Thế Tử Gia Sủng Thê Hằng Ngày

Chương 5

Phó thị theo bản năng ngồi thẳng lưng, Phó gia là hào môn thế gia vọng tộc ở thành Kim Lăng, nhiều thế hệ trong nhà đều có người làm quan. Mà thân tỷ tỷ của Phó phu nhân lại là Bình Dương Hầu phủ Hầu phu nhân.

Suy nghĩ của Phó thị xoay chuyển mấy vòng, chính mình cũng họ Phó, với Phó gia của Kim Lăng cũng là cùng tổ tông, nhưng cũng đã ngoài ngũ phục[1], Nhàn tỷ nhi tuổi còn nhỏ, nhưng Phó Vân quả thực là lựa chọn không tồi.

[1] theo "Thọ mai gia lễ", có năm hạng tang phục tùy theo quan hệ huyết thống và nghĩa tình phân biệt thân sơ. Ở đây ý nói là họ hàng cách nhau năm đời.

Đáng tiếc, nếu Phó Vân có đệ đệ thì càng tốt.

Nhàn tỷ nhi phối với Phó Vân, tuổi vẫn là chênh lệch hơi lớn chút.

Nghĩ đến đây, trên mặt Phó thị lại nổi lên ý cười: "Đại tẩu đây là nói cái gì, Nhàn tỷ nhi mới tám tuổi, tuổi này là không hợp. Mà nay tuổi của Phó công tử cùng Dư tỷ nhi vừa lúc xứng đôi, Dư tỷ nhi lại vừa mới cập kê, cũng đến lúc định hôn sự, chẳng mấy chốc mọi chuyện có thể định rồi.

Có Phó gia làm hậu thuẫn, đến lúc đó đối với các cô nương khác của Tần gia cũng là một chuyện tốt."

Tề thị cười lạnh trong lòng, xem ra vị nhị đệ muội của mình đã cho Phó thị không ít thứ tốt.

Khiến Phó thị có thể trực tiếp vứt bỏ nữ nhi của mình, cũng phải thay nhị phòng lay động nàng!

Phó thị đợi một lát, thấy Tề thị không nói tiếp, liền sốt ruột lên: "Đại tẩu, ta biết Vận tỷ nhi cũng đến tuổi rồi, nhưng nếu Dư tỷ nhi không nghị thân, vậy cũng không tới phiên Vận tỷ nhi. Dư tỷ nhi chưa xuất giá, hôn sự của Vận tỷ nhi sẽ bị dời lại.

Hơn nữa, Vận tỷ nhi là đích nữ đại phòng, ngày sau muốn có hôn phu tốt như thế nào chẳng được, Phó gia Kim Lăng này sợ là cũng không vào được mắt Đại tẩu đi?"

"Tam đệ muội!" Tề thị đột nhiên đập mạnh cái ly xuống, âm thanh va chạm giòn giã truyền vào tai Phó thị, cũng làm Phó thị rùng mình trong lòng.

Tề thị không vui nhìn bà ta: "Gia cơ Phó gia thâm sâu, coi như đạt được mối hôn sự này cũng là Tần gia trèo cao. Phó gia có ý tốt tới cửa cầu thân, nhưng cũng không phải là "không phải" nữ nhi Tần gia là không thể! Tam đệ muội nói chuyện cẩn thận."

Ánh mắt Phó thị khẽ biến, lập tức cười làm lành nói: "Ta cũng không có ý tứ này, chỉ là.."

"Được rồi, ăn một chút bánh đậu xanh trước đi." Tề thị nhàn nhạt cắt lời Phó thị: "Chuyện này, nhị phòng đã có ý, vậy để cho bọn họ tự mình đi tìm lão gia. Tam đệ muội hôm nay qua đây, nói vậy cũng là được nhị đệ muội gửi gắm, nhưng hiện giờ dưới gối Tam đệ còn chưa có con trai trưởng, ta nghe nói trong khoảng thời gian này ngươi cũng đang điều dưỡng thân thể, những việc này, vẫn là ít quan tâm thì hơn."

Phó thị đỏ mặt, âm thầm tức giận Tề thị không cho bà ta chút thể diện nào. Ngay cả bánh đậu xanh ngày thường thích ăn nhất cũng không có hứng thú để ăn, liền vội vàng rời đi.

Tề thị xoa xoa khóe mắt đau xót: "Hoa đào ở hậu viện nên nở rồi đi?"

"Đúng vậy ạ, nửa tháng trước vẫn là nụ hoa, mấy ngày nay đã nở không ít. Ước chừng qua mấy ngày nữa, cũng nên nở không sai biệt lắm." Cẩm Quỳ tiến lên, nhẹ nhàng ấn khóe mắt Tề thị.

