Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 168



Một bóng dáng bước chầm chầm xuống cầu thang. Cô mặc trên người bộ váy dài màu đỏ tươi, ôm trọn lấy thân thể với những đường cong nóng bỏng Phần cổ váy khoét không quá sâu, nhưng vẫn đủ để lộ ra phần da thịt trắng nõn đấy đà khiến người ta mơ màng.

Lúc cô uyển chuyển bước đi, đôi chân dài thằng tắp ẩn hiện sau lớp váy xẻ tận dùi. Vài tiếng nuốt nước miếng vang lên nhưng nhanh chóng bị âm thanh hít hà của mọi người bao phủ.

Đẹp quát Mái tóc nhuộm màu xanh lam được búi gọn gàng trên đỉnh đầu. Gương mặt hoàn mỹ với ngũ quan xinh xắn như thiên thân. Đôi mắt hạnh trong veo phảng phất nét ngây thơ nhưng nốt ruồi nơi khóe mắt lại làm tăng vẻ phong tình quyển rũ.

Mũi quỳnh cao thanh tú, môi đỏ mọng ướt át như trái cherry ngon miệng, kết hợp với hai lúm đồng tiền như ẩn như hiện bên má, tạo nên một vẻ đẹp khiến người khác phải say mê, Trong khi tất cả mọi người còn chìm đắm trong vẻ đẹp và khí chất của cô gái vừa xuất hiện, bỗng một âm thanh vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch “Xoảng” Ly rượu trên tay Đình Phong rơi xuống đất vỡ tan tành. Anh ngây người nhìn chằm chằm vào cô gái phía trước, máu trong cơ thể dường như đều đông cứng lại.

Đó chẳng phải là….

“Á..á…á, Khả, Khả Hân…cô..à người…hay.

quỷ?” Tiếng hét thất thanh ngay sau tiếng ly vỡ của Hoàng Ly làm mọi người nhất thời đều đổ dồn sự chú ý vào cô.


Lúc này, gương mặt Hoàng Ly trở nên trắng bệch, thân thể run rẩy đến nỗi phải bám vào.

chiếc bàn đựng đồ ăn bên cạnh mới có thể đứng vững.

Cô không thể tin nổi vào mắt mình nữa. Sau bốn năm, một kẻ đã không còn tồn tại trên cõi đời đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, làm sao cô có thể không sợ hãi.

Chẳng lẽ Khả Hân muốn tìm cô báo thù? Tiếng hét của Hoàng Ly mỗi người trong căn phòng đều nghe rõ mồn một. Vài người trong số đó vẫn còn nhớ như in câu chuyện yêu hận tình thù giữa bốn người: Đình Phong, Hoàng Ly, Khả Hân, Nhật Dương nên vội vàng quay đầu lại nhìn kỹ cô gái vừa đi xuống “Khả Hân, là em đúng không?” Mặc kệ Hoàng Ly còn đang trong cơn hãi hùng, Đình Phong gào lên và lao như bay tới chỗ Khả Hân đứng. Đáng tiếc khi anh chỉ còn cách cô chừng hai, ba mét thì bị một lực đạo rất mạnh đẩy trở về: “Xin lỗi, anh không được phép tới gần cô ấy” Một cô gái mặc đồ đen với mái tóc ngắn màu bạch kim và vết sẹo dữ tợn bên má không biết từ đâu xuất hiện, đứng chắn trước mặt Khả Hân.

Trên người cô toát ra hơi thở cực kỳ nguy hiểm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đình Phong.

Nếu lúc này Đình Phong không mải nhìn chằm chằm vào Khả Hân thì có lẽ đã trông thấy một tia căm hận lóe lên trong đôi mắt của Cát Tiên.

Đây chính là kẻ đầu sỏ làm tổn thương Khả Hân, khiến chị ấy trải qua những tháng ngày đau khổ. Điều cô mong muốn nhất lúc này chính là được tóm lấy hắn và tẩn cho hắn một trận thừa sống thiếu chết.

Mặc dù đầu óc đang cực kỳ rối bời, nhưng Đình Phong vẫn nhạy bén phát hiện được sát khí quẩn quanh người cô gái đứng chắn giữa anh và Khả Hân.

