Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1638

Chương 1638 Chương 1638

Mới vừa nhìn cảnh này, bốn phía xung quanh bỗng lại có giọng nói vang lên:

“Nơi này là một nơi chưa từng ai đặt chân tới, cũng là nơi cấm người sống lại gần.

Tên của nơi này là hoa viên Huyết sắc, truyền thuyết kể rằng, nơi đây có rất nhiều báu vật.

Trong khu vườn này có những loại quả thần, có tác dụng kéo dài tuổi thọ.

Rất nhiều nhà thám hiểm đã đến đây với hy vọng lấy được kho báu và ăn được trái cây thần kéo dài tuổi thọ trong khu vườn này.

Chỉ tiếc là, chưa có một nhà thám hiểm nào có thể thành công.

Bởi vì, trong vườn hoa này có một người bảo vệ, cô ta sẽ giết chết hết thảy những kẻ xâm nhập một cách vô tình, lấy máu thịt của họ để làm phân bón cho hoa cỏ ở đây.

Xương cốt của những nhà thám hiểm kia sẽ biến thành kệ, linh hồn thì mãi mãi bị nhốt lại trong vườn hoa này…”

Cũng giống như hai chủ đề trước đó, đây hẳn là nội dung của một câu chuyện xưa.

Mặc dù cô ả thiết kế kia có chút khác người, nhưng nhà quỷ do ả ta thiết kế ra thật đúng là không tồi.

Chỉ tiếc là chúng tôi chẳng có tâm trạng nào để trải nghiệm ngôi nhà quỷ này, chỉ một lòng muốn tìm được người thiết kế kia.

Sau khi nghe xong câu chuyện kia, Tống Sơn Hà còn tùy tiện mắng vài câu, trông anh ta rất ngốc nghếch.

Sau đó anh ta bước về trước, chúng tôi đi ngay theo sau.

Ngay khi bước vào vườn, tôi đã cảm nhận được một cỗ áp lực mạnh mẽ.

Và trên mặt đất, xuất hiện rất, rất nhiều xương cốt người.

Sau khi nhận dạng, những bộ xương cốt này, đều là xương của người thật.

Hơn nữa, ngoại trừ cảm giác áp lực mà chúng tôi đã cảm nhận được…

Ở đây, chúng tôi còn cảm nhận được cả yêu khí, tuy rất nhạt nhưng tôi khẳng định đây chính là yêu khí.

Đột nhiên, xung quanh xuất hiện một trận gió lạnh.

Cây cối bắt đầu rung chuyển và phát ra âm thanh “xì xào”.

Không đợi chúng tôi kịp phản ứng lại, chỉ kịp nghe “bang” một tiếng, một cây dây leo dài màu đen đột nhiên xuất hiện từ không trung và vươn dài về phía chúng tôi.

Trong lòng tôi chợt thấy căng thẳng, vội vàng nói:

“Mau tránh ra!”

Mọi người đều là những người ưu tú trong thế trẻ của nghề trừ tà, sau khi lời nhắc nhở của tôi vang lên, tất cả đều nhanh chóng né sang một bên.

Thân của cây dây leo lao thẳng về phía vị trí chúng tôi đã từng đứng trước đó, tạo nên một tiếng “bùm bụp”, một vài nhánh cây to bằng cánh tay lập tức bị đứt đoạn.

Có thể thấy được, một roi này có uy lực cực lớn, nếu bị thân dây leo vừa rồi đập trúng người, xương cốt tất sẽ bị vỡ vụn.

Sau khi thân dây leo vươn dài ra, nó lại nhanh chóng co lại, giống như là một vật sống.

Chúng tôi còn chưa kịp lấy hơi, dây leo bốn phía xung quanh chúng tôi đột nhiên mọc dài ra.

Dưới ánh trăng máu, chúng tựa như xúc tu của bạch tuộc, không ngừng quất mạnh xuống nền đất.

