Cô gái trẻ tuổi kia vừa rời đi, cách đó không xa lại truyền đến giọng nói của một chàng trai trẻ, chàng trai trông mười sáu, mười bảy tuổi, thậm chí còn trẻ hơn so với cô gái vừa rồi.
Lúc này, cậu ta đang đối mặt với một nhân viên nam quỷ và nói: “Tôi chính là không muốn sống nữa, vậy mà anh còn yêu cầu tôi hoàn dương sao? Ông đây đường đường là đại thần cấp hoàng kim, nhưng bản thân lại bị đám rắm chó lừa đảo đó hố đến cấp đồng. Anh nghĩ tôi vẫn còn mục đích để sống sao? Làm nhanh lên, tôi muốn quỷ tâm, tôi còn đang vội đến Thiếu Một Bước để lên tàu đây!”
Nhân viên nam quỷ kia kiên nhẫn hơn so với nhân viên nữ quỷ vừa rồi, nghe đến đó, cũng không có vội vã đưa quỷ tâm cho chàng trai trẻ kia. Thay vào đó là tiếp tục nói: "Em trai, em nghe anh nói, em còn sống được thêm sáu mươi năm dương thọ nữa, em mau hoàn dương đi! Nếu em thực sự chết rồi thì bố mẹ của em sẽ thương tâm đến mức nào?”
“Hừ! Thương tâm? Bọn họ không thèm quan tâm tôi mà chỉ biết báo lớp học bổ túc cho tôi, rồi lại khoe khoang ở trước mặt người khác, nói rằng tôi đã học bao nhiêu lớp học bổ túc mà không quan tâm đến cảm xúc của tôi. Đúng rồi, ai là em trai của anh? Tôi thấy anh mới là em trai, đừng nhiều lời nữa, mau cho tôi quỷ tâm…”
Thái độ của thiếu niên này rất kiên quyết, thậm chí còn không nghĩ tới việc hoàn dương.
Nhân viên nam quỷ kia thấy vậy thì thở dài một tiếng, sau đó lấy quỷ tâm ra.
Chàng trai cũng giống với cô gái trước đó, trực tiếp bóp nát dương thọ của chính mình, sau đó nhét quỷ tâm vào bên trong, cắt đứt hoàn toàn khả năng được sống tiếp của mình.
Mẹ nó, chuyện gì thế này?
Hai người bọn họ còn trẻ tuổi hơn cả tôi, nhìn qua thì còn chưa đến hai mươi tuổi, vậy mà lại không muốn sống nữa sao? Một tên vì tình yêu, một tên vì trò chơi? Chẳng lẽ ở trong mắt của bọn họ không có hai chữ người thân sao?
Mặc dù lúc này tôi không có cách nào hiểu được tâm trạng của bọn họ, nhưng tôi có thể thấy bộ dạng quyết tâm bóp nát dương thọ của họ như thế nào.
Có lẽ khi bọn họ còn sống, thực sự không cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống...
Nhưng đối với loại chuyện này, chúng tôi chỉ có thể làm một quần chúng, không thể làm gì khác được.
Tuy nhiên, từ điều này tôi đã học được một điều, người sống là có thể hoàn dương.
Sau đó tôi quay sang nói với Mộ Dung Ngôn: "Thi Muội, từ nơi này hoàn dương luôn? Hay phải trở về Lưỡng Giới Sơn?"
Mộ Dung Ngôn lắc đầu nói: "Không, đường tới Lưỡng Giới Sơn chỉ có thể từ phía trên đi xuống dưới. Cho nên em nghĩ nếu muốn từ nơi này trở về, chỉ có thể đi đến nơi mà Đông Hoa Đế Quân năm đó đã hạ giới cứu mẹ, sau đó mở ra con đường Hồi Hồn mà trở về…”
Vừa nghe đến con đường Hồi Hồn, trong đầu tôi lập tức xuất hiện một số thông tin về con đường Hồi Hồn này.
Có vẻ như là có một con đường như vậy, thậm chí nó đã từng xuất hiện ở trong một số bộ phim truyền hình.
Người ta nói rằng ở trên con đường này, có vô số cô hồn dã quỷ, bọn chúng sẽ ở hai bên đường để cám dỗ bạn.
Một khi những người đã dấn thân vào con đường Hồi Hồn này, nếu quay đầu lại nhìn bọn chúng thì sẽ vĩnh viễn bị giữ lại trên đường Hồi Hồn này, sau đó quấn quanh cùng một chỗ với những quỷ hồn kia, không bao giờ có thể rời đi được nữa.
Nhưng con đường Hồi Hồn đó thì có quan hệ gì với Đông Hoa Đế Quân? Cùng với câu nói Đông Hoa Đế Quân hạ giới cứu mẹ nữa chứ?
Mà lai lịch của vị Đông Hoa Đế Quân này là gì? Chẳng lẽ chính là anh chàng có mái tóc bạc trắng, há mồm ngậm miệng đều là Tứ Hải Bát Hoang trong một bộ phim truyền hình nổi tiếng cách đây không lâu sao?
Cho nên tôi đã mở miệng hỏi một câu: "Thi Muội, lai lịch của vị Đông Hoa Đế Quân này là gì? Mà con đường Hồi Hồn này còn phải được mở ra ư?"
Mộ Dung Ngôn nghe tôi hỏi như vậy thì khẽ gật đầu: "Ừ, Đông Hoa Đế Quân này chính là vị Thiếu Dương Đế của Đông Hoa Tử Phủ, là một vị thủy tổ trong số năm thủy tổ ở phương bắc.”
Đối với tôi mà nói thì Đông Hoa Đế Quân chính là vị ở trong phim truyền hình động một chút là nói ra lời thoại Tứ Hải Bát Hoang.
Nhưng tôi có nhiều sự hiểu biết về năm vị thủy tổ ở phương bắc hơn.
Năm vị thủy tổ ở phương bắc này rất lợi hại, bởi vì có liên quan trực tiếp đến mạch truyền thừa của chúng tôi, mà năm người này phân biệt là Vương Huyền Phủ, Chung Ly Quyền, Lữ Động Tân, Lưu Hải Thiềm và Vương Trọng Dương.
Cũng chính là năm vị thủy tổ của Toàn Chân, vị thủy tổ đứng đầu là Vương Huyền Phủ.
Trong truyền thuyết thì vị Vương Huyền Phủ này đã truyền đạo cho Đế Quân Chung Ly Quyền của Chính Dương, sau đó lại truyền cho Lữ Động Tân, còn Vương Trọng Dương là người khai mở Đạo giáo cho Toàn Chân.
Hơn nữa, đối phương còn xuất hiện sớm hơn Ngọc Hoàng, đạo trường của đối phương nằm ở núi Côn Luân của Đông Hải, sau này cai quản các nam tiên khắp thiên hạ.
Đối với những thứ này, mọi người đều có chút xa lạ.
Nhưng lại có rất nhiều người đã từng nghe nói đến danh hiệu Vương Huyền Phủ.
Ngoài việc được gọi là Thiếu Dương Đế Quân của Đông Hoa Tử Phủ ra, thì người nọ còn được người ta gọi là Đông Hoàng, Đông Hoàng Công và Phù Tang đại đế.