Thê Tử Của Tà Vương

Chương 17

“Cút! Đều cút ra ngoài cho ta!” Thời điểm Cơ Duy trở về phòng ở của mình, lập tức đem nha hoàn bên trong đuổi hết ra ngoài, cả người có vẻ điên cuồng đến cực điểm.

Cơ Duy chậm rãi đem đồ bảo vệ tháo xuống, dần dần lộ ra một cánh tay nhìn vô cùng khủng bố, ba ngón tay đều nhăn nhó khô quắt không còn chút thịt bắp nào, y hệt vỏ cây bị sét đánh trụi, chỉ còn lại một chút xương cốt, mắt hắn trừng to bằng hạt trâu, cứ nhìn chằm chằm tay chính mình, bàn tay phải thì nắm chặt__Tiện nhân, cừu này không báo, Cơ Duy ta thề không làm người.

Trong lòng Cơ Duy gào thét, cả người suy sút ngã ngồi dưới đất, ngốc lăng nhìn tay mình, làm gì còn bộ dáng sáng rọi khi nãy!

Đêm khuya, Cơ Cửu Nhi đột nhiên tỉnh lại, xuyên qua ô cửa nhìn bầu trời trên không, tự nhiên nhớ tới mấy người gặp nàng hôm nay.

Cơ Cửu Nhi đến bây giờ vẫn chưa hiểu rõ, Cơ Duy rốt cuộc sẽ đánh cái chủ ý gì, lúc trước hắn tỉnh lại cũng không nói ra nguyên nhân hắn trở nên như vậy, bất quá nghĩ lại, nếu hắn nói hết ra chuyện hôm đó rồi đổ tội cho nàng thì ai có thể tin tưởng?

Hôm nay nàng nhìn rõ ràng con mắt hung ác nham hiểm kia, có thể dễ dàng nhận ra Cơ Duy đối nàng ghi hận không nhẹ, nhưng vì sao cả nửa năm qua hắn đều chưa một lần hành động? Cơ Duy hắn đang nghĩ gì? càng nghĩ Cơ Cửu Nhi hơi hơi nhíu mi.

Nửa năm nay tuy rằng Cơ Cửu Nhi không lộ mặt ra khỏi viện của mình, nhưng thông qua Hồng Nhi tất nhiên hiểu đại khái được tình hình bên ngoài, Cơ Duy bây giờ không thể lên triều làm quan được, mỗi bước đi của hắn đều vô cùng khó khăn, vậy mà ngắn ngủi nửa năm cũng đạt được một chút thành tựu.

Hiện tại các hoàng tử đến tuổi trưởng thành đều nhắm vào vị trí Thái tử, cũng vì một phần lão hoàng đế cứ chậm chạp kéo dài thời gian lập thái tử nên mọi người không ai đoán được tâm tư. Các hoàng tử đều âm thầm xây dựng thế lực cho riêng mình, nhưng riêng Tướng phủ của Cơ gia vẫn đứng ở thế trung lập, chưa tỏ rõ thái độ. Tướng gia cũng không ngăn cản Cơ Duy tới lui cùng các vị hoàng tử này.

Nghĩ đến vị tổ phụ Cơ Việt nàng từng gặp qua hai lần kia, cặp mắt thâm trầm đến nỗi ai đều không đoán được tâm tư, Cơ Cửu Nhi hơi hơi nhíu mi, nàng tổng cảm giác Cơ Việt sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, nhưng rốt cuộc vì sao thì nàng chưa đoán được, đây mới dừng lại ở trực giác bản năng của nàng!

Nhưng quá khứ rốt cục xảy ra chuyện gì? Đầu lại đau đớn một trận, Cơ Cửu Nhi gắt gao nhíu mi nhanh chóng buông tha hồi tưởng. Cái trán vô cùng đau đớn, hô hấp dồn dập, Cơ Cửu Nhi vừa muốn ẩn nhẫn nhịn xuống đáy mắt chợt lóe ra một chút tinh quang, thân thủ bỗng nhiên từ trên giường phi lên trên ghế đập vào mặt bàn.

