Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 338

Huyết Mâu Định Thần.

Một đôi mắt lóe ra vầng sáng lẳng lơ diêm dúa, trên không trung đột nhiên tản ra, hóa thành một mảng lưới khổng lồ màu đỏ như máu chụp vào đầu Tô Hạo.

Tất cả diễn ra quá nhanh, Tô Hạo căn bản không thể nào tránh né.

Bất quá, Tô Hạo thoạt nhìn cũng có ý không muốn tránh né. Đối mặt với công kích cấp bậc này, trong lòng Tô Hạo cũng rõ ràng, nếu như dựa vào né tránh để tránh thoát công kích lần này tất rơi vào hạ phong. Cao thủ quyết đấu chỉ hơn nhau một chiêu nửa thức, nếu đã rơi vào hạ phong mà muốn lật ngược tình thế e rằng khó càng thêm khó.

Chỉ thấy trường kiếm trong tay hắn nhẹ nhàng nhấc lên, vầng sáng bỗng nhiên hiện lên, trăm ngàn đạo kiếm quang trống rỗng xuất hiện, hóa thành trăm ngàn chuôi kiếm quay chung quanh, sau đó hướng về mảng lưới lớn đỏ như máu bay nhanh tới chém vào.

“Ngây thơ!”

Thi trưởng lão nhìn thấy, cười lạnh một tiếng, tay phải đột nhiên đẩy ra, một cỗ man lực tràn đầy ngay lập tức dung nhập vào tàn ảnh Yêu Tộc đại năng chính giữa.

Mạng lưới huyết sắc khổng lồ tựa hồ được rót vào lực lượng khổng lồ, càng phát ra ngưng thực, cuối cùng trực tiếp đem trăm ngàn chuôi lợi kiếm bẻ gãy, tấm lưới lớn từ trên không chụp xuống.

Sắc mặt của Tô Hạo đã ngưng trọng đến cực hạn, tay phải mãnh liệt hành động, chỉ thấy hào quang màu lam nhạt hiện lên, một hạt châu lớn bằng quả đấm lơ lửng trên đỉnh đầu, tản ra lam sắc quang mang, đem Tô Hạo bảo vệ ở trong đó. Tấm lưới huyết sắc kia trong lúc nhất thời rõ ràng không thể nào hạ xuống được, bị lam sắc quang mang cản lại ở bên ngoài.

“Cái lam sắc quang mang kia là cái gì thế? Thật là lợi hại, có thể ngăn cản được lưới huyết sắc ánh sáng.”

“Nếu ta và ngươi tiến lên, tấm lưới huyết sắc ánh sáng này chỉ cần một đạo liền có thể lấy đi tính mạng của ta và ngươi.”

“Đó là tất nhiên, chúng ta tuy rằng cũng là Trúc Cơ Cảnh cường giả, nhưng mà nếu so sánh với cao thủ chân chính vẫn còn kém xa.”

“Cái lam sắc quang mang kia ta biết là cái gì rồi, chính là bảo vật của Vô Ảnh Phong, Vân Thủy Linh Cầu, tuyệt phẩm Linh Khí.”

“Tuyệt phẩm Linh Khí? Trách không được, nguyên lai là một kiện tuyệt phẩm Linh Khí, nếu không cũng không ngăn cản nổi công kích của Yêu Tộc đại năng.”

“Bất quá, thoạt nhìn sắc mặt Tô Hạo phong chủ cực kém, tực hồ không muốn chịu nổi rồi. Tuyệt phẩm Linh Khí còn không ngăn cản nổi một đám Yêu Tộc đại năng tàn ảnh công kích, nếu thật là Yêu Tộc xuất hiện, có trời mới biết sẽ cường đại đến mức nào.”

“Cho nên, mặc kệ Yêu Tộc như thế nào xuất hiện, cũng không thể lưu lại, tất cả nguy hiểm đều phải bóp chết từ trong trứng nước.”

“Đúng vậy, Tô Linh tiểu cô nương kia cùng Tô phu nhân, tuyệt đối không thể để cho các nàng còn sống sót, nếu không hậu hoạn vô cùng."

Dưới Tài Quyết Đài, một đám người nhao nhao nghị luận, cảm nhận được lực lượng của Yêu Tộc, sắc mặt tất cả đều đại biến.

Tô Hạo cảm nhận được huyết quang trên đỉnh đầu từng bước một hạ xuống, loại cường đại mà tràn đầy áp lực này từ trước đến nay hắn chưa từng cảm nhận qua, hắn có thể mơ hồ cảm nhận trên đỉnh đầu Vân Thủy Linh Cầu hầu như đã đến cực hạn chuẩn bị sụp đổ, tùy thời đều vỡ tan ra.

