Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1340

Chương 1340 Chương 1340

Nhìn thấy đội hình này, lòng của Mộ Dung Ngôn và tôi đều phát lạnh.

Mẹ nó, nếu chúng tôi ngã xuống đất, nhất định sẽ bị những con gà trống này tra tấn đến chết, mà chúng tôi cũng không muốn bị mổ thành cái sàng, càng không muốn bị những con gà trống này “đặc biệt chăm sóc”.

Tôi liên tục điều khiển con gà trống để nó quay lại đúng phương hướng, nhưng tên này đúng là không biết thành thật, sau khi nhìn thấy đám gà trống ở phía sau đang càng ngày càng đến gần thì tôi cũng lập tức bị chọc cho tức giận.

"Súc sinh, mày không nghe lời phải không! Ông đây lập tức nhổ hết lông gà của mày!"

Nói xong, tôi đưa một tay ra rồi lập tức rút một cái, khiến cho một túm lông gà lập tức bị nhổ xuống.

Con gà trống kia kêu lên một tiếng và tiếp tục vùng vẫy, nhưng nó càng vùng vẫy thì động tác nhổ lông của tôi càng tàn nhẫn.

Mặc dù có chút tàn nhẫn nhưng sau khi thử vài lần thì hiệu quả còn khá tốt.

Trước khi một đám gà trống kia đuổi kịp chúng tôi, con gà trống chở chúng tôi đã bị “khuất phục”.

Ít nhất là không còn vùng vẫy nữa, cũng dựa theo phương hướng mà chúng tôi đưa ra mà bay về phía trước...

*****

Ngay khi tôi điều khiển được con gà trống này thì đàn gà trống ở xung quanh tôi cũng đã phát ra tiếng “cúc cu”, sau đó lao về phía chúng tôi từ mọi hướng.

Nhìn thấy điều này, sắc mặt của tôi lập tức trở nên tối tăm rồi thấp giọng nói: “Chết tiệt, chọc tới nhiều con súc sinh rồi.”

Tôi kéo dây cương, không ngừng liếc nhìn xung quanh, còn Mộ Dung Ngôn vừa ôm tôi vừa trừng mắt nhìn mấy con gà trống ở chung quanh đang lao tới kia rồi nói: “Tra nam chết tiệt, anh cứ điều khiển con gà trống này tiến về phía trước, còn những con gà trống xung quanh này thì để em xử lý!”

Nói xong, Mộ Dung Ngôn lập tức vận chuyển âm lực cuồn cuộn của mình, sau đó trong miệng khẽ kêu một tiếng rồi đánh một chưởng xuống dưới.

“Bùm”

Một cỗ âm lực mạnh mẽ chấn động mà ra, khí tức cuồn cuộn hướng thẳng xuống dưới, còn mấy con gà trống dẫn đầu ở phía dưới cũng lập tức kêu thảm ngay tại chỗ.

“Kuuuu” một tiếng, lần lượt bị đánh đến lông gà bay đầy trời, rồi lần lượt ngã xuống. Tuy nhiên, bốn phương tám hướng ở xung quanh chúng tôi vẫn còn rất nhiều gà trống.

Những con gà trống này có đôi mắt sắc bén và tốc độ bay rất nhanh. Ngay khi đến gần chúng tôi thì đã duỗi móng vuốt sắc bén và cái mỏ sắc nhọn của mình, chỉ cần bị nó mổ trúng thì đều sẽ phải chịu thương tổn nghiêm trọng.

Tôi điều khiển con gà trống mà mình đang ngồi, cứ thế mà lao về một hướng khác của núi Kim Kê. Bởi vì ở phía trước mặt có quá nhiều gà trống, chúng lần lượt lao tới, trong miệng còn mang theo từng tiếng “Cúc ku” chói tai.

Mộ Dung Ngôn một mình ngăn cản bốn phương, dùng chính sức mạnh cường đại của mình để hạ gục từng con gà trống đang tiếp cận chúng tôi.

Chúng tôi cưỡi gà trống lúc lên cao lúc xuống thấp, đột phá bên trái xông qua bên phải, nhưng cho dù có làm như vậy thì cũng khó có thể tránh khỏi sự vây công của đám gà trống này.

Cuối cùng không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể phải điều khiển con gà trống này bằng một tay, tay còn lại rút kiếm gỗ đào ra để chống lại những con gà trống đang tấn công từ bốn phía kia.

Bằng cách này, cũng có thể giảm bớt một phần áp lực cho Mộ Dung Ngôn.

Cuộc chiến diễn ra cực kỳ khốc liệt và vô cùng nguy hiểm.

Trong tình hình hiện tại của chúng tôi, một khi bị đám gà trống làm bị thương hoặc bị tha đi thì đồng nghĩa với việc chúng tôi sẽ bị đánh rơi xuống đất, muốn trốn thoát thêm lần nữa là không có khả năng.

Vì vậy, hiện tại chúng tôi chỉ có một lựa chọn, đó chính là căng da đầu tiến về phía trước. Chỉ khi thoát ra khỏi núi Kim Kê này thì chúng tôi mới có thể an toàn.

Bởi vì đa số gà trống ở núi Kim Kê đều bị thu hút, cho nên những quỷ hồn đi ngang qua núi Kim Kê đột nhiên cảm thấy áp lực giảm mạnh.

Nhiều quỷ hồn đang bị gà trống mổ xẻ cũng lập tức trở nên khẩn trương, lần lượt nhân cơ hội này mà lao về phía trước.

"Chạy, mau chạy đi!"

"Gà trống, gà trống lớn đã bay đi, chúng ta chạy mau, chạy mau đi!"

"Những con gà trống này bị làm sao vậy?"

"Trời ạ, trên trời hình như có người?"

"Không thể nào! Có người dám cưỡi đám gà trống này sao?"

"Trời ơi, tôi đã nhìn thấy cái gì vậy? Bọn họ cư nhiên cưỡi một con gà trống lớn..."

"Xong rồi. Hai người đó chọc giận cả đám gà trống ở trên núi này, nhất định sẽ bị chúng nó mổ trăm năm mất."

“Người anh em, cậu còn thất thần ở đó làm gì? Chẳng lẽ cậu muốn chờ đến khi đám gà trống kia quay lại mổ xẻ cậu sao?”

“…”

Trong lúc nhất thời, bên trong hẻm núi có rất nhiều quỷ hồn bắt đầu nắm chặt cơ hội này mà lao về phía trước.

Mặc dù ở bên trong hẻm núi vẫn còn một số gà trống, nhưng số lượng gà trống còn lại rõ ràng là không đủ để ngăn chặn đám quỷ đang chạy trốn kia.

Vì vậy, cho dù những con gà trống còn lại ở trong hẻm núi có cố gắng ngăn chặn đám quỷ đang chạy như thế nào thì cũng không thể ngăn cản được, cuối cùng phần lớn đám quỷ đã thuận lợi lao ra khỏi hẻm núi, sau đó rời xa núi Kim Kê này.

Mà ở bên ngoài núi Kim Kê dường như là một khu vực cấm, chỉ cần chúng tôi bước ra khỏi núi Kim Kê thì những con gà trống lớn này sẽ không thể ngăn cản chúng tôi...

Bình Luận (0)
Comment