Người bình thường chỉ cần nhìn thấy một lần đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
Hơn nữa, chỉ riêng hai chiếc răng nanh thò ra khỏi hai bên khoé miệng cũng phải dài tới 30 – 40 cm rồi, vô cùng đáng sợ.
Mẹ nó! Hình thể thế này, vừa trông thấy đã không còn ý chí chiến đấu rồi.
Nhưng Phong ca không quan tâm tới vấn đề này, chỉ cười lạnh:
“Mẹ nó, lại còn có ba mắt nữa, có thấy phiền hay không thế.
Đừng nói là mày còn chưa đạt tới cảnh giới Đạo Vương, cho dù yêu lực của mày đã đạt tới cảnh giới Đạo Vương thì đã sao?
Ở trước mặt ông đây, mày vẫn chỉ là một con heo mà thôi.”
Nghe Phong ca nói như thế, tôi sửng sốt một chút.
Con Heo Yêu này còn chưa đạt tới cảnh giới Đạo Vương sao?
Nhưng tôi còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, Phong ca đã ra tay.
Phong ca đối đầu trực diện với Heo Yêu, ngay lúc vừa tới gần tên heo này, anh ta đã đột nhiên giáng một quyền.
“Oanh” một tiếng, âm lực bùng nổ, yêu lực phóng ra.
Một quyền này của Phong ca đánh thẳng lên trán của Heo Yêu.
Chỉ kịp nghe tên Heo Yêu kia hét lên như heo bị chọc tiết, đầu của Heo Yêu trực tiếp bị đập lõm xuống một chỗ.
Một con heo rừng cao gần hai mét, ngã phịch xuống đất tạo thành một tiếng “phanh” lớn.
Phong ca thế mà, thế mà chỉ cần dùng một chiêu đã giết được địch.
Mẹ kiếp, sức mạnh này cũng quá kinh người rồi.
Ngay sau đó, tôi liền nhìn thấy toàn thân con heo rừng kia run lên từng đợt.
Trong miệng Heo Yêu bắt đầu sủi bọt mép, yêu lực trên người nó bắt đầu tiêu tán.
Phong ca đứng trước mặt Heo Yêu, khinh thường đạp nó một cái:
“Mẹ nó, thời buổi này, đến cả một con heo rừng cũng dám làm càn như vậy.”
Nói xong, anh ta quay đầu lại, nhìn lướt qua mấy người chúng tôi một lượt.
Kết quả thấy Tống Sơn Hà đang xem đến ngẩn người, vẻ mặt khiếp sợ, còn hơi dại ra.
Từ Lâm Tĩnh cũng nhìn Phong ca với vẻ mặt rất hâm mộ, tôi và Dương Tuyết đều đang vui mừng.
Thấy Phong ca quay lại, hai chúng tôi cùng hô một tiếng: “Phong ca”.
Phong ca gật đầu với hai người chúng tôi, không nói gì nhiều.
Chỉ là quay đầu nhìn về phía Phong Tuyết Hàn, nói:
“Thằng rác rưởi kia, thấy chưa? Đây mới là thực lực!”
Lão Phong không đáp lời, chỉ trợn mắt một cái.
Bởi vì lão Phong đã bị Phong ca châm chọc không phải một lần hai lần, cũng không phải trong một hai năm, mà đã được mười mấy năm rồi.
Cho nên, lão Phong đã sớm tạo thành thói quen, căn bản không thèm để ý tới anh ta.
Suy cho cùng thì hai người họ cũng là anh em, song sinh nhất thể (hai hồn cùng dùng chung một cơ thể).
Phong ca ngoại trừ châm chọc đôi ba câu, cũng không thể làm được gì khác.
Nói xong, Phong ca chán nản duỗi người.
Sau đó, anh ta hóa thành một bóng hình, quay trở lại trong cơ thể của lão Phong.
Lúc này, Tống Sơn Hà mới kịp phản ứng lại, kinh ngạc lên tiếng:
“Mạnh, mạnh ghê!”
