. . . .
Hư Mộ Luân tuyệt vọng nhắm mắt lại, hắn biết dù tu vi của hắn thông thiên nhưng hôm nay cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Giờ phút này hắn có chút hối hận, không nên trêu chọc Địch Cửu.
Địch Cửu ngay cả loại quy tắc vĩ trụ có thể tấn cấp này đều có thể tạo dựng đứng lên, có thể đơn giản chỗ nào? Nếu như một vũ trụ hoàn toàn mới đơn giản như vậy thì Hư Mộ Luân hắn cần gì tới đây tước đoạt đạo tắc? Chính hắn có thể tạo dựng loại đại đạo tắc vũ trụ hoàn toàn mới này.
Hắn bị khống chế Hạo Hãn mất phương hướng, vậy mà cùng Khương Thiên Vương cùng một chỗ muốn tiêu diệt vũ trụ có quy tắc đỉnh cấp này.
Hiện tại quả nhiên có báo ứng. Hắn và Khương Thiên Vương khát vọng hết thảy quy tắc đỉnh cấp của vũ trụ mới, hiện tại hắn sắp vẫn lạc, Khương Thiên Vương thì đã sớm thần hồn câu diệt.
Người đi 100 dặm thì 99 vẫn là một nửa, Hư Mộ Luân sắp bước vào đỉnh phong, chỉ kém một chút thôi.
Nếu hắn có thể cẩn thận hơn một chút, tuyệt không đến mức thế này.
Hư Mộ Luân lại mở mắt nhìn thoáng qua Địch Cửu, hắn không có cầu xin tha thứ. Xem như Địch Cửu sẽ tha cho hắn, hắn cũng sẽ không cầu xin tha thứ. Hư Mộ Luân hắn có sự kiêu ngạo của mình, nếu như không có khả năng khống chế Hạo Hãn, tuyệt đối sẽ không đi làm con chó cho người khác, dù là người này dùng ba mũi tên có thể bắn giết hắn.
Hắn chỉ hy vọng Địch Cửu muốn mở thế giới của hắn ra, sẽ không bắn ra mũi tên thứ ba này. Chỉ cần Nhất Thốn Quang âm của Địch Cửu trì hoãn một thoáng thì hắn sẽ có cơ hội trốn vào Hỗn Độn, trốn được một mạng. Chẳng những hắn có thể đào tẩu, còn có thể mang đi một chi trường tiễn Nhất Thốn Quang m.
Hắn hi vọng rất lớn, bởi vì ở trong mắt Địch Cửu, giờ phút này Hư Mộ Luân hắn đã mặc cho người giết. Chẳng khác nào một con kiến hôi tới, có lẽ một người bình thường cũng có thể giết chết Hư Mộ Luân hắn. Nếu đổi lại là hắn, hắn đồng dạng sẽ ngừng bắn mũi tên thứ ba, mở vũ trụ của đối phương ra. Hư Mộ Luân hắn từ khi tu đạo đến nay, trong vũ trụ có không biết có bao nhiêu bảo vật làm cho tất cả mọi người đỏ mắt.
Nếu có một ngày hắn trở lại thì trường tiễn Nhất Thốn Quang âm chính là thứ đòi mạng Địch Cửu.
"Răng rắc!" Tuế Nguyệt Trường Cung đứt gãy, chi thứ ba Nhất Thốn Quang âm Trường Tiễn cũng thoát dây mà ra. Địch Cửu không có phạm phải sai lầm giống như Hư Mộ Luân nghĩ, dù là Tuế Nguyệt Trường Cung đứt gãy hắn cũng không có dự định thu hồi mũi tên thứ ba.
Cung ra thời gian dừng, một tiễn khóa luân hồi!
Dưới một tiễn này, hết thảy đều tĩnh lại, Hư Mộ Luân thậm chí không cách nào thấy rõ ràng chính mình luân hồi, luân hồi của hắn bị một tiễn này khóa lại, biến mất vô tung vô ảnh.
Chỉ trong chớp mắt, Hư Mộ Luân đã hiểu, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không trở thành Địch Cửu, Địch Cửu sẽ không bởi vì tham lam mà phạm phải sai lầm trí mạng.
Bành!
Thân thể Hư Mộ Luân nổ tung rồi biến thành hư vô, biến mất ở trong Hạo Hãn Hỗn Độn, không còn có nửa điểm tung tích.
