Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1111

Chương 1111 Chương 1111

Lão Phong nghe tôi an ủi, cười cười với tôi: “Không sao, sư phụ mạng lớn có thể sống được!”

Lão Phong nói lời này rất miễn cưỡng, cũng thể hiện rõ cậu ấy đang vô cùng mất mát.

Nhưng lúc này, tôi thật sự không biết nên làm thế nào để an ủi cậu ấy nữa.

Hít sâu hai hơi, liền mở miệng nói với mọi người: “Lão Phong, lão Tần gia, Thi Muội, Hồ Lục Gia, Hồ Thất Nãi, Hồ Mỹ, mọi người đều trở về đi!”

Mạng sống của sư phụ hẳn đã được đảm bảo.

Họ ở lại đây cũng không giúp được gì nhiều.

Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi liếc nhau, sau đó khẽ gật đầu.

Lão Tần gia cau mày: "Một mình con thì có được không?”

“Không sao đâu lão Tần gia, ông cũng bị thương nhẹ. Mau về nhà nghỉ ngơi đi! Chuyện hôm nay, rất cảm ơn mọi người! Chỉ là thật đáng tiếc, không thể cứu được Độc tiền bối về!”

Lão Phong đứng ở bên cạnh cũng hít sâu một hơi, không nói thêm gì...

Nhưng lúc này Thi Muội lại mở miệng nói: “Tôi ở lại với anh!”

Nhìn thoáng qua, vẻ mặt của cô ấy rất nghiêm túc nên tôi cũng không phản bác.

Sau đó, lão Tần gia liền mang theo lão Phong cùng với đám người Hồ Lục Gia rời khỏi bệnh viện, trở về trấnThanh Thạch.

Mà trong bệnh viện, chỉ còn lại tôi và Thi Muội, cùng với sư phụ trên giường bệnh...

*********

Mọi người đều đã rời đi, chỉ còn có tôi và Thi Muội trực ở trong bệnh viện này.

Bận tới bận lui, rồi sau khi nộp rất nhiều chi phí.

Bệnh viện đã đưa ra một kết quả cho biết là cơ quan nội tạng bị tổn thương, còn bị gãy xương và máu tụ gì đó.

Nói trắng ra chính là nội thương.

Hiện tại phải nằm viện điều trị và phải truyền nhiều nước biển.

Sau khi bên chỗ sư phụ đã ổn định, tôi lại nghĩ tới những lời lúc trước Lăng Thiên nói với mình.

Tôi nhìn Mộ Dung Ngôn bên cạnh, muốn hỏi mà không biết mở miệng thế nào.

Là người cô ấy yêu sâu đậm? Tự nguyện sa đọa? Thả Mắt Quỷ ra?

Giữa Mộ Dung Ngôn và Mắt Quỷ rốt cuộc có quan hệ gì?

Ba trăm năm trước Mộ Dung Ngôn đã yêu ai sâu đậm? Đối phương còn tồn tại không?

Hơn nữa, những thứ này là thật hay giả?

Vẻ mặt tôi rầu rĩ, trong lòng thấp thỏm lo âu.

Tôi cảm thấy những chuyện này cho dù là thật thì đó đều là chuyện của quá khứ rồi.

Nếu Mộ Dung Ngôn đã không muốn nhắc tới nữa thì tôi cũng không cần phải nhắc lại làm gì.

Còn nữa, cho dù cô ấy có yêu người khác thì sao?

Trong xã hội thời nay, không phải mỗi một người đàn ông và phụ nữ đều có nhiều người yêu cũ hay sao?

Tôi cảm thấy mình có thể chấp nhận được điều này.

Nó cũng không ảnh hưởng gì đến tình cảm của tôi đối với cô ấy cả.

Chỉ là Lăng Thiên nói Mộ Dung Ngôn đã thả Mắt Quỷ ra, lời này lại khiến tôi buồn bực...

Ngay lúc tôi đang cân nhắc xem có nên hỏi hay không.

Mộ Dung Ngôn lại đột nhiên nói với tôi: “Anh có chuyện muốn nói với tôi sao?”

Đột nhiên nghe được Mộ Dung Ngôn mở miệng, tôi quay đầu nhìn về phía cô ấy.

Mộ Dung Ngôn cũng nhìn tôi chằm chằm, sắc mặt bình tĩnh.

Tôi há miệng, cuối cùng cũng nói: “Không, không có việc gì đâu!”

“Anh thật sự không sao chứ?” Cô ấy hỏi lại lần nữa.

Thấy Mộ Dung Ngôn truy hỏi, cuối cùng tôi vẫn nhịn không được: “Cũng, cũng không phải hoàn toàn không có việc gì, chỉ là lúc trước, nghe được một ít chuyện về quá khứ của cô!”

“Chuyện trước kia của tôi?” Cô ấy có chút nghi hoặc.

Tôi gật gật đầu: “Đúng vậy, chuyện trước kia của cô. Tôi cũng không biết là thật hay giả, nhưng cũng không tiện mở miệng hỏi!”

Tôi thành thật nói ra lời trong lòng của mình.

Mộ Dung Ngôn lại khẽ mĩm cười: “Có gì cứ hỏi đi! Nếu có thể nói, tôi sẽ nói cho anh. Chuyện không thể nói thì tôi sẽ không nói!”

Lời nói của cô ấy rất thẳng thắn, nhưng nghe được câu này ngược lại tôi giống như có người tri kỉ ở bên.

Cảm nhận thử! Cũng không còn quá xấu hổ nữa.

Tôi bình tĩnh lại, sau đó quay về phía Mộ Dung Ngôn nói: “Lăng Thiên, cũng chính là tên yêu đạo đồ đen kia, lúc trước anh ta hỏi tôi ba vấn đề, cũng nói một ít lời...”

Sau đó, tôi đem nguyên văn lời Lăng Thiên hỏi tôi nhất nhất nói cho cô ấy nghe.

Chuyện Mộ Dung Ngôn yêu một người khác, tôi một chữ cũng không đề cập tới.

Trước đó tôi đã suy nghĩ qua, cảm thấy loại chuyện này không nên hỏi.

Trước khi hai chúng tôi còn chưa xác định mối quan hệ thì sẽ không nói, cho dù sau này thật sự xác định quan hệ.

Mộ Dung Ngôn không muốn nhắc tới chuyện tình cảm của cô ấy thì cũng không nên truy hỏi.

Tôi nghĩ, mỗi người đều có quá khứ và trải nghiệm của riêng mình.

Nếu đã không muốn nói mà cứ truy hỏi sẽ chỉ khiến mối quan hệ của cả hai trở nên xấu hổ hơn.

Sau khi Mộ Dung Ngôn nghe xong lời nói của tôi, cô ấy đã ngẩn người.

Lập tức lộ ra một nụ cười mỉm: “Không nghĩ tới, cái tên Lăng Thiên của Nhật Nguyệt Thần Giáo lại biết nhiều như vậy.”

“Ồ? Chẳng lẽ đây đều là sự thật, cô thật sự thả Mắt Quỷ ra sao?” Tôi có vẻ kinh ngạc.

Vào lúc này Mộ Dung Ngôn lại giống như một người sống, cô ấy hít một hơi thật sâu.

Sau đó mở miệng nói với tôi: “Có thể nói như vậy!”

Lời vừa nói ra liền khiến tôi sợ ngây người.

Nhưng vẫn còn một chút nghi ngờ, tại sao chứ? Tôi muốn biết tình cảnh lúc đó như thế nào.

Liền tiếp tục mở miệng nói: “Sao lại như vậy?”

Bình Luận (0)
Comment