Giờ khắc này, tu sĩ áo bào hồng đã xem rõ tương lai của mình, xem một cách rành mạch, tương lai của hắn không có, hắn không có tương lai......
Nhất Trương Cơ, dệt con thoi tuế nguyệt đi như bay. Nhân sinh như gửi nha..., không thấy ánh hoàng hôn......
Tánh mạng của hắn chạy tới gần phần cuối, cả ánh hoàng hôn cũng không thể nhìn thấy, thật sự rất là cô đơn lạnh lẽo.
Có chút gió mát thổi tới, trời thu lạnh buốt, có lẽ hắn cũng có thể rời đi rồi.
Tu sĩ áo hồng chậm rãi ngẩng đầu, khi hắn trông thấy màn đao ăng lệ ác liệt rơi xuống thì toàn thân run lên, ngay lập tức giật mình bừng tỉnh khỏi thần thông Nhất Trương Cơ của Địch Cửu, "Bước thứ năm Khuyết Thánh......"
Đây không phải là gió mát, cũng không phải màu thu đẹp, mà là màn đao tử vong. Thần thông tuế nguyệt đáng sợ như thế này trực tiếp nghiền ép tâm cảnh của hắn, đây không phải bước thứ năm Khuyết Thánh vậy là cấp độ nào?
"Phốc! " Đao màn nổ tung, trong màu đỏ, Địch Cửu huyễn hóa ra vô số bàn tay xé mở vũ trụ của đối phương.
"Địch huynh, ta rốt cuộc hiểu rõ, chúng ta mạnh mẽ hơn bất kỳ thánh nhân lập ngôn nào ở nơi đây, chỉ là chúng ta còn thiếu khuyết một chút, một chút ngay ở chỗ này. Chúng ta phải nhanh lên, ta chậm rãi nói cùng ngươi, một hồi tất nhiên sẽ có càng nhiều cường giả trong bọn hắn tới đây hơn....." Hợi Y thánh nhân đã kéo mũi tên lông vũ ra khỏi thân thể mình, kích động nói.
Đối với chuyện Địch Cửu dùng một đao chém giết tu sĩ áo bào hồng tu sĩ, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Bởi vì trong nhận thức của hắn thì Địch Cửu chính là cường giả đã sớm hoàn thiện bước thứ tư rồi. Còn hắn thì thẳng cho đến khi tới nơi đây, biết bí mật tấn cấp bước thứ năm mới đột nhiên hiểu ra.
Thứ mà bọn hắn thiếu khuyết tồn tại ở phương giới vực này.
Chương 1599: Ta vẫn muốn điDịch: Lap Tran
"Tại sao phải đi nhanh lên? Nơi đây cũng không phải nhà ai, bọn hắn đến được chẳng lẽ chúng ta không đánh được sao? " Địch Cửu căn bản cũng không có ý phải tranh thủ thời gian, hắn vốn định tham gia vạn tộc đại hội, muốn đánh nhau thì có thể phụng bồi bất kỳ lúc nào.
Kiến thức được thế nào là là lập ngôn thánh nhân rồi nên hắn biết cũng chỉ có như thế mà thôi. Lập ngôn thánh nhân như thế thì hẳn là cường giả bước thứ năm cũng không thể làm gì hắn cả.
Hợi Y thánh nhân khẽ giật mình, lập tức liền tỉnh ngộ lại, với thực lực của hắn đương nhiên là phải tranh thủ thời gian rời đi nhưng còn Địch Cửu một đao liền chém giết tu sĩ áo bào hồng tu sĩ, căn bản cũng không cho tu sĩ kia có bất kỳ cơ hội đào tẩu nào.
Thấy Hợi Y thánh nhân không còn lo lắng nữa, Địch Cửu vừa cười vừa nói, "Nói đi, như thế nào bị một tên bước thứ tư lập ngôn thánh nhân truy sát? Là do Đạo Mạch trên người ngươi sao? "
Lúc này Hợi Y thánh nhân mới nhớ tới chuyện trọng yếu, vội vàng nói, "Địch huynh, thật ra chúng ta đã tích lũy đầy đủ, từng thánh nhân đi ra từ quảng trường Thánh Vị đều có đủ thực lực bước vào bước thứ năm, thậm chí rất cao cấp độ. Bởi vì chúng ta đều có được nội tình khống chế vũ trụ mênh mông vô số năm, cũng đều có thể hiểu ra vạn vật thay đổi, đại đạo luân hồi.
Có thể nói chúng ta thiếu khuyết duy nhất chính là bị vũ trụ cấp thấp vũ trụ hẹp hạn chế mà thôi, bởi vì sự hạn chế này mà khiến cho chúng ta chỉ có thể theo vũ trụ chính mình xây dựng mà nhìn đến bước thứ tư, cũng bởi vậy chỉ có thể bị trói buộc tại bước thứ tư, hay là bước thứ tư mà chúng ta tự xây dựng. Nơi này là vũ trụ trung cấp, có được thiên địa đạo tắc rộng hơn để cho đại đạo của chúng ta phát triển..."
