Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1104

Chương 1104 Chương 1104

Hơn nữa, những chiếc vuốt kia cũng sắc bén như những chiếc loan đao.

Gã đột nhiên giáng một vuốt xuống, nhằm thẳng vào người tôi.

Tôi nhanh chóng vận khí, trực tiếp đón một đòn này của gã.

Gãra đòn rất mạnh, một tiếng “phụt” rất khẽ vang lên, tôi cảm thấy miệng mình tê dại, cánh tay bủn rủn.

Chết tiệt, cú đánh này quá mạnh.

Đây chính là sự chênh lệch của tu vi, thực lực của tên khốn kiếp kia nằm trên tôi.

Cho dù tôi đã vận hành Hỏa Thiên công, vận khí toàn thân, vẫn không thể ngăn cản được một đòn của gã.

“Thằng nhãi ranh, chịu chết đi!” Người thằn lằn lạnh lùng nói, dùng những móng vuốt còn lại tiếp tục giáng xuống người tôi.

Đúng vào lúc này, Phong ca lại giơ chân ra đạp một cái.

Tên thằn lằn kia bị đá bay sang một bên, nhưng lại không hề chịu chút tổn thương nào.

Lão Phong vội đâm một kiếm theo sau, một kiếm này trực tiếp đâm vào bả vai trái của đối phương.

Nhưng cả người tên yêu đạo kia toàn là vảy, cho dù có lĩnh trọn một kiếm của lão Phong, da thịt của gã cũng chẳng bị thủng lỗ nào.

Ngược lại, lão Phong còn chọc giận đối phương: “Cút sang một bên đi!”

Lời còn chưa hết, gã đã đột nhiên vung đuôi lên.

“Bang” một tiếng, lão Phong đã bị hất ngã, đồng thời tên người thằn lằn nọ có há to miệng, cắn một cái lên người Phong ca.

Cũng may Phong ca là quỷ hồn, cơ thể linh hoạt, tốc độ nhanh nhẹn.

Vì thế tên người thằn lằn mới không cắn trúng được người anh ta.

Dù một bên cánh tay của tôi đã tê dại, nhưng tôi vẫn không ngừng tấn công.

Tôi nhìn thấy tên khốn này có năng lực phòng ngực rất cao, mấy loại vũ khí như đao kiếm bình thường chắc chắn sẽ không khiến gã bị thương được.

Một khi đã như vậy, cũng chỉ có thể sử dụng tới Linh Đao.

Tay trái của tôi rút Linh Đao ra, tay phải nắm chặt kiếm gỗ đào, một lần nữa vung kiếm lên.

“Thằng nhãi ranh, chỉ vô ích thôi!” Người thằn lằn gầm lên, tiếp tục giáng móng vuốt xuống.

Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, kiếm gỗ đào và móng vuốt sắc bén lại va chạm, lần này thì kiếm gỗ đào đã bị đánh văng ra xa.

Tuy nhiên, tôi không bởi vì kiếm gỗ đào bị văng ra xa mà chịu rút lui, ngược lại, tôi lại giơ Linh Đao trong tay trái lên, đâm tới tấp.

Người thằn lằn kia không hề dao động, gã cho rằng chiếc dao găm nhỏ trong tay tôi không thể nào đâm thủng được lớp vảy trên người mình được.

Gã giơ một bên tay còn lại lên đâm thẳng về phía ngực của tôi, chỉ cần gã đâm trúng ngực của tôi, sẽ lập tức moi tim tôi ra, vậy tôi chắc chắn sẽ phải chết ngay tại chỗ này.

Nhưng điều mà tên thằn lằn kia không thể ngờ được là, ngay tại khoảnh khắc này, Linh Đao trong tay tôi đã chạm vào người gã, khiến gã hối hận vô cùng.

Bởi Linh Đao trong tay tôi đã trực tiếp đâm xuyên qua lớp vảy mà gã tự hào nhất.

Và ngay khoảnh khắc đầu tiên, nó xuyên thẳng vào lòng bàn tay của đối phương.

Một cơn đau nhức xuất hiện, trên mặt người thằn lằn tràn đầy vẻ kinh ngạc, miệng đã hét lên: “Tay của tao!”

Nhưng gã vừa hét lên, đã lập tức cảm nhận được có gì đó không ổn.

Gã phát hiện ra yêu khí trong người mình đang bị con dao găm bé nhỏ trong tay tôi hấp thụ một cách điên cuồng.

Đã không có yêu khí, gã cũng không thể nào duy trì được hình dạng này.

Gã muốn thu tay lại, nhưng sao tôi lại để cho gã toại nguyện được chứ?

Vào giây phút gã còn đang do dự, thân người tôi đã nghiêng về phía trước.

Không có kiếm gỗ đào trong tay phải, tôi bèn rút ra một là bùa phá tà, trực tiếp đập thẳng vào ngực của gã.

Đối phương luống cuống vì bị đánh bất ngờ, còn tôi lại có chuẩn bị mà đến.

Hơn nữa tốc độ của tôi lại rất nhanh, đối phương hoàn toàn không thể phản ứng được kịp, lá bùa trong tay tôi đã đập vào ngực đối phương.

Người thằn lằn vẻ mặt kinh hãi, nhưng tôi đã dùng một tay kết ấn, miệng quát khẽ một câu: “Cấp tốc như luật lệnh, phá!”

*******

Tên yêu đạo này đã quá tự tin, cho rằng bản thân mình có lớp vảy thằn lằn kia bảo vệ, tôi sẽ không thể khiến gã bị thương được.

Nhưng tên yêu đạo này nào có biết được, trong tay tôi còn có một thanh Linh Đao không gì có thể ngăn chặn được?

Nó không chỉ có thể sắc bén dị thường, mà còn có thể hút cạn hết năng lượng trong cơ thể gã.

Cho nên, khi xảy ra chuyện ngoài dự đoán, tên thằn lằn mới mới trở tay không kịp.

Chờ đến khi gã lấy lại được tinh thần thì cũng đã muộn mất rồi.

Bùa chú đã dán lên ngực của đối phương, trên tay tôi cũng kết thành hình kiếm ấn.

Theo sau một tiếng hét của tôi, lá bùa kia bỗng phát ra một thứ ánh sáng màu trắng chói mắt.

Sau khi đạo hạnh của tôi được nâng cao, kéo theo đó là khả năng thi triển bùa chú và sức mạnh của tôi cũng tăng lên.

Chỉ kịp nghe một tiếng “Oanh” rền vang, lá bùa được dán lên ngực tên người thằn lằn kia đã lập tức nổ tung.

Tên thằn lằn kia chỉ kịp cảm nhận được một cơn đau nhói lạ thường truyền tới ngực, đã bị một nguồn sức mạnh đánh thẳng vào ngực.

“A!”

Gã phát ra một tiếng hét thảm theo bản năng, toàn bộ cơ thể đã ngay lập tức bị sức mạnh của bùa chú đánh bay ra ngoài.

Ngay lúc gã sắp bị đánh văng ra, tôi đã kịp thời rút Linh Đao ra khỏi người gã.

Tôi lại nắm chặt tay, tiếp tục đuổi giết gã.

Phải tranh thủ giết chết gã vào lúc gã còn chưa kịp hoàn hồn.

Bình Luận (0)
Comment