Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 72



“Cậu Thành, cậu Thành.”

Đình Phong nhíu mày nhìn trợ trí của mình.

Cả buổi chiều hôm nay, cậu ta như người mất

hồn, không tập trung vào công việc khiến nhiều

lần anh phải dừng lại nhắc nhở, giống như lần

này.

“Dạ… em… em xin lỗi sếp, mấy hôm tiệc

tùng bia rượu liên tục làm em mệt quá.” Phan

Thành đưa tay lên xoa trán, vẻ mệt mỏi hiện rõ

trên khuôn mặt.

Đình Phong nghĩ tới mấy ngày nay, đúng là

khối lượng công việc nhiều gấp đôi bình thường.

Không những thế, hai người còn phải thường

xuyên gặp đối tác hoặc được mời đến những bữa

tiệc long trọng.

“Hôm nay làm đến đây thôi, cậu về nghỉ ngơi

đi.”

Đình Phong cũng không phải người không

Theo đuối vợ câm} Chương 72. Đe di

thấu tình đạt lý đối với nhân viên. Ngược lại, với

những người có năng lực làm việc như Phan

Thành, anh đối xử cực kỳ ưu ái.

“Cám ơn sếp, em nghỉ ngơi đủ rồi. Tranh thủ

lầm lót những điều khoản cuối cùng là xong.”

Phan Thành vội vàng xua tay lắc đầu.

Thấy trợ lý từ chối lời để nghị của mình, Đình

Phong cũng không nói gì thêm. Phan Thành nói

đúng, chỉ còn một ngày nữa là hai người có thể

về nước

Anh muốn tranh thủ hoàn thiện nốt công

việc để tránh kéo dài thời gian công tác, khiến

chuyến bay trở về bị delay.

Nghĩ đến việc sắp được về nhà, ánh mắt

Đình Phong lóe lên ý cười. Anh đã mua cho con

trai rất nhiều đồ chơi mới. Tất cả được xếp sẵn

trong một thùng lớn và đóng gói cẩn thận.

Đình Phong rất mong chờ khuôn mặt hớn hở

và cái giọng ngọt như mía lùi của bé Bin khi nhận

được đống quà này.

Còn về Khả Hân, anh cũng đã chuẩn bị riêng

Reö đuổi vợ côn Chương 72. Đe do;

cho cô một món quà đặc biệt. Ánh mắt anh


không tự giác liếc về chiếc bàn cạnh chỗ ngủ,

trên đó đặt một chiếc hộp nhỏ xinh.

Để tìm được món quà này, anh đã phải dành

hẳn lột ngày chỉ để lượn lờ hầu như khắp các

con phố của thành phố Madrid. Cuối cùng cũng

tìm được món đồ như ý.

Anh không tin khi nhìn thấy nó, Khả Hân sẽ

còn giữ bộ mặt ngoan ngoấn đến giả tạo làm anh

hận ngứa răng kia. Sau đó, anh sẽ ném cô lên

giường, hung hăng làm cô đến khi cô khóc lóc

cầu xin tha thứ mới thôi.

Trong đầu Đình Phong không tự giác hiện ra

thân thể nõn nà mê người của Khả Hân, anh cảm

thấy bộ vị nào đó bắt đầu rục rịch.

Nhìn trợ lý ngồi đối diện vẫn đang hết sức

chăm chú đọc tài liệu, Đình Phong có chút xấu

hổ, thầm mắng bản thân đã đói khát đến nối

không để ý địa điểm thời gian nữa.

Bỗng, Phan Thành ngẩng đầu lên, ánh mắt

nhìn Đình Phong như có điều muốn nói làm anh

chột da. Chẳng lẽ cậu ta phát hiện ra điều gì.

hẹo đuổi vợ câm) Chương 72. Đe dọa

“Sếp…anh có biết Ngọc Nhi đã đặt vé máy

bay và trở về Việt Nam vào sáng nay không?”

Thì ra là chuyện của Ngọc Nhi, Đình Phong

tưởng Phan Thành đoán được mấy suy nghĩ bậy.

bạ tong đầu của anh.

“Biết’ Đình Phong đáp một cách đơn giản.

