Chớp mắt thì Triệu Mẫn đã ở biệt thự của Phong Thần Vũ được 1 tuần rồi. Cô cũng đã khá quen thuộc với mọi thứ ở đây. Vết thương trên tay cũng bắt đầu kéo da non. Cô được Phong Thần Vũ huấn luyện dạy cho bắn súng. Anh dạy cho cô bắn tất cả loại súng để phòng vệ cho bản thân. Cuộc sống của cô tại đây chỉ có vậy. Huấn luyện, rồi rảnh rỗi lại ngồi thiết kế trang sức.
1 tuần cũng lặng lẽ trôi qua, và cũng có những lặng lẽ thay đổi mà chính cô cũng không biết.
Phong Thần Vũ là người đàn ông nhất ngôn cửu đỉnh. Anh nói sẽ đối xử tốt với cô thì anh chẳng nói chơi đâu, mà anh dùng hành động thực tế để chứng minh tất cả. Bằng chứng là Triệu Mẫn béo ra thấy rõ, số đo 3 vòng cũng tăng nhanh đột biến.
Tất cả mọi chuyện đều hoàn hảo cả, chỉ trừ 1 chuyện, đó là Phong Thần Vũ không cho cô ngủ giường khác mà thôi. Tối nào anh cũng phải ôm lấy cô làm gối ôm mới chịu ngủ. Triệu Mẫn tất nhiên là phản kháng rồi, nhưng kết quả khỏi nói cũng biết chung cuộc là ai thắng rồi. Triệu Mẫn phải nói là bó tay toàn tập với Phong Thần Vũ. Với Triệu Mẫn thì Phong Thần Vũ là 1 người đàn ông quyền lực và ma mị nhất cô từng gặp phải. Anh biết cách phá đi tất cả sự phòng vệ yếu ớt của cô, và làm cô từ từ xa vào cái bẫy ái tình hoàn hảo của anh đặt ra.
Bây giờ hỏi Triệu Mẫn sợ nhất là cái gì, thì cô sẽ trả lời là cô sợ Phong Thần Vũ về đến nhà trong cơn say nhất. Lúc anh tỉnh thì không sao. Lúc anh tỉnh táo thì là chính nhân quân tử, đầu đội trời chân đạp đất, nhưng khi anh đã say rồi thì hoàn toàn ngược lại. Những lúc anh say thì anh đặc biệt lầy kinh khủng. Lớp bảo vệ lạnh lùng của anh bị phá vỡ, thì cái bản tính xấu vô sỉ, phúc hắc cứ thi nhau lòi dần ra, làm Triệu Mẫn chống đỡ sắp không được nữa rồi.
" Phong Thần Vũ.. Sao anh về nhà sớm vậy, lại còn uống nhiều rượu như vậy nữa. Anh không sợ ruột gan của anh bị rượu đốt cháy đen hết à ". Triệu Mẫn ngửi được mùi rượu thì cả người cô rung nhẹ lên nói.
Sống thử với Phong Thần Vũ 1 tuần, thì cô biết cái độ điên của Phong Thần Vũ cũng cao lắm rồi. Anh mà có rượu trong người thì không khác gì 1 loài thú hoang dã, mạnh mẽ ngang ngược cả. Mấy dấu răng trên cổ của cô là bằng chứng thiết thực cho thú tính của anh khi nổi lên. Chỉ 1 tuần mà cổ của cô đã có 2, 3 dấu răng của anh rồi.
" Triệu Mẫn... Lại đây xoa đầu cho anh ". Phong Thần Vũ nằm dài ra giường nói. Hơi rượu nồng nặc trên người của anh xông vào mũi làm Triệu Mẫn khẽ nhăn mặt 1 chút. Cơ thể của cô cũng run nhẹ lên, vì cô không biết anh sẽ giả say rồi giở trò gì tối nay nữa.