Anh cuộn hai tay thành nắm đấm khiến chúng phát ra những tiếng kêu răng rắc đẩy đe dọa, trầm mặt phun ra vài chữ: “Cút ra chỗ khác.” Cái gì? Dám bảo cô cút ra chỗ khác, tên này quả nhiên chán sống.

Tuy nhiên, âm thanh này lọt vào tai Đình Phong giống như từng mũi dao xẻ dọc trái tim anh. Thân hình Đình Phong lảo đảo, sắc mặt thay.

đổi trong nháy mắt.

Tại sao Khả Hân có thể nói được? Cô ấy không phải là người câm sao? Trước khi để Đình Phong kịp hoàn hồn, Denis Trần đã nắm tay Khả Hân, dẫn cô lên vị trí nổi bật nhất, dõng dạc tuyên bố với mọi người: “Xin giới thiệu với quý vị, đây là Julia Trương, vị hôn thê của tôi. Cô ấy vừa trở về từ Mỹ, trong thời gian này sẽ sống và làm việc tại đây.” “Anh nói dối.” Đình Phong run rẩy chỉ vào Khả Hân, đôi mắt hẵn lên những tia đỏ rực, thể hiện tâm trạng kích động lúc này.

“Cô ấy là Đặng Khả Hân, là vợ của tôi.” Đến lúc này, Khả Hân mới ngẩng đầu nhìn thẳng vào Đình Phong. Đôi mắt cô vẫn trong veo.

không một chút gợn sóng, hay nói cách khác là không tồn tại bất kỳ tia dao động nào khiển anh lập tức hoảng loạn, mồ hôi toát ra như tắm.

“Xin lỗi anh, tôi nhắc lại một lần nữa, tôi là dJulia Trương, không phải Đặng Khả Hân theo lời anh nói. Chẳng lẽ tôi và cô ấy rất giống nhau sao?” Câu hỏi đậm chất nghỉ hoặc của Khả Hân không những làm Đình Phong chật vật mà còn làm những người từng có cơ hội nhìn thấy cô vào bốn năm trước bối rối.


Lúc ban đầu khi Khả Hân bước xuống, hầu hết họ đều nghĩ rằng cô thực sự chính là Đặng Khả Hân vì hai người có khuôn mặt rất giống, có thể nói là giống y như hai giọt nước.

Nhưng sau khi cô cất lời, đồng thời để lộ ra khí chất thanh lãnh, dường như họ lại phát hiện ra suy nghĩ của mình là sai lầm Làm sao họ có thể liên tưởng cô gái độc ác, không biết xấu hổ gian díu với cả em chồng cũ của mình là Khả Hân với Julia Trương xinh đẹp, thần thái cao quý này chứ.

Thật sự là làm trò cười cho mọi người rồi.

“Cô Julia đừng giận, đúng là cô có ngoại hình khá giống với người cũ của cậu Phong đây nên cậu ấy mới nhất thời nhận sai, mong cô đừng bận tâm.” Ông Trọng lên tiếng nói đỡ cho Đình Phong, hóa giải bầu không khí xấu hổ trong bữa tiệc Mọi người gật gù tán thành, bắt đầu tiếp tục rôm rả trò chuyện. Chẳng qua, câu chuyện hầu hết xoay quanh sự giống nhau đến kỳ lạ của Julia Trương và Khả Hân, cũng như âm thầm chế nhạo.

biểu hiện thất thố của Hoàng Ly.

“Ra là vậy, không sao. Tôi là tôi, cô ấy là cô ấy. Đừng chỉ dùng ánh mắt để cảm nhận sự việc, bởi đôi khi những thứ mà bản thân nhìn thấy lại chưa chắc đã là sự thật.” Khả Hân nhoẻn miệng cười duyên, nói ra một câu ẩn chứa nhiều hàm ý sâu sắc. Hoàng Đình Phong vẫn không hề thay đổi gì, luôn luôn tin vào những thứ trước mắt.

Chẳng qua ngày đó, anh liên tiếp phạm sai lắm, nqu xuẩn đến mức bi kẻ khác nắm mũi dắt đi, nghi ngờ cô hết lần này đến lần khác, còn bây.

giờ thì đoán đúng, cô chính là Đặng Khả Hân.

Tuy nhiên, trò chơi còn rất dài, nếu thân phận cô bị xuyên qua nhanh chóng như thế thì còn gì là thú vị nữa.