Thanh âm vỡ vụn đánh thức tỳ nữ trực đêm ở ngoài, tỳ nữa kia vừa đi vào nhìn thấy tình trạng Cơ Cửu Nhi thì kinh hách vô cùng, chạy nhanh đi kêu người tới, một mảnh sân vốn yên tĩnh lúc này truyền đến từng trận cãi nhau vô cùng ầm ĩ. Hồng Nhi cuống quýt mặc quần áo vào, vẻ mặt lo lắng, “ Phái người báo cho lão phu nhân! “ Nàng ta nhanh chóng hạ lệnh.

Sắc mặt Cơ Cửu Nhi trắng bệch, cả người run run, từng giọt mồ hôi từ cái trán trơn bóng lăn xuống, nàng cuộn mình ở trên giường, ngũ quan hiện ta rối rắm thông khổ cùng một chỗ.

Từ ma ma hầu hạ bên người lão phu nhân đi nghỉ ngơi, nghe được thủ hạ đến bẩm báo thì thần sắc căng thẳng, nghĩ đến lão phu nhân thật vất vả mới ngủ được một giấc nên không dám quấy rầy, đang chần chờ không biết làm thế nào thì thanh âm không hờn giận của lão phu nhân đã truyền ra: “ Lại làm sao vậy? “

“ Lão phu nhân, là tam tiểu thư, bỗng nhiên nàng phát bệnh, tình hình có vẻ không tốt lắm! “ Từ ma ma cẩn thận nói.

Đáy mắt lão phu nhân hiện lên hàn ý, châm chọc nói, “ Ban ngày vừa yên tĩnh được một chút, ban đêm lại không biết thành thật! Tiện mệnh thật đúng có thể ép buộc, ta nhìn thấy cái tiện mệnh này cũng cứng rắn lắm! “

Bà ta vừa tính đứng dậy lại nằm trở về, không kiên nhẫn vẫy vẫy tay, “ Lấy bái thiếp đi thỉnh thái y đến xem xem! “ Sau đó liền nhắm mắt lại.

Từ ma ma nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra, chạy nhanh tìm người phân phó mệnh lệnh.

Thời điểm tiễn bước thái y đã là hơn nửa đêm, thẳng đến trời lờ mờ sáng Cơ Cửu Nhi mới chậm rãi ngủ lại được, Hồng Nhi cho lui tất cả hạ nhân, nhìn thấy Cơ Cửu Nhi đã ngủ say mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó liền lặng lẽ rời đi.

Thời khắc cánh cửa đóng lại, Cơ Cửu Nhi bỗng nhiên mở mắt, khóe miệng gợi ra một nụ cười gian, điều chỉnh thân mình một cái mới an ổn nhắm mắt ngủ.

Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau vừa mới rời giường, nha hoàn Tình Văn bên người đại phu nhân liền đem mọi chuyện xảy ra một đêm báo cáo lại.

“ Sao lại khéo như vậy? “ Đại phu nhân híp híp lại mắt, nàng vốn nghĩ mình có thể tìm biện pháp tốt để chỉnh trị cái tiện nhân không có quy củ này, thật không nàng có thể may mắn tránh thoát, “ Đi đến chỗ lão phu nhân đi! “ Trên mặt tràn đầy bình tĩnh, đại phu nhân dứt lời liền đi ra ngoài.

Vừa đi đến trước cổng viện lại bắt gặp Cơ Cửu Nhi đang dựa vào người lão phu nhan, vừa nói vừa cười, làm cho lão phu nhân đều cảm thấy cả người thoải mái.

“ Nhà lão đại đến đây! “ Lão phu nhân búng cái trán Cơ Điệp Nhi, thu liễm tươi cười, “ Vũ nhi hiện không có ở nhà,bên chi thứ hai đó người động tay chân vào xử lí một chút, chuyện hậu viện lão gia vốn không bao giờ hỏi đến nhưng trong lòng hắn đều biết hết. “

Đại phu nhân vừa nghe lời nói của lão phu nhân, trong lòng căng thẳng, “ Vâng, con dâu hiểu được. “ Đảo mắt nhìn qua Cơ Điệp Nhi cùng Cơ Liễu Nhi, “ Nương, Điệp Nhi cùng Liễu Nhi đã trưởng thành rồi, con dâu nghĩ nên tìm cho hai đứa một mối lương duyên, việc này nương chắc đã suy nghĩ đến rõ ràng, không biết người có chủ ý gì hay không? “ Đại phu nhân cười khẽ.

