Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

Chương 44

Đạo diễn luôn giữ hình tượng cao quý, lạnh lùng nhếch môi, ông bắt lấy phó đạo diễn, ngón tay chỉ Khanh Hoan, dùng ánh mắt hoảng sợ để hỏi anh ta: Chuyện quái quỷ gì đây? Ống thép lớn như vậy, sao có thể bị kéo xuống cái một vậy?! Chẳng phải cậu nói cô ấy dịu dàng sao?
 
Phó đạo diễn cũng cứng họng, đáp lại đạo diễn bằng ánh mắt hoảng hốt y hệt: Đừng hỏi em, em phó không biết, đạo không biết, diễn cũng không biết nốt!
 
Thịnh Minh Huyên cũng hoàn hồn từ sự kinh ngạc, nghĩ đến vừa nãy mình lại thất thần vì Khanh Hoan thì trong lòng lại giận dữ hơn, càng chán ghét Khanh Hoan hơn.
 
Diễn viên quần chúng không nghe thấy đạo diễn hô cắt nên cũng không dám dừng lại, chỉ có thể vừa sợ hãi vừa nhảy disco thôi.
 
Khanh Hoan lắc lư ống thép trong tay, rất nhẹ, rất hợp để nhảy múa.
 
Tay cô nắm ở trung điểm của ống thép và bắt đầu xoay nó. Năng lực ngôn ngữ của ddaojd iễn vừa được tìm về lại bị Khanh Hoan dọa cho chạy mất, vừa định hô cắt để Khanh Hoan dừng lại thì cảm giác thấy một trận gió mạnh đánh úp lại, sức gió rất mạnh khiến má đạo diễn phồng lên.
 
Phó đạo diễn thông minh hơn đạo diễn một chút, biết ngậm miệng lại, chỉ cố gắng mở to hai mắt nhìn lên sân khấu, trong sự hốt hoảng, dường như anh ta thấy bản live-action của Tề Thiên Đại Thánh. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Đột nhiên Khanh Hoan nhớ đến lời đạo diễn nói, phải nhảy xuống dưới sân khấu, làm diễn viên quần chúng dưới sân khấu thần hồn điên đảo, vậy mới thể hiện được sự mỹ lệ, yêu kiều của nhân vật này và mới khiến cái chết của cô lưu lại ấn tượng sâu đậm trong lòng khán giả.
 
Hơn nữa còn có một màn kịch nhỏ, chính là có một người khách nam say xỉn, dựa vào men rượu để quấy rối cô, lúc cô giãy giụa thì nữ chính xuất hiện và giải vây cho cô. Trong quá trình tiếp xúc ngắn ngủi, họ xác nhận qua ánh mắt, biết được đối phương là người mình muốn tìm.
 
Ok!
 
Khanh Hoan cầm ống thép, tự catwalk đến trước mặt đạo diễn, nháy mắt một cái, vừa đi xuống dưới sân khấu trong sự run rẩy của diễn viên quần chúng.
 
Tại sao đạo diễn còn chưa hô cắt vậy?!
 
Khanh Hoan bước xuống sân khấu, chống ống thép trên mặt đất rồi cầm ống thép vẫy tay hô “ây dô, đằng ấy ơi”, sau đó quay cổ tay, xoay ống thép một vòng, catwalk đổi chỗ đặt ống thép xuống đất, đá chân và xoay tròn quanh nó.
 
Nhóm diễn viên quần chúng sợ ngây người: Đây là...múa cột di động trong truyền thuyết sao?
 
Khanh Hoan cảm thấy mình nhảy cũng đủ thời gian, nên kết thúc rồi. Cô cong môi, giơ ngón trỏ tay phải ra, nhẹ nhàng đặt trên ống thép, dưới ánh nhìn gặp quỷ của đám diễn viên quần chúng, cô tủm tỉm cười đẩy cong ống thép từng chút một.
 
Ánh mắt dạo một vòng quanh nhóm diễn viên quần chúng, khách nam sẽ quấy rối cô đâu rồi?
 

Sao còn chưa đến quấy rối cô nữa?
 
Diễn viên quần chúng A vốn cảm thấy may mắn vì cuối cùng cũng có cảnh diễn riêng, để kỷ niệm ngày may mắn này, anh ấy còn đặc biệt khen thưởng cho bản thân bằng việc cho thêm ba trái trứng chiếc bánh crepe bột ngô ba lớp siêu bự*. 
 
(*) Dạng bánh crepe Trung Quốc thế này:

 
Bây giờ mới thấy cực kỳ hối hận, nhìn dáng vẻ này thì bánh crepe siêu bự không giống như kỷ niệm và đánh dấu cột mốc lịch sử trong sự nghiệp diễn xuất của anh ấy mà như là bữa cơm cuối cùng trước ngày chịu chết vậy.
 