“Vậy… anh có biết tại sao cô ấy lại bỏ về

giữa chừng như thế không?“

Phan Thành tỏ ra rối rắm, bộ dạng muốn nói

lại thôi khiến Đình Phong cảm thấy hứng thú

Anh dừng việc ký tài liệu, ngả người về phía

chiếc ghế đằng sau và hỏi

“Cậu muốn hỏi điều gì?”

“Em… em… thực ra..” Phan Thành lắp bắp,

hắn không biết phải mở lời như thế nào. Sau đó

giống như lấy hết can đảm, hắn nhìn Đình Phong

và nói thẳng:

“Em muốn biết, đêm hôm trước giữa anh và

Ngọc Nhi đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải lúc đi

dự tiệc tối của Basam về, hai người còn rất vui vẻ

sao? Bỗng nhiên, sáng nay Ngọc Nhi đột ngột dọn đồ và trở về Việt Nam, nên em có chút tò

mò.”

“Không xảy ra chuyện gì cả.

Đình Phong nhún vai nói. Đây là sự thật, anh

kiuônQ làm gì hết. Có lẽ chính vì thế nên Ngọc

Nhĩ Trới tức giận bỏ về. Nhưng tất nhiên anh

không thể nói điều này với Phan Thành được. Dù

sao cũng chẳng phải chuyện hay ho gì.

“Thật sao?” Phan Thành tỏ ra nghi ngờ lời

nói của Đình Phong. Lần này, đến lượt Đình

Phong hỏi ngược lại hắn ta

“Cậu có vẻ rất quan tâm đến chuyện này?

Hay nói cách khác, cậu đang lo lắng cho.

“Không, tuyệt đối không phải em đang lo

lắng cho Ngọc Nhi.”

Phan Thành đột nhiên giấy nảy lên như địa

phải vôi. Thái độ khác thường của cậu ta khiến

Đình Phong ngạc nhiên.

“Tôi cũng chưa nói gì đến Ngọc Nhi, câu

phản ứng thái quá như thế làm gì? Xem ra, cả

ngày nay cậu ngơ ngơ ngẩn ngẩn cũng là vì cô

heo đuối vợ câm) Chương 72. Ðe dọ:

ta:

Phan Thanh cũng đã nhận ra thái độ kỳ cục

của mình, vẻ mặt hắn hết sức ảo não, thẩm

mắng bản thân không biết tiết chế cảm xúc, còn

Ấ/ñN9 bây của sếp mình.

Phan Thành vội vàng bào chữa:

“Cũng không phải, chẳng qua Ngọc Nhí đi

cùng chúng ta trong chuyến công tác này. Mặc

dù cô ấy không có công lao cũng có khổ lao, đột

nhiên lại không hiểu vì sao ra về như thế, em

thấy có chút áy náy, nhỡ đâu…”

“Không cần lo, cô ta tự biết bản thân đang

làm gì”

Đình Phong cười lạnh, bàn tay vô thức siết

chặt lấy cây bút trên tay, vặn nó suýt gãy. Nếu

Ngoc Nhi không tự biết điều rời khỏi đây, anh

cũng muốn tìm cách tống cổ cô ta về sớm.

Nhớ đến những hành động và lời nói của

Ngọc Nhi đêm hôm trước, ánh mắt Đình Phong

tối sầm lại.

Trước giờ, có hai điều mà anh ghét nhất.


leo đuổi vợ cảm} Chương 72. Ðe c

Một là có người tự chủ trương can thiệp vào.

cuộc sống của anh và hai là đe dọa buộc anh

phải làm điều gì cho họ. Vừa hay, Ngọc Nhi phạm

một lúc cả hai điều.

nh mắt Đình Phong tối tăm, trong đầu

không tự giác nhớ lại.

Đêm hôm đó…

“Xấu hổ? Không phải bốn năm trước con

câm đó cũng làm thế với anh sao? Ai mới là kẻ

không biết xấu hổ?”

“Anh nói cho em biết, tại sao là chị ta thì

được, còn em thì không? Chẳng lẽ chỉ vì em

không tìm cách bỏ thuốc vào rượu của anh

sao?”