" Không làm.. lần trước anh cắn tôi còn chưa lành đây. Lần nào anh say cũng nổi điên thì tôi làm sao dám tin tưởng anh lần nữa chứ ". Triệu Mẫn lên tiếng.
" Ai kêu em phản kháng anh làm gì ". Phong Thần Vũ lại lên tiếng.
" Không phản kháng thì tôi để cho anh đè tôi ra cưỡng hiếp à. Tôi đâu có ngu ". Triệu Mẫn lườm tên say rượu kia nói
" Bảo em bóp đầu thôi mà em nói nhiều thế. Giờ có làm hay không ?. Anh đếm đến 3. Em không lại thì đừng trách anh vô tình. Em lại đây thì chúng ta chỉ xoa bóp bình thường thôi. Anh mà lại chỗ em thì chúng ta tối nay tân hôn. Em chọn đi ".
Phong Thần Vũ vẫn nằm đó cởi 3 nút áo cho thoải mái nói. Cơ ngực hoàn hảo lập tức xuất hiện trước mặt của cô. Anh đột nhiên đứng dậy đi lại tủ áo, rồi mặc vào cái áo ngủ dành cho nam mà dài đến đầu gối màu đen. Triệu Mẫn nhìn anh trong bộ đồ ngủ thì cô bỗng thấy anh sexy ra hẳn. Anh lại nằm dài ra giường.
" Được rồi, được rồi. Xem như tôi sợ anh. Nói trước là anh không nổi cơn khùng lên đâu đó ".
Triệu Mẫn quay mặt đi chỗ khác không nhìn anh nói. Cô hít sâu vào 1 cái cho bình tĩnh rồi cũng ráng nhích người lại, 2 tay lại nhẹ nhàng xoa xoa đầu cho Phong Thần Vũ. Sau 1 tuần thì cô đã không còn xem Phong Thần Vũ là người thế thân nữa rồi. Cô nhẹ nhàng xoa đầu làm Phong Thần Vũ thoải mái nhắm mắt lại. Triệu Mẫn vẫn âm thầm quan sát sắc mặt của Phong Thần Vũ. Thấy anh không có gì quá đáng thì cô mới yên tâm.
" Triệu Mẫn .. Anh có việc quan trọng cần em giúp đỡ ". Phong Thần Vũ đột nhiên lên tiếng.
" Có chuyện gì mà có thể làm khó được Phong Thần Vũ anh. Nếu anh không giải quyết được thì tôi càng không thể làm gì. Cái đó anh biết mà ". Triệu Mẫn lên tiếng.
" Nếu chỉ có em giải quyết thay anh được, thì em có sẵn lòng giúp đỡ anh hay không. Chuyện rất quan trọng đó ". Phong Thần Vũ lại lên tiếng.
" Chuyện gì mới được chứ ". Triệu Mẫn có chút đề phòng lên tiếng.
" Nhận lời đi rồi anh mới nói. Chuyện cực kỳ rất quan trọng. Liên quan đến 1 mạng người. Thật đó ". Phong Thần Vũ nói.
" Quan trọng đến như vậy à. Nếu vậy thì tôi nhận lời giúp anh. Anh nói đi là chuyện gì quan trọng đến mức anh phải lên tiếng nhờ tôi giúp đỡ ". Triệu Mẫn gật đầu nói.
" Vậy là em đồng ý giúp ". Phong Thần Vũ vẫn nhắm mắt lại nói.
" Ưm... Anh nói đi ". Triệu Mẫn gật đầu.
Phong Thần Vũ nghe cô nhận lời thì khẽ nhếch môi cười khoái chí. Anh mở mắt nhìn cô, rồi anh không nói gì mà chỉ dùng hành động. Anh cầm tay của cô rồi trắng trợn đặt lên vị trí 2 chân của mình. Nó đã nổi cộm u to 1 cục bự chà bá.
Triệu Mẫn được rờ hàng nóng, hàng cấm của anh thì lập tức đen mặt.