Diễn viên quần chúng A muốn trà trộn trong đám người tiếp tục lắc lư, vờ như không có phần diễn của mình, nhưng Khanh Hoan đã nhìn thấy anh ấy.
 
Khanh Hoan cho rằng anh ấy căng thẳng nên quên lên sân khấu.
 
Không sao cả, nếu anh không đến thì tôi qua tìm anh!
 
Khanh Hoan catwalk một cách uyển chuyển, nhẹ nhàng đến chỗ diễn viên quần chúng A, cũng tặng anh ấy ánh mắt mau quấy rối tôi đi. Diễn viên quần chúng A cảm thấy máu nóng chảy hết lên đầu, anh ấy vừa lắc đầu vừa lùi về sau, trong miệng còn lẩm bẩm: Cô đừng đến đây mà. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Đừng căng thẳng!
 
Khanh Hoan cổ vũ anh ấy bằng nash mắt, cầm ống thép đi tìm anh ấy.
 
Một người tu tiên như cô còn có thể diễn thì anh ấy có thể diễn tốt hơn nữa.
 
Tôi không thể mà, thật đấy, cô tìm người khác đi! Diễn viên quần chúng A điên cuồng thi trốn chạy, trên đường thấy nữ chính đang đợi lên sàn cũng bị Khanh Hoan dọa ngu người, ánh mắt anh ấy sáng lên, nhanh chóng chạy lại: Cứu tôi với!
 
Nữ chính vốn phải dùng một chân đá bay diễn viên quần chúng A đóng vai gã đàn ông đáng khinh một cách ngầu lòi lại nhìn diễn viên quần chúng A như chim tìm được mẹ, sau đó nhìn đằng sau anh ấy, thấy Khanh Hoan với khí thế bung tỏa thì nuốt nước miếng, nhanh chóng quyết định quay đầu bỏ chạy.
 
Đạo diễn chết lặng nhìn nữ chính vốn phải là anh hùng cứu mỹ nhân bị diễn viên quần chúng A vốn phải chủ động quấy rối Khanh Hoan đuổi theo, mà diễn viên quần chúng A lại bị Khanh Hoan truy đuổi, chạy khắp đoàn phim. Ông lắc đầu.
 
Nhất định không phải là sức Khanh Hoan mạnh mà nhất định là ống thép có vấn đề.
 
Ông muốn báo cáo, báo cáo cửa hàng này rằng cơ sở vật chất của họ có vấn đề nghiêm trọng về chất lượng!

 
Lăn lộn một hồi, Khanh Hoan đã chinh phục vị đạo diễn chưa từng mở cửa sau bằng kỹ thuật múa cột tinh vi, thành công lên chức từ nữ phụ số N vừa ra sân khấu thành nữ phụ số 4 mãi chưa tìm được người thích hợp. Vai nữ phụ này từng là kẻ ăn mày, bởi vì nhận ân huệ của nam chính nên nhớ kỹ anh ấy, sau khi lớn lên lại trở thành cô gái có sức mạnh thần kỳ, khi tính mạng của nam chính gặp nguy hiểm, cô đã lên sân khấu cứu nam chính.
 
Nhân vật này lên sàn khá trễ, hơn nữa vẫn luôn không chọn được người vừa ý đạo diễn nên tạm thời bỏ trống. Tuy đạo diễn vẫn không chịu thừa nhận Khanh Hoan sở hữu sức mạnh ghê gớm, có thể kéo rời ống thép nhưng ông vẫn đưa nhân vật có sức mạnh thần kỳ này cho Khanh Hoan.

 
Các diễn viên khác, đặc biệt là nữ chính và diễn viên quần chúng A không cần diễn chung với Khanh Hoan nữa đều đồng ý với quyết định của đạo diễn bằng hai tay hai chân.
 
Hôm nay không có cảnh quay của cô gái siêu năng lực nên Khanh Hoan ra ngoài nghỉ ngơi. Ngoại trừ thân phận thiên kim nhà giàu, cô lại có thêm một thân phận là kẻ phá hư ống thép. Trên dưới đoàn phim đều rất khách khí với cô, phó đạo diễn càng ân cần hơn trước, hận không thể kết nghĩa cha con khác giới với Khanh Hoan tại chỗ.
 
Ngay cả đạo diễn cũng không dám lên tiếng khi Khanh Hoan tò mò đứng kế bên ông xem máy ghi hình, nếu là người khác thì ông đã quát bảo người đó cút đi, đừng làm phiền từ trường của ông.
 
Người duy nhất giữ thái độ không khách sáo là Thịnh Minh Huyên, anh ta đeo kính râm lên, đến bên người Khanh Hoan, ghét bỏ hất cằm, ra hiệu cho Khanh Hoan: “Cô, ra đây với tôi.”
 
