Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 189



Sau buổi sáng đến gặp Quốc Bảo và trông thấy tình cảnh của hắn. Đình Phong lập tức lệnh cho Phan Thành tìm hiểu cặn kẽ nguyên nhân.

Bởi vì anh cảm thấy có chút kỳ quái. Ngày xưa, Quốc Bảo là kẻ rất giỏi trong việc luồn lách. Bồi quan hệ với những nhân vật giàu có hơn để lợi dụng sự giúp đỡ của họ.

Chẳng thế mà hồi công ty hắn bị Kings siết nợ, hắn đã chủ động hẹn gặp mặt anh và sau đó đẩy Khả Hân lên giường, biến em gái thành công cụ để hắn bòn rút tiền bạc và sự cho chở từ anh sao?Hiện tại, Quốc Bảo lâm vào cảnh túng quấn như vậy, nhưng tại sao hắn không tìm cách cầu xin sự giúp đỡ của ai đó, thậm chí là từ anh chẳng hạn.

Mặc dù Khả Hân không còn, theo tính tình của Quốc Bảo, sẽ vẫn tìm đến anh để khóc lóc cầu cạnh.

Tuy nhiên, hắn không hề làm thế mà lại chấp nhận bản thân trượt dài trong cuộc sống nghèo khổ còn hơn cả trước kia, khi ba mẹ hắn đồng loạt nhảy lầu tự sát.


Do đó, anh rất muốn biết chuyện khủng khiếp gì đã xảy ra và khiến hắn biến thành một con người khác như vậy.

*Lý do khiến Đặng Quốc Bảo vỡ nợ là vì hắn bị người ta lừa bỏ ra một số tiền lớn để cho vay nặng lãi từ hai năm trước.” “Lúc đầu, số tiền thu về không nhỏ làm hắn nổi tính tham lam nên quyết định đầu tư hết mọi thứ với mong muốn kiếm được một khoản tiền kếch xù.”

“Chẳng qua, hắn tin lầm người, bị kẻ đó ôm tiền bỏ trốn nên mất hết. Vợ chồng hẳn cũng vì chuyện này mà xảy ra mâu thuẫn. Ngọc Lan đưa mấy đứa con về ngoại.” “Tiền mất, công ty lâm vào cảnh vỡ nợ, vợ con bỏ đi khiến Quốc Bảo suy sụp tinh thần. Hắn bắt đầu ném hết chỗ tiền ít ỏi còn lại vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng.”

Phan Thành đọc vanh vách những thông tin mà Đình Phong yêu cầu điều tra về Quốc Bảo trong mấy năm nay.

Hiệu suất làm việc của hắn cực kỳ cao nên chỉ trong vài giờ đã thu thập đủ dữ liệu liên quan đến gia đình Quốc Bảo.

“Đặng Quốc Bảo vốn là dân kinh doanh, lại ngây thơ đến mức đem hết tiền của giao cho một người mới chỉ quen biết không lâu, quả thực là ngu xuẩn hết chỗ nói.” Đình Phong nghe xong liền nhếch miệng cười lạnh. Sau đó, anh hỏi Phan Thành: “Nhưng chuyện này chưa phải nguyên nhân chính khiến hắn lâm vào tình cảnh bết bát như hiện tại đúng không?” Phan Thành gật đầu, tiếp tục báo cáo: “Đúng vậy thưa sếp. Đây mới chỉ là khởi đầu,chuỗi ngày nát bét của hẳn. Lý do chính khiến hắn rơi vào tình cảnh này là vì cô vợ Ngọc Lan.” Quả nhiên là còn ẩn dấu bí mật, Đình Phong khế nhíu mày, ra hiệu cho Phan Thành nói tiếp.

“Người đàn ông lừa tiền Quốc Bảo có tên là Brian Nguyễn, là Việt Kiều Mỹ. Hắn có vẻ ngoài đẹp trai lại khéo nói chuyện, nên dễ dàng chiếm được sự tin tưởng của hai vợ chồng Quốc Bảo.” “Tên Brian này dựa vào khuôn mặt và mồm mép, quyến rũ luôn Ngọc Lan, khiến chị ta mê như điểu đổ và hai người bắt đầu dan díu.” Sở dĩ, Quốc Bảo quyết định đầu tư thông qua Brian Nguyễn cũng là vì Ngọc Lan thổi gió bên tai, khuyên nhủ hắn tin tưởng người này.”

“Brian và Ngọc Lan cấu kết với nhau lừa phỉnh toàn bộ gia sản của Quốc Bảo với ý định đá văng hắn ra ngoài, sau đó công khai đến với nhau.”“Chẳng ngờ khi kế hoạch trót lọt, Quốc Bảo mất hết mọi thứ cũng là lúc tên Brian hiện nguyên hình là kẻ lửa đảo. Hắn không những lừa Quốc Bảo mà còn lừa luôn tình cảm của Ngọc Lan, một mình ôm tiền chạy trốn về Mỹ“ “Sau này, Quốc Bảo vô tình phát hiện ra, đã nổi điên chất vấn Ngọc Lan. Hai người xô xát đến nỗi suýt nữa xảy ra án mạng”

“Ngọc Lan với thân thể đầy thương tích đưa con về nhà ngoại, cắt đứt liên hệ với Quốc Bảo và sau đó đệ đơn ly hôn.” “Quốc Bảo vẫn không chấp nhận được chuyện mình bị người vợ đầu gối tay ấp nhiều năm cắm sừng và cấu kết với kẻ khác lừa hết tài sản của mình nên ngày ngày tới nhà mẹ đẻ Ngọc Lan để gây chuyện.” Ngọc Lan tức giận thuê giang hồ đến cảnh cáo Quốc Bảo, lúc này mới làm hắn dừng lại việc làm phiền mình “Tuy nhiên, có một ngày Ngọc Lan ra ngoài bị người khác tạt axit khiến vùng mặt bị hủy hoại nghiêm trọng.” “Cô ta nghĩ đây là do Quốc Bảo sai người làm nên ôm mối hận thù. Anh có biết Ngọc Lan trả thù hắn bằng cách nào không? Chậc, chật thật kinh khủng.” Phan Thành rùng mình, úp mở nói làm Đình Phong lập tức ném cho hắn ánh mắt thiếu kiên nhẫn.