" Phong Thần Vũ.. Đây là chuyện liên quan đến tính mạng 1 con người mà anh nói hả ". Triệu Mẫn sắc mặt âm u rút tay lại nói.
" Phải đó. Em không nghĩ như vậy à. Nếu em không giúp anh thì anh phải bắt buộc phải tìm phụ nữ để giải quyết. Lỡ như cô ấy có thai, nhưng anh lại không muốn có con cùng cô ấy. Em nghĩ thử xem có phải 1 sinh mạng bé bỏng chưa ra đời sẽ ra đi hay không. Đó là 1 mạng người đó. Em nghĩ chuyện này không quan trọng à ".
Phong Thần Vũ tỉnh như ruồi nói. Anh hay đa nghi và rất ít khi tin tưởng ai, nhưng chỉ cần là người anh cảm giác tin tưởng được thì anh cũng là 1 chàng trai ngọt ngào không thua ai cả. Lạnh lùng là chỉ đối với người anh không ưa, hoặc là ghét thôi. Triệu Mẫn thông qua khảo nghiệm của anh, thì anh cũng không lấy cái mặt lạnh lùng ra tiếp đãi cô làm gì.
" Phong Thần Vũ.. Anh lại gạt tôi ". Triệu Mẫn sôi máu lên nói. Đây mới là tính cách thật của Phong Thần Vũ hay sao. Phúc hắc vô sỉ, ra vẻ đạo mạo chính nhân quân tử để đi lừa thiên hạ mới chính là bản chất của anh à.
" No.. No.. No... Không hề.. Anh đã trưng cầu ý kiến của em trước đó rồi, và em cũng đã gật đầu đồng ý. Anh không dùng quyền lực và sức mạnh để ép buộc em mà. Anh là nhờ vả, còn em thì gật đầu đồng ý. Sao bây giờ em lại nói anh lừa em. Triệu Mẫn... là 1 doanh nhân ra đường làm ăn thì cần phải giữ chữ tín hàng lên đầu. Em đã đồng ý giúp anh thì phải giúp đến cùng. Anh sẵn sàng rồi đây. Đến đi... Em đến đây chà đạp anh đi. Anh không ngại nằm dưới đâu ".
Phong Thần Vũ cười gian manh nói. 2 tay của anh từ từ vén cái áo ngủ ra khiêu gợi cực kỳ. Cả cơ thể nam tính mạnh mẽ của anh xuất hiện trước mặt của cô. Giữa 2 chân là 1 bộ phận cao to hùng vĩ, nó đã sẵn sàng cho 1 trận quyết chiến sống còn vinh nhục của dân tộc rồi.
" Phong Thần Vũ... Anh đừng giả say trước mặt tôi ". Triệu Mẫn âm thầm mài răng kin kít trong miệng nói.
" Không hề... Nếu em muốn rút lại lời em nói cũng được. Anh sẽ xem như mình bị em lừa gạt vậy. Em là người không giữ chữ tín. Em là cố tình lừa gạt trái tim anh. Sau này em ra ngoài đường làm việc thì chỉ anh nói em không giữ chữ tín với anh qua rồi, thì anh thử xem còn ai dám hợp tác với em ".
Phong Thần Vũ nói, rồi anh quan sát sắc mặt của cô 1 chút. Thấy Triệu Mẫn lúc tức giận lên xinh đẹp quá thì anh khẽ cười nói tiếp.
" Triệu Mẫn... Đã khuya lắm rồi. Em có làm gì thì làm nhanh đi. Mai anh có việc phải đi làm sớm nữa. Em kéo dài thời gian thì anh với em sẽ phải thức trắng đêm nay thôi. Anh cần em giúp thật đó. Nó khó chịu lắm rồi ". Phong Thần Vũ cười nói.
" Phong.. Thần.. Vũ. Anh vô sỉ... ". Triệu Mẫn chửi 1 câu.
