Thể Tôn

Chương 346

Tiên đan thất giai hạ phẩm Long lực đan, trong thế giới ngũ hành người có thể luyện thành Long lực đan chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Chế luyện Long lực đan không dễ dàng hơn chế luyện đan dược thất giai thượng phẩm được bao nhiêu, thậm chí chất liệu để luyện chế Long lực đan cực kì khó tìm, tương truyền phải dung hợp thiên tài địa bảo của ngũ hành thuộc tính mới có thể luyện chế thành, còn trân quý hơn cả thảo dược thất giai thượng phẩm thông thường, đối với đan dược thất giai hạ phẩm không chỉ có thế, loại đan dược này còn phải tính đến thể chất của người phục dụng nó nữa, qua đó mà phát huy đan dược cực hạn của Long lực đan, nếu người phục dụng không cường đại thì cực hạn cũng không mạnh, nhưng Lôi Cương lại không giống thế, Lôi Cương đã đạt đến một độ cao nhất định, thế nên cực hạn mạnh hơn người thường nhiều, còn rốt cục là mạnh hơn bao nhiêu thì cũng không thể nói rõ được.

Đáng nói đến nhất là, dược hiệu của Long lực đan dưới sự phục dụng của một Lôi Cương đang trọng thương đã phát huy được dược hiệu điên cuồng của Long lực đan đến mức độ cao nhất.

Cơ nhục trong nội thể Lôi Cương không ngừng liền lạc, co rút lại, nội thể Lôi Cương dường như đang bị một đoàn liệt hỏa thiêu đốt, dược hiệu cường đại khiến kinh mạch Lôi Cương không ngừng liền lạc rồi trương phình lên, còn cương khí và nội kình thì cũng theo đó mà bạo động, dưới dược hiệu của Long lực đan, vết thương của Lôi Cương đang được phục hồi với tốc độ điên cuồng còn Lôi Cương thì tê dại toàn thân, cơn đau như xé tim cắt phổi đã khiến toàn thân Lôi Cương tê dại, song mục Lôi Cương thất thần nhìn vào không trung.

Cường giả của hai đại thế lực U phủ và Địa Linh tôtng đang kịch chiến, thực lực của đôi bên không cách biệt nhau là mấy nên nhất thời khó mà phân thắng phụ. Điều này khiến cho chúng tán tu trong Phụng Thiên thành ai nấy đều kinh tâm động phách, trong lòng thầm mong đại thống lĩnh Đồng Sư đến uy chấn toàn trường.

Tuy nhiên trận đấu ở trung tâm Phụng Thiên thành hoàn toàn không tác động được đến Thâm khu trong Phụng Thiên thành. Tại Thâm khu của Phụng Thiên thành, trong một đại điện nhuốm màu bể dâu, dáng vẻ cổ xưa, Đồng Sư, chín vị trưởng lão, bốn vị thống lĩnh chia nhau ngồi trong đại điện, mục quang của Đồng Sư và bốn vị thống lĩnh nhìn chằm chằm lên phía trên. Còn đang ngồi phía trên đại điện là một nam tử anh tuấn tiêu sái, toàn thân phát ra khí chất phiêu dật, phóng khoáng. Trên mặt nam tử treo một nét cười như có như không, song mục long lanh hữu thần, ngời sáng như sao, giữa trán ẩn chứa sự uy nghiêm vô thượng, nam tử đó ngồi ở bên trên tựa như một vị vua đang nhìn xuống sinh linh trong thiên hạ.

Nam tử anh tuấn nhìn Đồng Sư, đôi môi hơi mở ra, nói:

- Đồng Sư, ngươi làm tốt lắm, U phủ, Địa Linh tông, Phụng Thiên ta tự nhiên sẽ chiến một trận, lão phu đã xuất quan, đã đến lúc tranh sáng với hai đại thế lực rồi.

Thanh âm của nam tử anh tuấn rất nhẹ nhưng khiến cho tất cả những ai đang ngồi trong đại điện đều nghe được một cách rất rõ ràng, lời nói ra dường như đã biến thành u vụ bay đến bên tai bọn họ vậy.

- Rõ, vực chủ.