Có cú sốc lúc nãy Khanh Hoan tạo ra nên nhân viên công tác không có phản ứng gì lớn khi thấy thái giả gia của Tập đoàn Thịnh Thế.
 
Song bọn họ cũng nhìn ra vị thái tử gia này tâm tình không tốt, muốn tìm Khanh Hoan gây chuyện.
 
Bọn họ rất lo lắng, lo cho hành động dâng đầu người của thái tử gia.
 
Khanh Hoan là người dùng một ngón tay bẻ cong ống thép, nếu giận lên thì chẳng phải sẽ dễ dàng bẻ cong bộ phận trên người bạn hơn sao?
 
Thịnh Minh Huyên không có sự lo lắng này, trong lòng anh ta, Khanh Hoan là cô gái cuồng yêu đương, si mê anh ta đến mức không cần tự trọng, cùng lắm thì chỉ cho anh ta một cái bạt tai, thể hiện sự bực tức vì ghen mà không yêu được, cô sẽ không nỡ làm tổn thương anh ta. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Cô cũng không dám làm tổn thương anh ta.
 
Thịnh Minh Huyên từng bị sự hèn mọn của Khanh Hoan nuôi dưỡng đến mức kiêu căng lên trời. Cho dù Khanh Hoan khác trước đây thì anh ta cũng không để bụng.
 
Khanh Hoan vốn không ngờ cái tên đàn ông cay mắt này còn cực kỳ thích tìm cô gây phiền phức, nhưng cả đoàn phim đều phải tạm ngừng vì anh ta nên cô đành phải theo anh ta ra.
 

“Anh tìm tôi có chuyện gì?” Khanh Hoan mất vui hỏi, mắt kiên định không nhìn anh ta, sợ lại bị anh ta làm cay mắt đến phát khóc.
 
“Cô không biết tôi tìm cô có chuyện gì à?” Thịnh Minh Huyên hỏi ngược lại, lạnh lùng nhếch mép: “Tối qua Noãn Noãn bị đuổi khỏi nhà họ Chu, cô không biết sao?”
 
“Biết chứ!” Khanh Hoan nhìn khoảng không bên người Thịnh Minh Huyên: “Tôi thấy cô ấy bị đuổi đi mà.”
 
Thịnh Minh Huyên nhìn dáng vẻ hồn nhiên, không biết mình làm sai gì của Khanh Hoan, anh ta nghiến răng, giọng nói cũng trầm xuống: “Khanh Hoan, trước giờ tôi chưa từng thấy cô gái nào ác độc hơn cô, sau khi làm tổn thương Noãn Noãn, cô không có lấy một chút chột dạ, áy náy. Trước kia Noãn Noãn đối xử với cô tốt như thế, cho dù là một con chó cũng nên biết cảm ơn…”
 
Anh ta nói cô không bằng một con chó? Khanh Hoan ngước mắt, cau mày nhìn Thịnh Minh Huyên, trong thế giới tu tiên, cũng rất phổ biến cách dùng chó để mắng người.
 
Cẩu Ma Vương, đây là câu cô thường dùng để mắng đại ma vương chết tiệt.
 
Vậy mà anh ta nói cô không bằng cẩu ma vương.
 
Khanh Hoan dùng ánh mắt để phóng ra áp lực cường đại của nữ ma đầu đệ nhất thế giới tu tiên với Thịnh Minh Huyên.
 
Nhưng uy lực của cô không có lực sát thương mạnh mẽ như khuôn mặt của Thịnh Minh Huyên, cho dù Khanh Hoan đã cố gắng nhịn xuống nhưng trong mắt cô vẫn dần dần có một màn hơi nước.
 
Thịnh Minh Huyên thấy Khanh Hoan trừng mắt nhìn mình, rất muốn làm ra vẻ hung ác nhưng đôi mắt lại đỏ bừng, sự đau lòng vì lời nói của anh ta khó mà kìm nén được.
 
Thịnh Minh Huyên không biết tại sao, vậy mà có một khắc, anh ta cảm thấy đau lòng, đôi môi cũng mím chặt lại.
 
Anh ta nắm tay, tìm lại lý trí suýt bị Khanh Hoan đánh tan, nhìn Khanh Hoan với ánh mắt lạnh nhạt hơn trước: “Đừng tưởng tôi sẽ tha cho cô vì cô khóc nhá!”
 
“Ai khóc chứ? Đồ chó!”  Khanh Hoan hung ác trừng mắt nhìn Thịnh Minh Huyên, sau đó cô chớp mắt, một giọt lệ trong suốt theo đó rơi xuống vì gương mặt cay mắt của Thịnh Minh Huyên.
 