Tề thị cười khẽ: "Nếu như thế thì tổ chức Thưởng Hoa Yến đi. Vừa lúc có thể xem một chút những kẻ có tâm tư đó đến tột cùng muốn làm cái gì."

Cẩm Quỳ khom người: "Dạ. Sau khi Tam tiểu thư tỉnh lại, còn chưa một lần được náo nhiệt, vừa lúc thừa dịp này, để Tam tiểu thư giải sầu."

- -

Bên này, Phó thị nổi giận đùng đùng trở về Dữ Nam Uyển, lửa giận ngút trời, đột nhiên vỗ mạnh lên bàn: "Có gì đặc biệt hơn người! Còn không phải là sinh đứa con trai sao? Khiến cho cả Tần gia này đều phải do bà ta định đoạt!"

Hạ Hà nhìn Tịch Mai ra hiệu, sau khi Tịch Mai ra ngoài, mới tiến lên nói: "Phu nhân, nói đến chuyện này, là chuyện giữa Nhị phu nhân và Đại phu nhân. Theo nô tỳ thấy, Đại phu nhân cũng không sai, nhưng thật ra Nhị phu nhân thì.."

Phó thị híp mắt: "Ngươi muốn nói cái gì? Bà ta châm chọc ta sinh không được con trai, như vậy còn không sai? Quỳ xuống!"

Hạ Hà lập tức quỳ xuống, lại như cũ nói: "Phu nhân, Phó gia kia là gia thế gì, Đại phu nhân đương nhiên cũng muốn Tam cô nương gả qua đó. Nhưng hiện giờ Nhị phu nhân hy vọng Nhị cô nương gả qua, lại bảo người đi đối đầu cùng Đại phu nhân. Theo nô tỳ thấy, Nhị phu nhân này là muốn ngồi làm ngư ông thủ lợi đây. Đại phu nhân nghe người nói xong, tất nhiên là sẽ nổi giận."

Phó thị hơi bớt giận, sắc mặt cũng bình tĩnh không ít.

Hạ Hà nhẹ nhàng thở ra: "Nô tỳ vừa rồi nhìn xiêm y bên Thiều Hoa Uyển đưa qua cho Tứ cô nương, xác thực là mới. Xem kiểu dáng cùng chất liệu, đều là xiêm y thượng đẳng đó."

"Thật không?" Trong mắt Phó thị rốt cuộc có chút ý cười: "Nói vậy, ngược lại đúng là đại phòng có chút hào phóng. Đứng lên đi."

"Phu nhân, hiện giờ là Đại phu nhân chưởng quản việc bếp núc trong phủ, thật ra nô tỳ cảm thấy, cùng Đại phu nhân quan hệ tốt, e là những thứ tốt như vậy trong tương lai cũng không ngừng."

Phó thị xuất thân từ nhà thương nhân, rất xem trọng những thứ như vàng bạc, vừa nghe lời này, ý cười trên mặt không thể che giấu.

"Hạ Hà, cầm bánh đậu xanh của Nhị phu nhân, chúng ta đến Tây Ổ Uyển một chuyến."

Lâm thị thấy Phó thị đến, lập tức đi lên nghênh đón, nhưng khi nhìn thấy bánh đậu xanh trong tay nha hoàn, sắc mặt cứng đờ: "Tam đệ muội, ngươi đây là có ý gì?"

Phó thị cười như không cười nhìn Lâm thị: "Nhị tẩu. Chuyện này là việc của đại phòng cùng nhị phòng, Nhị tẩu nên tự mình đi tìm Đại tẩu thương lượng. Ta làm đệ muội cũng không tiện mở miệng đâu."

"Ngươi!" Tay phải Lâm thị run run: "Nhìn dáng vẻ, ngươi đã đi qua đó?"

Phó thị nhướng mày: "Chuyện này, ta không dám lại xen vào. Bánh đậu xanh này, sợ là cũng không thể hưởng. Hạ Hà, để bánh đậu xanh xuống, chúng ta trở về."

"Tam đệ muội.." Lâm thị vội vàng nhìn Phó thị, Phó thị bất thình lình thay đổi, làm bà ta trở tay không kịp. Phó thị có bao nhiêu ham thích vàng bạc, có bao nhiêu nịnh nọt, bà ta đều biết hết.

Cho nên mới có thể hứa hẹn với Phó thị rằng sau khi chuyện thành sẽ cho bà ta chỗ tốt.