Địch Cửu cảm thấy khó hiểu nói, "Hợi Y huynh, ý của ngươi là các ngươi xây dựng, hoàn thiện cùng khống chế vũ trụ mênh mông thế giới ở Cửu trọng thiên, do đẳng cấp vũ trụ hạn chế nên chỉ có thể đến cực hạn tại bước thứ ba. Coi như là bước thứ tư cũng là bởi vì các ngươi nắm trong tay vũ trụ mênh mông vô số năm, hiểu ra vạn vật luân hồi thay đổi, nên tự mình xây dựng lên một cảnh giới không hoàn chỉnh hoặc là không ổn định đúng không. Ta hiểu thế này có chính xác hay không? "
"Đúng, đúngg, chính là ý này. bất kỳ một thánh nhân Thánh Vị nào chỉ cần có thể ở chỗ này dốc lòng bế quan, cuối cùng sẽ có một ngày ngộ ra, chỉ cần chém xuống cảm ngộ bước thứ tư mà mình đã từng cảm ngộ, sau đó lạimượn nhờ quy tắc vũ trụ nơi đây bước vào bước thứ tư một lần nữa. Bước thứ tư mới này chính là lập ngôn thánh nhân mà nơi đây xưng hô. Một khi bước vào, thực lực tuyệt đối mạnh mẽ hơn lập ngôn thánh nhân nơi đây rất nhiều," Hợi Y thánh nhân vội vàng nói.
Nghe lời Hợi Y thánh nhân nói, Địch Cửu mới hiểu được đại đạo của mình cường đại đến mức độ nào.
Bởi vì đại đạo của hắn không phải hình thành ở Cửu Trọng Thiên trong vũ trụ cấp thấp, cũng không phải diễn hóa ở vũ trụ trung cấp thế này mà là diễn hóa trong Hỗn Độn mênh mông thật sự. Địch Cửu khẳng định, dù vũ trụ cấp thấp vũ trụ hay vũ trụ trung cấp, thậm chí là vũ trụ cao cấp đều có khởi nguyên tại hỗn độn mênh mông.
Lục lọi bao nhiêu lần, cuối cùng lại có thể vượt lên đứng ở phía trước người khác.
Trong lòng Địch Cửu rất cảm kích Diệp Mặc cùng Ninh Thành, nếu như không có Diệp Mặc cùng Ninh Thành, Địch Cửu hắn sẽ không có cách nào hiểu ra và xây dựng vũ trụ thế giới vũ trụ thật sự trong hỗn độn mênh mông. Cả xây dựng vũ trụ thế giới hắn cũng không được chớ đừng nói chi cô đọng đạo thụ thuộc về mình.
Hắn có thể hình thành đạo thụ của mình chủ yếu là bởi vì cảm ngộ xây dựng thế giới trong hỗn độn mênh mông.
Tương lai nếu như vũ trụ mênh mông còn có những người khác có thể thành tựu như hắn, vậy nhất định chính là hai người Diệp Mặc và Ninh Thành, bởi vì ba người đều bước đi từ cùng một vạch xuất phát. Hắn có thể ở trong hỗn độn mênh mông xây dựng ra đạo thụ của mình thì Diệp Mặc cùng Ninh Thành cũng có thể làm được.
Thấy Địch Cửu không nói gì, Hợi Y thánh nhân còn tưởng rằng Địch Cửu đã hiểu rõ nên nói tiếp, "Địch huynh, ngươi đã biết vì sao tên tu sĩ áo bào hồng kia phải truy sát ta đi à nha. Không phải hắn muốn giết ta mà là muốn bắt ta trảo trở về, tróc bong đại đạo đạo tắc của ta sau đó cảm ngộ tấn cấp bước thứ năm Khuyết Thánh. "
Địch Cửu chấn động, lập tức hiểu rõ, "Ngươi nói là thánh nhân đi ra từ quảng trường Thánh Vị đều là......"
Hợi Y thánh nhân trầm trọng gật đầu, "Không sai, đều là tài nguyên tu luyện mà cường giả nơi đây thèm đỏ mắt, chỉ cần bắt lấy một thánh nhân đi ra từ quảng trường Thánh Vị thì có thể bước vào bước thứ năm Khuyết Thánh. Dựa theo ta thăm dò được, bước thứ năm Khuyết Thánh ở nơi đây tối đa cũng chỉ khoảng mười vị mà thôi. Có cường giả bước thứ sáu hay không thì ta còn không biết. Coi như là có ta đoán chừng cũng sẽ không vượt qua ba tên. "
Cuối cùng Địch Cửu cũng đã hiểu rõ, thì thào nói ra, "Khó trách có người muốn đấu giá bí mật tấn cấp bước thứ năm, thì ra chính là muốn luyện hóa thánh nhân từ quảng trường Thánh Vị, tróc bong đạo vận đại đạo của thánh nhân nha.... " Hợi Y thánh nhân trầm trọng nói, "Đúng vậy, coi như là chúng ta đã hiểu rõ đạo lý này, muốn chém xuống đạo vận bước thứ tư vốn có, một lần nữa lập ngôn thành thánh cũng cần rất thời gian dài lâu. Ta liền lo lắng những năm nay thánh nhân đi ra từ quảng trường Thánh Vị đều đang bị đuổi giết chật vật. "
"Là chủ nhân Thiên Nguyên vũ, Thiên Nguyên phát hiện sao? " Địch Cửu bỗng nhiên rất muốn giết chết cái tên Thiên Nguyên này.
Hợi Y thánh nhân cảm thấy khó hiểu nhìn Địch Cửu, "Địch huynh, sao ngươi lại biết chuyện này? Ta vừa mới thăm dò được tin tức này, sau đó đã bị truy sát. Nghe nói Thiên Nguyên phát hiện bí mật này liền bắt đầu bán ra ở Vạn Tộc Thánh Thành. "
"Ngươi mua rồi? " Địch Cửu nghi ngờ nhìn Hợi Y thánh nhân, Hợi Y thánh nhân có một cái Đạo Mạch chính là hắn cho, hẳn là Hợi Y thánh nhân dùng Đạo Mạch mua bí mật này?