Thịnh Minh Huyên nhìn Khanh Hoan với nụ cười hững hờ, mấy ngày không gặp, dường như đường nét của cô lại xinh đẹp hơn, lông mi mảnh dài treo giọt nước mắt, đôi mắt còn trong hơn cả ao hồ trong sạch nhất, làn da trắng trẻo đến mức gần như trong suốt dưới ánh nắng, nếu cô không ác độc như vậy thì có lẽ anh ta sẽ không…
 
Thịnh Minh Huyên lại siết chặt nắm đấm lần nữa, ngừng suy nghĩ của bản thân lại.
 
Khanh Hoan độc ác như vậy, ghê tởm như thế, ép Noãn Noãn đến nỗi không có chỗ để đi.
 
Thịnh Minh Huyên cố gắng làm lý trí của mình tập trung vào việc bây giờ Chu Noãn Noãn bị nhà họ Chu đuổi đi sẽ sợ hãi biết chừng nào, anh ta dùng cách này để nhắc nhở chính mình, Khanh Hoan chỉ có gương mặt khiến người ta thương tiếc thôi, nó là lớp ngụy trang của cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Thịnh Minh Huyên bước về trước một bước, vây Khanh Hoan đang lấy khăn lau nước mắt vào góc tường, cúi người xuống với cảm giác cực kỳ áp bức, giơ tay về cái cổ mảnh khảnh của Khanh Hoan.
 
Khanh Hoan kinh ngạc nhìn Thịnh Minh Huyên, đồ chó này muốn làm gì?

 
Thịnh Minh Huyên muốn bóp cổ Khanh Hoan để ép cô nói ra chỗ của Chu Noãn Noãn, nhưng anh ta còn chưa kịp đụng đến Khanh Hoan đã cảm thấy đầu đau nhức.
 
Năm ngón tay Khanh Hoan mở ra, nắm đầu chó của anh ta.
 
“Khanh Hoan, cô…” Thịnh Minh Huyên đau đến nỗi không nói nên lời.
 
“Đồ chó, anh nghe lời tôi đi.” Khanh Hoan vốn không muốn lãng phí pháp lực lên người Thịnh Minh Huyên, cô muốn tích cóp pháp lực, đợi đến lúc gặp lại Yến Hoài thì sẽ điều trị mấy ngón chân cho anh, chỉ là Thịnh Minh Huyên này cứ chọc giận cô hết lần này đến lần khác.
 
Tuy bây giờ cô không có pháp khí, cực kỳ nhỏ bé nhưng cô cũng không phải người dễ bắt nạt.
 
Khanh Hoan cụp mắt nhìn Thịnh Minh Huyên đang bị mình khống chế, cô cong môi, lộ ra má lúm đồng tiền đáng yêu: “Tôi phải hát cho anh nghe một bài mới được!”
 
Đầu Thịnh Minh Huyên đau muốn nứt ra, nghiến răng nghiến lợi: “Buông tôi ra, cái đồ phụ nữ ác độc này!”
 
Ầu, vẫn chưa phục à?
 
Khanh Hoan híp mắt, nghĩ ngợi một chút rồi cất lời, ấm sắc như từ trời cao làm Thịnh Minh Huyên lập tức yên tĩnh: Tôi có một người con trai ngoan. Tên của thằng bé là Thịnh Minh Huyên.
 
Nó cười lên trông hơi khờ. Đầu óc nó hơi đơ đơ.
 
Quần áo thì chẳng thèm mặc. Nhìn thấy lỗ chó là muốn chui vào ngay.
 
Khanh Hoan vỗ tay cho năng khiếu viết lời thiên phú của mình, nhìn Thịnh Minh Huyên vừa nghe xong bài hát thì quay trở lại trạng thái cuồng bạo.
 
Thịnh Minh Huyên xông thẳng về phía Khanh Hoan nhưng Khanh Hoan không trốn, cô nhìn anh ta vừa lao đến vừa tự kéo quần áo của bản thân, rõ ràng ánh mắt vừa phẫn nộ vừa khiếp sợ nhưng khóe môi lại nhếch lên, thậm chí còn chảy một hàng nước miếng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Anh ta căm tức nhìn Khanh Hoan cười tủm tỉm, trong lòng muốn nói: Cô đã làm gì tôi hả?!
 
Nhưng ngoài miệng lại rống ra: “Mẹ ơi, ở đâu có lỗ chó ạ, con muốn chui qua quá!”
 
***
Lời tác giả: Tiêu đề trang nhất ngày mai, keng! Thần tượng đỉnh lưu khỏa thân chui lỗ chó ở phim trường, tại sao?!
 

 

Bình Luận (0)
Comment