Tôi vừa nghĩ tới đây, Quỷ Tam Nguyên cười “Ha hả”, rồi mở miệng nói: “Nhà họ Lương ở núi Kim Phượng!”
Quỷ Tam Nguyên chỉ nhẹ nhàng nói ra năm chữ, nhưng lại là năm chữ khá nhạy cảm này.
Sắc mặt của nam quỷ kia lại thay đổi, “Cái, cái gì! Gia tộc họ Lương ở núi Kim Phượng?”
Ngoại trừ vẻ mặt kinh ngạc của nam quỷ, biểu cảm của Từ Lâm Tĩnh cũng thay đổi đáng kể.
Lúc này, cô ấy hơi nghiêng nghiêng đầu nhìn về phía lão Phong, trong ánh mắt của Từ Lâm Tĩnh xen lẫn sự kinh ngạc.
Quỷ đạo trưởng tiếp tục lải nhải: “Không sai, là gia tộc họ Lương ở núi Kim Phượng. Vị này chính là Phong Tuyết Hàn. E rằng cậu ta chính là vị thiếu chủ đã mất tích từ mười tám trước của gia tộc họ Lương ở núi Kim Phượng rồi!”
Quỷ đạo trưởng nói tới đây, lòng tôi đã kinh ngạc không thôi.
Lần đầu tiên tôi nghe tới họ Lương ở núi Kim Phượng là từ miệng của tên yêu đạo Bảo Khánh Vương.
Lúc ấy, ông ta cũng đã từng nói, lão Phong rất có thể là thiếu chủ của nhà họ Lương.
Nhưng đó chỉ là một câu nói, không ngờ bây giờ Quỷ Tam Nguyên cũng nói ra những lời y như vậy.
Như thế, chỉ e là thân thế của lão Phong tám, chín phần là có quan hệ mật thiết với nhà họ Lương rồi.
Hô hấp của lão Phong tăng nhanh thấy rõ, “Ông lấy gì để chứng minh? Vì sao ông lại biết được chuyện này?”
Lão Phong mở miệng dò hỏi, cậu ấy muốn biết được thêm nhiều thông tin hơn.
Nhưng đúng vào lúc này, cơ thể của lão Phong lại bỗng nhiên run lên, một bóng người lao vụt ra ngoài.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy một tiếng hét giận giữ vang lên: “Câm mồm!”
Vừa ngẩng đầu lên, tôi thấy được Phong ca vẫn luôn ngủ say, quả nhiên chính là anh ta.
Chẳng biết tại sao, thế nhưng Phong ca lại xuất hiện ngay vào thời khắc mấu chốt này.
Quỷ Tam Nguyên nhìn Phong ca, ông ta lại bật cười “Ha ha”: “Mày chính là người anh trai đáng thương kia sao!”
“Quỷ Tam Nguyên…” Phong ca đã giận tới mức nghẹn lời, sẵn sàng chuẩn bị tấn công lão yêu đạo này bất cứ lúc nào.
Những lời này, đối với Phong ca mà nói, đều là những lời cấm kỵ của anh ta.
Quỷ Tam Nguyên vẫy vẫy tay: “Đừng kích động, trước mắt, bần đạo cũng chỉ biết được đến đó. Chẳng qua, thông qua những gì phe bần đạo điều tra được, nhà họ Lương đã biết các người vẫn còn sống, cũng đang dốc toàn lực để điều tra về các người.”
Quỷ Tam Nguyên nói rất nhẹ nhàng, thản nhiên, chỉ có nam quỷ đứng bên cạnh ông ta là không thản nhiên nổi.
Gã đã bị dọa sợ đến mức sắc mặt tím tái rồi, nhà họ Lương dù sao cũng là một gia tộc đáng sợ mà.
Ngay cả khi gã chỉ là một lệ quỷ ở một góc xa xôi này, cũng biết được một chút thông tin về gia tộc này.
Quỷ Tam Nguyên dừng một chút, cuối cùng ánh mắt đặt lên người của tôi.
“Học trò của ta ơi, có lẽ con không biết. Vị này, mới là người con không thể chọc vào nhất!” Độc đạo trưởng lạnh lùng nói.
Nam quỷ giống như một người bình thường, đã bị mấy lời trước đó của ông ta dọa sợ mất mật rồi.
Trước đó đã nghe nói đến lai lịch đáng sợ của ba người bạn đồng hành của tôi, giờ lại nghe được lai lịch của tôi còn đáng sợ hơn cả ba người họ, nam quỷ càng thêm sợ hãi.
Gã bắt chước người sống, nuốt một ngụm nước miếng: “Sư, sư phụ, cậu, cậu ta là ai?”
“Đinh Phàm, đệ tử xuất mã của Hồ tộc tại núi Tần Lĩnh.”
“Đệ tử xuất mã của Hồ tộc?” Nam quỷ kinh ngạc hét lên.
Hồ tộc xưa nay nổi tiếng là gia tộc có thù tất báo, chọc phải một con hồ ly, thì chẳng khác nào chọc phải toàn bộ Hồ tộc.
Hơn nữa, hiện tại tôi còn là đệ tử xuất mã của Hồ tộc.
Phía trước là “Hồ tộc” mà không phải là “xuất mã của Hồ tiên” nào đó.
Nam quỷ trợn tròn mắt, chọc phải tôi chính là gã đã chọc phải toàn bộ Hồ tộc rồi.
Gã chỉ là một lệ quỷ nhỏ bé, thế mà lại chọc tới Hồ tộc lớn mạnh kia? Nói đùa đấy à?
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, Quỷ Tam Nguyên lại tiếp tục nói.
“Con cho rằng chuyện đã kết thúc ở đây sao? Ngoại trừ là đệ tử xuất mã của Hồ tộc, cậu ta còn có một cô vợ quỷ là Mộ Dung Ngôn…”
Giọng nói của Quỷ Tam Nguyên cũng không lớn, nhưng câu cuối cùng của ông ta lại khiến người khác không khỏi kinh ngạc.
Tất cả những người còn lại có mặt ở đây đều bị sốc, đặc biệt là Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh.
Cả hai đều há hốc miệng, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Hai cô ấy đồng loạt nhìn về phía tôi, lộ ra vẻ không thể nào tin nổi.
Lúc nãy, các cô ấy đều đã nghe được rất rõ những lời Quỷ Tam Nguyên đã nói.
Người vợ quỷ của tôi là Mộ Dung Ngôn, hay nói cách khác, tôi đã kết âm hôn.
Người sống mà lại kết âm hôn, có lẽ mọi người đều không thể hiểu nổi được những cấm kỵ trong Đạo môn, nhưng ai cũng thấy chuyện này không hợp với lẽ thường.
Cả Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết đều nhìn tôi với ánh mắt vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, vẻ mặt không thể tin được.
Nam quỷ đứng trên đỉnh núi càng run rẩy, không khỏi lùi lại phía sau hai bước.
Tại cái chỗ nhỏ bé này, danh tiếng của Mộ Dung Ngôn e rằng còn vang dội hơn cả chưởng môn Mao Sơn, trưởng môn Võ Đang, nhà họ Lương gì gì đó.
Mộ Dung Ngôn đã thành lập liên minh dám chống lại tổ chức Mắt Quỷ kia, tuy rằng liên minh kia không có tên hay cờ hiệu, nhưng cũng đủ làm đám Mắt Quỷ khiếp sợ.