Hợi Y thánh nhân thở dài, "Coi như là ta có một cái Đạo Mạch cũng sẽ không dùng một cái Đạo Mạch đi mua sắm bí mật này, lúc trước ta vừa mới biết chỗ thiếu hụt của bước thứ tư, đang chuẩn bị tìm kiếm địa phương bế quan lập ngôn thành thánh thì có người mua bí mật này. Sau đó người này gan to bằng trời còn muốn phân bí mật này ra thành nhiều lần rồi tiếp tục bán đi. Thiên Nguyên cho rằng bản thân là bước thứ năm Khuyết Thánh, không có người nào dám đưa hắn đồ vật lại bán đi ra ngoài, sự thật lại đánh thẳng mặt hắn. Kết quả Thiên Nguyên trắng trợn giết chóc, hiện tại đoán chừng vẫn còn đang đuổi giết khắp nơi. "
"Ngươi cũng mua một phần sau đó? " Địch Cửu hỏi thăm.
Hợi Y đáp, "Đúng vậy, hôm nay tin tức này đã không còn đáng giá, ở đâu cũng có thể mua được. Thiên Nguyên kia dù bá, dù cường thịnh hơn nữa cũng không thể giết hết thảy mọi người. Ta mua tin tức này xong liền lập tức liền rời đi, chuẩn bị đưa tin tức cho ngươi sau đó tìm kiếm địa phương bế quan. Tu sĩ áo bào hồng kia lại phát hiện ta chính là người có thể làm cho người khác bước vào bước thứ năm, chuyện sau đó ngươi cũng biết......"
Địch Cửu yên lặng không nói, hắn muốn không phải chuyện bước vào bước thứ năm mà muốn chính là vũ trụ trung cấp cùng vũ trụ cấp thấp. Đã có vũ trụ trung cấp cùng vũ trụ cấp thấp thì chắc chắn có vũ trụ cao cấp. Nếu nói vũ trụ trung cấp chỉ có thể bước vào bước thứ sáu, vậy tương lai phải bước vào bước thứ chín, chẳng phải là muốn đến vũ trụ cao cấp?
"Hợi Y huynh, ngươi biết bên trên vũ trụ trung cấp còn có vũ trụ cao cấp ư? " Địch Cửu hỏi thăm, thời gian qua hắn đều một mực bế quan trùng kích bước thứ ba viên mãn cho nên tin tức lấy được còn không phong phú bằng Hợi Y thánh nhân.
Hợi Y thánh nhân vội vàng nói, "Biết rõ, ta nghe được tin tức là không có vũ trụ cao cấp. Hỗn độn mênh mông diễn hóa sinh ra vũ trụ mạnh nhất cũng chính là vũ trụ trung cấp. Dù phương vũ trụ hiện tại chúng ta đang ở rộng lớn đến thế nào, bây giờ vẫn còn không ai có thể biết rõ. "
Địch Cửu ha ha một tiếng, “Hỗn độn mênh mông đã vô biên bát ngát rồi, cả hỗn độn mênh mông còn chưa có tiến vào, cũng không có khả năng đi khắp hỗn độn mênh mông, dựa vào đâu mà dám nói không có vũ trụ cap cấp? Hợi Y, ta định đến Cửu Tễ Vực nhìn xem một chút, ngươi muốn đi cùng ta hay không? "
Hợi Y nói ra, "Địch huynh, hẳn là ngươi cũng nghe nói Cửu Tễ Vực có nhiều tu sĩ nhân tộc nhất đúng không? Thật ra lúc ban đầu ta cũng biết được tin tức này nên lúc này mới đến Cửu Tễ Vực Vạn Tộc Thánh Thành. Ngươi biết ta đến rồi thì kết quả như thế nào không? Nhân tộc giống như heo chó bình thường, ở vào tầng thấp nhất. Hơn nữa tu vi thấp nhất đều là nhân tộc, cho nên tại Cửu Tễ Vực, nô bộc trên cơ bản đều là tu sĩ nhân tộc. Trong Vạn Tộc Thánh Thành không cho phép giết chóc, chẳng qua nếu như ngươi giết chính là tu sĩ nhân tộc thì không có việc gì. "
"Kẻ trước đó đuổi giết ngươi thuộc tộc đàn gì? " Địch Cửu nghĩ đến chuyện mà hắn gặp phải ở Tam Y Thánh thành, bởi vì hắn là nhân tộc cho nên phải giao phí vào thành, các chủng tộc khác cũng không cần. So sánh ra thì thấy Tam Y Thánh thành đối với nhân tộc vẫn còn khá tốt.
"Là Hồng Lâm Tộc, ta có nghe một ít lời nghị luận ở Vạn Tộc Thánh Thành, tựa hồ Hồng Lâm Tộc có chút địa vị. Nếu Hồng Lâm Tộc mà biết chúng ta giết hắn thì nhất định sẽ không bỏ qua. " Hợi Y thánh nhân đáp lời.
Địch Cửu cũng không có để ý tới Hồng Lâm Tộc, lúc trước Như Bố bị hắn đánh bỏ chạy hình như cũng thuộc Hồng Lâm Tộc, "Ta vẫn còn muốn đến Vạn Tộc Thánh Thành một chuyến, nếu như ngươi không đi thì ta đề nghị ngươi......"
Không đợi Địch Cửu nói cho hết lời thì Hợi Y thánh nhân đã không chút nào dự mà nói, "Địch huynh đi Vạn Tộc Thánh Thành, Hợi Y ta tự nhiên cũng đi cùng."
