Tuy rằng số lượng quỷ nô trước mắt không quá khủng khiếp, nhưng tôi nhìn sơ qua số lượng của chúng, phải có ít nhất trên dưới hai trăm con.
Đây hẳn chính là lực lượng chính của lũ Mắt Quỷ tại phân đà núi Lang Nha, hôm nay, chúng tôi chỉ cần diệt sạch hết đám quỷ nô và thi quái này.
Sau khi diệt được đám này, nơi đây sẽ khôi phục lại dáng vẻ yên bình trong một khoảng thời gian.
Tôi không nói gì, chỉ đứng yên một chỗ nhìn bọn chúng.
Nhưng Mộ Dung Ngôn đứng đầu cả đội lúc này đã ngã xuống mặt đất.
Lúc này, cô ấy đã đứng dậy và bước lên phía trước một bước, rồi cất lời nói với tên Quỷ Tam Nguyên: “Thù mới nợ cũ hôm nay chúng ta cùng thanh toán sạch đi. Giờ phút này, tôi - Mộ Dung Ngôn, sẽ dẫn dắt tất cả chúng quỷ bị đám Mắt Quỷ các người ức hiếp đòi lại công lý…”
Tuy rằng giọng nói của Mộ Dung Ngôn nghe rất êm tai, nhưng những lời vừa rồi lại vô cùng mạnh mẽ.
Trong đôi mắt đen của cô ấy tràn đầy lửa giận.
Mộ Dung Ngôn vừa dứt lời, đông đảo chúng quỷ ở đây cùng vung tay lên hét to, những tiếng “Hô hô hô” vang vọng khắp núi.
Nghe những tiếng hô vang, sĩ khí của chúng quỷ cũng tăng lên gấp bội.
Nhưng Dì Mỹ Nhân đứng bên cạnh Quỷ Tam Nguyên lại lạnh mặt, nói: “Đám phản bội chúng mày, sức mạnh của Mắt Thánh sẽ chiếu rọi khắp cả núi Lang Nha, hết thảy chúng mày đều sẽ phải chết dưới ánh sáng của Mắt Thánh!”
“Cút con mẹ đi thứ ánh sáng của Mắt Thánh kia, ông đây đã muốn đập nát thứ Mắt Quỷ đấy từ lâu rồi…” Hai tay Đằng Ngưu nắm chặt hai thanh đao lớn, hung dữ hét lên.
“Thủ lĩnh, đừng nhiều lời với bọn chúng nữa. Giết đi!”
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Tất cả chúng quỷ đều nắm chặt tay lại, ai cũng muốn xông lên.
Mộ Dung Ngôn lại không hề nói gì, chỉ hơi hơi nheo mắt lại.
Có lẽ đối với Mộ Dung Ngôn mà nói, bây giờ chính là khoảnh khắc vô cùng quan trọng.
Chờ đợi suốt một trăm năm mươi năm, rốt cuộc cũng có thể bắt đầu phản kích rồi.
Mộ Dung Ngôn khẽ nhắm mắt lại trong chốc lát, ngay sau đó lập tức mở bừng mắt ra.
Bên trong đôi mắt sáng đó, dường như toát lên một loại ánh sáng rực rỡ.
Sát khí xuất hiện, giống hệt như núi Thái Sơn, ầm ầm ập đến.
Đôi môi mỏng khẽ chuyển động, Mộ Dung Ngôn quát khẽ: “Giết!”
Âm thanh này không lớn, nhưng lại truyền tới lỗ tai của tất cả mọi người.
Sau khi âm thanh này vang lên, dường như đã gõ lên tiếng chuông tử vong.
Đột nhiên, hàng trăm quỷ tu giống như mãnh hổ xuống núi, như ác quỷ vượt khỏi địa ngục, lần lượt nhằm về phía Quỷ Tam Nguyên và đám Mắt Quỷ mà lao tới.
Quỷ Tam Nguyên thấy phe chúng tôi đã động thủ, sắc mặt ông ta trầm xuống, giơ một tay lên trước ngực để kết ấn, trong miệng gầm lên một tiếng: “Khai!”
Lời vừa dứt, mấy chục con cương thi đều lần lượt trợn mắt lên, thi khí và sát khí nổi lên cuồn cuộn như gió xoáy, quét qua mặt đất.
Đám thi quái và quỷ nô ở phía sau chúng cũng đồng loạt phát ra những tiếng “rít gào”, giống như là ngựa hoang đứt cương, tất cả bọn chúng đều nhe răng trợn mắt, giơ móng vuốt sắc bén ra…
********
Hai bên rốt cuộc cũng chạm mặt, trận đại chiến lập tức bùng nổ.
Ba người tôi, lão Phong và Phong ca lúc này cũng không cam lòng bị tụt lại phía sau, cũng lập tức gia nhập vào đội ngũ chiến đấu.
Tuy rằng đạo hạnh không cao lắm, nhưng chúng tôi tuyệt đối sẽ không sợ hãi.
Số lượng bên đám Mắt Quỷ hiển nhiên không nhiều bằng bên chúng tôi, còn về thực lục, tôi cảm thấy cũng không thể mạnh bằng chúng tôi được.
Còn phía bên chúng tôi đây, những quỷ tu cường giả giống như Mộ Dung Ngôn, có rất nhiều.
Hơn nữa, những vị cường giả kia đều vô cùng tài giỏi, cả Quỷ Tam Nguyên hay Dì Mỹ Nhân, không ai có thể trở thành đối thủ của họ.
Thứ duy nhất mà đối phương có thể dựa vào, chỉ là mấy chục con cương thi kia mà thôi.
Dám cương thi này đã có được mình đồng da sắt, lại còn có hắc sát.
Nếu để cho ba người chúng tôi đối phó với chúng, hầu như là không thể phân thắng bại.
Nhưng tình hình hiện tại đã khác, chúng tôi đã có Dạ Phong, Lý Húc và những người khác dẫn đầu, vừa mới đối đầu, họ đã trực tiếp hạ gục một con hắc sát.
Sức mạnh bùng nổ, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Còn những con thi nô kia, càng không có sức chống cự.
Nhìn thì có vẻ hung mãnh như vậy, lao tới như thuỷ triều, nhưng vừa mới lao tới chỗ của chúng tôi, đều đã rơi cả vào thế hạ phong.
Chúng tôi ở giữa đàn quỷ, cũng như đang đối mặt với thế tấn công của đàn thi triều này.
Đám thi nô liên tục kêu “Ngao ngao”, đối với bọn chúng mà nói, tất cả những gì còn sót lại chỉ là bản năng và bị khống chế.
Chúng cũng chỉ là những cỗ máy chiến đấu mà thôi, tôi nâng kiếm gỗ đào lên, tiên phong lao lên chém đứt đầu một tên thi nô.
Tên thi nô nọ ngã “bịch” một cái xuống đất, rồi nhanh chóng khô quắt lại.
Sau đó, ngay phía dưới cơ thể của nó đã mọc ra rất nhiều rễ cây, theo sau là một con giòi béo núc xuất hiện, và cuối cùng bị hút thành một cái xác khô.
Còn về phần những con sâu bọ đó, sau khi thi nô kia bị biến thành cái xác khô, chúng cũng biến thành những cái xác sâu khô héo.
Trường hợp này chúng tôi đã nhìn thấy từ lần đầu tiên đến núi Lang Nhan, cho nên bây giờ như nhìn thấy lần nữa thì cũng chẳng có gì quá kinh ngạc.