Khi vào đại học, cô lại học cùng trường với anh.
Anh nhìn thấy cô giữa đám đông, vẻ mặt như đang giả vờ tỏ ra buồn bã, chẳng có gì đáng cười.
Các bạn cùng phòng bảo cô mau nhìn mấy anh chàng đẹp trai, cô lại giả vờ điềm tĩnh, nói: "Tớ có ánh trăng sáng của riêng mình rồi, không thèm nhìn mấy người đàn ông tầm thường này đâu."
Nhưng rồi cô lại lập tức nhìn qua, rồi lén lút bĩu môi.
Anh đứng nhìn, chẳng thể tin vào mắt mình.
Anh bắt đầu nghi ngờ cô có vấn đề về đầu óc.
Khi cô thấy anh thì ánh mắt dán chặt vào anh.