Địch Cửu cười ha ha, "Vỗ vỗ bả vai Hợi Y thánh nhân, tốt, đã như vậy thì chúng ta đây phải đi Vạn Tộc Thánh Thành. Dù có bao nhiêu cái chủng tộc muốn mạng của ta, liền phải lấy mạng đến trao đổi. "
Chương 1600: Giết dị tộc trong Vạn Tộc Thánh ThànhDịch: Lap Tran
----
So sánh thì Vạn Tộc Thánh Thành náo nhiệt, phồn hơn Tam Y Thánh thành rất nhiều, Tam Y thánh thành chỉ có thể coi là một thị trấn nhỏ xa xôi.
Thời điêm còn cách Vạn Tộc Thánh Thành hơn mười vạn dặm thì đã có bóng tu sĩ lui tới khắp nơi. Nếu không phải nơi đây cấm phi độn, chỉ sợ đầy trời đều là bóng dáng phi hành.
Địch Cửu quét thần niệm ra ngoài lập tức đã biết rõ nơi này không khác lắm so với Tạo Hóa Thánh Đạo Thành, có một tòa thành bên ngoài cùng một nội thành, quy mô lớn hơn Tạo Hóa Thánh Đạo Thành không biết bao nhiêu lần. Địch Cửu đã cảm nhận được phòng ngự trận cùng vây khốn sát trận mênh mông khổng lồ ở bên ngoài, tuy nhiên đại trận này có thủ đoạn ẩn nấp trận cùng các loại thủ đoạn pháp tắc không gian trong mắt Địch Cửu vẫn không đáng nhắc tới, không có tác dụng gì
Xét trên phương diện trận đạo mà nói thì Địch Cửu thật sự chưa từng bại bởi ai.
"Địch huynh, nơi này có một cái vây khốn sát đại trận ẩn nấp, nếu đi vào nữa thì chúng ta sẽ bị công kích. " Bên ngoài vây khốn sát đại trận, Hợi Y thánh nhân vẫn cẩn thận nhắc nhở Địch Cửu một câu.
Địch Cửu gật gật đầu, đạo niệm đang trận kỳ khắc pháp tắc, đồng thời nói ra, "Nếu như đã đến thì phải vào xem. "
Hắn khắc trận kỳ pháp tắc cũng không phải đều muốn dùng tới, mà là một khi gặp loại người hung ác, hắn cũng có thể thong dong rời khỏi. Như là gia hỏa bình thường thì thật sự không đáng để hắn dùng thủ đoạn trận đạo.
Hai người tiến vào bên ngoài hộ trận, đi thêm mười vạn dặm nữa mới nhìn thấy một quảng trường vân tộc cực lớn. Quảng trường này có phương viên trăm dặm, chính diện quảng trường chính là cửa vào Vạn Tộc Thánh Thành, nhưng không có một con đường nào xuyên qua quảng trường tiến vào Vạn Tộc Thánh Thành. Tất cả tu sĩ tiến vào Vạn Tộc Thánh Thành đều phải đi từ hai bên quảng trường vòng qua.
"Trong Vạn Tộc Thánh Thành cũng có một cái quảng trường to lớn không kém nơi này. " Hợi Y đã tới Vạn Tộc Thánh Thành một lần nên vừa đi vừa giới thiệu cho Địch Cửu biết đôi chút về tình huống bên trong Vạn Tộc Thánh Thành.
Thời điểm hai người bước vào cửa Vạn Tộc Thánh Thành, có một điều khiến cho Địch Cửu nghi hoặc chính là vậy mà không có ai thu phí vào thành. Hắn ở Tam Y Thánh thành cũng nộp phí vào thành nhưng tới địa phương này thì ngay cả phí vào thành cũng không cần? Không phải nói tu sĩ nhân tộc ở nơi đây có địa vị thấp kém sao?
"Chúng ta tranh thủ thời gian đi tìm một khách điếm ở lại, nếu không mà nói thì sẽ nhanh chóng có người tìm chúng ta gây phiền toái. " Hợi Y thánh nhân đã tới một lần, vừa tiến vào thành lập tức thấp giọng nói.
Địch Cửu không giải thích được nói, "Nơi nhiều tu sĩ nhân tộc như vậy...,không phải bọn hắn đều đang ở trên đường lớn ư? "
Hợi Y vẫn không nói gì, có một gã tu sĩ cực kỳ gầy yếu bỗng nhiên đứng trước mặt Địch Cửu cùng Hợi Y, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Hợi Y thánh nhân, một hồi lâu mới lên tiếng, "Ngươi, cái kia......"
Tên tu sĩ gầy yếu này chỉ nói mấy chữ, sau đó sắc mặt liền thay đổi, hắn không chút do dự mà lựa chọn xoay người rời đi, lập tức biến mất trong đám người.
Tu sĩ gầy yếu này vừa đi khỏi thì sắc mặt Hợi Y thánh nhân cũng biến đổi, hắn lập tức nói, "Địch huynh, ta biết chuyện gì xảy ra rồi. Thời điểm tu sĩ áo bào hồng kia truy sát ta thì gia hỏa này cũng biết, hiện tại ta đã trở về, tu sĩ áo bào hồng chưa có trở về, hắn nhất định đã đoán được chuyện gì, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp phải phiền toái......"
Vừa nói dứt lời thì Hợi Y thánh nhân liền nhìn Địch Cửu, ý của hắn là tranh thủ thời gian ly khai nơi đây. Nhưng Địch Cửu cũng không có nhúc nhích mảy may mà nhìn một nữ tử toàn thân đầy vết màu, quần áo hỗn loạn đang từ đằng xa chạy tới. Sau lưng nữ tử có một nam tu thấp bé đang đuổi giết nàng, nữ tử có tu vi vừa bước vào bước thứ ba, nam tử cũng có tu vi bước thứ ba nhưng là bước thứ ba viên mãn.
