Thể Tôn

Chương 486

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, nháy mắt, hai mươi năm đã trôi qua, căn phòng bên trái Lôi Cương đã vắng bóng người. Người nữ nhân kia đã đi vào tu luyện trong Khí tháp. Huyên Ương hiện vẫn đang ngồi xếp bằng tu luyện. Hắn hiểu rõ, thủ ấn của hắn đã có thể hình thành, nhưng tu vi của hắn vẫn còn chưa đủ. Mấy năm nay hắn đều tập trung gia tăng tu vi, cũng nhờ có tư chất thông minh, cùng linh khí trong không gian vô cùng nồng nặc, mà tu vi của Huyên Ương đã đạt đến đạo quân hoàng giai, bắt đầu lĩnh ngộ hành hoả.

Còn người thanh niên của Luyện Hoả tông hiện đang sầm mặt. Mười năm trước người nữ nhân kia đã đi vào trong Khí tháp khiến hắn không thể cam lòng. Những năm gần đây, hắn vẫn điên cuồng tạo các thủ ấn, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thành công. Thời gian trôi qua, mặc cho sự cuồng vọng của bản thân, người thanh niên này bắt đầu có suy nghĩ, tư chất và ngộ tính của hắn thật ra không đủ, nếu không phải là gia gia hắn nuông chiều thì hắn cũng không được đến giờ.

Lão già đạo tiên ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt phức tạp. Lão cũng từng tập tạo thủ ấn, thậm chí còn vận dụng thần thức theo dõi người nữ nhân kia. Nhưng dù nhìn hồi lâu, lão cũng không thể hiểu được vì sao nàng ta có thể tạo thành thủ ấn hình vòng cung màu đỏ, trong khi lão không thể làm được như vậy. Ngày hôm đó, đôi mắt lão già bỗng sáng rực, lão thầm lẩm bẩm, nói: "Khi nàng ta tạo ra thủ ấn, có luồng ánh sáng màu đỏ. Có lẽ nào là do nàng ta đưa lĩnh ngộ hành hoả vào trong thủ ấn, nên mới có ánh sáng màu đỏ phát ra?" Nghĩ đến đây, lão già đạo tiên liền hít một hơi thật sâu, vội vã ngồi xuống, bắt đầu tạo thủ ấn.

Một thủ ấn nhanh chóng xuất hiện, lão già đạo tiên khẽ quát một tiếng, trong thủ ấn vừa tạo ra thoáng hiện một hình vòng cung màu đỏ. Lão già đạo tiên xúc động, không nói lên lời, nhìn hình vòng cung chợt loé lên. Sau đó, lão liền vội vã tiếp tục luyện khí đưa thủ ấn vào trong vật luyện chế.

Không kể việc tu luyện thủ ấn thì đột phá không hề cố định trong một khoảng thời gian nào. Bất cứ lúc nào người tu luyện cũng có thể đột phá, cũng có người cả đời vẫn giậm chân tại chỗ. Xét ra thì lão già này vẫn còn may mắn lắm.

Năm năm sau, mười người cùng vào với Lôi Cương đã có hai người vào trong Khí tháp, các phòng xá khác cũng đã trống đi không ít. Dù sao, những tu luyện giả chỉ có thể ngồi trước phòng xá đều chỉ là những người tầm thường mà thôi.

Ngày hôm đó, Huyên Ước tỉnh lại từ trong tu luyện. Hắn mở mắt, giơ tay phải lên, chỉ thấy linh khí thuộc tính hoả nồng nặc trong không gian nhanh chóng tập trung lại trên tay phải hắn, tạo thành một ngọn lửa. Huyên Ương chấn động, lẩm bẩm nói: "Thì ra đây chính là hành hoả sao?" Lúc này, người thanh niên vội vã khoa tay, tạo thành một thủ ấn đơn giản. Hắn quát khẽ một tiếng: "Hợp!" Chỉ thấy một hình vòng cung màu đỏ chợt loé lên rồi biến mất, Huyên Ương mừng rỡ, hiểu rõ hiện bản thân đã lĩnh ngộ được thủ ấn. Lúc này, Huyên Ương chuẩn bị gia tăng tốc độ tạo thành thủ ấn của bản thân.

