Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1317

Chương 1317 Chương 1317

Một khi bị phát hiện không có vé mà muốn lẻn vào nhà ga như thế này thì hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng.

Trong đầu vừa nghĩ đến đây thì đột nhiên có một con quỷ lao về phía cổng soát vé.

Khi đó đèn báo sẽ phát ra âm thanh "tít tít".

Cổng soát vé lẽ ra phải là đèn xanh bỗng nhiên chuyển sang đèn đỏ.

Ngay khi tình huống này vừa xuất hiện, cái tên gầy gò có khuôn mặt màu vàng kia đột nhiên thay đổi sắc mặt. Sau đó lập tức quay đầu lại mà gầm nhẹ một tiếng với con quỷ đang lao qua cổng kia: “Muốn trốn vé sao, tìm chết…”

Nói xong, tên quỷ sai gầy gò kia đột nhiên rút thanh trường đao ở bên hông ra và chém một đao về phía trước.

Cuối cùng chỉ nghe một tiếng hét thảm “A” vang lên, tên nam quỷ trốn vé kia đã bị chém thành hai nửa ngay tại chỗ, hồn phi phách tán...

*******

Đông đảo quỷ có mặt nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì đều bị làm cho kinh ngạc mà tặc lưỡi. Bộ dạng đó còn không phải là bởi vì không đi mua vé, cho nên mới trực tiếp bị chém thành hai nửa, hồn phi phách tán đó sao?

“Trời ơi!”

“Hồn phi, hồn phi phách tán rồi sao?”

“…”

Hiện trường nhất thời có chút xao động, bởi vì tâm tư của rất nhiều quỷ vẫn còn đang mắc kẹt ở dương gian.

Nếu đổi lại là ở dương gian, trốn vé thì có thể bị làm sao chứ?

Có khả năng là không bị làm sao cả, nhiều nhất là bị giam giữ trong vài ngày.

Nhưng ở đây lại trực tiếp bị hồn phi phách tán, mà hồn phi phách tán này lại đại biểu cho việc vĩnh viễn không bao giờ có thể xuất hiện được nữa, cũng đại biểu cho việc kết thúc hoàn toàn.

Nhưng hai tên quỷ sai kia trông có vẻ rất bình tĩnh, rõ ràng là đã làm việc này rất nhiều lần.

Lúc này, tên quỷ sai gầy gò kia nhặt thanh trường đao của mình lên, sau đó nói với chúng quỷ: "Mọi người đều nhìn thấy rồi phải không? Ai không có vé thì không được lên xe. Ai dám đột nhập thì chỉ có đúng một chữ, chết!”

Nói xong, còn quét trường đao của mình một vòng xung quanh những con quỷ có mặt ở đây.

Đám quỷ có mặt ở đây đều cảm thấy trong lòng ớn lạnh, sợ hãi đến mức không dám thở mạnh, vội vàng ngậm miệng lại mà chạy nhanh.

Thậm chí, trong đội ngũ thật dài còn có vài tên quỷ sợ hãi đến mức quay đầu bỏ chạy.

Hiển nhiên là do mấy tên quỷ này cũng không có vé.

Vào lúc này, tôi cũng bị tràng cảnh này dọa sợ rồi, mặc dù đang đứng ở phía xa nhưng bản thân vẫn không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh.

Chết tiệt? Làm thế nào để vào được đây?

Đây là lối vào duy nhất, hơn nữa còn được canh gác nghiêm ngặt, cho nên không có vé thì không thể vào được.

Nếu xông vào, có lẽ Mộ Dung Ngôn có thể đánh bại hai tên quỷ sai này, nhưng nếu gây rắc rối ở chỗ này thì một giây sau có thể sẽ đưa tới hàng ngàn hàng vạn quỷ binh.

Đến lúc đó, đừng nói là đi âm phủ, ngay cả việc bước chân đến nhà ga Thiếu Một Bước này cũng không thể đi được.

"Xong rồi, Thi Muội, e rằng chúng ta không thể nào bước chân vào nhà ga Thiếu Một Bước này được rồi!" Tôi có chút thất vọng.

Nhưng Thi Muội ở bên cạnh tôi lại nở nụ cười: "Đừng lo lắng, có lẽ anh vẫn chưa biết tên của bọn họ rồi."

Nghe Thi Muội nói vậy, tôi lại cảm thấy bối rối.

Tên của bọn họ thì có liên quan gì đến việc chúng tôi đến nhà ga chứ?

Nhưng tôi vẫn kiên nhẫn hỏi: “Chẳng lẽ việc này có liên quan gì đó đến việc chúng ta tiến vào nhà ga sao?”

Mộ Dung Ngôn gật đầu: “Đương nhiên là có quan hệ, hai tên quỷ sai này một tên gọi là Không Có Tiền, một tên gọi là Giàu Chảy Mỡ.”

Nghe đến đây, tôi lại sửng sốt.

Tên như vậy thật là kỳ lạ. Giàu Chảy Mỡ và Không Có Tiền sao?

Nhưng những gì mà Mộ Dung Ngôn vừa nói có liên quan gì đến việc chúng tôi đi vào nhà ga Thiếu Một Bước này?

Sau đó tôi cau mày hỏi lại: "Bọn họ gọi là gì thì có liên quan gì đến việc chúng ta đi vào nhà ga chứ?"

Mộ Dung Ngôn do dự một chút, sau đó nói: "Vừa rồi lúc em tiến vào nhà ga thì đã nghe thấy một tên quỷ nói về chuyện có liên quan đến hai tên quỷ sai này, nói bọn họ theo thứ tự gọi là Giàu Chảy Mỡ và Không Có Tiền. Cái tên Không Có Tiền là một tên quỷ cương trực công chính, nhưng cũng là một quỷ nghèo.”

“Còn cái tên Giàu Chảy Mỡ còn lại là một tên quỷ thấy hơi tiền là nổi máu tham, cực kỳ tham tiền tài, là một tên quỷ giàu có. Em nghĩ, nếu đây là lối vào duy nhất để đi vào bên trong nhà ga, có lẽ chúng ta có thể tận dụng điều này?”

Lời nói của Mộ Dung Ngôn vô cùng rõ ràng, cho nên tôi cũng dễ dàng hiểu được.

Không Có Tiền và Giàu Chảy Mỡ. Một tên cương trực công chính, một tên thấy tiền là sáng mắt.

Nếu như tin tức mà Mộ Dung Ngôn nghe được là sự thật, liệu chúng tôi có thể lợi dụng tính cách của bọn họ mà làm chút chuyện gì đó không?

Giống như cái tên Giàu Chảy Mỡ này, nếu gã thấy tiền là sáng mắt thì chúng tôi sẽ đưa tiền cho gã cho đến khi gã vừa lòng mới thôi, để từ đó gã khoan dung mở một mặt lưới cho chúng tôi tiến vào?

Nghĩ tới đây, trong đầu tôi chợt hiện lên dáng vẻ của hai lão lừa đảo Hắc Bạch Vô Thường kia.

Mỗi lần xuất hiện đều sẽ tìm cách lừa tôi một phen, đòi hối lộ.

Bình Luận (0)
Comment