Tôi hét lên một tiếng thảm thiết theo bản năng, Linh Đạo trong tay tôi suýt chút nữa đã bị rơi xuống đất.
“Thằng nhãi ranh, không phải là mày rất ngông cuồng sao? Xem tao bóp chết mày như thế nào!” Vừa nói, cái tên người không ra người, rắn không ra rắn này, lại dùng sức lần nữa.
Giây phút này, tôi chỉ cảm thấy cả người mình sắp bị bóp nát, rất khó chịu.
Bởi vì ngực tôi chịu đè ép nghiêm trọng, cho nên tôi bắt đầu cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn hơn.
“Lão Đinh!”
Lão Phong đứng cách đó không xa cũng vừa nhìn thấy được cảnh này, lập tức trở nên kinh hãi.
Hiện giờ, cả người tôi bị ép nằm bẹp trên mặt đất, nếu không ai đến cứu tôi…
Giây tiếp theo, rất có thể tôi sẽ bị cái tên người không ra người, rắn không ra rắn kia quấn chết, nếu không cũng sẽ bị đám yêu đồ bên cạnh giết chết.
Điều càng khiến người ta lo ngại hơn, vẫn là tên yêu đạo đầu trâu đang tiến gần về phía tôi kia.
Gã đang không ngừng tiến gần tôi hơn, chỉ cần gã tới gần tôi, nhất định sẽ giết chết tôi ngay lập tức.
Lão Phong cũng đã chú ý tới gã, cậu ấy kết hợp với Phong ca không ngừng đột phá vòng vây, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Bởi vì đối phương có quá nhiều người, bọn họ muốn tự bảo vệ mình còn khó.
Cứu người ư? Quả là nghĩ dễ hơn làm.
Mà tình hình bên phía Hồ Lục Gia, Hồ Thất Nãi và Hồ Mỹ lúc này, cũng chẳng khác bên phía lão Phong và Phong ca là mấy.
Bây giờ, chúng tôi đều bị đám yêu đạo kia chia cắt, ai cũng phải gồng mình chiến đấu, căn bản không thể nào phá vòng vây để chạy tới cứu tôi được.
Bị bị quấn chặt, nằm bẹp dí trên mặt đất, nhưng vẫn hung hăng giãy giụa như cũ.
Tôi hiểu rõ một điều, nếu mình không nhanh chóng thoát khỏi tình thế khó khăn này, chắc chắn sẽ phải bỏ mạng.
Tuy nhiên, sức lực của tôi cũng chỉ có hạn, hoàn toàn không có năng lực tránh thoát khỏi tên nửa người nửa rắn kia.
Bên cạnh tôi có một tên yêu đạo đã hoá thành chuột, đang dựng hai lỗ tai lên, để lộ ra hai chiếc răng cửa to dài, vừa quỳ vừa cười: “Máu của tên nhãi này nhất định uống rất ngon, để cho tôi nếm thử trước đã!”
Nói xong, tên khốn kia còn vội vàng lao lên người tôi.
Gã bỗng há miệng ra, hướng thẳng về phía cổ tôi mà cắn.
Thấy thế, trái tim của tôi càng đập mãnh liệt.
Xong rồi, mẹ nhà nói, lần này tôi nhất định sẽ bị cắn chết rồi!
*****
Khoảnh khắc tên người chuột đột ngột há miệng, chuẩn bị căn lên cổ tôi, cả người tôi đều cứng đờ lại.
Mẹ kiếp! Thế mà lại có ngày tôi bị một con chuột hôi hám cắn chết ư?
Ngay vào lúc tôi vừa kinh ngạc, vừa hoảng sợ…
Tên yêu đạo đầu trâu kia bỗng nhiên chạy lại chỗ này.
Gã thấy tên yêu đạo hóa chuột nọ đang muốn hút máu của tôi, gã nhếch mày lên, từ trong lỗ mũi của gã tản ra hai làn khói trắng, “Cút ngay!”
Tên đầu trâu vừa trầm giọng quát, đã dùng chân đá tên yêu đạo hóa chuột kia ngã lăn ra đất.
Tên yêu đạo hóa chuột kia nào dám có chút ý kiến gì? Ở trong Tà giáo Nhật nguyệt này, sức mạnh chính là thứ đại diện cho hết thảy.
Tên đầu trâu này đã hoàn thành xong cả ba cấp trong quá trình yêu hoá, gã còn có thể tự động biến thành hình dáng dã thú theo ý muốn.
Gã không chỉ rất mạnh mẽ mà còn là cánh tay phải đắc lực bên cạnh đường chủ.
Vậy thì một tên yêu đạo mới chỉ đạt tới cấp hai của yêu hoá như tên chuột kia sao dám đắc tội cơ chứ?
Tên người chuột chỉ có thể ôm lấy bụng mình, ủ rũ lùi sang một bên.
Những tên yêu đạo khác muốn hút máu tôi nhìn thấy thế, cũng chỉ đành dừng lại.
Hiển nhiên, điều này có nghĩa là tên yêu đạo đầu trâu kia muốn tự tay giết chết tôi.
Đám yêu đạo còn lại tự nhiên sẽ không dám chọc vào rắc rối, bèn tự động lùi về phía sau vài bước hoặc gia nhập vào chiến trường khác, chuẩn bị đánh giết những người khác trong phe chúng tôi.
Tên yêu đạo đầu trâu kia quay đầu lại, gã trợn đôi mắt trâu lên, trong mũi thở ra hai luồng khí trắng.
Hiện giờ, gã đang vô cùng phẫn nộ, gã nói với tôi: “Thằng nhãi ranh nhà mày thế mà dám giết chết em ba của tao. Bây giờ, tao phải dùng máu thịt của mày để tế cho linh hồn của em ba tao!”
Nói xong, tôi thấy tên yêu đạo đầu trâu này nhấc chân lên.
Chỉ thấy chân của tên này đã hoá thành chân trâu, vừa to vừa khỏe.
Hơn nữa, trên da còn mọc đầy lông đen, móng chân ngăm đen sáng bóng.
Mẹ nó! Nếu bị tên này dẫm cho một cái, tôi có còn mạng mà quay về nữa sao?
Cả người tôi lạnh buốt, khuôn mặt cũng tái xanh đi.
Nhưng trong đầu lại hoàn toàn trống rỗng, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào cái chân trâu sắp dẫm lên đầu mình kia.
“Không!”
“Đinh đệ tử!”
“Không được động vào người của tộc ta!”
“Tiểu Phàm!”
Trong lúc nhất thời, những tiếng hét của Hồ Lục Gia, lão Phong, Hồ Thất Nãi, lão Tần Gia, … liên tục vang lên, xen lẫn vào nhau. Họ đang vô cùng căng thẳng.
Nhưng mà, lúc này họ cũng chỉ có thể hét lên mà thôi.
Vì ngoại trừ hét lên, họ thực sự chẳng còn có cách nào khác, bởi vì tất cả bọn họ còn khó bảo vệ được bản thân mình.
Nhìn cái chân trâu kia không ngừng ép sát lại, hình như tôi còn cảm nhận được hơi thở chết chóc đang dần dần bao phủ lấy thân mình.
Tôi đã cảm nhận loại cảm giác này không phải lần một lần hai, nhưng mỗi lần tôi đều được cứu sống trong gang tấc.