Phong ca đi rồi, tôi cũng đi tới trước mặt Heo Yêu.
Nó vẫn còn sót lại chút hơi tàn, nhưng hiển nhiên cũng cách cái chết không xa.
Tôi nhìn nó không chớp mắt, trực tiếp nói:
“Heo Yêu, nói cho tao biết, có phải Ngô Hưng Long đã thật sự bị bắt vào trong thung lũng Hắc Ám hay không?”
Heo Yêu vẫn cố gắng “kiêu ngạo” nói hai câu:
“Đúng vậy, đúng vậy. Nhưng, nhưng các người chỉ cần, chỉ cần đi vào, đều, đều sẽ, sẽ chết…”
Nói xong, Heo Yêu cũng tắt thở.
Hai mắt nó đục dần đi, yêu khí toàn thân cũng tiêu tán không còn chút gì.
Ngay sau đó, một tên Heo Yêu vốn dĩ cao lớn hơn bốn mét chợt thay đổi.
Ánh sáng đen chợt lóe, thân heo kia biến thành một con heo già chỉ còn khoảng hai mét.
Hiển nhiên, đây mới là bản thể của nó.
Một tên Heo Yêu cường đại có tu vi đạt tới cảnh giới Đạo Vương, cuối cùng cũng chết ở nơi này.
Hơn nữa còn bị Phong ca dùng một quyền đập chết, rất ấm ức…
*****
Heo Yêu đã bị giết chết, hiện đang nằm lặng lẽ trước mặt chúng tôi.
Lúc này Tiểu Mỹ đã hoá ra một đôi móng vuốt hồ ly, trực tiếp xé rách bụng của Heo Yêu.
Chúng tôi thấy Hồ Mỹ hành động như thế, còn tưởng rằng do cô ấy đang đói bụng, trước đó vẫn ăn chưa no.
Hiện tại cô ấy muốn ăn một chút máu thịt của Heo Yêu để lấp đầy bụng.
Kết quả lại ngoài ý muốn, sau khi Tiểu Mỹ lục lọi bụng của Heo Yêu vài lần…
Từ trong bụng của Heo Yêu, cô ấy móc ra một viên ngọc màu xanh lá cây dính đầy máu, trong rất quỷ dị.
Nhìn thấy viên ngọc này, con ngươi của tất cả mọi người đều không ngừng dãn ra.
Sắc mặt chúng tôi khẽ biến, trong phút chốc đã hiểu ra Tiểu Mỹ đang làm gì.
Không phải cô ấy muốn ăn máu thịt của Heo Yêu kia, mà là muốn lấy được nội đan của Heo Yêu.
Heo Yêu đã đạt tới cảnh giới Đạo Vương, nên ít nhất cũng phải có vài trăm năm đạo hạnh.
Với đạo hạnh như vậy, nhất định là nó đã có yêu đan (nội đan của yêu quái).
Đây chính là nguồn gốc của yêu lực.
Tiểu Mỹ cũng là yêu quái, nếu cô ấy ăn được thứ này, bản thân sẽ hấp thụ được yêu lực của Heo Yêu, tu vi sẽ trực tiếp tăng lên.
Mà tên Heo Yêu đã có mấy trăm năm tu vi này, hôm nay lại xem như thất bại trong gang tấc, lại còn mất cả tính mạng.
Sau khi Hồ Mỹ lấy yêu đan ra, không hề có chút do dự nào.
Bởi vì thứ này sẽ tự động tiêu tan theo thời gian.
Hồ Mỹ cầm yêu đan, nhìn qua vài lần, rồi nuốt chửng trong một ngụm.
Rồi sau đó, cô ấy ngồi xếp bằng bên cạnh xác Heo Yêu.
Hồ Mỹ bắt đầu vận khí hấp thụ, tiêu hoá yêu nguyên từ yêu đan của Heo Yêu.
Mọi người chỉ nhìn cô ấy vài lần, rồi cũng không để ý tới nữa.