Đàn quỷ tiến vào bên trong thành Hơn Nửa Bước cũng mang theo sự tò mò mà tiến vào bên trong thành. Cùng lúc đó, rất nhiều quỷ hồn cũng đứng ra quảng bá việc kinh doanh của mình.
Lúc này, một tên nam quỷ mặt vàng nhìn thấy tôi và Mộ Dung Ngôn đang nhìn quanh thì đột nhiên tiến về phía chúng tôi. Sau đó mỉm cười và nói với hai chúng tôi: "Hai vị, đây là lần đầu tiên hai vị đến thành “Hơn Nửa Bước” này, chắc chắn là có rất nhiều điều muốn biết! Tôi là hướng dẫn viên du lịch của thành Hơn Nửa Bước, đây là giấy phép lao động của tôi!"
Nói xong, cái tên nam quỷ mặt vàng này đã trực tiếp lấy ra một tấm chứng chỉ đưa cho tôi và Mộ Dung Ngôn xem.
Tôi và Mộ Dung Ngôn theo bản năng nhìn lướt qua, sau đó thấy trên đó ghi: Chứng chỉ đủ tư cách làm hướng dẫn viên du lịch. Họ tên Lý Đại Hành. Đơn vị cấp: Bộ Du lịch Âm Phủ Hơn Nửa Bước.
Vừa mới xem đến đây thì tôi đã choáng váng một lúc.
Mẹ nó, âm phủ mà cũng làm du lịch sao? Điều này dường như có vẻ hơi khác so với sự hiểu biết của tôi về âm phủ rồi?
Trong trí tưởng tượng của tôi, âm phủ phải là một nơi tối tăm và đáng sợ, đầy rẫy những tiếng la hét và than khóc, cùng cảnh tượng luyện ngục và núi lửa.
Nhưng Bộ Du lịch này là cái quái gì vậy? Tôi cảm thấy mặt mình co giật rồi.
Mà nam quỷ tên Lý Đại Hành này nhìn thấy tôi và Mộ Dung Ngôn ngây người như vậy thì lại nói: “Hai người mới tới thành Hơn Nửa Bước này, chắc chắn là có rất nhiều quy trình mà hai người không hiểu. Nếu để tôi phục vụ, tôi đảm bảo sẽ phục vụ hết lòng, cũng có thể giúp hai người tiết kiệm thời gian đi đến Phong Đô. Nếu đến Phong Đô sớm hơn thì cũng được đi đầu thai sớm hơn, đúng không?"
Đối phương cười hì hì, vẻ mặt thành khẩn. Mộ Dung Ngôn và tôi đều là lần đầu tiên đến đây, cho nên thực sự không biết nhiều về nơi này.
Chúng tôi chỉ biết sau khi đi qua “Hơn Nửa Bước” là sẽ đến Quỷ Môn quan, nhưng hiện tại chúng tôi ngay cả Quỷ Môn quan nằm ở đâu cũng không biết, càng đừng nói đến việc đi Phong Đô, cho nên tôi đã nói với Lý Đại Hành: “Vậy phí dịch vụ của anh là bao nhiêu?”
Lý Đại Hành cười ha ha nói: “Không đắt, không đắt, 3000 vạn là đủ rồi!”
Đối phương nói 3000 vạn, cũng chính là tiền âm phủ, cho nên đối với tôi mà nói, quả thực không tính là gì cả. Ngay sau đó, tôi đưa cho anh ta một xấp tiền âm phủ.
Lý Đại Hành nhìn thấy tôi đưa cho anh ta một xấp tiền âm phủ thì hai mắt sáng lên, sau đó vội vàng nhận lấy: "Được rồi, không biết hai vị xưng hô như thế nào?"
"À, tôi họ Đinh, còn đây là bạn gái của tôi, tôi muốn hỏi một chút, sau khi đến đây thì làm thế nào mới có thể đến được Quỷ Môn quan?" Tôi nói thẳng.
Lý Đại Hành cười ha ha nói: “Đinh tiên sinh, muốn đi vào Quỷ Môn quan thì phải đến ngân hàng mở tài khoản trước. Sau đó đến sảnh dịch vụ của thành Hơn Nửa Bước nhận Quỷ Tâm thì mới có thể thực sự trở thành quỷ. Cuối cùng là đi lên chuyến tàu Thiếu Một Bước rồi mua vé tại nhà ga, sau khi ngồi ở trên chuyến xe lửa đó thì có thể đi thẳng đến Quỷ Môn quan.”
Sau khi nghe đối phương giới thiệu như vậy, tôi sửng sốt và nghĩ thầm trong lòng: ngân hàng, Quỷ Tâm, Thiếu Một Bước, ga xe lửa?
Lý Đại Hành nhìn thấy tôi ngơ ngác thì lại cười nói: “Đinh tiên sinh yên tâm, vì tôi đã thu phí dịch vụ của hai người nên tôi sẽ thay hai người giải quyết toàn bộ quy trình. Hai người có đói không? Nếu đói thì chúng ta có thể đi đến khách sạn Cung Hương trước, hút chút nhang khói để bổ sung thể lực. Nếu không đói thì hiện tại chúng ta sẽ đi thẳng đến ngân hàng để mở tài khoản. Kiểm tra công đức và số dư tài khoản của hai người trước ... "
*****
Nghe Lý Đại Hành giới thiệu, trên mặt tôi không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó nói với giọng điệu có phần nghi ngờ: "Hướng dẫn viên Lý, chúng tôi đến đây còn cần mở tài khoản nữa sao? Hơn nữa, thứ công đức này thật sự có tồn tại sao?"
Lý Đại Hành nghe tôi nói như vậy thì nghiêm túc gật đầu: "Đinh tiên sinh, thực ra thì ở đây cũng không khác là mấy so với dương gian. Ở dương gian có gì thì bên dưới chúng tôi cũng có cái đó.”
“Cho nên, tài khoản ngân hàng này là thứ cần thiết. Nhiều khi cũng cần phải dùng đến tiền nữa mà đúng không! Mà những thứ được đốt từ trên kia xuống cũng đi thẳng vào trong ngân hàng. Ở đây, ngân hàng và hậu cần đều liên kết với nhau. Về phần công đức thì tất nhiên là có, công đức tương ứng với số dư trong tài khoản của hai vị. Công đức càng cao thì số dư càng nhiều.”
“Nếu ở trên dương gian anh là một người tốt thì sau khi chết, coi như không có ai đốt tiền xuống cho anh, thì ở đây anh cũng có thể trở thành một người giàu có, tận hưởng tất cả những thứ mà bản thân chưa từng được hưởng ở dương gian, thẳng cho đến khi quỷ thọ kết thúc mới thôi."
Lý Đại Hành rất kiên nhẫn giải thích.
Sau khi nghe đến đó thì tôi và Mộ Dung Ngôn đều khẽ gật đầu. Sau đó lại nghe tôi mở miệng hỏi: "Hướng dẫn viên Lý, quỷ thọ này là gì? Chẳng lẽ làm quỷ rồi cũng phải chết sao?"
Lý Đại Hành cười nói: "Đinh tiên sinh, chúng ta đương nhiên sẽ không chết được. Còn quỷ thọ này cũng giống như một loại giấy phép cư trú tạm thời, độ dài ngắn của nó, quyết định anh có thể ở dưới âm phủ này bao lâu. Khi hết thời gian thì anh phải đi đầu thai. Dài nhất có thể là mãi mãi, mà quỷ thọ của tôi là 190 năm.”