Sắc mặt Địch Cửu trở nên tái nhợt không gì sánh được, từ đầu tới đuôi hắn đều không muốn mở ra thế giới của Hư Mộ Luân.
Hắn khẳng định chỉ cần Tuế Nguyệt Trường Tiễn có một chút khe hở, Hư Mộ Luân sẽ biến mất vô tung vô ảnh.
Nếu Hư Mộ Luân không có chút bản lãnh này thì tuyệt không dám tiếp nhận mũi tên thứ nhất của hắn.
Phóng Cửu Trọng theo bản năng nuốt nước miếng một cái, sau đó mới phản ứng được, kích động kêu to, "Địch huynh, thật sự không nghĩ tới ngươi lại xử lý được Hư Mộ Luân."
Phóng Cửu Trọng không nghĩ tới Địch Cửu có thể xử lý Hư Mộ Luân, Địch Cửu giết chết Hư Mộ Luân giờ khắc này liền có nghĩa là trong Hạo Hãn Hỗn Độn đã không có người nào có thể vượt qua hắn. Có lẽ chính hắn đều không có ý thức được, giọng điệu khi nói chuyện đã có một chút biến hóa.
Địch Cửu chậm một hơi, thần niệm của hắn trực tiếp xuyên qua Hỗn Độn và vũ trụ mới, khi hắn trông thấy quy tắc của vũ trụ mới, hốc mắt ngấn nước.
Thần niệm của hắn quét đến Nông Tú Kỳ, ở cùng với Nông Tú Kỳ là Địch Địch. Rốt cuộc Địch Địch đã trở về, trở về sớm hơn hắn.
Sau đó Địch Cửu nhìn thấy Địch Kim Tích cùng Bắc Hoán Hoán. Bên cạnh Địch Kim Tích hẳn là Địch Vong Xuyên cùng Địch Thu Thủy đi.
Bởi vì Tâm Nữ đứng phía sau hai người này, trong khoảnh khắc nhìn thấy Tâm Nữ thì Địch Cửu không nhịn không được mà đưa tay dụi mắt.
Sau đó hắn nhìn thấy Cảnh Kích, nhìn thấy Thụ đệ cùng Hắc Hỏa, còn có vô số bằng hữu thân nhân quen thuộc. . . . . . . . . . . . . . . . .
Từ hôm nay trở đi, không còn có bất kỳ kẻ nào có thể bức hiếp Địch Cửu hắn cùng vũ trụ này, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ cùng người thân một chỗ, không cần phải tách rời.
"Địch huynh. . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . .. ." Phóng Cửu Trọng cảm nhận được tâm tình của Địch Cửu, không nhịn không được mà kêu lên một câu.
"Thái gia. . ." Thiểm Điện lao đến, rơi vào bên cạnh Địch Cửu.
Địch Cửu nhặt lấy một mảnh kim diệp trong hư không, ánh mắt lại hướng về vũ trụ mới, giọng điệu nhu hòa nói:
"Chúng ta về nhà đi."
"Địch huynh, không biết có thể để ý ta tới nhà ngươi ngồi một chút không." Phóng Cửu Trọng ôm quyền, trong giọng nói đồng dạng mang theo sự kích động cùng khát vọng.
Tại trong Hạo Hãn, có thể kết giao được bằng hữu như Địch Cửu, đây không phải là vận khí mà là cơ duyên.
Địch Cửu cười ha ha một tiếng, "Hoan nghênh cực kỳ."
Nói xong, Địch Cửu đưa tay xé mở Hỗn Độn, khi tay hắn đụng chạm đến giới vực của vũ trụ mới bỗng biến sắc.
"Làm sao?" Phóng Cửu Trọng trông thấy sắc mặt của Địch Cửu thì tim cũng nhảy một cái.
Địch Cửu không có trả lời Phóng Cửu Trọng mà cầm ra một đạo quy tắc, dưới đạo vận của Địch Cửu, đạo quy tắc này chớp mắt biến thành một phương hình ảnh, hình ảnh mơ hồ không rõ. Nhưng Địch Cửu vẫn thấy rõ chân dung hai người.
Đó chính là Diệp Mặc cùng Ninh Thành.
Hình ảnh cực kỳ mơ hồ, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa. Thế nhưng là Địch Cửu lại cảm nhận được sự bất an cùng kiềm nén, Địch Cửu vững tin chính mình không có cảm ứng sai.
