Loại quỷ này nhất định là không còn tiền để mua vé, mà khả năng rất lớn là không đi đến Quỷ Môn quan được, càng đừng nghĩ đến việc đi xuống âm phủ.
Nếu ở lại nơi giao nhau giữa âm và dương này chờ trong một khoảng thời gian dài, quỷ hồn sẽ trở nên càng ngày càng suy yếu, cuối cùng là hồn phi phách tán và không cần thiết phải đi xuống âm phủ nữa.
Mà đây cũng có thể coi là một cuộc khảo nghiệm đầu tiên mà âm phủ dành cho những sinh hồn này, nếu sinh thời không biết làm việc tốt thì sau khi chết, ngay cả tiền mua vé xe cũng không thể gom đủ, càng đừng nói đến việc muốn đi đầu thai.
Tất nhiên là ngay lúc đó tôi cũng không biết những thứ này, cho nên chỉ gật đầu với Lý Đại Hành: "Đi lên, tại sao lại không đi lên chứ!"
Lý Đại Hành thân là một hướng dẫn viên du lịch, cũng không tiện nói nhiều mà chỉ có thể gật đầu, sau đó tiếp tục dẫn chúng tôi đi vào bên trong, mà cái Ngân hàng Thiên Địa này thực sự rất lớn, khiến cho người ta cảm thấy nơi này giống như một thế giới thu nhỏ, một trung tâm mua sắm siêu to khổng lồ.
Liếc mắt nhìn thoáng qua, ở đây có hàng trăm cửa sổ, số lượng người xếp hàng chờ đợi càng dày đặc, kéo ra một hàng thật dài.
Còn chúng tôi, hiện tại chỉ cần đi thang máy lên tầng 15 rồi nộp phí là có thể xử lý nghiệp vụ mở tài khoản.
Nhưng chưa đi được bao xa, chúng tôi đã nhìn thấy một lão quỷ khoác tấm vải liệm màu đen, lúc này đang bị vài người đàn ông to lớn trông giống như nhân viên an ninh lôi ra từ bên trong như một con chó.
Còn lão quỷ kia thì vẫn đang không ngừng giãy giụa, trong miệng còn khóc lóc kể lể: “Không, không thể, không có khả năng. Lúc tôi còn ở dương gian là một tỷ phú, nắm quyền kiểm soát một số công ty đã được niêm yết. Tại sao tôi lại không có tiền? Tại sao trong tài khoản của tôi lại không có tiền? Có phải các người lầm rồi không, chắc chắn là lầm rồi!"
Bởi vì lão quỷ này hét rất to, cho nên đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Thậm chí có một con quỷ ở gần đó còn nhận ra ông ta: "Chết tiệt, đây không phải là ông chủ của Công ty Xây dựng Quang Huy sao? Lúc tôi còn sống, đã từng làm việc trong công ty của ông ta!”
" Đúng vậy! Lúc tôi còn sống cũng từng xem qua tin tức về ông ta, hình như là bị xe tải lớn đâm chết trong một vụ tai nạn ô tô! Nhưng sau đó, tôi cũng bị một chiếc xe đâm chết vào ngày hôm sau.”
"Không thể nào! Một ông chủ lớn giàu có ở dương gian như vậy, vì sao đến chỗ này lại không có tiền?”
“…”
Trong lúc xung quanh có rất nhiều tiếng nghị luận sôi nổi, nhân viên an ninh đứng đầu kia đã quay lại, hung hăng nói với ông ta: “Trên dương gian có nhiều tiền thì cũng có cái rắm mà dùng được, cả đời không biết làm việc thiện thì những công đức bị thiếu sẽ trừ sạch toàn bộ số dư trong tài khoản của ông.”
“Huống chi đám con trai của ông hiện đang tranh giành tài sản của ông ở trên đó! Bây giờ ông là một tên quỷ vô cùng nghèo khổ. Nếu không mua được vé thì cứ chờ bị hồn phi phách tán đi!”
Nói xong, tên cầm đầu còn đạp một cước vào người của tên lão quỷ này, mà tên lão quỷ kia đau đến mức không giãy giụa nổi, sau đó lại tiếp tục bị kéo ra ngoài như một con chó chết.
Mà những người xếp hàng ở đây, chín mươi chín phần trăm đều là đám quỷ mới, cho nên vừa nghe nói công đức bị thiếu sẽ khấu trừ số dư tài khoản, trên gương mặt của nguyên một đám đều lộ ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Có lẽ tất cả họ đều đang hồi tưởng lại xem liệu trong cuộc đời của mình, bọn họ đã làm điều gì xấu chưa.
Tôi và Mộ Dung Ngôn chỉ là khách qua đường, cũng chỉ nhìn thoáng qua mà không nói chuyện, sau đó lại tiếp tục đi theo Lý Đại Hành tiến về phía trước.
Kết quả là chưa đi được bao lâu thì đã nhìn thấy một bà già mặc quần áo rách rưới, đầu tóc bẩn thỉu trông như một kẻ ăn xin đang được mấy nhân viên công tác có dung mạo xinh đẹp của ngân hàng đỡ ra ngoài.
Cùng lúc đó, chỉ nghe thấy bà lão kia lộ ra vẻ có chút không tin mà nói với nhân viên nữ ở bên cạnh: “Tôi, tôi giàu đến thế sao? Tôi, lúc tôi còn ở trên đó, ở trên đó không có ai để nương tựa, sau khi chết cũng không có ai nhặt xác..."
Nghe xong, nhân viên nữ mỉm cười nói: "Bà Chu, lúc bà còn sống đã làm việc tốt mà không cầu báo đáp, tích lũy rất nhiều công đức. Ở chỗ của chúng tôi, công chức có thể quy đổi thành tiền, hiện tại ngài là khách hàng cấp kim cương của chúng tôi, đã là tỷ phú…”
“Thật sao?” Bà lão mở to hai mắt nhìn, có chút không thể tưởng tượng được.
Một số nhân viên ở gần đó cũng liên tục gật đầu và tỏ ra rất lịch sự với bà lão, thái độ này trái ngược hoàn toàn với cái tên khi còn ở dương gian là tỷ phú vừa bị lôi ra ngoài như một con chó chết kia.
Chẳng trách sư sư phụ lúc còn sống vẫn luôn dặn dò tôi, bảo tôi đừng làm những chuyện mất đạo tâm và đừng làm những chuyện thương thiên hại lí.
Hóa ra những việc này đều là có nguyên nhân của nó, sau khi kẻ ác đi vào nơi này thì đều sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.
Mặt khác, người tốt có thể nhận được phần thưởng xứng đáng...