Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh

Chương 26

Tôi mở to mắt nhìn anh, như không hiểu chuyện gì.

Anh thì vẫn ung dung ăn uống.

Tôi hỏi: "Anh muốn kết hôn với tôi à?"

Anh gật đầu: "Đúng vậy."

"Tại sao?"

"Vì tôi thích em."

Tôi bỗng thấy mặt mình nóng bừng, ngượng ngùng không dám nhìn anh.

Nhưng rồi lại khó xử: "Nhưng mà, tôi... tôi vẫn luôn xem anh như một người thay thế."

Anh cười lạnh hai tiếng, đáp: "Tôi muốn em ở bên tôi, tôi chẳng quan tâm em xem tôi là gì."

Tôi trừng mắt nhìn anh.

Đối mặt với khí chất vương giả bao trùm của anh, tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.

Xem ra, thời gian tôi làm tổng tài bá đạo quá ngắn, kinh nghiệm còn non nớt.



Không ai hỏi ý kiến tôi cả.

Dù sao thì, gia đình tôi và nhà họ Hạ cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho đám cưới.

Tôi mơ màng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ngày xem mắt hôm đó, sau khi ăn uống xong, anh kéo tôi ra khỏi nhà hàng, rồi đưa tôi về nhà.

Còn mang theo cả một xe quà cáp.

Người làm phải khuân vác mấy lượt mới hết.

Ba mẹ tôi nhìn mà ngạc nhiên, không ngờ anh lại đến nhà, mà còn nhanh như thế này.

Anh nói, anh chỉ muốn đưa tôi về nhà.

Còn nói rằng trước đây tôi cứ đuổi theo anh, mỗi tháng tiêu hết hai vạn năm để chăm sóc anh, khiến anh cảm động nên quyết định sau này sẽ đối xử tốt với tôi.

Ba mẹ tôi vui mừng khôn xiết, còn khen tôi một câu rồi nhiệt tình tiếp đón anh.

Chưa đầy mấy ngày sau, hai bên gia đình đã ngồi lại với nhau bàn chuyện.

 
Bình Luận (0)
Comment