Nhưng hôm nay Phó thị lại đột nhiên thay đổi.

Sau khi Phó thị ra ngoài, Lâm thị hít một hơi thật sâu: "Lập tức đi hỏi thăm rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

- -

Đảo mắt, liền tới ngày đi Ninh An tự.

Hôm nay, sáng sớm Tần Vận đã rửa mặt xong, vừa mới chuẩn bị ăn sáng, liền thấy Tần Hứa gấp không chờ nổi chạy tiến vào: "Tam tỷ tỷ, Tam tỷ tỷ, tỷ đã khỏe chưa? Chúng ta có thể ra cửa sao?"

Tần Vận bật cười, "Bán Hạ, lấy thêm một phần chén đũa."

Bán Hạ vâng lời làm theo. Đậu Khấu cười nói: "Tam thiếu gia đừng vội, đã ăn sáng chưa?"

Mới vừa rồi sốt ruột tới Thiều Hoa Uyển, Tần Hứa lúc này mới phát hiện mình còn chưa dùng bữa sáng, lúc này lại có chút đói bụng, liền có chút ngượng ngùng cúi đầu: "Còn chưa ăn sáng. Vốn là muốn đi tìm mẫu thân, nhưng đi ngang qua nơi này của Tam tỷ tỷ, liền muốn gọi Tam tỷ tỷ dậy."

Tần Vận cười nói: "Ăn sáng trước, không vội. Tổ mẫu bên kia còn chưa chuẩn bị xong đâu. Ngọc Họa, ngươi đi nói cho mẫu thân, Hứa ca nhi sẽ dùng bữa sáng ở chỗ ta."

Nói xong, quay qua Tần Hứa: "Chỗ Tỷ tỷ bên này, đồ ăn sáng tương đối thanh đạm, không có nhiều như bên mẫu thân."

Tần Hứa vội vàng lắc đầu: "Tỷ tỷ, không có gì đáng ngại."

Tần Vận và Tần Hứa ăn sáng xong, cùng Tề thị tụ họp ở cửa viện.

Tới cửa, thấy người nhị phòng còn chưa tới, sắc mặt lão phu nhân nhìn không được tốt lắm.

Ước chừng qua một khắc (mười lăm phút), Lâm thị cùng Tần Dư mới khoan thai tới muộn. Chẳng qua mắt hai người đều có chút thâm, chắc là tối hôm qua ngủ không ngon.

Tề thị hừ lạnh trong lòng, ngay sau đó liền đỡ lão phu nhân lên xe ngựa.

Tần Vận cùng Tần Dư lên một chiếc xe.

Từ Tần gia đến Ninh An Tự, ước chừng là một giờ lộ trình, lúc này sắc trời còn sớm, đến Ninh An Tự còn có thể du ngoạn một vòng trước, lại đi ăn đồ chay.

Bên trong xe ngựa, Tần Vận nhắm mắt lại ngủ bù.

Tần Dư cắn cắn môi, vặn chặt khăn tay.

Thấy Tần Vận thật sự không có ý nói chuyện với nàng, Tần Dư nhịn không được mở miệng: "Tam muội muội, ngươi biết chuyện Phó gia không?"

"Trước đó Tam thẩm thẩm qua tìm mẫu thân, nói là vì việc Phó gia cầu hôn." Tần Vận chưa mở mắt ra, nhàn nhạt nói: "Lệnh của cha mẹ lời người mai mối, ta tự nhiên là nghe theo phụ thân và mẫu thân."

Ngay sau đó Tần Dư hỏi: "Vậy ngươi muốn gả đến Phó gia sao?"

"Nhị tỷ tỷ." Tần Vận chậm rãi mở mắt: "Việc này, trước nay không phải chúng ta có thể làm chủ. Phó gia tới cầu hôn, nhưng Gia cơ Phó gia thâm sâu, chắc hẳn trước khi cầu hôn bọn họ đã xác định được người thích hợp."

Tần Vận cảm thấy buồn cười trong lòng.

Tần Dư dường như vô cùng xác định, chỉ cần nàng không đi tranh cửa hôn sự này, cửa hôn sự này liền sẽ thuộc về nàng ta.

Nhưng Phó gia..

Ngay từ đầu đã nhắm vào nàng.

Tần Dư bị Tần Vận trong tối ngoài sáng châm chọc đến mặt đỏ bừng.

Nhị phòng không bằng đại phòng, cửa hôn sự này nàng cũng muốn.

Nếu là bỏ lỡ, về sau sợ là sẽ không có mối hôn sự tốt như vậy.
Bình Luận (0)
Comment