" Ưm.. Biệt danh không tệ. Rất ý nghĩa, cảm xúc sâu xa đầy xúc tích, ý nghĩa lại bao hàm tổng quát rất sinh động. Triệu Mẫn.. Anh thích. Vô sỉ.. có lẽ khá hợp với anh ". Phong Thần Vũ khẽ cười lên tiếng. Men rượu lại phà nhẹ vào mắt cô
" Sao anh không gọi kiều nữ đến giải quyết sinh lý cho anh đi. Phụ nữ đầy đường ở ngoài kia kìa. Anh cần phải làm gì làm khó tôi chứ ". Triệu Mẫn không vui nói.
" Em xác định... Em muốn người con gái khác thay em làm việc này thật sao ? ". Phong Thần Vũ thoáng qua 1 tia không vui nói.
" Phải... ". Triệu Mẫn kiêng cường gật đầu. Cô nhanh chóng quay mặt đi mà không muốn nhìn anh em nhà họ Phong kia.
" hài... Nếu ý em đã quyết thì anh cũng không ép em. Em không có kinh nghiệm giường chiếu thì để anh gọi 2, 3 cô đến làm mẫu cho em học tập. Lát nữa em phải ngồi đây vừa xem, vừa học hỏi kinh nghiệm đi. Em ngồi đó học cho tốt vào. Sau khi họ về thì em sẽ tới lượt em trả bài cho anh thôi. Sau này cũng đừng nói anh là Phong lưu đào hoa nha. Anh thật lòng chỉ muốn 1 mình em giúp, mà tại em không chịu đó "
Phong Thần Vũ nói, rồi dưới con mắt ngạc nhiên của Triệu Mẫn. Anh lấy điện ra thoại gọi đi.
" Cho 2, 3 em chân dài nhiều thịt lên phòng tôi ngay... ". Giọng của anh điềm đạm vang lên.
" Dạ... 15 phút 2 em chân dài sẽ có mặt tại phòng của anh ngay ". Thiên Long bên kia điện thoại cười nói.
Phong Thần Vũ cúp máy lại nhìn Triệu Mẫn mỉm cười. " Em tìm ghế ngồi cho thoải mái đi, để lát nữa xem diễn Full HD không có bị mỏi lưng. Có chỗ nào thắc mắc không hiểu thì em cứ hỏi. Tới lượt em thực hành mới không mắc sai lầm ".
" Phong Thần Vũ.. Tôi nói muốn xem anh làm tình thác loạn khi nào hả. Anh là phiên bản lỗi của ông trời à ". Triệu Mẫn nghiến chặt răng nói. Cô thấy mình nói thêm vài câu với Phong Thần Vũ nữa chắc cô tức chết mất.
" Còn 10 phút.. Em có 2 lựa chọn. 1 là dùng tay của em, 2 là em ngồi im trên giường của anh xem diễn là được rồi. Em chọn cái nào. Nếu em chọn cái thứ 2, thì sau khi họ về thì cũng đến lượt em thực hành thôi. Anh thì chỉ mong em làm giúp anh, cho dù em không có kinh nghiệm anh cũng cam lòng ". Phong Thần Vũ cầm lên ly rượu nhẹ cười nói.
" Được.. được.. Chế làm. Anh đưa hàng lại đây. Chế mà có cào cho nát chuối, hay bóp cho bể nát bi cũng không được khóc nha cưng ". Triệu Mẫn săn tay áo lên cho hoành tráng nói.
" Hahaha... Được.. tàn tật dưới tay em thì anh cũng chịu. Dù gì sau này chúng ta cũng về sống với nhau. Anh không làm tròn trách nhiệm thì em cũng không được than trời trách đất à. Vì anh vốn khỏe mạnh trước khi gặp em, nhưng anh lại bị em hái hoa đập chậu rồi ".
