Vừa dứt lời, lão Phong đã rút kiếm gỗ đào mà mình mang theo bên người, còn về phần chuôi bảo bao ngự tiền của lão Phong thì nó đã vô dụng rồi.
Cho nên ngay khi lão Phong vừa mới rút kiếm gỗ đào ra, Lão Tần Gia cũng vội vàng rút ra kiếm gỗ đào của mình và chuẩn bị nghênh địch.
Mặc dù trước mắt vẫn chưa rõ lý do, nhưng chúng tôi thân là người trừ tà, nếu chính mình đã gặp phải mấy thứ này thì tự nhiên là một cái cũng không giữ lại, đến một tên giết một tên.
Cho nên tôi cũng không chút do dự mà rút kiếm gỗ đào của mình ra, sau đó nói với hai cha con nhà họ Nhậm một câu: "Nhậm tiên sinh, tình hình đã có chút thay đổi, lát nữa hai người phải theo sát chúng tôi, tuyệt đối không được phép chạy lung tung.
Nếu không, chúng tôi khó có thể đảm bảo an toàn tính mạng cho hai người được!”
Nhậm tiên sinh và Nhậm Bảo cũng đã đứng dậy, sau khi lắng nghe xung quanh không ngừng truyền đến tiếng “chi chi” trầm thấp kia thì hai người họ cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
Mặc dù hai người họ không biết rõ hai chữ “Thi Yêu” nghe được từ trong miệng của chúng tôi là cái thứ gì, nhưng cũng biết những thứ đó là một số yêu vật mà bọn họ không thể trêu vào được.
Nếu không phối hợp với đám người chúng tôi, chẳng may không cẩn thận một cái thì có khả năng sẽ mất đi tính mạng, cho nên giờ này khắc này bọn họ cũng không dám chậm trễ chỉ gật đầu liên tục.
Còn tôi, sau khi ổn định được hai cha con nhà họ Nhậm thì lại lần nữa nói với mọi người một câu: “Chư vị, lát nữa mọi người nhất định phải cẩn thận một chút!”
Lão Tần Gia và lão Phong đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng rồi gật đầu, sau đó chỉ thấy con hồ ly nhỏ liếc mắt nhìn tôi một cái: “Tốt hơn hết là anh hãy chăm sóc bản thân cho thật tốt đi!”
Nói xong, hai tay của Tiểu Mỹ đã dùng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường mà nhanh chóng biến thành một đôi móng vuốt hồ ly sắc nhọn, thậm chí là ở phía đằng sau lưng của cô ấy còn nổi lên một cái đuôi to màu đỏ tươi.
Còn hai cha con nhà họ Nhậm mượn nhờ ánh sáng của đống lửa, thấy được cảnh tượng này thì toàn thân phát run, trên gương mặt cũng lập tức lộ ra căng thẳng và khủng hoảng.
Mà ngay trong cái nháy mắt này, trong bụi cây ở phía bên trái của chúng tôi đột nhiên truyền đến từng đợt âm thanh ồn ào.
Ngay sau đó, chỉ nghe “Vèo” một tiếng”, một con quái vật với móng vuốt màu đỏ đột nhiên lao ra khỏi bụi rậm và bay lên cao.
Ngay khi nó vừa xuất hiện thì đôi mắt đỏ như máu của nó đã trừng lớn giống như muốn lòi ra ngoài vậy.
Sau đó chỉ nghe nó phát ra một tiếng “A” gầm gừ và một mùi máu tanh xộc thẳng vào mặt chúng tôi, miệng của nó chợt mở to và để lộ ra hàm răng sắc bén giống như lưỡi cưa, cuối cùng là lao thẳng về phía trước, mà khoảng cách gần nó nhất chính là tôi…
*****
Ngay tại thời khắc này, mọi người đều cảm thấy rất khẩn trương, nhưng không có ai ngờ tới cái con Thi Yêu nhỏ này lại tới nhanh như thế.
Ngay tại khoảng khắc mà nó lao ra khỏi bụi cây, cho dù là tôi cũng không kịp phản ứng.
Chờ đến lúc tôi quay đầu lại thì đã nhìn thấy con Thi Yêu màu đỏ kia đã mở cái miệng lớn đầy máu cực kỳ không cân xứng với cái đầu của nó.
Sau đó trong cái miệng đầy răng nanh đó còn phát ra tiếng “Ô ô ô” gầm nhẹ và hướng về phía cổ của tôi mà cắn xuống.
Mẹ nó, chẳng may bị những chiếc răng nanh sắc nhọn cùng với một cái miệng to đầy máu đó cắn trúng cổ thì liệu bản thân tôi còn có cơ hội sống sót hay không?
Cho nên tôi theo bản năng né sang một bên, nhưng tốc độ của đối phương nhanh đến mức không hợp thói thường.
Hơn nữa khoảng cách giữa chúng tôi lại quá gần, cho dù lúc này tôi kịp phản ứng lại, cộng thêm bản thân có tu vi Đạo Quân trung kỳ thì lúc này cũng khó có thể tránh thoát được.
Bởi vì đối phương đến quá bất ngờ và khoảng cách cũng gần đến mức khiến bản thân tôi khó có thể né tránh và ra đòn tấn công hiệu quả.
Cho nên thân thể của tôi đã lập tức căng cứng và phía sau lưng đã phát lạnh, nhất thời trong lòng cũng dâng lên một nổi sợ hãi không thể giải thích được thổi quét qua toàn thân.
Trong lòng thầm nói không xong, nhưng tôi cũng lập tức thúc giục Hỏa Thiên khí muốn đánh văng nó ra.
Nhưng trong nháy mắt này, mặc dù ngày thường Hồ Mỹ luôn nhìn tôi không vừa mắt, nhưng lúc này cô ấy lại đột nhiên khẽ kêu lên một tiếng: “Chết đi!"
Lời còn chưa dứt, yêu khí của Hồ Mỹ đã phóng thích ra toàn thân, đồng thời chỉ nhìn thấy một cái đuôi lớn màu đỏ đột nhiên quét từ phía bên cạnh tới.
Sau đó chỉ nghe “Phanh” một tiếng, cái đuôi lớn kia đã không nghiêng không lệch mà quất thẳng vào người của con Thi Yêu màu đỏ như máu kia.
Ngay tại giờ phút này, cái đuôi của hồ ly nhỏ Hồ Mỹ giống như một chiếc búa nặng ngàn cân.
Mặc dù tốc độ của con Thi Yêu kia rất nhanh, nhưng vóc dáng của nó lại rất nhỏ, cho nên làm sao mà nó có thể chịu được tác động lớn như vậy?
Chỉ bằng một đòn này đã khiến cho thân thể của nó lập tức bị biến dạng, thậm chí ở trong miệng còn phát ra một tiếng hét thảm “Ngao”, thân hình của nó cũng trực tiếp bị quét té xuống mặt đất, suýt chút nữa là đã từ một kẻ sống sờ sờ mà bị đánh chết tươi rồi.