Có lẽ là do mấy ngàn năm nay, rất ít người chủ động nói chuyện với ông ta!
Nhưng sau khi hỏi xong, người chèo thuyền vẫn chủ động trả lời: "Trước đây thì không được, nhưng bây giờ thì có thể quẹt thẻ! Mỗi người một đồng vàng."
Nói xong, người lái thuyền không thèm nhìn Mộ Dung Ngôn và tôi nữa mà tiếp tục hút điếu thuốc của mình.
Ở âm phủ, một đồng vàng có giá khoảng 100 triệu tiền âm phủ.
Nói một cách tương đối, chính là phí vận chuyển tương đối cao. Nhưng ở trong thẻ của tôi có tiền cho nên những chuyện này không thành vấn đề, sau đó tôi nói với người chèo thuyền: “Cảm ơn!”
Tiếp theo tôi dẫn Mộ Dung Ngôn lên thẳng thuyền giấy, nhưng hai người chúng tôi vừa bước vào khoang thuyền lại bị dọa cho ngây ngẩn cả người.
Chết tiệt! Một chiếc thuyền giấy nhìn như không lớn lắm này, nhưng bên trong khoan thuyền lại rất lớn.
Lúc này, nơi đây rất đông đúc và chen đầy quỷ hồn. Các loại ồn ào náo động ầm ĩ không ngừng, có cảm giác như chiếc thuyền giấy này đã gần như chật kín người.
Không còn cách nào khác, muốn qua con sông này thì chỉ có thể đi thuyền.
Tôi và Mộ Dung Ngôn không còn cách nào khác đành phải căng da đầu mà chen chân vào thì mới có thể đứng vững thân mình.
Sau đó chỉ nghe thấy chiếc thuyền giấy phát ra hai tiếng “ù ù”, rồi lắc lư hai lần, sau đó bắt đầu lùi về phía sau.
Có vẻ như chiếc thuyền này sắp khởi hành. Ngay sau đó, người chèo thuyền cũng bước vào bên trong.
Anh ta đứng ở cửa thuyền, quét mắt về phía đám quỷ một cái rồi nói với những quỷ hồn có mặt: “Mọi người chú ý, mỏ neo đã được kéo lên và thuyền đang ra khơi. Phí qua sông là một đồng vàng cho mỗi người..."
*****
Ngay khi người chèo thuyền lên tiếng thì chiếc thuyền giấy đã ra khơi và chuẩn bị qua sông.
Nhưng ai biết anh ta vừa mới nói xong, bên trong khoang thuyền đã trở nên ầm ĩ.
"Cái gì? Một đồng vàng?"
"Có lầm không vậy, sao phí qua sông lại đắt như vậy chứ?"
"Lúc ông còn ở trên đó đã phải lấy trộm tiền để mua vé đấy. Hiện tại cũng chỉ còn 100 triệu tiền âm phủ để phòng thân thôi.”
“Đúng vậy, không phải qua con sông này nên miễn phí sao."
"Muốn lừa ông sao, không có cửa đâu."
"Dù sao tôi cũng sẽ không đưa số tiền này cho ông..."
"..."
Một lúc sau, bên trong khoan thuyền đã lập tức mồm năm miệng mười ồn ào náo động.
Rất nhiều người không muốn trả phí qua sông, giá một đồng vàng này quả thực có chút đắt.
Tuy nhiên, tôi lại biết rất rõ, số tiền này nhất định phải đưa ra. Nếu không cho thì kết cục cuối cùng là sẽ phải xuống sông bơi qua và phải chịu đựng đủ loại tình cảm của con người ở trong sông.
Tôi và Mộ Dung Ngôn đứng ở trong góc không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào người chèo thuyền.
Người chèo thuyền đứng ở mũi thuyền, hoàn toàn bất động và không tức giận, chỉ nói với những quỷ hồn ở bên trong khoan thuyền: “Mỗi lần qua sông, đều sẽ có một số người không muốn đưa tiền, nếu không muốn đưa thì đừng trách tôi không khách khí!”
"Không khách khí? Như thế nào gọi là không khách khí? Chẳng lẽ mày còn có thể đánh thắng tao sao? Lão già họp hẹt kia!"
"Đúng vậy, thuyền đã ra khơi rồi, dù sao tôi cũng không có tiền, có cũng sẽ không cho!"
"Một đồng vàng thì quá đắt rồi, tôi cũng không muốn cho..."
"..."
Rất nhiều quỷ qua sông lập tức nói thẳng, một bộ lợn chết không sợ nước sôi, tư thế nhất quyết không cho.
Người chèo thuyền đứng ở mũi thuyền cất chiếc tẩu hút thuốc ở trên tay đi, sau đó lộ ra một nụ cười lạnh rồi giơ tay chỉ về phía trước: “Anh, anh, anh, mấy người không muốn đưa phải không?"
"Chính là ông, ông không muốn đưa đấy!" Một con quỷ ở trong đó bị người chéo thuyền chỉ tay vào người thì lập tức mở miệng nói.
Kết quả là vừa dứt lời, người chèo thuyền đột nhiên giơ tay lên. Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng vô hình xuất hiện, còn tên quỷ hồn kia vẫn chưa kịp phản ứng lại thì đã bay ra khỏi khoang thuyền.
Cuối cùng “bủm” một tiếng thì đã rơi xuống sông.
Bọt nước bắn tung tóe khắp nơi, còn tên quỷ kia thì cứ vùng vẫy ở trong nước.
Ngay khi tất cả mọi người có mặt ở trong khoang thuyền nhìn thấy cảnh tượng này thì đều tỏ ra kinh hãi.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, người chèo thuyền lại lần lượt ra tay.
Kết quả là những quỷ hồn ồn ào không chịu trả tiền kia lần lượt bay ra khỏi khoang thuyền.
“Bang bang bang” Nước sông liên tục bắn tung tóe, trong chớp mắt đã có hơn mười mấy quỷ hồn bị ném xuống sông.
Tất cả những con quỷ hồn ở trong khoang thuyền nhìn thấy một màn này đều bị dọa cho không nói nên lời.
Chết tiệt! Cái này cũng quá lợi hại rồi! Nói ném là ném, chưa gì đã nghiền ép như vậy rồi!
Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, lúc đầu mấy tên quỷ hồn bị ném xuống nước kia còn giãy giụa thêm mấy lần.
Thậm chí còn có một số quỷ hồn còn nói với người chèo thuyền đang đứng ở bên trong khoang thuyền: "Ông già, ông biết bơi. Cho dù có bơi qua thì ông cũng sẽ không đưa tiền cho ông đâu!"
"Ha ha ha! Ông cũng sẽ bơi qua, chính là không đưa tiền đấy!”
“..."
Mấy tên quỷ bị ném xuống sông cực kỳ tức giận nhưng chỉ có thể ở trong nước rít gào, từ trong miệng của mình chiếm chút tiện nghi.
Nhưng vừa dứt lời, xung quanh nơi mà bọn họ rơi xuống kia đột nhiên nổi lên bọt khí.
“Ừng ực ừng ực”, ngay sau đó chỉ thấy từng cái bàn tay con người vươn ra khỏi mặt nước.