Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1024

Chương 1024 Chương 1024

Lúc đó tôi cũng không để ý, chỉ nói với sư phụ: "Sư phụ, hôm nay con phải ra ngoài, nếu nhanh thì ngày mai là có thể trở về!"

Tôi nói một cách bình tĩnh, giả vờ như tôi đang chuẩn bị ra ngoài đi chơi.

Nhưng ai ngờ sư phụ lại bình tĩnh đáp lại: "Đừng vội, lão Độc còn chưa tới đây, đợi mọi người đến đông đủ rồi đi chung!"

Nghe sư phụ nói như vậy, tôi có chút ngây người.

Nhưng tôi cũng bắt đầu mở miệng nói: "Đi chung? Sư phụ, ý của sư phụ là sao?"

Sư phụ không trả lời tôi ngay mà thu dọn đồ đạc, bỏ vào túi dụng cụ rồi quay đầu lại: “Còn có thể là gì nữa, tất nhiên là chúng ta sẽ cùng đến núi Lang Nha để hàng yêu trừ ma!”

Nghe vậy, trong lòng tôi chợt "lộp bộp" một tiếng, sao sư phụ lại biết chuyện này? Tôi nhớ là mình cũng không có nói với sư phụ.

Tôi hơi ngạc nhiên: "Sư, sư phụ, sao sư phụ lại biết được?"

Tuy nhiên, sư phụ lại mỉm cười đầy ẩn ý: “Con là do một tay sư phụ nuôi lớn, hành động nhỏ đó của con sao có thể qua mắt được sư phụ? Tối qua sư phụ đã xác nhận với vợ của con, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau đi đến đó, đến lúc đó cũng có thể chiếu cố lẫn nhau!

"A! Thi Muội nói cho sư phụ biết?" Tôi hơi kinh ngạc, không ngờ sư phụ lại thông qua những hành động khác thường của tôi mà biết được chuyện gì đang xảy ra.

Hơn nữa còn tránh mặt tôi mà lặng lẽ xác nhận với Mộ Dung Ngôn về chuyện núi Lang Nha.

Sư phụ đã lớn tuổi, mặc dù tôi không muốn sư phụ nhúng tay vào chuyện này, nhưng hiện tại chỉ có thể làm như vậy...

********

Không ngờ sư phụ lại biết chuyện này, hơn nữa xem bộ dáng này, hẳn cũng đã nói cho Độc đạo trưởng biết.

Bây giờ tốt rồi, ngoài tôi còn có thêm hai người nữa.

Sau khi đợi trong phòng một lúc, Độc đạo trưởng đã đến.

Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên là ngoài Độc đạo trưởng, lão Phong cũng đi theo.

Tôi sửng sốt khi nhìn thấy lão Phong: "Lão Phong, sao cậu cũng tới?"

Phong Tuyết Hàn vẫn lạnh lùng như cũ, vẻ mặt không thay đổi: "Tại sao tôi không thể tới?"

Trong lòng tôi thầm nghĩ, lúc đầu Mộ Dung Ngôn đã nói, muốn tham gia trận chiến lần này, tu vi tối thiểu phải đạt đến cảnh giới Đạo sư.

Lão Phong hình như còn chưa đạt tới cảnh giới này, chẳng lẽ cậu ta cũng muốn tham gia?

Với những nghi vấn như vậy trong đầu, tôi rất muốn mở miệng hỏi.

Nhưng tôi còn chưa mở miệng, lão Phong giống như đọc được suy nghĩ của tôi, liền nói thẳng: "Tôi cũng đã đạt tới cảnh giới Đạo sư!"

Cậu ta vừa nói ra lời này, tim tôi lập tức đập “thình thịch”.

“Lão Phong, cậu đột phá rồi à?”

“Đúng vậy, mới hôm qua thôi!” Lão Phong bình tĩnh nói, bộ dáng khá thờ ơ.

Tôi rất ngạc nhiên, nhưng sau khi ngạc nhiên xong thì cũng có thể tiếp thu.

Lão Phong vốn đã ở cảnh giới Đạo sĩ đỉnh phong, hơn nữa còn dừng ở đây lâu hơn tôi.

Chính mình có thể đột phá trước, vì sao người khác lại không thể?

Nếu lão Phong cũng đã đạt tới cảnh giới Đạo sư, vậy thì tôi cũng không còn gì để nói.

Tôi hít một hơi thật sâu rồi nói: "Bây giờ mọi người đều biết chuyện về núi Lang Nha, vậy chúng ta xuất phát thôi!"

Những người còn lại khẽ gật đầu, cũng đều không chậm trễ.

Sau đó, nhóm người chúng tôi lần lượt lên xe tôi, đi đến trấn nhỏ bên ngoài núi Lang Nha.

Trên đường đi, Độc đạo trưởng có vẻ hơi phấn khích, nói gì mà cần phải hoạt động gân cốt, trận chiến lần này hẳn là rất lớn.

Có thể chiến đấu với nhiều quỷ đầu, chống lại tà giáo Mắt Quỷ, Độc đạo trưởng giống như được uống máu gà, nôn nóng muốn thử sức.

Lúc này sư phụ và Độc đạo trưởng đang ngồi ở hàng ghế sau, trò chuyện rất nhiều, nói về các loại phương pháp chém giết yêu ma.

Hai vị sư phụ đều đang mài dao soàn soạt, muốn đánh một trận lớn, bọn họ cảm thấy việc bao vây diệt trừ phân đà Mắt Quỷ trên núi Lang Nha lần này chỉ đơn giản như đi cắt rơm rạ.

Ngoài ra, khi xe đang chạy được nửa đường, lão Phong đang ngồi ở ghế phụ đột nhiên nói: "Lão Đinh, tôi đã xem đoạn video đánh nhau trong hầm gửi xe của cậu."

Tên này đột ngột nói một câu như vậy làm tôi suýt chút nữa thì đánh lệch tay lái.

Tôi vẫn giả ngu, nói: "Video gì? Tôi đâu có đánh nhau trong hầm gửi xe?"

Lão Phong giống như không nghe thấy, không thèm để ý, ngay cả vẻ mặt cũng không thay đổi: "Cô gái trong video chính là Thi Muội mà cậu nhắc tới phải không?"

Tôi quay đầu lại liếc nhìn lão Phong, thấy cậu ấy đang nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt bình tĩnh.

Tôi biết tên này nhất định đã nhận ra tôi, cậu ấy cũng không dễ lừa gạt như Từ Lâm Tĩnh.

Bây giờ lại cùng nhau đi đến núi Lang Nha, lúc sau lại không có gì đảm bảo Mộ Dung Ngôn sẽ không lộ ra hình dáng thật sự.

Chờ đến lúc đó thì có muốn tiếp tục che giấu cũng không được.

Tôi đành phải cười khổ, nói: “Xem ra tôi không giấu được cậu rồi, tinh mắt đấy. Người đánh nhau trong hầm gửi xe đúng là tôi. Còn cô gái bên cạnh là cô vợ minh hôn của tôi, cũng chính là Thi Muội!"

Khi nói lời này, tôi còn cố ý quan sát vẻ mặt của lão Phong, nhưng anh chàng này vốn là một người lạnh lùng và xa cách, căn bản không có quá nhiều phản ứng.

Cậu ấy chỉ khẽ gật đầu, cứng ngắc nói: "Không tệ, rất đẹp!"

Tôi mỉm cười: "Là khá tốt, nhưng đáng tiếc! Chúng tôi chênh lệch gần 300 tuổi, âm dương cách biệt!"

Bình Luận (0)
Comment