Hiện tại, Lôi Cương vẫn đang tu luyện. Linh khí thuộc tính hoả nồng nặc trong không gian của Khí tông này khiến tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn rất nhiều. Hắn không ngừng nuốt linh dược. Hai mươi năm qua hắn đã đột phá từ đạo vương thiên giai lên tới đạo hoàng địa giai. Lúc này, kinh mạch trong cơ thể Lôi Cương rất lớn, luồng chân khí dồi dào tập trung xung quanh.

Đợi đến khi tu vi ổn định tại đạo hoàng địa giai, Lôi Cương liền mở mắt, khẽ nhếch miệng cười khổ. Lúc trước, hắn vốn chỉ muốn tu luyện để gia tăng từ đạo vương lên đạo hoàng, hiện giờ hắn đã đạt được. Phân thân này của hắn vốn là thân thể của Hoả Giao Vương, tư chất hành hoả vô cùng tốt, khiến cho tốc độ tu luyện của bản tôn của Lôi Cương cũng tăng lên không ngừng. Nguồn: http://truyenfull.vn

Sau đó, Lôi Cương lại bắt đầu luyện tập thủ ấn theo tốc độ bản thân cùng chân khí trong cơ thể. Hắn phát hiện, hắn có thể tạo ra liên tục mười vạn thủ ấn cấp thấp một lúc, nhưng lại chỉ có thể tạo ra tám nghìn thủ ấn cấp cao. Dù sau, thủ ấn cấp cao so với thủ ấn cấp thấp hao tổn chân khí nhiều hơn rất nhiều, chân khí trong cơ thể hắn lại không thể duy trì nhiều thủ ấn cao cấp một lúc. Nhưng điều khiến Lôi Cương cảm thấy khó hiểu chính là khi hắn đánh vào không gian, lại không thể đánh vào trong linh kiếm. Thủ ấn đặt lên linh kiếm càng nhiều thì lại càng khó. Lôi Cương vẫn chưa thử luyện chế linh khí ngũ giai thượng phẩm trong thủ ấn nhiều lớp, bởi linh khí của hắn căn bản không thể chịu nổi.

Không hiểu lúc này hắn đã có thể được gọi là người luyện khí mấy tinh rồi?

Khi hắn đẩy thủ ấn vào trong hư kiếm, liệu có thể khiến hư kiếm mạnh hơn hay không? Lôi Cương cẩn thận suy nghĩ, hiện giờ muốn đề cao hư kiếm hẳn là không được, dù sao, thủ ấn khi luyện chế sẽ được đưa vào trong vật luyện chế. Lúc này, hắn không thể luyện chế ra tiên khí lục giai, lại không thể thăng cấp hư kiếm, chỉ có thể chờ đến khi khả năng luyện khí của hắn cao hơn sẽ luyện thử.

Nghĩ đến đây, Lôi Cương rời khỏi phòng xá, ngước nhìn luồng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt bồng bềnh trôi trên bầu trời. Nhất thời hắn không thể thích ứng kịp, liền nhìn xung quanh. Chợt Lôi Cương ngẩn ra, xem ra, thiên tài quả thật không ít, nữ nhân kia đã lĩnh ngộ được thủ ấn đồng thời gia tăng tốc độ tới tứ tinh, vào trong Khí tháp rồi. Hắn lại nhìn về phía Huyên Ương ở bên trái, phát hiện Huyên Ương đang luyện chế linh khí, liên tục phóng ra thủ ấn.

Lôi Cương kiểm tra thủ ấn, phát hiện tất cả đều là dạng cơ bản, nhưng nghĩ đến Huyên Ương là tự mình lĩnh ngộ các hành, hắn tin rằng không lâu nữa, Huyên Ương nhất định sẽ đạt đến tứ tinh, được đi vào trong Khí tháp.