Vẻ mặt Tô Hạo cực kỳ ngưng trọng, từ lúc tu vi của hắn đại thành đến bây giờ chưa bao giờ gặp được đối thủ mạnh mẽ như vậy. Mặc dù hắn và Mộ Dung Vô Tình đã từng luận bàn nhưng mà dù sao cũng là luyện tập, chưa từng rơi vào thời khắc áp lực sinh tử cùng cảm ngộ.

“Yêu Tộc đại năng mặc dù chỉ là một đạo tàn ảnh, uy lực này cũng thật là kinh người.” Tô Hạo thở sâu, trên mặt hiện lên một tia dứt khoát.

Tấm lưới lớn màu đỏ như máu đột nhiên co rút lại, áp lực cường đại trong phút chốc hội tụ tại Vân Thủy Linh Cầu, chỉ thấy tuyệt phẩm Linh Khí này trên mặt xuất hiện một tia rạn nứt, theo thời gian dần dần khuếch tán ra, đợi đến lúc những rạn nứt này hoàn toàn bao phủ chính là thời điểm Vân Thủy Linh Cầu vỡ nát.

Nếu như đợi đến thời điểm Vân Thủy Linh Cầu vỡ nát, khoảnh khắc này tất cả lực lượng đều bộc phát ra, dù cho thực lực của Tô Hạo có mạnh hơn nữa cũng không có cách nào ngăn cản.

Sắc mặt Tô Hạo khẽ biến, trong mắt hiện lên vẻ dứt khoát.

“Vô Ảnh Điểm Tinh Quyết!”

Chỉ nghe hắn quát khẽ một tiếng, trường kiếm trong tay nháy mắt hóa thành ngàn vạn quang ảnh, mỗi một điểm quang ảnh đều đánh chuẩn xác vào một đạo quang ảnh trên tấm lưới lớn huyết sắc.
Chỉ trong nháy mắt, không trungbộc phát ra mấy vạn đạo thanh âm, hoa quang bắn ra, thanh thúy dễ nghe.

Không có cách nào để hình dung một đạo kiếm pháp lại có thể phức tạp như thế, đối với chân khí đã khống chế đến mức vô cùng xảo diệu.

Tấm lưới lớn huyết sắc cứ như vậy ngừng trên không trung, bỗng nhiên đùng một phát bạo liệt ra, hóa thành Huyết Ảnh đầy trời, biến mất tại không trung.

Huyết Mâu Định Thần Thuật ngưng tụ thành tấm lưới lớn huyết sắc bị Tô Hạo dùng một kiếm trảm phá, cái này đã hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của mọi người.

Một kiếm này của Tô Hạo đã làm cho Thi trưởng lão trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, hắn căn bản không thể nào tin được hết thảy những gì vừa phát sinh tại đây.

“Làm sao có thể? Làm sao có thể?” Thi trưởng lão mặt mũi ngây ngốc nhìn Tô Hạo.

Tô Hạo sắc mặt trắng bệch, một kiếm này vừa rồi đã tiêu hao đại lượng tinh thần cùng chân khí, giờ phút này cũng không để ý đến người bên ngoài khiếp sợ, cũng bất chấp Thi trưởng lão có ra tay lần nữa hay không, hắn đưa tay vào túi Trữ Vật lấy ra một viên Viagra nhét vào trong miệng, dược lực hóa thành thanh lưu cuồn cuộn tiến vào cơ thể, nhanh chóng bổ sung chân khí.

Bất quá, chân khí dễ dàng khôi phục, thần hồn chi lực tiêu hao muốn trong thời gian ngắn khôi phục lại là điều cực kỳ khó khăn.

Tu vi đã đến Trúc Cơ Cảnh, chân khí chênh lệch cũng không phải khổng lồ như tưởng tượng, đối với tu luyện thần hồn mới là trọng yếu nhất. Có thể nói thần hồn mới là Trúc Cơ Cảnh tinh túy, ai chiếm cứ ưu thế về thần hồn thì thực lực của hắn tất nhiên cũng sẽ chiếm cứ thượng phong.

Tô Hạo đương nhiên biết được điều mấu chốt đó, nhưng mà giờ phút này hắn cũng không có cách nào khác, nếu như không thi triển Vô Ảnh Điểm Tinh Quyết căn bản không thể ngăn cản nổi lưới lớn huyết sắc thu nạp. Tấm lưới lớn huyết sắc kia một khi đem Vân Thủy Linh Cầu đập vụn, như vậy lập tức bạo phát ra hủy diệt, lực lượng đó căn bản là hắn không thể nào ngăn cản, bởi vậy bất chấp mọi thứ chỉ có thể thi triển Vô Ảnh Điểm Tinh Quyết mới phá được sát cục này.