Đồng Sư đáp với vẻ cung kính vô bỉ.

Không ai tưởng tượng ra được, vực chủ của Phụng Thiên lại là một thanh niên anh tuấn, có điều, cũng không có bất cứ ai dám xem hắn như một thanh niên, chỉ sợ tuổi thật của hắn đủ để kinh nhân rồi.

- Ngươi nói Phụng Thiên ta có một khống thần giả cùng với một đệ tử thực lực bất phàm, với cương hoàng địa giai đánh bại được cả cương tiên.

Nam tử anh tuấn hai mày giãn ra, trong lời nói ẩn chứa sự vui mừng cực điểm.

Đồng Sư suy nghĩ giây lát rồi tường thuật lại mọi chuyện.

Trung tâm Phụng Thiên thành. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Lôi Cương im lặng nằm trên đất, da thịt toàn thân trùng hiện, ẩn ước có thể thấy được bên trong da thịt có luồng quang mang đang lưu động, thân hình đang run rẩy kịch liệt cũng dần dần ổn định lại, nằm trên đất không chút cử động cứ như đã chết rồi vậy.

Chỉ San nhìn Lôi Cương nằm trên mặt đất trong lòng bứt rứt cùng cực, song mục mờ lệ phức tạp không thôi. Tại sao? Tại sao nàng lại thấy đau lòng? Tại sao? Tại sao nàng lại thấy khó chịu như thế , lẽ nào .... nàng thật sự là đã thích hắn rồi sao? Nhưng, nàng không thể, nàng không thể dễ dàng thích một người như thế a, tại sao lại thế? Tại sao? Thân hình mảnh khảnh của Chỉ San không ngừng run lên, trong lòng hỗn loạn cùng cực.

Trong lòng cường giả Địa Linh tông không tránh khỏi trở nên sốt ruột, mặc dù song phương đối phong nhưng người bên U phủ chiếm đại đa số, nếu không phải vì lần này bên Địa Linh tông phái ra một cường giả cương tiên địa giai thì e là sớm đã bại rồi. Còn về phần U phủ thì cũng thầm sốt ruột, thời gian giao phong càng dài thì càng bất lợi, lần này phái ra ba mươi hạt tâm đệ tử, nếu không thể mang được Lôi Cương về thì nhất định sẽ khiến cho phủ chủ vô cùng tức giận.

Nhân mã hai bên đều có những ý nghĩ riêng, công kích trong tay ngày càng trở nên lăng lệ hơn, uy mãnh hơn, mỗi chiêu đoạt mạng, khổ nỗi những người ở đây đều không phải người bình thường, bất luận về mặt tu vi hay kinh nghiệm chiến đấu thì cũng đều là những tồn tại siêu cường, trong nhất thời khó mà có thể phân thắng bại được.

Còn thân thể Lôi Cương thì đang không ngừng biến hóa, tiểu thụ trong đan điền không ngừng phát ra linh khí thuộc tính mộc, hướng đến tập trung trên toàn thân Lôi Cương, nhanh chóng hồi phục vết thương của Lôi Cương, còn cơ thể nhỏ màu tím trong đan điền thì ngồi yên ổn như núi Thái Sơn, có vẻ như tất cả mọi sự đều không liên quan đến hắn vậy. Dưới dược hiệu của Long lực đan, cơ bắp của Lôi Cương nhanh chóng tăng lên, toàn bộ đã lớn lên gấp đôi, cốt giáp tự động triệu hoán, nhưng khác với lúc trước chính là, quang mang bốn màu trên cốt giáp đã trở nên phiêu hốt bất định, còn tự thân cốt giáp cũng đang dũng động, hoa văn vốn có cũng tăng lên, sau cùng vô số hoa văn lại một lần nữa xếp lại, cuối cùng thì cũng có điểm giống với lân giáp phân bố trên toàn thân cốt giáp.

Cốt giáp dường như lại tiến hóa một lần nữa, trước đây lân giáp của Lôi Cương là do da thịt kết lại mà thành, còn bây giờ hoa văn trên cốt giáp đã dần giống với cốt chất lân phiến rồi, khi một âm thanh ting tang truyền ra từ trong nội thể Lôi Cương thì cốt giáp đã dũng động thành lân giáp, không khác gì với lân giáp lúc đầu chỉ có điều lân giáp lúc này có thể gọi là cốt lân giáp, uy lực và lực phòng ngự so với cốt giáp càng thêm cuồng mãnh, cường đại.