Một phương vũ trụ mới này do hắn cùng Diệp Mặc, Ninh Thành cùng một chỗ tạo dựng, đứng ở chỗ này, hắn đồng dạng cảm nhận được Ninh Thành và Diệp Mặc bất an. Hắn thậm chí có thể cảm nhận được thực lực hôm nay của Diệp Mặc cùng Ninh Thành không thể thấp hơn hắn, thế nhưng cảm giác bất an cùng kiềm nén vẫn tồn tại.
Hình ảnh tuyệt đối là Diệp Mặc hoặc là Ninh Thành thông qua đại đạo vũ trụ mới mà lưu lại, bọn hắn lưu lại để nói với chính mình, bọn hắn đi nơi nào.
Một tin tức mơ hồ truyền đến,
"Địch Cửu huynh đệ, ta cùng Diệp Mặc khả năng không về được, chúng ta vẫn chưa đặt tên cho vũ trụ mới, nếu như ngươi trở về, nhớ phải đặt tên . . . . . . . . . ."
"Phóng đạo hữu, ta nhất định phải đi giúp huynh đệ của ta, hai huynh đệ hiện tại cần ta, ngươi cùng Thiểm Điện bọn hắn lưu lại vũ trụ mới chờ ta.
Thiểm Điện, ngươi cùng Đinh Tiểu Đinh ở vũ trụ mới chờ ta, nói cho người nhà của ta biết, ta sẽ nhanh chóng trở về. Đúng rồi, về sau vũ trụ mới này liền tên là vũ trụ Đệ Cửu."
Địch Cửu sau khi nói xong đưa tiễn Đinh Tiểu Đinh cùng Thiểm Điện. Hắn đã cuốn lên Hỗn Độn Phi Tinh biến mất ở trong Hỗn Độn, hắn thậm chí chưa kịp về nhà, chưa kịp cáo từ Phóng Cửu Trọng.
Bởi vì nếu như không phải Diệp Mặc cùng Ninh Thành, năm đó hắn đã vẫn lạc. Bây giờ ba người bọn hắn tạo dựng đi lên Đệ Cửu vũ trụ, chuyện của Diệp Mặc cùng Ninh Thành chính là chuyện của Địch Cửu hắn. Hắn sở dĩ không có để cho Phóng Cửu Trọng cùng vì biết rõ Phóng Cửu Trọng cũng không giúp được một tay.
"Diệp huynh. . ." Phóng Cửu Trọng đờ đẫn nhìn Địch Cửu biến mất, trong lúc nhất thời không biết nên đuổi theo hỗ trợ hay là lưu lại nơi này chờ Địch Cửu.
Theo Địch Cửu rời đi, hư không hỗn độn mà Địch Cửu cùng Hư Mộ Luân chiến đấu bị phá toái, Hỗn Độn lần nữa hư hóa vạn vật, xóa đi tất cả vết tích.
Mênh mông yên lặng, thật giống như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra.
( đại kết cục )
Chương 1669: Phiên ngoại (1)Ninh Thành vuốt nước bùn trên mặt, cười tự giễu nói, "Diệp Mặc, ngươi nói có đúng là sau đại chiến Tạo Hóa chúng ta không còn thuận lợi nữa?"
Diệp Mặc gian nan thở ra một hơi, nhìn một chút nơi xa, một mảnh Hỗn Độn, "Dù có phải hỗn độn hay không, hoặc là trong Hạo Hãn có bao nhiêu vũ trụ tồn tại. Ngươi ta đều nhất định phải thừa nhận người luôn có khí vận. Chúng ta có thể đi đến hôm nay, thậm chí có thể vượt qua tất cả tu sĩ trong vũ trụ bước vào trong Hỗn Độn, vận khí chiếm một bộ phận rất lớn."
Ninh Thành im lặng, hắn rõ ràng Diệp Mặc nói rất đúng. Dù là thực lực của hắn bây giờ, thậm chí có thể luyện chế ra pháp bảo không thể yếu hơn so với Huyền Hoàng Châu nhưng hắn cũng phải thừa nhận, nếu như không phải Huyền Hoàng Châu, giờ Ninh Thành hắn ở đâu chứ? Diệp Mặc cũng giống như thế, lấy tư chất của Diệp Mặc, không có gặp phải Kim Trang Thế Giới, có thể bước vào Kim Đan đã là tu luyện tới mức cực hạn.