“Đừng vòng vo, nói đi.” “Ngọc Lan biết Quốc Bảo thường xuyên qua lại với gái làng chơi. Cô ta bí mật thuê vài người trong số họ, tiếp cận Quốc Bảo và hạ thuốc hắn tạ” “Do liều thuốc cực mạnh làm hẳn điên cuồng một đêm đến nỗi hôm sau sùi bọt mép, hư mất, phải đưa đi bệnh viện, may mà kéo về ‘được nửa cái mạng.”

“Chẳng qua, do bộ phận kia bị tổn thương nghiêm trọng nên từ giờ về sau hắn hoàn toàn mất đi năng lực đàn ông” “Những tưởng đó là hình phạt tàn khốc nhất dành cho Quốc Bảo, nhưng không, một thời gian sau, hắn được thông báo là một trong những cô gái hắn qua lại nhiễm HIV nên sợ hãi đi xét nghiệm, kết quả, hắn dương tính.“

“Vì thế, Quốc Bảo bị hủy hoại hoàn toàn, sống khép kín với thế giới xung quanh, ngày ngày làm bạn với rượu chờ đợi cái chết.” Phan Thành gập lại bộ hồ sơ trên tay, tặc lưỡi lẩm bẩm mấy chữ như lòng dạ đàn bà thâm sâu hiểm ác, thật đáng sợ.

Đình Phong cũng đồng ý với những lời này. Quả thực là anh không ngờ cuộc đời Quốc Bảo lại trở nên tổi tệ đến mức này.

Chẳng trách mà hắn không thiết tha gì đến việc tìm kiếm sự giúp đỡ nữa. Mang trong người căn; bệnh thế kỷ lại mất hết niềm tin vào cuộc sống, hắn không đâm đầu tự sát cũng là một điều kỳ tích rồi. Như vậy, những lời nói của Quốc Bảo xem ra là đúng. Một kẻ đã lâm vào bước đường cùng thì có lẽ không thèm viện ra lời nói dối làm gì. Hoặc là ngay cả bản thân hắn cũng bị lừa dối về thân thế thực sự của Khả Hân.

Lúc đầu, anh còn suy đoán Khả Hân giả bộ tự sát và bỏ đi, sau đó được gia đình kia nhận làm con nuôi.

Nhưng khi nhìn thấy ảnh chụp chân dung của bà Hải Linh, anh nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ này. Có thể nói, hai người họ giống nhau như đúc, nếu không phải là mẹ con ruột thì cũng không còn cách giải thích nào khác.

Bởi vậy, anh chuyển hướng nghĩ đến chuyện Khả Hân vốn dĩ không phải là con gái của ba mẹ Quốc Bảo, Vì lý do nào đó mà họ nhận nuôi cô từ nhỏ nên che dấu việc cô không phải là con đẻ.

Tuy nhiên, đầu mối cuối cùng là Quốc Bảo dùng để chứng thực thân phận của Khả Hân cũng đã không còn, Đình Phong đành ngậm ngủi chấp nhận sự thật, Julia Trương không phải là Khả Hân.


Nghĩ đến đó, trái tim anh dâng lên một trận đau đớn và thất vọng khôn cùng. Anh sẽ phải giải thích với con trai như thế nào sau khi trót khẳng định mẹ xinh đẹp của nó đã về đây? Dường như Phan Thành đoán được suy nghĩ của Đình Phong, nên cẩn thận lựa lời khuyên bảo:“Sếp, chuyện của chị Khả Hân đã qua lâu rồi, em nghĩ đã đến lúc anh buông tha quá khứ.

để nhìn về tương lai. Chìm đắm mãi vào nỗi đau đó sẽ khiển cả anh và bé Bin đều khổ” qua ăn cơm với mẹ nhé. Lâu rồi mẹ không gặp nó nên nhớ lắm.” Trong điện thoại, bà Kim Nhã nhẹ nhàng nhắc nhở Đình Phong. Kể từ chuyện bốn năm trước phát hiện bà là chủ mưu đứng đằng sau chuyện hãm hại Khả Hân, quan hệ mẹ con giữa hai người lâm vào nước sôi lửa bỏng một thời gian.

Chỉ sau khi ông nội qua đời, Đình Phong mới bắt đầu đồng ý chữa trị quan hệ với mẹ mình, chăng qua nó không còn được nguyên vẹn như ngày xưa nữa.

“Vâng, con biết rồi, mai con sẽ đưa Đình Vũ đến” Kết thúc cuộc gọi, Đình Phong ngả người ra ghế, tâm trạng u buồn khiến không gian xung quanh cũng trở nên tĩnh lặng hơn.

Đột nhiên, anh ngẩng đầu nhìn Phan Thành Và nói:“Tối nay cậu rảnh không? Đi uống rượu với tôi” “Dạ được, cũng khá lâu rồi anh em mình chưa đi uống cùng nhau. Hẹn sếp tối nay ở địa điểm cũ nhé.”






Bình Luận (0)
Comment