Địch Cửu vừa nhìn đã biết rõ, nữ tử này chính là tu sĩ nhân tộc, còn nam tu kia.....Với kinh nghiệm chiến đấu của Địch Cửu cùng hai tên tu sĩ Hồng Lâm Tộc, nam tu thấp bé kia cũng là tu sĩ Hồng Lâm Tộc.
Mặc dù nữ tử mặc là tu sĩ nhân tộc nhưng hiển nhiên không phải là thánh nhân Thánh Vị đi cùng hắn, những thánh nhân Thánh vị kia đều là tồn tại bước thứ tư.
Trên đường lớn bị người đuổi giết, trên đường có nhiều tu sĩ nhìn thấy, có người tu vi thấp thì tránh ra một chút, có vài tên tu vi cường đại, thậm chí ngay cả tránh cũng lười tránh.
"Địch huynh, không thể nhìn, một khi nhìn lập tức cũng sẽ bị giận chó đánh mèo, nơi đây giết tu sĩ nhân tộc là chuyện quá bình thường. Ngươi xem những nhân tộc không có bị người ta giết hoặc là đang đi trên đường phố tại Vạn Tộc Thánh Thành, đều là gia phó của cường giả hoặc là nô dịch......"
"Phốc! " Hợi Y thánh nhân vẫn chưa nói xong, một đạo huyết quang nổ tung cách hắn không xa, đó là một gã tu sĩ nhân tộc tránh né hơi chậm giờ phút này đã bị nam tu thấp bé đuổi giết nữ tử một đao chém giết. Có thể thấy được trở thành gia phó của cường giả thì mạng nhỏ ở chỗ này cũng không có được sự an toàn.
Sau một khắc, một đạo sát ý bức người đã tràn về phía Địch Cửu, tu sĩ nhân tộc đều lui chậm một chút, chỉ có Địch Cửu cùng Hợi Y. Hợi Y còn theo bản năng lui lại mấy bước, Địch Cửu thì di chuyển một chút cũng không, chẳng những không có di chuyển mà ngược lại còn bước tới một bước, không giết Địch Cửu thật sự là người Hồng Lâm Tộc quá rộng lượng rồi.
Địch Cửu cả Thiên Sa Đao cũng không có tế ra, đón lấy đạo sát ý bức người này chính là một quyền nện tới.
"Bành! " Sát ý đáng sợ dưới một quyền của Địch Cửu giống như bông tuyết gặp núi lửa phun trào, ngay lập tức tiêu tán không thấy. Đi theo sau là một đạo huyết vụ nổ tung, tu sĩ thấp bé cả cầu xin tha thứ cũng không kịp đã bị một quyền của Địch Cửu đánh thành bã vụn.
Sỡ dĩ Địch Cửu không có mở ra thế giới của đối phương đó là bởi vì nơi này là Vạn Tộc Thánh Thành, kế tiếp hắn phải ứng phó không ít đối thủ cho nên một khi mở ra thế giới của đối phương thì một phần thực lực của hắn sẽ bộc lộ ra. Ngoài ra, thế giới của một tu sĩ bước thứ ba hiện tại Địch Cửu cũng không quá để ý.
"Địch huynh, ngươi giết hắn......" Hợi Y thánh nhân nói xong liền bừng tỉnh lại.
Nếu như giết, vậy cũng chỉ có thể đối mặt, cùng lắm thì chỉ có chết mà thôi, không có gì mà sợ hãi, dầu gì hắn cũng là một thánh nhân thánh vị khống chế mênh mông vô số kỷ nguyên, tình cảnh gì mà chưa thấy qua.
Địch Cửu ha ha một tiếng, "Ta không giết hắn, chẳng lẽ còn muốn mời hắn ăn cơm sao? "
Nữ tử toàn thân đầy vết máu kia trông thấy Địch Cửu vậy mà một quyền đánh giết một gã tu sĩ Hồng Lâm Tộc bước thứ ba viên mãn, cũng bị sợ ngây người. Một là khiếp sợ với thực lực của Địch Cửu, hai là khiếp sợ vì Địch Cửu đã dám giết tu sĩ Hồng Lâm Tộc.
Nàng không có tiếp tục đào tẩu mà là nuốt vào một quả đan dược rồi đi tới trước mặt Địch Cửu cúi người hành lễ, "Mông Nhược Lâu đa tạ tiền bối cứu giúp, chẳng qua đã làm phiền tiền bối rồi. "
Mặc dù biết là Địch Cửu cứu được nàng sớm muộn hay cũng chỉ có con đường chết. Khác biệt duy nhất chính là chết muộn hơn một chút mà thôi.
Địch Cửu cười cười, hoàn toàn không thèm để ý nói: "Không có gì, với tính cách của ta, coi như là không liên lụy tới ngươi thì ta cũng đã đắc tội tên kia rồi."
Nữ tử không nói gì, nàng biết rõ Địch Cửu nói là sự thật, tu sĩ nhân tộc dám kiêu ngạo như thế ở Vạn Tộc Thánh Thành thì thật sự không có. Dù không có nàng thì sớm hay muộn gì Địch Cửu cũng sẽ gặp chuyện không may.