Bọn hắn lại có thể siêu việt tất cả thiên tài trong vũ trụ, thậm chí tạo dựng vũ trụ mới, những người khác chỉ có thể sinh tồn trong vụ trụ mà bọn hắn tạo dựng, trừ sự kiên nghị của bọn hắn thì không thể thiếu vận khí được.
"Có lẽ vận khí của chúng ta cũng không sai biệt lắm, từ Tạo Hóa chi chiến bắt đầu, chúng ta cũng chỉ có thể bằng vào thực lực xông, có rất ít khi khí vận tăng mạnh. May mắn, chúng ta gặp Địch Cửu huynh đệ, nếu như không nhờ Địch Cửu huynh đệ, có lẽ chúng ta đã sớm vẫn lạc từ lâu." Diệp Mặc có chút thương cảm nói.
Ninh Thành không nói gì, hắn biết Diệp Mặc nhớ tới rất nhiều người theo bọn hắn cùng một chỗ tiến vào Tạo Hóa Chi Môn, sau đó các huynh đệ và bằng hữu vẫn lạc.
Hắn cũng cảm tạ Địch Cửu, chính vì ba người bọn học có tính cách không khác nhau lắm cho nên lúc này mới có thể không chút phòng bị mà cùng nhau sáng tạo vũ trụ mới.
"Cửu Trọng Thiên bị quy tắc của vũ trụ mới đồng hóa, không biết Địch Cửu huynh đệ hiện tại như thế nào." Ninh Thành nghĩ đến lúc trước cũng là mình Địch Cửu tiến vào quảng trường Thánh Vị, phong ấn quảng trường, trong lòng có chút thương cảm.
"Địch Cửu sẽ không có chuyện gì, tương lai hắn trở lại vũ trụ mới hẳn là có thể trông thấy đạo tắc vũ trụ mà chúng ta lưu lại ." Diệp Mặc cũng thương cảm nói, lần này bọn hắn đoán chừng khó mà may mắn thoát khỏi.
Ninh Thành đang muốn nói chuyện, cuồng bạo khí tức kinh khủng liền nghiền ép xuống tới, Ninh Thành giận mắng một tiếng,
"Vương bát đản lại tới."
Sát thế cuồn cuộn cuốn tới, nhưng bọn hắn hết lần này tới lần khác là tìm không thấy đối thủ.
Vô cùng vô tận khí tức cuồng bạo như bùn nhão phô thiên cái địa phủ xuống, mỗi một giọt nước bùn tựa như kẹp lấy ức vạn quân Hỗn Độn khởi nguyên lực lượng.
Dù là lĩnh vực của Ninh Thành cùng Diệp Mặc chồng lên vẫn bị vô tận Hỗn Độn bùn nhão nghiền ép xuống.
Bên trong bùn nhão kinh khủng này, bọn hắn trừ cảm nhận được sự đáng sợ của Hạo Hãn Hỗn Độn cùng sự kiềm nén, tử vong. Tựa hồ có một loại thanh âm tại nói cho bọn hắn, vô tận Hỗn Độn bùn nhão cần thân thể cùng đại đạo của bọn hắn, chỉ cần thân thể của bọn hắn cùng đại đạo bị bùn nhão này che lấp thì mảnh bùn nhão này liền có thể mượn nhờ thân thể của bọn hắn làm cơ sở đại đạo đạo tắc, lần nữa hóa thành một phương vũ trụ.
Bùn nhão Hỗn Độn nghiền ép, lĩnh vực của Ninh Thành cùng Diệp Mặc bị áp chế, không ngừng vỡ vụn, nhưng bọn hắn còn không phải không tiếp tục liên thủ tạo dựng ra đại đạo lĩnh vực mới, chỉ cần chậm một chút xíu thì bọn hắn sẽ bị bùn nhão vô tận ép đến vực sâu, cũng không còn cách nào ngoi đầu lên.
Hỗn Độn bùn nhão trọn vẹn tàn phá bừa bãi mấy chục canh giờ, lúc này mới từ từ ngừng lại. Giờ phút này bùn nhão đã cao tới hông Diệp Mặc cùng Ninh Thành, tại quanh người của bọn họ là biển bùn nhão vô biên vô tận.