“Xem ra một chiêu này đã hao phí đại lượng thần hồn chi lực của ngươi, thì ra là thế, ta nghĩ mãi không biết tại sao nó lại cường đại đến trình độ này.” Thi trưởng lão dù sao cũng là cao thủ Trúc Cơ Cảnh hậu kỳ, rất nhanh liền nhìn ra manh mối.

“Vậy ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, ra tay đi.” Tô Hạo mỉm cười, sắc mặt vẫn trắng bệch như trước, bất quá thoạt nhìn không có chút nào hoảng sợ.

“Ngươi đừng cố tình làm ra vẻ huyền bí, tưởng ta nhìn không thấu ngươi sao?” Thi trưởng lão cười lạnh liên tục.

Đột nhiên, đưa tay điểm ra, muốn chỉ huy Yêu Tộc đại năng tàn ảnh lao thẳng tới, hắn tin tưởng với tình trạng bây giờ của Tô Hạo, căn bản không có khả năng ngăn cản công kích của hắn.

Nhưng mà, ngạc nhiên nhất chính là Yêu Tộc đại năng tàn ảnh rõ ràng không thèm để ý đến, cứ lơ lửng như trước tại không trung, không chuyển động chút nào.

“Yêu hồn, ngươi đừng có được voi đòi hai Bà Trưng, ta đã cho ngươi không ít thọ nguyên chi lực, đừng có lòng tham không đáy.”

Không có bất kỳ đáp lại, tàn ảnh vẫn lơ lửng giữa không trung như trước.

Tay trái Thi trưởng lão xuất ra, vũ khí hình thù kỳ lạ liền xuất hiện giữa lòng bàn tay, hắn liền muốn lao thẳng đến.

Bỗng nhiên, hắn thấy được sắc mặt Tô Hạo tràn ngập vẻ trào phúng vui vẻ, thân thể vừa muốn lao ra lập tức dừng lại.

Thi trưởng lão vẫn luôn cho rằng thực lực của Tô Hạo cùng hắn ngang nhau, nhưng vừa rồi Tô Hạo đại triển thần uy, Thần Thiên Vân cùng Âu Dương Vấn Thiên suất lĩnh môn hạ cao thủ vây công lại cũng không sợ chút nào, đem mấy kẻ vây công kích thương, bởi vậy có thể thấy được thực lực của hắn cũng đã đến Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, so với Thi trưởng lão còn cao hơn một bậc.

Giờ phút này, mặc dù thực lực Tô Hạo chưa hồi phục, nhưng mà Thi trưởng lão cũng không biết rốt cuộc Tô Hạo có còn che giấu hay không, vạn nhất bộ dáng của hắn bây giờ là giả vờ, đến lúc đánh giết ra, vạn nhất Tô Hạo phản kích thì phải làm sao?

Thi trưởng lão nhìn nhìn Tô Hạo, lại quay đầu nhìn tàn ảnh đen kịt vẫn lơ lửng giữa không trung như trước, sau đó hừ lạnh một tiếng.

Liền sau đó một cỗ khí tức kỳ dị từ đỉnh đầu hắn lao ra, bắn thẳng đến Yêu Tộc đại năng tàn ảnh.
Rất hiển nhiên, hắn lại một lần nữa hi sinh thọ nguyên, dùng để tế tự Yêu Tộc đại năng.

Yêu Tộc đại năng chờ đợi chính là giây phút này, đợi đến lúc cắn nuốt sạch thọ nguyên chi lực của Thi trưởng lão, tàn ảnh màu đen đột nhiên co lại thành một đoàn, bay thẳng mà đi.

Nhưng mà, mục tiêu của nó cũng không phải là Tô Hạo, mà là Thi trưởng lão.

Quang ảnh màu đen chợt lóe lên, từ chỗ lưng của Thi trưởng lão bắn thẳng mà vào.

Trong khoảnh khắc, Thi trưởng lão ngây người tại chỗ, toàn thân hắn lập tức tràn ngập ra một tầng sương mù nhàn nhạt màu đen, yêu dị vô cùng.

HƯU…U…U!

Một đạo huyết quang từ hai tròng mắt của Thi trưởng lão bắn ra, chỉ thấy hắn chậm rãi mở to mắt, con mắt màu đỏ tươi như máu, giống như con mắt màu máu của tàn ảnh lúc trước.

Thi trưởng lão, rõ ràng đã để cho Yêu Tộc đại năng tàn ảnh khống chế thân thể.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong lòng tràn đầy kinh hãi, hầu như không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.

Thi trưởng lão, bị đoạt xá sao?

Bình Luận (0)
Comment