Cô lấy lại tinh thần, nghiêm túc nói: "Lần này, anh chính là người chồng ghen tuông với ánh trăng sáng của tôi. Vì muốn có con nối dõi mà anh đã hạ thuốc tôi. Tôi sẽ sỉ nhục anh, và sau đó sinh con cho anh. Khi tôi cưỡng ép anh, anh phải rơi một giọt nước mắt!"
Anh thề: "Anh chắc chắn sẽ làm được."
Cô mím môi, hừ một tiếng.
Rồi cô lập tức nhào lên người anh, kéo áo ngủ của anh: "Người đàn ông độc ác này, tôi sẽ cho anh một đứa con! Nếu anh còn dám động vào Tiểu Cương của tôi, tôi sẽ không tha cho anh đâu!”
Cô nhìn anh chằm chằm.
Anh nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt khát khao nhìn cô.
Cô khẽ nhắc: "Nói đi, thoại đâu."
Anh chỉ đáp: "Ồ."
Lại Vũ Vi nổi giận thật.
Cô vùng vằng bỏ đi, còn quay lại mắng: "Anh chỉ biết đùa giỡn tôi thôi!"
Hạ Yến Nghiêu vội đuổi theo, ôm lấy cô, dỗ dành: "Tôi không đùa em mà."
Anh thương lượng với cô: “Hay là thế này đi, kịch bản sẽ là tôi bị hôn mê, em nhầm tôi với ánh trăng sáng của em?”
Cô suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Thế nhưng đến giữa chừng, anh không nhịn được mà hóa sói, giành lại thế chủ động.
Cô cảm giác mình đã trúng kế.
Đến khi mơ màng cô mới nhận ra mình đã được anh tắm rửa sạch sẽ, rồi bị giấu vào trong chăn, bây giờ đang nằm yên lòng anh.
Như không cam tâm, cô nói: “Ngày mai tôi sẽ trói anh lại để chơi, xem anh còn dám tỉnh giữa chừng nữa không!”
Tối hôm sau, Hạ Yến Nghiêu về phòng từ rất sớm, còn kéo cô đi cùng.
Cô hừ một tiếng: "Tên đàn ông kia, đừng có mà khát quá mức như thế.”
Anh cười đáp: “Tôi nghĩ ra một cách hay lắm, chúng ta có thể cập nhật kho sách của em, diễn theo kịch bản mới. Đảm bảo chúng ta sẽ hợp tác rất ăn ý.”
Cô liếc nhìn nhãn dán trên những cuốn sách, toàn là loại cao H...
Cô: "..."
Thế nhưng, nhìn anh trong bộ đồng phục, khuôn mặt vừa nghiêm túc vừa lo lắng nhìn cô, rồi cẩn thận hỏi: “Lại tổng, ngài tìm tôi có việc gì?”
Cô lập tức nhập vai: "Tiên sinh, chắc anh cũng không muốn vợ mình mất việc đúng không?”
Anh lại không nhịn được bật cười thành tiếng.
Lại Vũ Vi không cười, chỉ lẳng lặng nhìn anh với ánh mắt u ám.
Cô diễn ngày càng giống tổng tài bá đạo hơn rồi.
Cô nghĩ, con đường trở thành tổng tài của mình sắp thành công rồi...
Chỉ cần anh phối hợp thêm chút nữa!
(Hoàn chính văn – Tung hoa!)