Phong Thần Vũ cười nói, tay của anh khẽ vén vài sợi tóc giúp cô. Anh nằm ngửa người ra giường. Dung nhan như họa của anh đầy mong chờ nhìn Triệu Mẫn. Thấy mặt cô càng đỏ, thì càng làm anh muốn ra sức bắt nạt cô hơn.
" Anh còn không gọi ngăn 2 cô gái kia đến ". Triệu Mẫn lườm anh 1 cái nói.
Phong Thần Vũ nghe vậy mỉm cười rồi tay lại cầm điện thoại gọi đi. " Thiên Long... tối nay cho anh hưởng 2 cô gái đó đó. Tôi có người thay thế giúp đỡ rồi ".
Phong Thần Vũ nói rồi cúp máy. Triệu Mẫn không muốn cũng làm, nhưng cũng bị Phong Thần Vũ ép phải đi hái chuối vắt sữa giúp anh. 2 tay cô cầm cái vật cứng rắn nóng nổi của anh mà nhẹ nhàng lên xuống. 1 nghĩ xấu xa xuất hiện trong đầu của cô, là cô có nên diễn cớ là vì móng tay dài, nên vô tình cắt 1 đường dài trên côn thịt của anh hay không. Ít nhất sau này anh sẽ không mang cái cây gậy này gieo mầm hỏa khắp nơi.
" Triệu Mẫn .. Em không tập trung ". Phong Thần Vũ 2 chân giang ra thật rộng nói, hơi thở của anh cũng vì dục vọng mà đục đi, ánh mắt nâu vàng của anh cũng mang 1 sắc thái đê mê thư sướng của tình dục khó tả.
" Tôi đang nghĩ làm sao có thể cắt cái này của anh đi được đây. Nếu nó không tạo phúc cho bá tính thì giữ nó lại làm cái gì. ". Triệu Mẫn thật thà nói.
" Hahaha... thú vị thật. Lần đầu tiên có người dám nói với anh như vậy đó. Triệu Mẫn.. Em là người đầu tiên đó. Vậy tại sao em không làm, có phải là em đã bắt đầu yêu anh rồi, nên em mới không ra tay phải không ? ".
" Tôi mỏi tay rồi. Anh còn không tập trung ". Triệu Mẫn đỏ mặt né tránh câu hỏi của anh nói. Cô chưa thấy tên nào có tính cách quái đản như Phong Thần Vũ vậy. Nghe cô nói vậy mà còn cười tươi được.
Phong Thần Vũ không nói nữa. Anh nhắm mắt lại cảm nhận khoái cảm từ tay cô mạng lại. Không bao lâu anh cũng bị cô vắt sữa xong. 1 chất lỏng bắn ra 4 phương 8 hướng thì Triệu Mẫn mới dừng lại.
" Tôi đi ngủ đó. Anh đừng làm phiền tôi nữa. Nếu không tôi có chết cũng không ở lại đây ". Triệu Mẫn về chỗ của mình nói. Mặt của cô nóng như bốc khói. Cảm giác cũng muốn được ai đó yêu thương làm cô rạo rực cả người. Nhưng cô lại chọn trốn tránh. Vì Phong Tình cô không được gục ngã trước cám dỗ của Phong Thần Vũ đặt ra.
Phong Thần Vũ không chọc cô nữa mà chỉ nhẹ ôm cô từ phía sau, hương thơm thoang thoảng của cô làm người say như anh chìm vào giấc ngủ dễ dàng. Không bao lâu tiếng hít thở đều đều của anh cũng làm Triệu Mẫn say giấc. 2 thân ảnh ôm nhau ngủ hòa hợp và ấm áp đến lạ.
.
.
( Tác giả ITS_ME_2210 : ta đang viết thêm bộ truyện ngắn " Anh Hai.. Mình kết hôn nhé ". Mọi người đọc ủng hộ và cho ý khiến nha. . Mấy hôm giờ Wattpad bảo trì nên lỗi tùm lùm hết, nên ta muốn ra chap sớm cũng không được )