Lôi Cương xoay người nhìn toà Khí tháp thẳng tắp, vươn đến tận mây phía sau. Hắn thoáng nghi ngờ, Khí tháp này rốt cuộc là vật như thế nào? Có tác dụng ra sao đối với luyện khí? Nhìn cây búa màu đỏ khổng lồ trôi lơ lửng trên không, Lôi Cương trầm ngâm, thầm nghĩ: "Nhất định ta cũng có thể đi vào trong Khí tháp."

Lúc này, Lôi Cương lần nữa đi vào trong phòng xá, bắt đầu luyện chế linh khí ngũ giai thượng phẩm, tạo ra thủ ấn. Hắn không tạo ra nhiều thủ ấn lắm vì không muốn bị người khác chú ý. Theo tin tức của Vương sư huynh lượm lặt được ở đâu đó thì, chỉ cần có sáu trăm hai mươi năm thủ ấn là có thể đạt được tứ tinh. Lúc này, ánh mắt Lôi Cương sáng rực, thần thức chuyển động, di chuyển đống nguyên liệu, bắt đầu luyện chế.

Vừa hình thành phôi kiếm xong, Lôi Cương nhanh lẹ tạo ra các thủ ấn. Những thủ ấn này đều ngầm ẩn chứa lĩnh ngộ hoả hành. Dù sao, chỉ riêng việc lĩnh ngộ được bốn hành đã đủ để người khác phải kinh hãi rồi. Khi Lôi Cương đánh ra hai nghìn thủ ấn hành hoả cấp thấp dạng đơn giản vào trong linh khí ngũ giai thượng phẩm liền dần cảm nhận được một sự cản trở. Lôi Cương để thủ ấn cao cấp duy trì kiếm phôi. Sở dĩ hắn chỉ dùng thủ ấn đơn giản là vì khi thủ ấn này đánh với hai nghìn thủ ấn kia ắt sẽ tạo ra một lực cản trở không nhỏ. Chuyện này khiến Lôi Cương hiểu được, càng gần về sau này lực cản trở chắc chắn sẽ càng lớn, nhất là khi hắn sử dụng thủ ấn cao cấp.

Xem ra, muốn gia tăng cấp tinh, sẽ có những khó khăn nhất định. Dù sao, gia tăng cấp tinh không phải chuyện một sớm một chiều, chỉ cần có khả năng luyện khí kết hợp với tốc độ tạo thành thủ ấn mà thôi.

Lúc này, Lôi Cương vừa mới luyện chế xong một thanh linh kiếm. Hắn đưa sáu trăm hai mươi năm thủ ấn hành hoả đơn giản nhất vào trong linh kiếm xong liền cầm nó ra khỏi phòng. Lôi Cương vừa ra khỏi phòng, linh khí dường như bị một luồng sức mạnh dẫn dắt, đột nhiên phát ra ánh sáng các hành. Hơn thế nữa, từ tầng thứ hai của Khí tháp, một vị nam tử trung niên bay ra, gương mặt hắn không chút biểu cảm nhìn Lôi Cương, rồi đưa hắn bay về phía Khí tháp.

"Khí tháp tầng thứ hai" Lôi Cương nhìn thấy hàng chữ to đùng này liền lẩm bẩm nói. Chỉ thấy hắn bị vị nam tử trung niên này tóm lấy, đưa thẳng lên Khí tháp. Lôi Cương lần nữa mở mắt đã nhìn thấy trước mắt là một màn không gian vô cùng rộng rãi.

Người thanh niên của Luyện Hoả tông thấy Lôi Cương đi vào trong Khí tháp, sầm mặt xuống. Hắn hừ lạnh một tiếng, rồi tiếp tục bắt đầu lĩnh ngộ, vẻ mặt đầy lo lắng. Huyên Ương cũng mở mắt, quay đầu nhìn Lôi Cương đang bay vào trong Khí tháp, ánh mắt rực sáng, lẩm bẩm: "Ta cũng muốn vào trong Khí tháp."

Bình Luận (0)
Comment