Chung quanh đều là an tĩnh lại, một ít tu sĩ Hồng Lâm Tộc lập tức phát ra từng đạo tin tức, còn không phải tu sĩ Hồng Lâm Tộc mà trông thấy một tu sĩ nhân tộc tu sĩ dám động thủ với tu sĩ Hồng Lâm Tộc thì cũng đều đứng ở một bên, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Có thể một quyền đuổi giết nam tu thấp bé Hồng Lâm Tộc, hiển nhiên là bước thứ tư lập ngôn thánh nhân. Nhân tộc lập ngôn thánh nhân rất ít đến Vạn Tộc Thánh Thành, chính là vì bảo vệ lông vũ. Cũng không phải không có cường giả nhân tộc tới Vạn Tộc Thánh Thành, sau khi đến mà muốn toàn thân trở ra rất là khó khăn.
Hôm nay có một nhân tộc lập ngôn thánh nhân tới đây, còn giết tu sĩ Hồng Lâm Tộc tu sĩ, những người khác thậm chí còn muốn xem kết quả như thế nào.
Không nói tới một canh giờ, mà ngay cả nửa nén hương cũng chưa trôi qua, bốn bóng dáng liền từ trong hư không rơi xuống.
Địch Cửu cũng cảm thán, Vạn Tộc Thánh Thành cũng không cho phép hư không phi hành mà Hồng Lâm Tộc thì lại có thể, có thể thấy được thế lực của Hồng Lâm Tộc ở chỗ này mạnh bao nhiêu.
"Bốn gã lập ngôn thánh nhân, lần này Hồng Lâm Tộc thật sự nổi giận nha......" Tu sĩ đứng ngoài quan sát vừa xem vừa thì thầm to nhỏ.
Mông Nhược Lâu nghe tiếng nghị luận, sắc mặt vốn tái nhợt không còn chút máu. Một tu sĩ bước thứ ba đuổi giết nàng đã không còn chỗ có thể trốn, hiện tại thêm bốn gã lập ngôn thánh nhân xuất hiện.
"Thật sự có gan..., dám ở Vạn Tộc Thánh Thành giết ta tu sĩ Hồng Lâm Tộc ta, ha ha......" Tiềng ha ha ha truyền tới trước, xuất hiện trước mặt Địch Cửu đầu tiên chính là một gã nam tu có dáng người cực kỳ cao lớn, thông qua quanh thân gia hỏa này có đạo vận mênh mông liền có thể cảm nhận được người này đã sớm tiến vào bước thứ tư lập ngôn thánh nhân.
Địch Cửu căn bản cũng không có để ý tới gia hỏa ha ha này mà ánh mắt ngược lại rơi vào một nam tử da thịt trắng nõn, dung mạo tuấn tú, lạnh nhạt nói ra, "Như Bố, trốn vô cùng nhanh nha..., thương thế tốt lên cũng rất nhanh nha.... Ta ở Tam Y Thánh thành chờ đợi nhiều năm mà không thấy tung tích của ngươi, còn tưởng rằng ngươi chết rồi, không nghĩ tới còn có thể nơi đây nhìn thấy ngươi, quả nhiên là thiếu nợ trả tiền, có trốn cũng không trốn thoát. "
Chương 1601: Là Thái gia của ngươiDịch: Lap Tran
----
Chuyện gì xảy ra? Ba gã lập ngôn thánh nhân khác cũng dời ánh mắt lên người Như Bố. Như Bố nắm chặt hai bàn tay, hắn biết rõ Địch Cửu cường đại, tuy nhiên hôm nay bốn người bọn họ không sợ Địch Cửu, nhưng bốn người bọn họ muốn vây giết Địch Cửu chỉ sợ không dễ dàng. Cũng may nơi này là Vạn Tộc Thánh Thành, không thể trốn đi đâu, chỉ có thể đào thoát từ cửa thành. Hắn tin tưởng chờ tới khi Địch Cửu chạy trốn ra ngoài thì hộ trận sẽ bị đóng lại.
"Lúc trước ta bị ngươi ám toán ở Tam Y Thánh thành, hơn nữa cướp đi một cái vũ trụ Đạo Mạch cùng một quả quy tắc thạch hỏa đạo. Ta vốn chờ thương thế tốt hơn rồi mới đi tìm được người này để bắt lấy hắn, không nghĩ tới hắn còn dám xuất hiện ở Vạn Tộc Thánh Thành......" Như Bố nghiêm nghị nói ra.
Hắn biết rõ thực lực của Địch Cửu mạnh mẽ hơn hắn nhiều, nhưng mà hôm nay cũng không phải chỉ có một mình, mà là hắn cùng bốn tên lập ngôn thánh nhân khác. Hắn cũng không tin không làm gì được Địch Cửu. Theo lời hắn mới vừa nói ra thì dù cho Địch Cửu muốn chạy trốn thì ba tên đi cùng hắn cũng sẽ không bỏ qua Địch Cửu.
Chỉ cần tiêu diệt Địch Cửu, ai biết lời hắn nói là thật hay là giả dối đây?
"Động thủ! " Nam tu thân hình cao lớn nghe lời Như Bố nói xong thì là kẻ thứ nhất tế pháp bảo ra, đánh về phía Địch Cửu. Vũ trụ Đạo Mạch cùng quy tắc thạch hỏa đạo đều là đồ vật mà hắn cần gấp, không chỉ có hắn cần mà tất cả các thánh nhân bước thứ tư lập ngôn cũng cần.
Chính mình bước vào bước thứ tư nhưng cũng muốn cho hỏa diễm của mình cũng tấn cấp đến cùng cấp độ, đây cũng không phải là một chuyện đơn giản, dễ dàng.
Vạn tộc thánh thành có cấm chế tự động khắp nơi, chỉ cần đạo vận đao động đến một mức độ nhất định thì cấm chế sẽ trực tiếp khóa một phương không gian này lại, sẽ không để cho kẻ nào động thủ hủy diệt cấm chế.
