Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1369

Chương 1369 Chương 1369

Thấy Mộ Dung Ngôn đã nói đến chuyện chính, tôi cũng nghiêm túc hẳn lên.

“Được, nơi chúng ta đang ở là hướng Đông, anh đoán chỉ mất nửa tiếng đồng hồ là chúng ta có thể đi đến được tiểu khu Hắc Ám kia.” Tôi nói thằng.

Mộ Dung Ngôn khẽ gật đầu: “Ừm, vậy chúng ta lên đường đi!”

Vừa dứt lời, Mộ Dung Ngôn đã bước xuống giường.

Tôi cũng chẳng dám dông dài, bởi chúng tôi không phải tới đây để du lịch, nên làm việc gì thì vẫn phải làm cho xong.

Cho nên, ngay sau đó tôi và Mộ Dung Ngôn đã bước ra khỏi phòng, đi thẳng xuống tầng một.

Lúc đi đến cửa, tôi thấy ông chủ nhà nghỉ còn đang xem TV.

Thấy chúng tôi đi xuống dưới, ông ta còn nhiệt tình chào hỏi chúng tôi.

Bởi vì liên quan đến việc bị truy nã, cho nên tôi không dám ngẩng đầu lên, chỉ tuỳ tiện đáp lại ông chủ một tiếng, sau đó vội vàng rời khỏi nhà nghỉ.

Sau khi rời khỏi nhà nghỉ, tôi và Mộ Dung Ngôn đi dọc theo phía Đông của con đường phố đông đúc.

Kết quả, trên đường đi hai người chúng tôi phát hiện ra trên nhiều video, màn hình TV,… đều có bức tranh truy nã tôi và Mộ Dung Ngôn.

Hơn nữa quỷ binh bên trong thành, rõ ràng đã nhiều hơn thời điểm chúng tôi mới tiến vào.

Bọn họ đi lại giữa các con phố tấp nập, thi thoảng tôi còn thấy vài người qua đường bị quỷ binh chặn đường kiểm tra.

Tôi và Mộ Dung Ngôn đều âm thầm cảm thấy may mắn, cũng may là họ chỉ có tranh phác hoạ chứ không có ảnh chụp.

Nếu không, chúng tôi đi lại giữa đường phố thế này sẽ rất dễ dàng bị nhận ra.

Đi được một đoạn, dần dần tôi và Mộ Dung Ngôn cũng nhận ra.

Tuy rằng lệnh truy nã được dán khắp nơi, chỗ nào cũng thấy bức phác họa tội phạm truy nã to lù lù.

Nhưng quỷ hồn đi trên đường chẳng có ai chú ý đến chuyện này cả, cũng chẳng ai chú ý tới hai chúng tôi.

Bởi vậy, từ từ, tôi và Mộ Dung Ngôn cũng bắt đầu thả lỏng một chút.

Hành trình kéo dài nửa tiếng đồng hồ cũng không tính là xa.

Rất nhanh, chúng tôi đã đến trước cổng tiểu khu Hắc Ám của thành Phong Đô.

Đi vào cổng lớn, tôi quan sát xung quanh một lượt.

Tôi phát hiện ra những căn nhà ở trong tiểu khu này, cũng chẳng khác gì với mấy căn nhà giấy được bán trong cửa hàng của tôi cả.

Nhưng mà, muốn tiến vào trong tiểu khu này thì lại không phải chuyện đơn giản.

Bởi vì, mỗi một quỷ hồn ra vào tiểu khu đều sẽ bị kiểm tra rất gắt gao.

Cần phải là chủ nhà ở đây thì mới được tiến vào trong.

Hơn nữa, xung quanh tiểu khu này còn được trang bị cả hàng rào điện.

Khí đen không ngừng tỏa lên, thứ này có tác dụng công kích rất mạnh đối với quỷ hồn.

Tôi và Mộ Dung Ngôn tới gần thử xem, rồi phát hiện ra, vừa mới tới gần chúng tôi đã cảm nhận được một cảm giác khó tả, thậm chí còn có chút đau đớn.

Loại cảm giác này, càng đến gần tường vây tôi càng cảm nhận được rõ.

Thấy vậy, tôi và Mộ Dung Ngôn cảm giác có chút khó khăn.

Hiển nhiên là chúng tôi không thể ép dụng cách trèo tường để lẻn vào trong tiểu khu này được rồi.

Nếu muốn vào, cũng chỉ có thể đi vào từ cổng lớn mà thôi.

Bởi vậy, tôi và Mộ Dung Ngôn bèn đứng cách đó không xa để quan sát trong chốc lát.

Tôi nhìn thấy, trước cổng tiểu khu còn có một quầy tiếp tân, hiện có rất nhiều quỷ hồn đang đứng xếp hàng ở đó.

Vừa đi vào là sẽ thấy, đây đều là những quỷ hồn mới xuống, họ mới nhận được giấy phép cư trú cho nên tới đây nhận nhà mới.

“Vui lòng cung cấp sinh thần bát tự, thời gian tử vong.” Người tiếp tân nói với một nam quỷ đứng bên cạnh mình.

Nam quỷ kia nhanh chóng cung cấp những thông tin cần thiết, sau khi người tiếp tân nghe xong thì nhập dữ liệu vào máy tính.

Sau đó, liền thấy cô ấy quay sang nói với con cóc giấy đặt bên cạnh bàn làm việc: “Chủ của căn nhà số 1193 nhận phòng, Quỷ Lâu mở ra.”

Vừa dứt lời, trong miệng con cóc giấy kia truyền tới giọng nói của một người đàn ông: “Căn nhà số 1193 đang được kích hoạt… kích hoạt thành công. Chủ hộ có thể tới nhận nhà.”

Vừa dứt lời, tôi nhìn thấy từ trong miệng con cóc giấy kia xuất hiện một chiếc chìa khoá nhà.

Nhân viên công tác cầm chìa khóa, rồi nở nụ cười tươi hơn hoa với chủ hộ nọ, cô nàng nói: “Tiên sinh, đây chính là chìa khoá nhà của ngài. Từ giờ trở đi ngài đã là một trong những chủ hộ tại đây, thời gian sử dụng nhà sẽ tương đương với quỷ thọ của ngài…”

Nam quỷ mỉm cười nhận lấy chìa khóa, sau đó đi thẳng vào trong tiểu khu, cuối cùng đi qua một cánh cửa chói sáng rồi biến mất.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi chấn động.

Muốn tiến vào trong tiểu khu này, hoá ra cũng không quá khó khăn.

Tôi nhớ rõ lúc mở tài khoản ra kiểm tra, nhân viên khách hàng đã từng nói với tôi…

Ngoại trừ những tài sản ròng nằm dưới danh nghĩa của tôi, trong thẻ của tôi còn có tài sản bất động sản, siêu xe,…

Nói cách khác, có khả năng cao là tôi cũng có được một ít bất động sản ở trong tiểu khu Hắc Ám này.

Chỉ cần tôi trở thành một trong những chủ hộ tại tiểu khu Hắc Ám, kích hoạt nhà ở, chẳng phải là tôi có thể thuận lời tiến vào trong rồi sao?

*********

Sau khi ý tưởng này vừa mới xuất hiện trong đầu, tôi lập tức quay sang nói với Mộ Dung Ngôn đang đứng ở bên cạnh: “Thi Muội, mấy người bọn lão Phong đã đốt cho anh rất nhiều nhà giấy. Nói không anh cũng có một căn ở trong tiểu khu này, chỉ cần trở thành chủ nhà tại đây, là chúng ta có thể thuận lợi đi vào trong rồi.”

Bình Luận (0)
Comment