Hoàng Ly cũng đã lấy lại được bình tĩnh. Cô cực kỳ xấu hổ khi trông thấy những ánh mắt giếu cợt của đám người xung quanh đang không ngừng ném về phía mình.

Gương mặt Hoàng Ly đỏ bừng, hận không thể xông lên tát cho cô gái Julia Trương kia vài cái Khốn nạn, tại sao cô ta lại có gương mặt giống Khả Hân như đúc vậy chứ? Báo hại cô tưởng linh hồn Khả Hân trở về báo thù nên mới gây ra mấy hành động mất mặt xấu hổ này.

Hoàng Ly hoàn toàn tin tưởng Julia Trương không phải là Đặng Khả Hân. Thứ nhất, Khả Hân là người câm. Thứ hai, tính tình cô ta lại yếu đuối nhu nhược.

Cho dù bổn năm trước Khả Hân nhảy cầu tự sắt không chết thì cũng chẳng thể xoay người biến thành một nhân vật hoàn mỹ như ngày hôm nay được Ngay khi trông thấy Julia Trương, sự tự tin của cô nhanh chóng bị đả kích. Cô gái này quá xinh đẹp, vẻ đẹp hoàn hảo đến nỗi mặc dù vô cùng khó chịu nhưng cô không thể không thừa nhận cô ta vượt trội hơn mình.

Nhất là hiện tại Julia Trương còn đang sánh vai với vị hôn phu cũng có ngoại hình xuất chúng là Denis Trần.


Trái ngược với sự cáu kỉnh của Hoàng Ly, trong lòng Đình Phong lúc này loạn thành một đoàn. Anh đột nhiên không dám khẳng định cô gái đó có phải là Khả Hân của anh hay không, bởi cô thay đổi nhiều quá.

Nhiều đến nỗi anh rất sợ bản thân mình nhận nhầm. Khi tới gần cô, anh cảm thấy một trận tìm đập nhanh và mạnh vô cùng quen thuộc.

Đó là tình yêu mãnh liệt mà anh dành cho Khả Hân.

Nhưng lý trí mách bảo anh rằng, còn rất nhiều nghỉ vấn xoay quanh thân phận của .Julia Trương. Liệu cô có phải Khả Hân hay chỉ là một người có ngoại hình tương tự? Các nhà khoa học đã chứng minh, thể giới này đầy rẫy những sự trùng hợp kỳ lạ về vẻ bề ngoài. Người giống người đâu đâu cũng có.

Nghĩ vậy, Đình Phong cố gắng kìm nén lại cảm xúc, âm thầm quan sát tỉ mỉ từng hành động cử chỉ của Khả Hân để xác nhận suy đoán Nhìn thấy Khả Hân đứng cạnh Denis Trần, được mọi người không ngừng tán dương là xứng đôi vừa lứa, anh bất chợt ôm lấy ngực, đau đớn đến chẳng cách nào diễn tả bằng lời.

Tuy vẫn còn nghi vấn, nhưng không hiểu sao cảm xúc trong anh lại mãnh liệt như vậy. Anh hận không thể chạy tới chém rớt cánh tay đang ôm eo Khả Hân của Denis Trần.

“Phong, cô ta không phải Khả Hân, anh tỉnh táo lại đi.” Hoàng Ly đứng cạnh Đình Phong từ nấy đến giờ nhưng anh chẳng thèm ném cho cô lấy một ánh mắt. Tất cả mọi sự chú ý của anh chỉ dành cho cô gái đang khoác tay người yêu đi chào hỏi khách khứa kia.

Thậm chí, cô có thể cảm nhận được nội tâm đang kêu gào phẫn nộ, đau đớn của Đình Phong.

Liệu anh có biết rằng hiện tại ánh mắt của mình nhìn Denis Trần ngập tràn sát khí hay không? Hoàng Ly vừa tức vừa hận. Cô cắn răng kéo tay Đình Phong để anh chịu để tâm đến mình.

Thấy Đình Phong vẫn không có phản ứng nào khác ngoài việc nhìn chằm chằm cặp đôi kia, Hoàng Ly tức giận bỏ đi Khi bước qua dãy bàn ăn, bỗng nhiên Hoàng Ly cảm thấy một trận đau nhới ở cổ chân. Cô ngã nhào sang bên cạnh, mặt úp vào chiếc bánh qato khổng lồ trên bàn.






Bình Luận (0)
Comment