Lập ngôn thánh nhân Hồng Lâm tộc có vóc người cao lớn động thủ, đồng thời không gian chung quanh đã bị khóa lại. Tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn cho rằng chỉ cần hắn động thủ thì ba người Như Bố ba sẽ cùng hắn động thủ, nơi này chính là Vạn Tộc Thánh Thành, căn bản cũng không có chỗ nào có thể trốn.
Lại để cho tên tu sĩ Hồng Lâm Tộc trước này không ngờ tới chính là sau khi hắn động thủ thì chỉ có một người theo hắn cùng một chỗ tế ra pháp bảot tấn công Địch Cửu mà thôi. Hai người còn lại thì không có động thủ, một tên tu sĩ có tai dài và chính bản thân Như Bố.
"Như Bố, tranh thủ thời gian động thủ, đây không phải là thời khắc đùa nghịch lòng dạ hẹp hòi....." Tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn tu sĩ nghiêm nghị kêu to.
Hắn nghĩ rằng Địch Cửu có thể gây tổn thương cho Như Bố mà còn dám tới Vạn Tộc Thánh Thành, tuyệt đối không phải hạng tu sĩ bình thường đơn giản. Như Bố nói không đúng sự thật, nhưng coi như là đối phương cường đại hơn cả Như Bố thì bốn người bọn họ đồng loạt ra tay cũng có thể nghiền ép. Mấu chốt là cả bốn phải cùng tiến lên mới có thể nghiền ép nha..., hiện tại chỉ có hai người ra tay đầu thôi? Tai dài một mực có chút cẩn thận xảo trá, nhất định là biết rõ Địch Cửu không đơn giản.
Như Bố không có động thủ là lo lắng Địch Cửu dưới sự vây công của ba người mà tìm cơ hội đào tẩu, hắn muốn chặt đứt đường lui của Địch Cửu. Tên tu sĩ tai dài Hồng Lâm Tộc không có động thủ là bởi vì hắn khẳng định Như Bố đang nói láo. Địch Cửu đối mặt bốn tên lập ngôn thánh nhân như bọn họ còn không sợ, rất có thể là một tu sĩ nửa bước bước vào bước thứ năm Khuyết Thánh. Bốn người bọn họ cường đại hơn nữa đối mặt với bước thứ năm Khuyết Thánh cũng là con sâu cái kiến. Dù là đối phương nửa bước bước vào bước thứ năm thì bốn người bọn họ cũng không phải đối thủ. Thần niệm của hắn đã câu thông đã đến một quả đỉnh cấp phá trận Độn Phù, chỉ cần Địch Cửu là bước thứ năm Khuyết Thánh, hắn lập tức bỏ chạy.
Địch Cửu cũng tế ra pháp bảo Thiên Sa Đao của mình, đồng thời xoáy lên một màn đao bổ tới, quy tắc lĩnh vực cường hãn trực tiếp khóa lại cả phương không gian này.
Lúc trước, thời điểm hắn và Như Bố đối chiến thì tu vi mới tương đương với Hợp Giới, mà bây giờ hắn là tương đương với Tạo Hóa Cảnh viên mãn. Thực lực so với trước đây đâu chỉ chỉ tăng cường gấp mấy lần? Cho nên hắn chẳng cần thi triển thần thông gì cả, chẳng qua là dung nhập đại đạo đạo tắc của mình vào trong lĩnh vực của mình mà thôi.
Tên tu sĩ thứ nhất ra tay với Địch Cửu, nếu xét về thực lực thì yếu hơn Như Bố một ít. Thực lực hiện tại của Địch Cửu đã cường đại hơn trước rất rất nhiều rồi, giờ phút này quy tắc lĩnh vực bao phủ, tên tu sĩ hồng lâm tộc cao lớn lập tức cũng cảm giác được có chỗ không đúng. Không chỉ có hắn cảm giác được mình như rơi vào vũng bùn khó có thể hoạt động bình thường mà tên lập ngôn thánh nhân khác động thủ theo hắn cũng bị trì trệ như vậy......
"Quy tắc đại đạo của bản thân, bước thứ năm Khuyết Thánh......" Tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn lập tức hiểu là chuyện gì xảy ra, run rẩy kêu lên, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch, giờ phút này hắn hiểu được vì sao Như Bố không cùng hắn động thủ, đây là muốn để cho hắn chịu chết trước rồi xem tình hình mới quyết định....
Quả nhiên, Như Bố trông thấy hai gã lập ngôn thánh nhân bước thứ tư cũng bị đại đạo lĩnh vực của Địch Cửu trói buộc, không chỉ như thế, đứng trước lĩnh vực của Địch Cửu hắn đã cảm nhận sự áp chế của quyt tắc không gian cùng với lĩnh vực đại đạo đáng sợ. Nếu như hắn không biết thực lực của Địch Cửu mà xông tới lần nữa thì hắn khác gì con heo đâu.
Như Bố hầu như không cần suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp xoay người bỏ chạy. Dù Địch Cửu có bị Hồng Lâm Tộc Khuyết Thánh chém giết hay không thì hiện tại hắn đều là thịt cá.
Như Bố rút đi nhanh, tên lập ngôn thánh nhân tai dài không có động thủ còn rút lui nhanh hơn. Hắn cũng không tính là rút đi mà là trực tiếp kích phát phá trận Độn Phù đã sớm chuẩn bị.
Muốn đi? Thiên Sa Đao của Địch Cửu xoáy lên đầy sát ý, hai gã lập ngôn thánh nhân vẫn còn trong lĩnh vực quy tắc của Địch Cửu giãy dụa mãnh liệt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Sa Đao của Địch Cửu xé mở mi tâm mình, ngay cả năng lực đánh trả cũng không có.