Diệp Mặc cùng Ninh Thành giãy dụa chui ra khỏi bùn nhão, nuốt vào một đống đạo đan.
"Thời gian thật sự không phải là người qua, năm đó ở trong Vẫn Đạo Vô Luân liệt phùng, chúng ta cũng không bị chật vật thế này." Ninh Thành lại vuốt nước bùn trên mặt, trong giọng nói tràn ngập bất đắc dĩ, thậm chí đều có một loại tuyệt vọng.
Diệp Mặc ha ha cười một tiếng, "Đoán chừng không có người nghĩ đến trong Hạo Hãn Hỗn Độn còn có một địa phương như vậy."
Ninh Thành cũng là ha ha một tiếng, "Mấu chốt là chúng ta vốn cũng không biết nơi này, bị người hãm hại lúc này mới rơi vào địa phương khỉ gió này."
Diệp Mặc không nói gì.
Ninh Thành nhìn nói với Diệp Mặc, "Có phải ngươi biết là ai ám toán chúng ta?"
Diệp Mặc do dự một chút nói ra, "Ta có một ít suy đoán, có thể cái này dù sao cũng là suy đoán.
Thật người này ngươi cũng nhận biết, nếu như là người này thì vũ trụ mới mà chúng ta lưu lại cũng sẽ muốn gặp nạn. Người này biết rõ nếu như ngươi ta không chết, vũ trụ mới liền sẽ không có nửa điểm tổn thương. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ."
"Ha ha, dù là hại chúng ta thì vũ trụ mới liền không có người sao? Còn có Địch Cửu huynh đệ đây. Nói đi, gia hỏa này đến cùng là ai, chỉ cần Ninh Thành ta còn có một hơi tại, ta không đem gia hỏa này rút hồn nghiền sát cái một vạn lần, trong lòng ta liền không thoải mái. . . A. . ."
Ninh Thành kinh dị một tiếng về sau, Diệp Mặc đồng dạng là trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh hỉ. Sau đó hai người trăm miệng một lời nói, "Vũ trụ mới của chúng ta có tên rồi, Đệ Cửu vũ trụ, cái tên này không tệ ha ha ha. . . . . . . . . . . . . . . . . . ."
Hai người đều không có nói, nhưng hai người đều rất rõ ràng, Địch Cửu trở về. Bởi vì bọn hắn lưu lại đại đạo tin tức bên trong, chính là muốn cầu Địch Cửu cho tân vũ trụ lên một cái tên. Hiện tại tân vũ trụ vừa có tên thì bọn hắn liền cảm ứng được.
"Không tốt." Vô luận là Diệp Mặc hay là Ninh Thành, đồng thời nhớ tới một sự kiện.
Hai người liếc nhau, có chút không thể làm gì, bọn hắn khẳng định Địch Cửu phát hiện bọn hắn Đệ Cửu vũ trụ đạo tắc nhắn lại đằng sau, sẽ chạy tới nơi này.
Diệp Mặc thở dài, "Sớm biết vậy thì không lưu lại vũ trụ đạo tắc tin tức, thế này sợ là hại Địch Cửu huynh đệ."
Ninh Thành cũng trầm mặc xuống, hắn thậm chí ngay cả hỏi thăm là ai hại tâm tình của bọn hắn cũng không có, có thể tưởng tượng, một khi Địch Cửu lại tới đây, Đệ Cửu vũ trụ sợ cũng sẽ không tồn tại bao lâu.
Càng quan trọng hơn là, Địch Cửu thực lực lại tới đây sợ là căn bản không có cơ hội sống sót a. Hắn cùng Diệp Mặc ở trong Hỗn Độn có cơ duyên cực lớn, lúc này mới có thể ở chỗ này kiên trì thời gian dài như thế.
Diệp Mặc ánh mắt lóe lên lửa giận, trầm giọng nói ra, "Địch Cửu tới, hoặc là cũng tại người này trong tính toán, thật sự là lợi hại."
Chương 1670: Phiên ngoại (2). . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
"Theo suy đoán của ngươi, người kia là ai?" Ninh Thành mặc dù cũng đầy lửa giận nhưng là bây giờ bọn hắn bị Hỗn Độn bùn nhão nghiền ép ở chỗ này, căn bản là không cách nào tiến thêm.
Diệp Mặc trầm giọng nói ra, "Nếu là ta không có đoán sai người này có thể là Đạm Đài Y."
