Công việc mỗi ngày của tôi, ngoại trừ luyện công, thì chính là trông nom cửa hàng.
Hai tháng trôi qua một cách vội vã, đảo mắt một cái, trời đã chuyển lạnh.
Mà đạo hạnh tôi, mãi vẫn chưa thấy có dấu hiệu đột phá nào nữa.
Nói tới giai đoạn Đạo Sư đỉnh phong quả thực y hệt một cái hố sâu không thấy đáy, nó không ngừng hấp thụ linh lực của tôi.
Nhưng sau khi hấp thụ xong, tu vi của tôi vẫn chẳng thấy tăng lên chút nào.
Trong khoảng thời gian này, tôi đã một mình đến Mộ Dung phủ một lần.
Dù sao thì bây giờ Mộ Dung Ngôn đã là bạn gái của tôi, tôi nhớ cô ấy và muốn nói chuyện với cô ấy.
Kết quả là khi đến Mộ Dung phủ, qua lời của Mạc bà bà, tôi đã biết được một chuyện.
Từ sau ngày hai chúng tôi xác nhận mối quan hệ, Mộ Dung Ngôn vừa trở về đã bế quan.
Mục đích chủ yếu của cô ấy là muốn khống chế tốc độ tiêu hao hồn lực của mình, trì hoãn lại thời gian tan biến.
Tôi cảm nhận được một loại áp lực rất nặng nề, nếu tôi không thể đột phá kịp thời, sẽ không thể nào bước vào địa phủ để giải trừ quỷ chú của âm hôn.
Thời gian càng kéo dài, đối với Mộ Dung Ngôn càng nguy hiểm.
Tôi bắt đầu không ngừng tăng cường luyện tập, không ngừng tu luyện Hoả Thiên công.
Cho đến hôm nay, như thường lệ, sau khi luyện công xong, tôi lại nằm lên ghế sô pha nghỉ ngơi.
Đột nhiên, di động của tôi rung lên.
Thông báo tới, Dương Tuyết đã tag tên tôi, tôi nhìn thoáng qua thông báo một chút rồi nhấn vào xem.
Tôi phát hiện ra đó là một nhóm WeChat, Dương Tuyết không chỉ tag tên tôi, mà còn tag cả lão Phong nữa.
Sau đó có một tin nhắn thoại gửi tới, tôi bấm vào và nghe: “Cuối tuần này là sinh nhật lần thứ bảy mươi của Tinh Nguyệt chân nhân, đại trưởng lão của phái Thương Quan. Tôi và Dương Tuyết đều nhận được lệnh của môn phái, đi trước chúc thọ, hai người các anh có muốn đi cùng cho vui không? Để chúng tôi dẫn các anh đi mở mang tầm mắt!”
Vừa nghe lời này, trong lòng tôi đã chấn động.
Đi xem lễ mừng thọ của phái Thương Quan, lời đề nghị này nghe không tồi.
Là một đạo sĩ trong Đạo môn, nhưng tôi lại biết rất ít về toàn bộ Đạo môn.
Nếu thực sự có một cơ hội như vậy, đúng là tôi sẽ được mở mang tầm mắt, có thêm nhiều kiến thức mới, và quen biết được nhiều người trong nghề hơn.
Hơn nữa, bản thân tôi cũng đang bước vào giai đoạn chững lại trong lúc đột phá cảnh giới.
Dù có luyện tập chăm chỉ đến đâu, tôi cũng chẳng có một chút cơ hội để đột phá.
Có lẽ ra ngoài đi dạo một chút, mở rộng tầm mắt, có thể hiểu biết thêm về Đạo môn và giang hồ, cũng là một chuyện tốt.
Biết đâu, tôi sẽ tìm được cơ hội để đột phá thì sao?
Nghĩ đến đây, tôi trực tiếp trả lời hai chữ: “Đồng ý!”
Không lâu sau khi tôi gửi tin nhắn, lão Phong đã trả lời lại: “+1.”
Xem ra mấy ngày nay lão Phong cũng bị nhốt ở nhà đến phát chán rồi, nên cậu ấy cũng muốn ra ngoài đi chơi một chút.
Dương Tuyết thấy cả tôi và lão Phong đều đã đồng ý, lại gửi thêm một tin nhắn thoại tới: “Được rồi! Vậy sáu giờ sáng cuối tuần này chúng ta sẽ khởi hành, hai người đừng đến trễ đó.”
********
Nghe Dương Tuyết nói xong, tôi còn lộ ra vẻ vô cùng chờ mong.
Ở cái thời đại này, việc trở thành một người trừ tà không còn được mọi người công nhận nữa.
Bây giờ chúng tôi đã có được một cơ hội để quen biết nhiều người như chúng tôi hơn.
Cơ hội này rất đáng quý, cho nên tôi đã trực tiếp đồng ý mà không chút do dự.
Sau đó, tôi hỏi thăm một số chuyện về phái Thương Quan từ chỗ Dương Tuyết.
Bởi vì ngoại trừ một số môn phái nổi tiếng trong Đạo môn hiện này, tôi hầu như không tiếp xúc với các giáo phái hay Đạo quan nào khác, càng không hiểu được tình hình của họ.
Dương Tuyết cũng lắng nghe câu hỏi của tôi, rồi giải thích chi tiết cho tôi về giáp phái Thương Quan này.
Dương Tuyết nói nếu so môn phái này với môn phái của cô ấy, chỉ có thể xem là một môn phái nho nhỏ.
Nhưng mà, chưởng môn của phái này có danh hào là Thiên Bảo đạo trưởng, tuổi đã rất lớn, đã ngoài chín mươi rồi.
Phần lớn các vị trưởng lão hay chưởng môn các môn phái trên giang hồ đều nhỏ tuổi hơn ông ấy, đều có thể tính là con cháu của Thiên Bảo đạo trưởng, cho nên vị này có bối phận ( bối cảnh và thân phận ) rất cao.
Hơn nữa, khi còn trẻ, vị Thiên Bảo đạo trưởng này đã từng tung hoành khắp giang hồ, xây dựng được danh tiếng rất tốt.
Bởi vậy, cho dù phái Thương Quan chỉ là một môn phái nhỏ bé, nhưng tất cả các môn phái trên giang hồ đều phải nể mặt họ mấy phần.
Sau đó chính là thọ tinh của lần này Tinh Nguyệt chân nhân, đại trưởng lão của phái Thương Quan.
Người này cũng có chút uy vọng trong chốn giang hồ.
Đặc biệt là ở núi Tần Lĩnh, bởi vì người nọ đã làm được rất nhiều chuyện tốt.
Hơn nữa, người nọ cũng là người kế thừa chức chưởng môn đời kế tiếp.
Hiện giờ, lời mời tham dự đại thọ của Tinh Nguyệt chân nhân đã gửi tới tất cả các đồng đạo trong thiên hạ.
Thân là một môn phái lớn, phái Võ Đang đương nhiên cũng sẽ nhận được lời mời tham dự.
Nơi Dương Tuyết ở cách phái Thương Quan cũng không quá xa, cho nên sư môn liền lệnh cho cô ấy ra mặt, tham dự lễ mừng thọ của Tinh Nguyệt chân nhân.