Chỉ nghe những âm thanh “Bạch bạch bạch” như xé toạc cả không khí, mỗi lần vang lên đều không có dấu hiệu báo trước.

Hơn nữa, mỗi một lần quất xuống đều rất mạnh mẽ.

Mấy người chúng tôi thấy thế, trong lúc nhất thời đều có chút hoảng loạn, không ngừng né tránh.

Ai nấy đều kinh ngạc không thôi:

“Đây là cái gì?”

“Nguy hiểm thật, suýt chút nữa đã bị nó quất trúng rôi.”

“Mọi người cẩn thận, mau tránh ra.”

“…”

Mọi người đều hoảng loạn, thậm chí cơ thể còn chưa kịp đứng vững, chứ đừng nói đến chuyện nhìn rõ được thứ kia là gì.

Chỉ biết được rằng thứ này giống thân dây leo, màu đỏ sậm, có rất nhiều gai.

Đúng lúc tôi chớp thời cơ để né đòn…

Rồi bất thình lình rút Linh Đao vẫn đeo bên hông ra.

Ngay lúc né được một thân dây leo dài, tôi đã lập tức vung dao, chém xuống.

Linh Đao này sắc bén dị thường, còn có thể hút được linh lực của những vật khác.

Nên khi một dao này chém xuống, thân dây leo kia nháy mắt đã bị chặt đứt.

Ngay vào lúc thân dây leo bị tôi chặt đứt, ở chỗ sâu nhất trong vườn hoa xuất hiện động tĩnh.

Một tiếng hét chói tai bỗng nhiên truyền ra: “A!”

Sau đó, chúng tôi nhìn thấy thân dây leo bị chặt đứt chỉ còn một nửa nhanh chóng rút về đằng sau.

Lúc này trông nó chẳng khác nào một con rắn, không ngừng quay cuồng trên mặt đất, thậm chí còn chảy ra một chất lỏng màu đỏ tươi như máu…

******

Những thân dây leo màu đỏ sẫm kia vậy mà có thể chuyển động được, trông giống như một vật sống vậy.

Nhìn thấy một màn như vậy, cả người tôi đều run lên một chút.

Tôi tự lẩm bẩm trong miệng:

“Đây, đây là yêu quái!”

Tôi vừa dứt lời, ở chỗ sâu nhất bên trong vườn hoa liền truyền đến một giọng nói trầm thấp, khàn khàn và mơ hồ.

“Những kẻ xâm nhập đáng chết, chúng mày đều phải trở thành phân bón cho cây cỏ nơi này!”

Vừa dứt lời, xung quanh vườn hoa bắt đầu xuất hiện dị biến.

Những tiếng “Vèo vèo vèo” vang lên, những thân dây leo màu đỏ sẫm lại vươn lên, hòng lôi chúng tôi về phía gốc cây.

Trong lòng tôi không khỏi trầm xuống, vang lên “Lộp bộp”.

Cô ả thiết kế đáng chết kia đã cố tình lợi dụng tên tuổi của nhà quỷ.

Sau đó làm ra quỷ khôi, lại còn nuôi dưỡng con yêu quái dây leo này trong nhà quỷ.

Ả ta muốn làm cái gì đây?

Để thỏa mãn ham muốn giết người của bản thân ư?

Trong lúc nhất thời, tôi chỉ cảm thấy cô ả thiết kế nên nhà quỷ này thật biến thái.

Nhưng lúc này, không có nhiều thời gian cho tôi suy nghĩ, những thân dây leo màu đỏ kia càng ngày càng tới gần tôi rồi.

Tôi vội vàng hô to một tiếng:

“Mọi người mau tiến vào bên trong, đây chính là một con yêu quái thực vật…”

Tôi vừa dứt lời, thằng nhãi Tống Sơn Hà vẫn cố “đốp” lại tôi một câu:

Bình Luận (0)
Comment