Những biến hóa nhanh chóng của Lôi Cương chỉ có một số ít tu luyện giả đang quan khán xung quanh nhìn thấy, ai nấy đều vạn phần kinh nghi, song mục kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lôi Cương đang nằm trên mặt đất.

- Rít ......

Một âm thanh sắc nhọn phá nát hư không bay tới, một đạo thân ảnh màu vàng đất từ trong thiên không xạ đến, sau cùng biến thành một đạo lợi đao khủng bố vô cùng, công về phía Lôi Cương, rõ ràng là muốn trực tiếp kích chết Lôi Cương.

Lôi Cương nằm trên mặt đất dường như cảm nhận được uy hiếp chết người, song mục trong cốt lân giáp mãnh nhiên bừng mở, thân thể bật lên, trong song thủ cực đại đã xuất hiện một trường kiếm màu kim. Trường kiếm màu kim xuất ra khiến cho toàn bộ không gian đột nhiên trở nên lăng lệ vô bỉ, ngay đến cả cường giả đang đối phong của U phủ và Địa Linh tông cũng từ từ dừng công kích, mục quang kĩnh hãi nhìn Lôi Cương lúc này.

Toàn thân cốt chất lân giáp ẩn ước quang mang bốn màu lưu động thoát ra, trường kiếm kim sắc dường như là một tiên khí tuyệt thế, phát ra uy thế bá đạo khiến cho tu luyện giả trong toàn bộ Phụng Thiên thành đều cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố.

Thâm khu Phụng Thiên thành, trong đại điện cổ xưa, thanh niên nam tử đột nhiên ngẩng đầu, mục quang vô cùng nghi trọng, thấp giọng nói:

- Khí tức thật cường đại.

Theo đó liền biến mất khỏi chỗ ngồi khiến cho bọn người Đồng Sư đồng thời ngây ra, tiếp đó cũng theo sau bay ra.

Ở mười dặm bên ngoài Phụng Thiên thành, một trung niên nam tử lạnh lùng mục quang nghi trọng chăm chú nhìn vào Phụng Thiên thành, mục quang quét qua một luồng ánh sáng rồi hóa thành một đạo quang mang xông thẳng vào Phụng Thiên thành.

Dưới sức công xuống của lưỡi kiếm màu vàng đất, Lôi Cương hai tay cầm trường kiếm kim sắc đột nhiên bạo động, cương khí, nội kình hùng dũng xuất động, khiến cho trường kiếm kim sắc bạo phát ra kiếm quang dài đến mười trượng, cường mãnh kích ra đón lấy lưỡi kiếm màu vàng đất đang kích đến.

- Bình!

Một đạo chấn kinh màu vàng kim tỏa ra tứ phương bát hướng trong Phụng Thiên thành, kinh động vô số cường giả tu luyện trong Phụng Thiên thành. Các tu luyện giả phía dưới Lôi Cương ai nấy mặt tái như gan lợn, thổ ra một búng huyết.

Cùng lúc đó, cường giả tại hai đại thế lực ở cực bắc, cực nam của Cửu U giới cũng đều cảm nhận được luồng khí tức khủng bố này, tất cả đều nhìn về phương hướng của Phụng Thiên thành.

Chấn động cường đại phát ra khiến cường giả của U phủ và Địa Linh tông ai nấy đều gia cố lồng phòng ngự đồng thời nhanh chóng lùi lại phía sau, ánh mắt chấn kinh muôn phần nhìn về phía trước.

Một đạo thân ảnh màu vàng đất bay ra từ trong trung taam của trận sóng chấn động, cường hành vững chãi trên không trung, mục quang kinh ngạc nhìn xuống Lôi Cương phát ra cốt chất lân giáp, tay cầm trường đao kim sắc phía dưới, đúng hơn là nhìn xuống trường kiếm kim sắc trong tay Lôi Cương, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin được cùng với một tia tham niệm cuồng nhiệt.