Ngọc Nhi ngồi dưới đất gào lên hỏi Đình

Phong, nước mắt thi nhau rơi xuống khuôn mặt

diễm lệ, càng làm tôn vẻ đẹp ma mị của cô.

“Tùy cô nghĩ sao cũng được, tóm lại, tôi

tuyệt đối sẽ không đụng vào cô. Mặc đồ và cút

khỏi phòng tôi.”

Đình Phong không thèm nhìn Ngọc Nhi,

5 đuổi vợ câm} Chương 72. Đe dọa

giống như anh cảm thấy chỉ cần nhìn thêm một

lát cũng đủ khiến anh khó chịu đến muốn đánh

người.

“Phong, anh nói cho em biết, anh thực sự

ÿêU khả Hân rồi đúng không?”

Ñgọc Nhi nhìn Đình Phong một cách hẳn

học. Cô cắn môi đến chảy máu, run rẩy không

biết vì lạnh do thân thể đang trần truồng hay là vì

lý do nào khác nữa

“Tôi không có nghĩa vụ phải giải thích với

Đình Phong bắt đầu mất kiên nhẫn. Điều anh

muốn làm nhất bây giờ là túm lấy Ngọc Nhi và đá

cô ta khỏi phòng

Hôm nay anh đã quá mệt mỏi, anh cần nghỉ

ngơi và không muốn tiếp tục giằng co với Ngọc Nhi “Anh không muốn nói? Hay anh không dám

thừa nhận bản thân yêu một đứa câm?“

Ngọc Nhi vẫn không từ bỏ mà bám riết lấy

vấn đề này. Được thôi, nếu cô ta muốn nghe sự

h} Chương 72. E

đuổi vợ cổ

thật, anh cũng không có gì phải dấu.

“Phải, tôi yêu Khả Hân, yêu người vợ đã sinh

cho tôi một đứa con trai. Cô đã hài lòng với đáp.

án này chưa?”

ột tích tắc im lặng trôi qua, Ngọc Nhi bỗng

Phá lên cười. Nhưng tiếng cười thê lương đến nỗi

người ta có thể cảm nhận sự đau đớn vô cùng

trong đó.

“Ha… Ha… Cuối cùng anh cũng chịu thừa

nhận, anh yêu Khả Hân, yêu một con câm đã lừa

anh lên giường vào bốn năm trước.”

“Phong, anh quên mất cô ta đã làm gì sao?

Cô ta không hề yêu anh, chỉ yêu cái thân phận

vợ của tổng giám đốc tập đoàn Kings thôi. Nếu

tập đoàn của anh bị phá sản, anh nghĩ cô ta sẽ

còn chịu ở bên anh chắc?“

“Còn em thì khác, em yêu anh thật lòng, yêu

đến không cần bất cứ điều gì từ anh, kể cả thân

phận hay tiền bạc.”

“Khả Hân đâu giúp gì được cho anh, thậm

chí cô ta có có thể trở thành gánh nặng kéo chân

anh lại, trong khi em có năng lực đứng bên cạnh

——————-—————

đuổi vợ câm) Chương 72. Đe ở

anh để cùng anh phát triển tập đoàn. Còn nữa,

em có thể…

“Không cần…”

Đình Phong đột ngột cắt đứt lời độc thoại

của Ngọc Nhi khiến cô sửng sốt quên cả khóc.

“Nếu tôi là kẻ vô dụng đến nỗi cần dựa vào

một người phụ nữ mới có thể chèo chống được

Kings thì vị trí này tôi cũng chẳng cần ngồi làm gì

nữa.

“Tương tự, Khả Hân là vợ tôi, bảo vệ cô

trách nhiệm của tôi. Cho dù là gánh nặng, tôi

cũng cam tâm tình nguyện mang theo cả đời.”

Ngọc Nhi ngơ ngác nhìn người đàn ông

trước mặt. Đây là lần đầu tiên anh nói nhiều với

cô đến vậy. Chỉ đáng tiếc, điều mà anh nói lại về

một người phụ nữ khác, một kẻ cô từng nghĩ có

xách giày cho cô cũng không xứng. Thật sự là

châm chọc vô cùng.