"Nữ nhân này?" Ninh Thành cũng là kinh ngạc hỏi một câu, hắn biết Đạm Đài Y, đồng thời rất rõ ràng nữ nhân này có bao nhiêu hiện thực.
Nhưng nữ nhân này tuyệt đối là có lý trí.
Đạm Đài Y có bộ phận cảm ngộ đại đạo đạo của Diệp Mặc, nhưng đại đạo của Diệp Mặc đã thăng hoa không biết bao nhiêu cấp độ , dựa theo lý mà nói thì Đạm Đài Y có tiến bộ nhanh cũng không có tư cách tính toán hắn cùng Diệp Mặc?
"Diệp Mặc, nữ nhân này hẳn không có bản lãnh lớn như vậy đi. Coi như nàng đã từng cảm ngộ qua ngươi đại đạo,nhưng đó là thời điểm nào? Chúng ta sở dĩ có thể đi vào Hỗn Độn, ở giữa đã trải qua bao nhiêu chuyện không thể tưởng tượng nổi? Hơn nữa còn bởi vì Địch Cửu gia nhập, ba người chúng ta ở trong Hỗn Độn cửu tử nhất sinh tạo dựng Đệ Cửu vũ trụ, lúc này mới cảm ngộ đến Hỗn Độn sinh tồn bản sự, nàng dựa vào cái gì?"
Ninh Thành vẫn còn có chút không thể tin được.
Diệp Mặc tự giễu cười cười, "Ngươi đối với Đạm Đài Y hiểu rõ kém xa tít tắp ta, ta sở dĩ đoán được là nữ nhân này, bởi vì ta cảm nhận được trong bùn nhão Hỗn Độn ẩn chứa khí tức huyết mạch của nữ nhân này, nơi này Hỗn Độn bùn nhão cùng nữ nhân này rất có thể có quan hệ."
Ninh Thành kinh ngạc nhìn Diệp Mặc, Diệp Mặc làm như thế nào biết huyết mạch khí tức của đối phương, chẳng lẽ. . . . . . . . . . . . .
Diệp Mặc biết Ninh Thành đang suy nghĩ gì, hắn cười ha ha, "Nữ nhân này có một đứa con trai kêu Đạm Dịch Chí, bị ta giết."
. . . . . . . . . . . . . . . . . .. .
Hỗn Độn Phi Tinh ở trong Hạo Hãn Hỗn Độn cấp tốc phi độn, cứ việc Địch Cửu căn bản cũng không rõ ràng Diệp Mặc cùng Ninh Thành phương vị, nhưng mỗi qua một đoạn thời gian, Ninh Thành liền có thể cảm nhận được trong Hỗn Độn Diệp Mặc cùng Ninh Thành đạo tắc lưu chuyển khí tức.
Địch Cửu cùng Diệp Mặc, Ninh Thành cùng một chỗ tạo dựng qua tân vũ trụ, ba người ở giữa đều lẫn nhau quen thuộc đối phương đại đạo, một khi ở trong Hỗn Độn đại đạo toàn lực vận chuyển, đạo tắc khí tức liền sẽ bị cảm ứng được. Loại này toàn lực vận chuyển, mỗi lần đều là lấy thiêu đốt đại đạo làm cơ sở, bằng không mà nói, dù là ba người cùng một chỗ tạo dựng qua vũ trụ thế giới, ở trong Hỗn Độn cũng không dễ dàng cảm ứng được loại đại đạo này khí tức.
Bởi vậy có thể thấy được, hắn cảm ứng được một chút cũng không có sai, Diệp Mặc cùng Ninh Thành gặp thời khắc sinh tử chuyện lớn.
Hỗn Độn Phi Tinh dưới sự khống chế của Địch Cửu, tốc độ kia có thể so với xé rách giới vực. Cứ việc đi lại mấy ngày sau, Hỗn Độn Phi Tinh ngoại vi Hỗn Độn tựa hồ không có nửa điểm biến hóa, nhưng Địch Cửu rõ ràng, hắn cách Diệp Mặc cùng Ninh Thành là càng ngày càng gần. Bởi vì mỗi qua một đoạn thời gian, hắn cảm nhận được hai người đạo tắc lưu chuyển khí tức cũng là càng ngày càng mạnh, đồng thời cũng có thể cảm nhận được khí tức kia càng ngày càng mỏi mệt.
