Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1571

Chương 1571 Chương 1571

Bọn họ cũng có một số dự án nhỏ muốn trực tiếp hợp tác với Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên nghe vậy thì trong lòng mừng rỡ,, dự án nhỏ ở trong mắt người ta chính là đơn đặt hàng cực kỳ lớn ở trong mắt của gia đình bọn họ.

Bữa tiệc lần này, anh ta đến đây thay cho cha của mình, nhưng ai biết là với sự giúp đỡ của tôi, anh chàng Long Ngạo Thiên này đã trực tiếp có được bốn năm cái dự án hợp tác.

Một trong số đó còn là một dự án khách sạn quốc tế được tập đoàn Triệu thị tiến hành, dự án này được kết nối trực tiếp với bên quốc tế, dự án to lớn này đã khiến Long Ngạo Thiên không kịp phản ứng lại trong một thời gian dài.

Chờ đến khi trở lại tập đoàn, anh ta chắc chắn sẽ được hội đồng quản trị tán thành và được cha của anh ta khen ngợi…

Mà anh chàng này cũng rất biết ơn tôi, đến nỗi muốn quỳ xuống đất và gọi tôi một tiếng cha ruột.

Thời gian còn lại thuộc về công việc kinh doanh hợp tác giữa đám người bọn họ.

Chẳng mấy chốc bữa tiệc tối cũng đã bắt đầu.

Có nhân viên công tác tại hội trường cũng đã bắt đầu đi mời những vị khách quý ở nơi này đến địa điểm tổ chức tiệc, mà chúng tôi cũng lục tục đi theo qua đó.

Địa điểm tổ chức tiệc rất phong cách, có dàn nhạc chuyên dụng và một số nghệ sĩ đến biểu diễn.

Sau lời phát biểu khai mạc của tổng giám đốc điều hành doanh nghiệp, cuối cùng thì bữa tiệc cũng bắt đầu.

Đồ ăn phương Tây, mỗi người một miếng bít tết và một ít trái cây gì đó.

Thực ra thì tôi không quá thích dùng dụng cụ bằng dao lắm, nhưng trong tình huống này, tôi cũng chỉ có thể cầm lấy dao nhỏ ở đằng kia mà giày vò khốn khổ.

Tiểu Mạn thấy vậy, thì bật cười: “Nguyên Bảo, nếu cậu không thích cắt ra ăn thì cứ cầm lên cắn là được! Dù sao thì tớ cũng sẽ không cười nhạo cậu đâu…”

********

Sau khi bị Tiểu Mạn cười nhạo một trận, tôi có chút bất đắc dĩ mà cười khổ một chút nhưng cũng không nói chuyện mà tiếp tục ở đằng kia cắt và cắt.

Theo lưu trình của bữa tiệc, sau bữa ăn sẽ có một cái vũ hội.

Buổi vũ hội sẽ kéo dài khoảng hai giờ, trong lúc đó sẽ có các họa sĩ vẽ tranh tại chỗ.

Sau màn khiêu vũ sẽ có cuộc đấu giá từ thiện, thời gian dự kiến sẽ kéo dài từ bốn mươi phút đến một giờ, sau khi tất cả các tiết mục hoàn tất, thời gian dự kiến kết thúc là vào khoảng 22 giờ.

Đối với thời gian kết thúc bữa tiệc tôi khá là hài lòng.

Sau khi bữa tiệc tối kết thúc, vừa lúc có thể đi dạo trên đường Phượng Hoàng vài vòng, cho nên phần lớn tâm tư của tôi đều hướng về sự kiện xe tang ở trên đường Phượng Hoàng vào ban đêm.

Sau khi ăn hơi no, những doanh nhân này bắt đầu nói chuyện trên trời dưới đất, mà tôi cũng không nói được lời nào nên đã đi ra ngoài hút vài điếu thuốc.

Ước chừng đợi khoảng mười phút, tôi đã bị một người nào đó vỗ nhẹ từ phía sau, quay đầu nhìn lại thì thấy đó là Tiểu Mạn.

Tiểu Mạn thấy tôi im lặng hút thuốc một mình như thế cũng đi ra ban công, sau đó nhìn bầu trời đầy sao ở nơi xa rồi nói: “Cuộc sống của tớ khá nhàm chán phải không?”

Giọng điệu của Tiểu Mạn có hơi phiền muộn, nhưng lại giống như là một câu cảm thán.

Tôi dập tàn thuốc rồi lên tiếng: “Thật ra chúng ta đều giống nhau, chỉ là công việc mà chúng ta làm thì khác nhau mà thôi!”

“Vậy nên! Tối nay cậu phải đưa tớ đi cùng. Cho dù có nguy hiểm đến đâu, tớ cũng muốn trải nghiệm công việc của cậu.” Tiểu Mạn đột nhiên quay đầu lại nói với tôi một câu.

Rõ ràng là Tiểu Mạn đã nhìn ra trong đầu của tôi đang suy nghĩ cái gì, đồng thời cô ấy cũng biết tâm tư của tôi hoàn toàn không đặt ở nơi này.

Dự án kinh doanh gì đó, những dự án hợp tác trị giá mấy trăm mấy ngàn vạn nào đó, bản thân tôi hoàn toàn không có bất cứ sự hứng thú nào.

Tôi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Mạn, trong lòng cũng không biết như thế nào tựa như ma xui quỷ khiến mà lập tức đồng ý luôn.

"Được! Nhưng cậu đừng cảm thấy sợ đấy!" Ngay lúc tôi nói ra những lời này, bản thân lại cảm thấy có chút hối hận.

Tôi thực sự rất muốn tự tát chết chính mình, bản thân là đi bắt quỷ và đó có thể là một xe quỷ, vạn nhất xảy ra sai lầm thì sao?

Nhưng Tiểu Mạn nghe xong lời này dường như rất vui vẻ: “Thật tốt quá, Đinh Nguyên Bảo, buổi khiêu vũ sắp bắt đầu. Việc tập khiêu vũ của cậu thế nào rồi?"

Vừa nghe đến đây, tôi đã lập tức cảm thấy đầu có chút to ra. Còn thế nào, tôi xem cũng xem không hiểu, chỉ nhảy lung tung một cách mù quáng.

Tiểu Mạn thấy tôi im lặng nhưng vẫn mỉm cười nói: “Nhưng không sao, tớ có thể hướng dẫn cho cậu!”

Nói xong, cô ấy đã nắm tay tôi đi lên tầng ba. Tầng ba là đại sảnh của vũ hội, hiện tại đã có người đang khiêu vũ rồi, nhưng tất cả đều là khiêu vũ hữu nghị, tiết tấu là loại có nhịp độ chậm hơn, thuận tiện cho việc nói chuyện yêu đương.

Sau đó là một vài nghệ sĩ cello đang kéo đàn. Tiểu Mạn vừa kéo tôi lên sàn nhảy là đã mở miệng nói với tôi: “Ôm tớ đi!”

“Hả…”

“Hả cái gì, ôm tớ!”

Tiểu Mạn không chút kiêng kỵ mà kéo tay tôi đặt lên eo của cô ấy…

Tôi hơi máy móc nhưng vẫn làm theo, Tiểu Mạn thấy bộ dáng vụng về của tôi như thế thì tiếp tục mở miệng nói: “Nghe theo khẩu lệnh của tớ và làm theo tớ là được!”

Bình Luận (0)
Comment