“Xin chúc mừng, bạn đã mở khóa cực dục lâu trong vòng ba tiếng đồng hồ, chúc ngài vui chơi vui vẻ.”
Sau đó, tôi liền nhìn thấy bức tường ngọc được chạm khắc tinh xảo đột nhiên phát ra những tiếng “ong ong”, rồi chậm rãi bay lên trên.
Khi nhìn thấy điều này, tôi đã bị sốc và ngay lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hóa ra đây đều là những cánh cửa bí mật, cần phải lựa chọn cẩn thận mới có thể mở được nó ra.
Sư phụ và những người còn lại cũng bị động tĩnh này thu hút, lần lượt quay đầu lại.
Khi cánh cửa đá chạm ngọc từ từ được nâng lên, một loại sương mù xuất hiện.
Khung cảnh bên trong dần dần được hé lộ.
Mà khi chúng tôi nhìn thấy rõ cảnh tượng trong đó, cơ thể tôi chợt rung lên, con ngươi giãn to ra.
Phía sau cánh cửa đá chạm ngọc này là một khung cảnh vô cùng đẹp đẽ và thu hút…
*******
Vừa mở cửa ra, cảnh tượng trong phòng khiến máu trong người tôi sôi trào, tôi chợt có cảm giác muốn chảy máu mũi.
Tôi thấy bên trong căn phòng được đặt tên là “Cực dục các”, là một không gian rộng lớn.
Đưa mắt nhìn khắp bên trong, căn bản không phải là một căn phòng.
Mà là một thế giới thu nhỏ, nơi đây có non xanh nước biếc, những cây cầu nhỏ và những tòa lầu son.
Nhưng những thứ này chưa là gì, điều quan trọng nhất là, ở đâu tôi cũng có thể nhìn thấy những người phụ nữ xinh đẹp mặc áo lụa mỏng manh.
Tất cả các cô nàng này đều vô cùng nóng bỏng, thậm chí còn có người đang trong trạng thái bán khỏa thân.
Hoặc là kết nhóm trò chuyện, vui đùa dưới nước.
Hoặc là đứng dưới gốc cây liễu, vứt váy lụa trên xích đu dây, người thì lại vui vẻ nhảy múa…
Nhìn cảnh tượng như thế, làm sao một người bình thường như tôi có thể chịu đựng được chứ?
Tôi vừa nhìn thoáng qua đã bị những hình ảnh này hấp dẫn.
Trời đất ạ! Đây không phải là quá hấp dẫn sao?
Nhưng không đợi tôi kịp nhìn kỹ, thì phía sau lưng tôi đã vang lên một giọng nói tuy dịu dàng nhưng chứa đầy giận giữ:
“Tra nam chết tiệt, anh đang nhìn cái gì đấy?”
Giọng nói này đột nhiên vang lên, giống như một chậu nước lạnh tạt thẳng lên người tôi.
Tôi bị dọa giật mình, vội quay đầu lại nhìn.
Lại phát hiện ra, không biết từ khi nào Mộ Dung Ngôn đã đứng sau lưng tôi.
Lúc này mặt cô ấy tràn đầy sự tức giận, nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt kia như muốn băm vằm tôi ra.
Nhìn thấy điều này, tôi chợt tỏ ra xấu hổ:
“Cái đó, cái đó, Thi Muội à, đây là chuyện ngoài ý muốn, ngoài ý muốn thôi.”
Mộ Dung Ngôn trợn mắt, liếc xéo tôi một cái, sau đó lạnh lùng nói:
“Em lại thấy anh nhìn rất sảng khoái đấy? Có muốn đi vào xem một chút không?”
Tuy rằng nhìn Mộ Dung Ngôn có vẻ không tức giận, nhưng giọng điệu của cô ấy cao hơn bình thường.
Nhưng tôi đã cảm nhận được một luồng “sát khí” vô hình, tôi vô thức nuốt khan một cái.
“Sao làm thế được? Đây chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn thôi…”
Tôi vội vàng mở miệng giải thích.
Nhưng vào lúc này, sư phụ đứng bên cạnh lại đột nhiên ho khan một tiếng, sau đó đóng cánh cửa chạm ngọc lại.
Đồng thời, sư phụ còn nói: “Anh bạn trẻ à, bớt xem mấy thứ này đi.
Không tốt cho sự phát triển của cơ thể đâu! Nghe lời vợ con đi.”
Nói xong, sư phụ cũng đã đóng xong cánh cửa chạm ngọc nọ, ông nhìn Độc đạo trưởng, cười như không cười rồi bước sang một bên.
Nhưng chưa đi được hai bước, hai ông lão này đã phát ra một tiếng “Ô ô ô” quái dị, hiển nhiên là họ đang nín cười đến nghẹn rồi.
Mà Mộ Dung Ngôn lại khoanh tay nhìn tôi:
“Tra nam chết tiệt, vừa rồi anh còn phải nheo mắt nhìn, có vẻ mấy cô gái trong đó rất quyến rũ nhỉ?”
“Không, đều là son phấn tục tĩu mà thôi.
Chủ yếu là anh chỉ muốn xem xem trong đó có mấy món bảo vật chí âm hay không thôi, anh tuyệt đối không nhìn cô nào cả.”
Tôi bày ra dáng vẻ vô cùng đứng đắn.
Kỳ thật trong lòng Mộ Dung Ngôn vốn không hề tức giận, chẳng qua là vì vừa rồi tôi nhìn mấy cô nàng kia mê mẩn quá.
Tôi nhìn đến nỗi tròng mắt như sắp rơi ra ngoài rồi, cho nên cô ấy mới nổi cáu.
Rốt cuộc thì người nhìn chằm chằm mấy cô gái xinh đẹp kia cũng là bạn trai cô ấy.
Hơn nữa, quần áo của mấy cô nàng kia còn khá “mát mẻ”, khiến trong lòng cô ấy cảm thấy có chút khó chịu.
Cho dù là Mộ Dung Ngôn đã sống hơn 300 năm, cho dù hiện tại cô ấy đang là quỷ hồn.
Nhưng cô ấy vẫn là một cô gái, lại còn là một cô gái đang trong độ tuổi trưởng thành mà thôi…
Lúc này, nhìn thấy tôi bày ra dáng vẻ nghiêm túc mà nói chuyện với mình, Mộ Dung Ngôn cũng đã nguôi giận.
Cô ấy chỉ bĩu môi, rồi hung dữ nói với tôi một câu:
“Sau này mà anh dám nhìn lung tung, xem em có móc mắt anh ra không!”
Nói xong, cô nàng này còn hừ lạnh một tiếng rồi xoay người sang chỗ khác, hướng mặt về phía mấy con thú đá đặt trước cổng kia.
Chỉ để lại tôi với vẻ mặt ngơ ngác đang đứng tại chỗ, còn sư phụ và Độc đạo trưởng thì đã đi tới chỗ khác.
Bỗng nhiên âm thanh “ha ha ha” vang lên, họ thực sự đã không thể nhịn được cười nữa.
Tôi quay đầu nhìn lại, phát hiện hai ông lão này đang đứng nhìn tôi từ phía xa.
Tuy rằng hai người bọn họ cũng chưa từng kết hôn, những nhìn dáng vẻ của tôi và Mộ Dung Ngôn, trong lòng họ vừa thấy hạnh phúc lại vừa buồn cười.