Địch Cửu không biết Hỗn Độn bùn nhão, tại hắn suy đoán, hẳn là có cường giả tuyệt thế cùng Diệp Mặc, Ninh Thành ở trong Hỗn Độn đấu pháp.
"Oanh!" Hỗn Độn Phi Tinh tựa hồ đánh tới thứ gì, đột ngột ngừng lại.
Địch Cửu thần niệm còn không có quét đến thứ gì thời điểm, một cái thanh âm thanh thúy liền truyền qua,
"Đạo hữu cái này Phi Tinh pháp bảo không sai, ta nhìn trúng, đạo hữu nói giá đi."
Địch Cửu có chút khó chịu, hắn Hỗn Độn Phi Tinh đã là lần thứ hai bị người bức ngừng. Lần đầu tiên là Phóng Cửu Trọng, nếu không phải Phóng Cửu Trọng người này vẫn được, cái này lần thứ nhất bức ngừng cho hắn Hỗn Độn Phi Tinh gia hỏa liền bị hắn xử lý. Không nghĩ tới lúc này mới qua bao lâu, lại có người dám ở trong Hỗn Độn bức ngừng hắn Hỗn Độn Phi Tinh.
Mà lại từ thủ đoạn tới nói, người này hẳn là so Phóng Cửu Trọng còn muốn yếu một cái cấp độ, sở dĩ có thể cản ngừng hắn Hỗn Độn Phi Tinh, đó là đối với Hỗn Độn rất tinh tường nguyên nhân.
Địch Cửu mở ra hộ trận, tại hắn Hỗn Độn Phi Tinh phía trước đứng đấy một tên xanh nhạt quần áo nữ tử, dung mạo xinh đẹp, thậm chí không thể so với lúc trước hắn nhận biết Lăng Hiểu Sương kém nửa phần.
Tại tu đạo vũ trụ, nữ nhân dung mạo rất đẹp cũng không có cái gì, rất nhiều công pháp đối với dung mạo đều có gia trì tác dụng. Nhất làm cho Địch Cửu rung động là thực lực của nữ nhân này.
Quanh thân đạo vận không hiện, có thể nàng đứng ở trong Hỗn Độn, tựa hồ cùng toàn bộ Hỗn Độn dung nhập một thể khí thế.
Luận thực lực nữ nhân này khẳng định không bằng Phóng Cửu Trọng, nhưng muốn đánh đứng lên, Phóng Cửu Trọng thật đúng là không nhất định có thể nghiền ép đối phương. Chủ yếu là nữ nhân này đứng ở trong Hỗn Độn, cùng Hỗn Độn thật sự quá hòa hợp.
Chỉ bằng mượn nàng đứng ở trong Hỗn Độn, chung quanh tự nhiên mà vậy tạo thành một thế giới, liền biết nàng này đại đạo đã thành, thực lực hẳn là sẽ không thấp hơn bước thứ bảy.
"Ngươi muốn pháp bảo phi hành của ta?" Địch Cửu phía sau Thiên Sa Đao theo Địch Cửu câu nói này, vỏ đao có chút rung động, một loại cuồng bạo đao khí tản mát đi ra, dù là ở trong Hỗn Độn, cũng có một loại xé rách hết thảy khí thế.
"Người đồng dạng, đao không tệ. Trước đó ta cũng nhận biết một người dùng đao, hắn hiện tại qua không phải rất tốt, bởi vì ta cần hắn một vật, hắn không có cho ta."
Nữ tử váy xanh ánh mắt rơi vào Địch Cửu phía sau Thiên Sa Đao phía trên, ngữ khí vẫn là như trò chuyện việc nhà đồng dạng.
Địch Cửu căn bản là lười nhác trả lời nữ nhân này mà nói, trong lòng của hắn có chút gấp, Diệp Mặc cùng Ninh Thành hiện tại khẳng định tại cùng người khác đấu pháp, hắn lại bị một cái không biết mùi vị nữ nhân ngăn ở nơi này chậm trễ thời gian. Dù là chậm trễ mấy hơi, đó cũng là chậm trễ.
Thiên Sa Đao cuốn lên, Hạo Hãn Hỗn Độn lập tức liền nổ bể ra đến, Hỗn Độn không gian tại thời gian chớp mắt này ra bên ngoài đè ép, mà Địch Cửu cùng nữ tử váy xanh này ở giữa quy tắc không gian vô hạn khuếch trương.