Trong lòng Ngọc Nhi bỗng dâng lên một

ngọn lửa hận thù đối với Khả Hân. Cô chậm rãi

đứng dậy, thong thả mặc vào bộ đồ ngủ màu

đuổi vợ âm Chương 72. Đe dọa

trắng mà Đình Phong ném cho cô.

“Anh có dám chắc chẵn về điều mà anh nói

không? Rằng dù Khả Hân trở thành gánh nặng

thì anh cũng cam tâm tình nguyện mang theo cả

đời?”

“Vô nghĩa:’ Đình Phong khế cong môi như

cười nhạo câu hỏi ấu tí của Ngọc Nhi. Không

phải anh đã nói rất rõ ràng rồi sao?

Anh cảm thấy đã dùng hết sạch vốn kiên

nhẫn của mình từ trước đến nay đối với Ngọc Nhi

nên nói luôn:

“Tôi không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện

vô nghĩa này nữa, nếu cô không muốn ra khỏi

phòng này vậy thì tôi ra.

Nói xong, anh quay lưng bước đi, không

thèm để ý đến ngọn lửa giận dữ trong mắt Ngọc

Nhi.

“Đứng lại. Anh có tin, chỉ cần anh bước

thêm một bước. Ngay ngày mai, toàn bộ cả thế

giới sẽ biết được thân phận thật sự của Khả Hân,

bao gồm học thức, gia thế và cái thủ đoạn bỉ ổi

mà cô ta dùng đề hòng chiếm được danh phận

xe==—————————

đuổi vợ cẩm) Chương 72. Đ.

vợ của tổng giám đốc tập đoàn Kings không?”

“Em e rằng, đó sẽ là thông tin sốt dẻo với

các đối thủ cạnh tranh của Kings. Xem nào, liệu

cổ phiếu của tập đoàn có bị…Ặc.”

“Cô dám đe dọa tôi?”

Ánh mắt Đình Phong tràn đầy sự nguy hiểm,

sát khí phát ra từ người anh khiến Ngọc Nhi cảm

thấy sợ hãi còn hơn cả việc anh đang dùng tay.

bóp lấy cần cổ mảnh dẻ của cô.

“Buông… ặc… buông em ra”

Ngọc Nhi dùng hai tay túm lấy bàn tay cứng

như gọng kìm của Đình Phong, vẻ mặt hiện lên

sự sợ hãi tột cùng.

Nhìn ánh mắt tràn ngập thống khổ, đau đớn

xen lẫn sợ hãi của Ngọc Nhi, Đình Phong không

hề có chút thương xót nào. Anh nở nụ cười cực

kỳ đáng sợ, êm ả nói:

“Trên đời này thứ tôi ghét nhất chính là bị kẻ

khác đe dọa. Nếu cô muốn nếm trải cảm giác

sống không bằng chết, thậm chí liên lụy đến gia

đình mình thì cứ thử xem”

Nói xong, anh buông tay, mặc kệ Ngọc Nhi

xụi lơ xuống đất. Một lát sau, cô lồm cồm bò dậy,

muốn bỏ chạy ra khỏi phòng.

“Khoan đã” Phía sau, giọng nói trầm thấp.

€4 Đình Phong lại vang lên làm thân thể Ngọc

Nhị lững lay. Cô từ từ quay lại, răng đánh cập cập

va vào nhau:

“Có… có… chuyện… gì nữa?”

“Cô quên vài thứ.” Đình Phong liếc mắt nhìn

chiếc váy ngủ của Ngọc Nhi trên sàn nhà rồi lại

liếc vào phòng tắm.

Ngay lập tức, Ngọc Nhi chạy như bay tới

phòng tắm cầm đồ đạc và cúi người vơ lấy chiếc.

váy ngủ, chạy một mạch không quay đầu lại

Đình Phong nhìn phản ứng hấp tấp của

Ngọc Nhi, nhếch miệng cười khinh bì

Bị dọa một chút đã sợ, thế mà còn dám học

cách đe dọa anh. Quả thực là muốn tìm đường

chết, thật vô vị,






Bình Luận (0)
Comment