Thật mạnh, đối phương tuyệt đối không phải bước thứ năm Khuyết Thánh, thậm chí ngay cả bước thứ tư đều không đến......Ý niệm này hiện lên trong đầu tên tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn ra tay đầu tiên, đáng tiếc hắn không có cơ hội nói ra, thần hồn của hắn lập tức rơi vào trầm luân
"Bành! " Một đạo hào quang nổ tung ở hộ trận của Vạn Tộc Thánh Thành, trực tiếp cuốn lấy tên tên lập ngôn thánh nhân tài dài của Hồng Lâm Tộc, kéo hắn phá không mà đi.
Như Bố càng cảm thấy kinh hãi hôn, mặc dù hắn không có loại phủ lục có thể xé rách đại trận nơi đây nhưng giờ phút này quanh thân hắn có đạo vận lưu chuyển, đạo vận hầu như muốn đánh nổ không gian. Giờ khắc này chỉ hắn chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này, không thể bị Địch Cửu ngăn lại, chỉ cần hắn bỏ chạy thì sẽ có rất nhiều người tới đối phó Địch Cửu.
Địch Cửu tế ra Khai Thiên bút, sau một khắc, Khai Thiên bút đã vẽ ra một cự cung trong hư không, Địch Cửu tiến tới một bước, cự cung mở ra, một đạo Tuế Nguyệt Trường Tiễn lập tức cô đọng trên cự cung.
Chíu ... u ... u!! Tuế Nguyệt Trường Tiễn vạch xé thời không mà đi.
Tên ra thời gian liền dừng lại, một mũi tên khóa luân hồi! Một mũi tên này khóa Như Bố lại, không gian thời gian quanh thân Như Bố đều đọng lại trước một mũi tên này. Như Bố hoảng sợ và tuyệt vọng đến tột cùng, thực lực của Địch Cửu đã thay đổi đến mức kinh khủng.
Tiếng vô số cấm chế vỡ vụn vang lên, tuế nguyệt đạo vận trường tiễn xé rách tất cả cấm chế của Vạn Tộc Thánh Thành, dù là Như Bố có trốn nhanh hơn nữa thì trường tiễn này vẫn đuổi theo Như Bố lao ra khỏi nội thành.
Phốc! Trường tiễn bắn vào gáy Như Bố rồi xuyên qua, thời không đình trệ, Tuế Nguyệt Trường Tiễn mang theo thân thể Như Bố đính trên cửa Vạn Tộc Thánh Thành.
Trước khi chết, Như Bố chỉ nghĩ đến có lẽ đây chính là số mệnh của hắn. Hắn cũng không dám đến Tam Y Thánh thành, không nghĩ tới ở Vạn Tộc Thánh Thành vẫn có thể gặp lại tên tu sĩ nhân tộc đáng sợ này.
Trường tiễn chỉ có khí tức đạo vận, không có thực thể. Nhưng trường tiễn chỉ có khí tức đạo vận lại cứng rắn xuyên qua đầu Như Bố, đính hắn lơ lửng Như Bố trên cửa thành.
Địch Cửu nhìn thoáng qua hư không, trong lòng thầm nhủ gia hỏa tai dài kia thật giảo hoạt, vậy mà có thể mượn nhờ Độn Phù đào tẩu, thật sự là một nhân vật chả ra làm sao.
Chung quanh quá nhiều tu sĩ trông thấy một màn này, giờ khắc này, phi thường náo nhiệt Vạn Tộc Thánh Thành bỗng yên tĩnh trong nháy mắt, hết thảy mọi người còn đắm chìm trong một đao và một mũi tên của Địch Cửu cái kia hai đao cùng một mũi tên bên trong.
"Ai dám phá hư cấm chế Vạn Tộc Thánh Thành ta? Tìm......" Tiếng gầm giận dữ truyền đến, một gã tu sĩ mặc kim giáp từ trong hư không hạ xuống, thình lình lại là một gã bước thứ tư lập ngôn thánh nhân.
Tên lập ngôn thánh nhân này không có nói ra mấy chữ cuối cùng mà hắn khiếp sợ chằm chằm vào hai tu sĩ Hồng Lâm tộc bị chém giết trước mặt Địch Cửu. Hắn biết tu sĩ này, không có một tên nào yếu hơn hắn cả, tất cả đều là bước thứ tư lập ngôn thánh nhân của Hồng Lâm tộc.
Vừa rồi hắn nhìn thấy cấm chế ấn nấp từ nơi này đến cửa thành đều bị xé mở, sau đó hắn gặp một mũi tên có đạo vận bao quanh xuyên qua người Như Bố, đính Như Bố lơ lửng ở chỗ cửa thành.
Như Bố thế mà bước thứ tư lập ngôn thánh nhân nổi danh của Hồng Lâm tộc..., là cường giả đã khai sáng và thành lập nên Tam Y Thánh thành......
Tu sĩ nhân tộc này là ai, vừa cường đại hung hãn mà vừa gan to bằng trời như thế?
Địch Cửu không nhanh không chậm vắt Thiên Sa Đao sau lưng, lạnh nhạt nói ra, "Là Địch thái gia của ngươi. "
Rất lâu rồi không có tự xưng thái gia, giờ phút này nói ra hai từ này, Địch Cửu thậm chí cảm thấy có chút sảng khoái. Giờ phút này, hắn nhớ tới cái tên Tiêu Đát kia, dù sao đều không phải là bằng hữu, cần gì phải khách khí chứ.