Cảm nhận được Địch Cửu cường đại lĩnh vực khí thế, nữ tử váy xanh nhãn tình sáng lên, lập tức nói ra, "Ngươi là người thứ ba ta gặp qua để cho ta khâm phục, đúng, ta gọi Đạm Đài Y."
Đạm Đài Y? Địch Cửu chau mày, rất quen thuộc danh tự a.
Địch Cửu còn đang suy nghĩ lấy Đạm Đài Y là ai thời điểm, Đạm Đài Y bỗng nhiên đưa tay chụp vào Địch Cửu, "Ngươi đi cùng ta đi, ta cam đoan ngươi nằm mơ cũng không nghĩ đến, đạo của ngươi còn kém xa lắm. . . . . . . . . . . . . . . .. ."
Theo Đạm Đài Y thủ ấn vồ xuống, Địch Cửu lại có một loại ảo giác, chung quanh Hỗn Độn theo Đạm Đài Y thủ ấn này tụ lại tới, muốn đem hắn hóa thành trong Hỗn Độn hư vô.
Địch Cửu nơi nào sẽ cho phép loại chuyện này tồn tại, đã cuốn lên đao thế Thiên Sa Đao không chút do dự bổ ra, đao mạc xé mở bao trùm tới Hỗn Độn, đem Đạm Đài Y hoàn toàn bao phủ tại Thiên Sa Đao sát thế phía dưới.
Đạm Đài Y cười lạnh một tiếng, "Chờ ngươi minh bạch cái gì là Hỗn Độn tồn tại đại đạo về sau, ngươi có lẽ cũng không dám động thủ với ta . . . . . . . . . . . . . . ."
Đạm Đài Y lời nói thậm chí còn còn chưa nói hết, sắc mặt của nàng liền bỗng nhiên biến sắc, lập tức nghiêm nghị kêu lên, "Cứu ta. . ."
Giờ khắc này, Đạm Đài Y cả người hoàn toàn bị Địch Cửu đao thế lĩnh vực trói buộc ở trong đó, vô luận nàng giãy giụa như thế nào, cũng vô pháp xông ra Địch Cửu đao thế ngoài lĩnh vực. Địch Cửu đao thế hình thành lĩnh vực quy tắc, thậm chí ngay cả Hỗn Độn lĩnh vực của nàng đều không phá nổi. Nàng Hỗn Độn Đại Đạo quy tắc, đụng vào Địch Cửu đao thế lĩnh vực phía dưới, ngay cả bọt nước đều không có kích động ra mấy giọt.
Giải thích duy nhất chính là, Địch Cửu đại đạo đã tự thành một thể, vượt xa nàng Đạm Đài Y. Hỗn Độn Đại Đạo là mạnh, nhưng Đạm Đài Y nàng cũng không có mạnh như vậy.
Cơ hồ là tại Đạm Đài Y kêu lên liền ta đồng thời, Địch Cửu Thiên Sa Đao xé rách Đạm Đài Y hết thảy phòng ngự, Thiên Sa Đao từ đỉnh đầu của nàng đánh xuống, tại Địch Cửu Thiên Sa Đao đạo tắc lĩnh vực bên trong, nổ tung ra một bồng huyết vụ.
Địch Cửu còn chưa kịp tiến hành bước kế tiếp động tác, liền nghe đến trong Hỗn Độn truyền đến rên lên một tiếng, lập tức hắn cũng cảm giác được toàn thân lạnh lẽo, một loại đáng sợ khí tức tử vong bao phủ tới.
Giờ phút này Địch Cửu chỗ nào còn nhớ được Đạm Đài Y, hắn điên cuồng bỏ chạy. Quy Tắc độn thuật thi triển đến cực hạn, cả người đều cùng Hỗn Độn cơ hồ hòa làm một thể.
Có thể coi là là như thế này, phía sau cái kia đáng sợ khí tức tử vong vẫn là càng ngày càng gần.
"Lạch cạch!" Làm đệ nhất nhỏ mang theo cuồng bạo kiềm chế khí tức bùn nhão rơi xuống tại Địch Cửu đỉnh đầu thời điểm, phô thiên cái địa Hỗn Độn bùn nhão bao trùm tới, trực tiếp đem Địch Cửu bao phủ ở trong đó.
----