- Trưởng lão!

Cường giả Địa Linh tông nhìn thấy thân ảnh màu vàng đất trong không trung, mục quang liền sáng lên, tiếp đến là thấy nghi trọng trùng trùng, trưởng lão lại bị .... ..... kích lùi ư?

- Tiên khí thật khủng bố.

Cảm nhận được khí thế khủng bố truyền đến từ trường kiếm kim sắc khiến cho chúng cường giả trong lòng kinh hãi thơ dài không thôi.

Mục quang Lôi Cương nhìn thân ảnh màu vào đất trên thiên không, sát khí bạo phát, thân hìn đột nhiên biến mất.

Cách đó không xa cũng có mười mấy thân ảnh hiện ra trong không trung, mắt nhìn trận đại chiến, một lão giả nhỏ bé lọm khọm mắt lóe sát khí, hừ giọng:

- Vực chủ, đây chính là Cương Ma.

Noi xong thân hình liền bay lên phía trước, định đại khai sát giới.

- Khoan đã!

Vực chủ đột nhiên thấp giọng, mục quang nhìn trận chiến phía trước, trong mắt ánh lên vẻ kì dị trùng trùng.

Chấp sự trưởng lão của U phủ cũng đã xuất hiện trên Phụng Thiên thành, mắt nhìn trận đấu phía trước, trong mắt ánh lên vẻ lăng lệ. Người này .... .... chính là Cương Ma? Cương Ma có tu vi cương hoàng địa giai? Người đang tham gia trận đại chiến lại là hắn sao? Người được gọi là Địa Cuồng trong Chiến Cuồng của Địa Linh tông? Không những thế, món tiên khí kia thật khủng bố, lẽ nào ...... .... không có khả năng, hắn làm sao có thể có được cửu giai tiên khí chứ?

Lôi Cương vào lúc này đã triệt để bạo nộ, cường giả của U phủ và Địa Linh tông mấy lần đến truy sát hăn, khiến cho sự nhẫn nại của Lôi Cương đã đạt đến cực hạn, lúc này, Lôi Cương đã bất chấp tất cả lấy ra chí bảo tiên khí kim sắc. Lôi Cương cũng ẩn ước cảm nhận được biến hóa của cốt giáp của bạn thân, tuy nhiên lúc này không có thời gian để nghĩ nhiều nữa.

Thật ra, người tu luyện thể tu, muốn cường đại, chỉ có một cách, cũng là cách phổ biến nhất, chờ đợi bị thương, mỗi lần bị thương càng nặng lại tăng một bước mở ra cực hạn mới. Cách tu luyện biến thái như thế chính là lí do tại sao thể tu khó tu luyện hơn cương tu, đạo tu nhưng uy lực ngược lại lại vượt qua hẳn cương tu. Cực hạn của Lôi Cương đã đạt đến bình cảnh, lần trọng thương này cộng với dược hiệu của Long Lực đan đã giúp Lôi Cương đột phá bình cảnh.

Lúc này, cốt lân giáp của Lôi Cương đã đủ sức chịu đựng công kích cường mãnh của cường giả dưới cương tiên địa giai. Sau khi vượt qua bình cảnh thì bất kể là sức mạnh hay lực phòng ngự đều có biến hóa về chất. Đặc biệt là Lôi Cương đã tế ra được trường kiếm kim sắc, tiêu điểm của lúc này thuộc về hắn.

Địa Cuồng sắc diện âm trầm cảnh giới tứ phía, toàn bộ không gian không ngừng phát ra âm thanh tinh tang, một luồng uy hiếp chết người bao phủ lấy Địa Cuồng, khiến cho Địa Cuồng có cảm giác kinh tâm động phách.

Bao lâu rồi ..... bao lâu rồi mới lại có cảm giác này? Địa Cuồng đến lúc này còn không dám tin, đối thủ đấu với hắn lúc này lại chỉ là một tiểu tử có tu vi cương hoàng thiên giai mà thôi.

Lẽ nào là do món cực phẩm tiên khí đó? Nghĩ đến đây, trong mắt Địa Cuồng lại tràn ngập cuồng nhiệt lẫn sát cơ.

Bình Luận (0)
Comment