Một sinh vật khổng lồ biết nói, có thể du hành giữa hiện thực và giấc mơ của tôi.
Bộ dáng của nó trông giống như một loại Tứ Bất Tượng, trên người có vảy, ngọn lửa màu tím nhạt cháy xung quanh.
Đây là gì? Nhưng vừa nghĩ đến đây, trong đầu tôi lại nhanh chóng xuất hiện hai chữ “Kỳ Lân”.
Theo hiểu biết của tôi, có vẻ như chỉ có những sinh vật trong truyền thuyết như “Kỳ Lân” thì mới có bộ dáng như thế này.
Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, liệu một loại sinh vật trong truyền thuyết này có thực sự tồn tại không?
Hơn nữa, Hỏa Thiên công được ghi lại ở trên vảy lân trong tay tôi có thực sự là vảy của Kỳ Lân không?
Lượng thông tin này quá lớn khiến tôi trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa hết được.
Mãi một lúc lâu sau, tôi mới nói với cái bóng ở trên bầu trời đầy sấm sét: “Ngài, ngài là thánh thú trong truyền thuyết, thánh thú, thánh thú Kỳ Lân sao?”
Trong truyền thuyết, Kỳ Lân là thụy thú, thậm chí có thể được gọi là thánh thú. Nhìn thấy một con Kỳ Lân liền đại biểu cho vận khí tốt, mà nó còn đồng nghĩa với sự may mắn.
Nếu Hỏa Thiên công được ghi lại ở trên vảy lân mà cái vảy đó lại là của nó, mà bản thân tôi đã tu thành Hỏa Thiên công. Nếu đúng là như vậy thì đây có thể là lý do chủ yếu vì sao bản thân lại có thể đi đến nơi này.
Sau khi suy nghĩ lại, tôi lập tức có cảm giác như lần đầu tiên chính mình lạc vào xứ sở mộng mơ này cũng là lúc mà tôi có được chiếc vảy lân này và bắt đầu tu luyện Hỏa Thiên công.
Về mặt thời gian thì rất ăn khớp, mà người ở trên bầu trời lại không trực tiếp trả lời mà khẽ nói: "Cậu có thể tu luyện Hỏa Thiên Ma Công và cũng đi vào nơi này thì đó là duyên phận giữa tôi và cậu. Nếu như cậu đã ở đây thì hãy hoàn thành nguyện vọng của tôi đi!"
Lúc này, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng chấn động, cũng khó có thể dùng từ ngữ để miêu tả loại trạng thái này. Nhưng hiện tại tôi biết rất rõ ràng.
Lúc này, tôi hoàn toàn không ở trong thế giới hiện tại mà đang ở trong một giấc mơ.
Nói cách khác, trong một không gian kỳ lạ nào đó, tôi đang nói chuyện với thụy thú vô cùng cường đại trong truyền thuyết.
Chuyện này nếu nói ra, e rằng sẽ không có người tin.
Nhưng sau khi nghe đối phương nói xong, tôi vẫn mở to hai mắt nhìn, sau đó mở miệng nói: “Tiền, tiền bối, chuyện, chuyện gì, nếu có thể, tiểu, tiểu bối nhất định sẽ hoàn thành!"
Bởi vì tôi quá mức kinh ngạc trước thân phận và sự tồn tại của đối phương, cho nên đã lo lắng hoặc phấn khích đến mức nói lắp.
Hàng ngày chúng tôi phải đối mặt với cái gì? Chẳng qua chỉ là những con lệ quỷ yêu quái gì đó, mà khủng bố nhất cũng chính là những yêu nhân của tà giáo mà thôi.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một tồn tại siêu cấp.
Cái này cũng giống với việc để người bình thường trong nháy mắt tiến vào một thế giới siêu nhiên kỳ quái, trong lúc nhất thời có chút khó tiêu hóa...
*****
Trong lòng tôi đã dâng lên sóng to gió lớn, hoàn toàn không thể bình tĩnh được nữa.
Nhưng phía trên bầu trời lại đột nhiên vang lên một tiếng thở dài.
Sau đó lại lần nữa mở miệng nói với tôi: "Tôi đã không còn tồn tại trên thế giới này nữa. Sự tồn tại của tôi chỉ là một tia chấp niệm không thể tiêu tan mà thôi.”
Nghe đến đó thì tôi lại cau mày. Nó không tồn tại? Chỉ là một tia chấp niệm?
Nếu đúng là như vậy thì vị Kỳ Lân này cũng quá mức khủng bố rồi.
Chỉ là một tia chấp niệm thôi mà đã có thể tạo nên một cảnh tượng chân thực và khủng bố đến thế.
Tôi không nói gì mà tiếp tục im lặng lắng nghe, đối phương vừa nói đến đây thì lại nói tiếp: “Những chuyện khi còn sống tôi đều đã quên, chỉ nhớ bản thân đã hóa thành một thanh kiếm, còn kiếm thì đã rơi vào trong Trọng Thủy. Nếu như cậu đã tu thành Hỏa Thiên Ma Công và đã đánh thức một tia tàn niệm này của tôi. Vậy thì giúp tôi đi tìm thân thể, tìm chuôi kiếm này, tìm quá khứ của tôi để tôi tiêu tán……”
Một giọng nói lớn vang lên, mang theo một tia buồn bã, như đang cố nhớ lại quá khứ.
Tim tôi lại “Thình thịch thình thịch” nhảy không ngừng, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Kỳ Lân? Biến thành một thanh kiếm? Chấp niệm? Thân thể? Trọng Thủy?
Lượng thông tin này quá phức tạp, quá lớn và quá cao cấp, khiến cho tôi choáng váng ngay tại chỗ, nhất thời không kịp phản ứng. Nhưng sau khi phân tích cẩn thận lại một chút, tình huống đại khái sẽ như thế này.
Mặc dù hiện tại tôi đang đối mặt với sự tồn tại khủng bố này, nhưng nó đã chết, cơ thể của nó đã biến thành một thanh kiếm? Sau đó, trước khi nó biến thành một thanh kiếm thì nghịch lân ở trên người đã bị rút ra, sau đó Hỏa Thiên công được khắc ở trên đó và truyền lại cho hậu thế.
Mà một tia chấp niệm này của nó cứ như vậy mà gắn liền với chiếc vảy ngược này. Bởi vì đủ loại cơ duyên xảo hợp, cho nên tôi đã học được Hỏa Thiên công và mang theo chiếc vảy ngược này ở bên mình, vì vậy mà đã đánh thức được tia chấp niệm này. Sau đó tia chấp niệm này tiếp tục đi vào trong giấc mơ của tôi, cho đến lúc này mới thực sự giao tiếp với tôi.
Nguyên nhân còn bởi vì nó chỉ là một tia chấp niệm, cho nên có lẽ không có khả năng tự mình hành động.