Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1209

Chương 1209 Chương 1209

“Cái, cái gì? Độc cương thi?” Ông Ngưu Đại cùng người nhà họ Ngưu đều không khỏi kinh ngạc mà kêu lên một tiếng.

Không chờ tôi kịp trả lời, lão Phong ở bên cạnh đã lấy ra ba cây châm bạc từ trong túi áo, cắm thẳng vào đầu của ông Ngưu Tứ.

Sau khi cắm ba cây châm bạc xuống, cơ thể ông Ngưu Tứ run lên một chút.

Lão Phong muốn dùng ba cây châm bạc này để phong bế mạch máu của Ngưu Côn lại, giữ lại mạnh của ông ta trước rồi mới tiêu độc sau.

Bởi vậy, tôi cũng không dám chậm trễ.

Tôi quay lại nói với người nhà họ Ngưu: “Mau đi lấy chút gạo nếp lại đây, sau đó lại dùng gạo nếp ngâm với một chén nước!”

“Lấy, lấy gạo nếp ư?” Ông Ngưu Nhị hoài nghi hỏi.

“Đúng vậy, để cho em trai của ông tiêu độc!”

Nói xong, tôi đi đến trước mặt Ngưu Côn, đem chút gạo nếp cuối cùng trong người ra.

Sau đó ấn gạo nếp lên cổ Ngưu Côn, một màn diễn ra tiếp theo đã khiến toàn bộ người nhà họ Ngưu sợ đến trợn mắt há mồm.

Âm thanh “Xèo xèo xèo” xuất hiện, như thể gạo nếp đang được rang lên vậy.

Khói đen không ngừng tỏa ra bên ngoài, gạo nếp cũng nhanh chóng chuyển thành màu đen.

Dù Ngưu Côn đã ngất xỉu, nhưng cũng phải nhíu mày trong vô thức.

Ông ta đột nhiên kêu lên những tiếng “ư ư” khe khẽ, có vẻ rất đau đớn.

Nhìn dáng vẻ này của Ngưu Côn, tôi cảm thấy người này chắc vẫn còn cứu được.

Chẳng qua bao lâu, gạo nếp đã được đem tới.

Tôi dùng cách cũ, không ngừng tiêu độc cho ông Ngưu Tứ.

Bởi vì ông ta bị cắn trên cổ, cho nên khi tiêu độc cũng khá phiền phức.

Ngoài việc dùng gạo nếp để trực tiếp loại bỏ chất độc trên cổ, chúng tôi còn lấy dao rạch lên trán ông ta, rồi hấp thụ thi độc trên trán của ông ta.

Nếu vết thương nằm trên tay hoặc chân thì còn đỡ một chút, nhưng nếu để thi độc lan tới tận đầu, thì rất khó để làm sạch độc tố trong người.

Mà hậu quả để lại cũng rất nghiêm trọng, sau này sẽ thường xuyên xuất hiện những cơn đau đầu nhức óc.

Nghiêm trọng nhất còn có thể dẫn đến rối loạn tâm thần, bệnh Alzheimer hoặc trực tiếp tử vong tại chỗ.

Người nhà họ Ngưu không ai dám quấy rầy tôi vào lão Phong làm việc, tôi cùng lão Phong cũng cố gắng hết sức để chữa trị cho ông Ngưu Tứ.

Nửa tiếng sau, thi độc trong người ông ta đã bị tiêu trừ bảy, tám phần, tôi mới rót nước gạo nếp vào miệng tên ngốc này.

Ngưu Côn mới vừa uống xong, lập tức tỉnh lại.

Mấy người nhà họ Ngưu thấy ông Ngưu Tứ đã tỉnh, vô cùng vui mừng, tính lên an ủi ông ta một phen.

Kết quả, ông Ngưu Tứ há miệng nôn ra, thứ ông ta nôn ra là một ít máu đen như mực…

Điều này khiến người nhà họ Ngưu sợ hãi, vội hỏi hai người chúng tôi xem, Ngưu Côn đã nôn ra máu thì còn có thể cứu được nữa hay không.

Cha của ông Ngưu Tứ đã bị dọa đến phát khóc.

Nhưng tôi lại nói với bọn họ, đây là chuyện tốt, dặn bọn họ đừng nóng vội.

Máu đen có chứa thi độc, hiện tại ông Ngưu Tứ đã nôn được thi độc ra.

Kế tiếp, ông Ngưu Tứ chỉ cần nghỉ ngơi hồi phục sức khỏe, mỗi ngày, uống một chén nước gạo nếp vào đúng mười hai giờ đêm – thời gian thi độc hoạt động mạnh nhất – là được.

Cứ như thế liên tục một hoặc hai tháng, hẳn là có thể loại bỏ được hoàn toàn thi độc trong người ông ta.

Tất nhiên, đây là cách người bình thường làm.

Đối với những người trong nghề trừ tà như chúng tôi, biết cách sử dụng pháp thuật và luyện khí, đương nhiên sẽ không rắc rối như vậy.

Chất độc còn sót lại có thể lợi dụng đạo khí để áp chế, hoặc là trực tiếp loại trừ cũng được.

Sau khi người nhà họ Ngưu nghe tôi nói xong, ai nấy đều cảm kích tôi và lão Phong.

Đặc biệt là cha của ông Ngưu Tứ - ông cụ hai nhà họ Ngưu, suýt chút nữa ông cụ còn quỳ xuống cảm ơn chúng tôi vì đã cứu con trai của ông ấy.

Còn về phần ông Ngưu Tứ, chỉ có thể suy yếu dựa vào ghế sô pha, hối hận vô cùng.

Lúc ấy, nếu như ông ta không kiêu ngạo như vậy, cũng sẽ không đến mức bị rơi xuống huyệt mộ, cũng sẽ không bị ông nội mình cắn một cái.

Cho dù sau này toàn bộ chất độc trong cơ thể của tên ngốc này có được loại bỏ, nhưng thể chất vẫn sẽ kém hơn trước đây rất nhiều.

Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, đây là kết quả không thể thay đổi được.

Có thể bảo toàn được tính mạng của ông ta, cũng coi như là một điều may mắn giữa muôn vàn bất hạnh rồi.

Sau khi mọi việc được sắp xếp xong, cũng đã rất muộn.

Tôi cùng lão Phong cũng mệt, nên về phòng riêng để nghỉ ngơi.

Về phần ông nội Ngưu, chỉ có thể chờ tới ngày mai mới có thể giải quyết hậu sự được cho ông cụ…

******

Đêm nay đã khiến tôi và lão Phong đều mệt bở cả hơi tai, cả người chẳng còn chút sức lực nào.

Nên lúc này, chúng tôi cũng chẳng còn sức mà lo tới thi thể của ông nội Ngưu nữa.

Hơn nữa, trong nhà này cũng chẳng có lấy một cỗ quan tài, chỉ có thể chờ đến ngày mai, khi quan tài tới, chúng tôi sẽ ra ngoài tìm một huyệt vị cho ông cụ, sau đó mới tổ chức lễ nhập quan.

Còn bây giờ ấy à? Tôi chỉ muốn được nghỉ ngơi một chút mà thôi.

Sử dụng Hoả Thiên công phải tiêu hao một lượng lớn linh lực.

Vì thế, vừa mới đặt lưng lên giường, tôi đã lập tức chìm vào giấc ngủ.

Một giấc này, tôi ngủ rất sâu, mơ mơ màng màng liền ngủ thẳng tới chín giờ sáng hôm sau.

Bình Luận (0)
Comment