Cơ Điệp Nhi vừa nghe đến đây thì sắc mặt đại biến, liếc nhìn Cơ Liễu Nhi một cái, thần sắc hai người vô cùng phòng phú đến mức người làm mẫu thân như đại phu nhân cũng không thể hiểu được.

Lão phu nhân nhìn qua hai cháu gái của mình, cười cười gật đầu, “ Thời gian quả thực nhanh, nhoáng một cái mà bọn nha đầu đều đã cập kê rồi. Ừ, nên tìm một ma ma đến dậy lễ tiết một chút. “ Lão phu nhân trầm mặc trong chốc lát, “ Mấy ngày nay vừa vặn ta muốn vào cung thỉnh an Thái Hậu, đến lúc đó sẽ thỉnh Thái hậu ban thưởng một ma ma là được. “

Đại phu nhân nghe vậy liền mừng rỡ, nhanh quỳ xuống tạ ơn. Cơ Điệp Nhi cùng Cơ Liễu Nhi lại sắc mặt khó coi, thỉnh an một cái liền lui ra ngoài.

Đợi cho Cơ Điệp Nhi đi rồi, đại phu nhân âm thầm nhìn thần sắc lão phu nhân, suy nghĩ một chút liền mở miệng, “ Nương, con dâu nghĩ tam nha đầu kia thân thể suy nhược như vậy, cứ bệnh lạ chữa quanh quẩn mãi cũng không phải biện pháp tốt, nàng cứ bệnh mãi như vậy, đối với thanh danh của Tướng phủ cũng bị ảnh hưởng không ít. “

Lão phu nhân cúi mắt, bàn tay cầm một tràng hại, không nói gì nhưng hai mày nhíu thật chặt.

“ Nương cũng biết tam nha đầu làm cái gì, sự tình giống như của Duy Nhi tuy rằng chúng ta trong lòng đều biết nhưng người bên ngoài sao có thể tin tưởng. Con dâu nghe nói Hộ Quốc tự đại phu phúc trạch thâm hậu, có thể có thể đưa tam nha đầu đi cầu phúc… “ Đại phu nhân không dám nói thẳng, chỉ gợi gợi vài câu, sau đó nàng liền im lặng chờ lão phu nhân lên tiếng.

Từ ma ma nhìn lão phu nhân mặt không đổi sắc, không biết bà ta suy nghĩ cái gì.

“ Cũng được. “ Rốt cục, lão phu nhân mở miệng, đưa tràng hạt trong tay cho Từ ma ma, “ Trong nhà có một người bất kính với thần linh như vậy, tiện nhân còn không biết kính trọng tiền bối, làm cho người đời chế giễu đủ rồi!

“ Lão phu nhân ngồi thẳng người.

Mí mắt đại phu nhân đột nhiên nhảy dựng nói, “ Nương, quy củ về sau còn có thể dạy, chỉ sợ thân mình của nàng không chịu được kham khổ. “

Con ngươi sắc bén của lão phu nhân đảo qua đại phu nhân, “ Chờ mấy ngay thân mình tiện nhân kia đỡ một chút liền đưa đi Hộ Quốc tự, cấp Phật tổ tạ lỗi! Chùa là nơi thanh tĩnh tự lí, đối với bệnh tình của nàng vô cùng thích hợp! “ Lão phu nhân âm thầm cười, “ Chờ hai ba năm nữa, chúng ta tìm một mối liên hôn với nàng cũng không muộn. “

Trong lòng đại phu nhân hiện lên mừng rỡ, nhưng trên mặt không biểu hiện gì khác thường, có lão phu nhân lên tiếng thì cho dù Cơ Vũ trở về cũng không liên quan gì đến nàng, hơn nữa đem Cơ Cửu Nhi tống ta ngoài, cho dù vị trong cung kí có tâm tư gì với Cơ Cửu Nhi, lâu không thấy người cũng sẽ quên mất, tiếp theo nàng chỉ cần tác hợp hắn cùng với Điệp Nhi là được…

Đầu đại phu nhân không ngừng tính kế.
Bình Luận (0)
Comment