Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1664

Chương 1664 Chương 1664

Lão Phong khẽ gật đầu:

“Đúng vậy!

Cũng không biết có thể hoàn thành được nhiệm vụ của Đạo Minh, và cứu được hai người Thiên Cơ Tử cùng Ngô Hưng Long ra hay không.”

Nghe đến đó, tôi không nói gì nữa.

Nói thật, bản thân tôi cũng chẳng có mấy tự tin.

Muốn thâm nhập được vào trong thung lũng, còn cứu được hai người sống sờ sờ ra ngoài, chỉ nghĩ thôi đã thấy khó khăn rồi.

Chuyện này nguy hiểm đến mức nào chứ?

Một khi có chuyện gì xảy ra, tất cả chúng tôi đều sẽ phải bỏ mình lại thung lũng, không ai có thể trốn thoát được.

Tôi vừa mới nghĩ đến đây, Tiểu Mỹ đang canh gác gần đó đột nhiên giật giật mũi vài lần.

Rồi vội quay lại nói:

“Có người lạ đang tới gần, mọi người mau trốn đi!”

Giọng của cô ấy không lớn, nhưng tất cả chúng tôi đều nghe thấy rõ ràng.

Tôi và lão Phong cùng nhăn mày lại, vội vàng dập tắt điếu thuốc trong tay.

Từ Lâm Tĩnh cùng Dương Tuyết đang nhóm bếp cũng nhanh chóng dập lửa, sau đó dùng đất đá bên cạnh che đống lửa lại.

Tống Sơn Hà đang nhắm mắt nghỉ ngơi cũng nhảy dựng lên.

Sau đó, anh ta chộp lấy túi đồ cạnh người, rút thẳng về khu rừng cạnh đó.

Tốc độ của mọi người rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, chúng tôi đã trốn vào bụi rậm ở khu rừng gần đó.

Chúng tôi nằm im trong bụi rậm, không dám động đậy.

Bởi vì đã có bùa bế khí hỗ trợ, cho nên chúng tôi cũng không sợ đối phương nhận ra hơi thở của mình.

Chỉ trong chốc lát, chúng tôi liền nhìn thấy bốn năm bóng người mặc áo choàng đen bước ra khỏi khu rừng cách đó không xa...

******

Khi nhìn thấy vài bóng người mặc đồ đen, tất cả chúng tôi đều trở nên cảnh giác, nhìn chằm chằm vào đối phương.

Sau khi bốn người kia rời khỏi khu rừng, cũng không phát hiện ra sự tồn tại của chúng tôi.

Chúng đi thẳng đến nơi chúng tôi đã nghỉ ngơi trước đó.

Lúc này, sắc trời bắt đầu tối, nhưng chúng tôi lại có thể nhìn thấy rõ ràng.

Trên bộ quần áo màu đen mà những người đó đang mặc đều có những hoa văn đặc biệt của phái Mắt Quỷ.

Nhưng hoa văn này đối với tôi mà nói, vô cùng quen thuộc, đây đúng là dấu hiệu đặc biệt của đám Mắt Quỷ.

Tất cả những người này đều là yêu đạo thuộc phái Mắt Quỷ.

Khi bọn chúng tới gần, chúng tôi có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của chúng.

Có tổng cộng năm người, ba nam, hai nữ.

Đám yêu đạo Mắt Quỷ này giống như một tiểu đội tuần tra.

Sau khi chúng đến nơi chúng tôi nghỉ ngơi trước đó, một tên yêu đạo trung niên, hẳn là tên dẫn đầu, phất phất tay, rồi nói:

“Mọi người ngồi xuống đi! Tối nay chúng ta sẽ qua đêm ở đây!”

Tên yêu đạo trung niên vừa dứt lời, một người đàn ông trẻ tuổi trong đám người còn lại liền nói:

“Đội tưởng, chúng ta đã ở nơi rừng sâu núi thẳm này hơn nửa năm rồi, đến bao giờ mới có thể quay trở lại thành phố?”

Người nọ vừa dứt lời, một nữ yêu đạo cũng oán giận lên tiếng:

“Đúng vậy đó đội trưởng, tiểu đội chúng ta cũng đang làm công việc tuần tra mệt mỏi nhất. Ngài nhìn đi, da tôi đã bị phơi đen cả rồi!”

Tên đội trưởng kia thở dài:

“Ai! Cái này tôi cũng đâu có cách nào khác đâu!

Ai bảo cứ điểm tại núi Lang Nha của chúng ta đã bị phá huỷ rồi chứ.

Hiện tại, mấy người chúng ta cũng chỉ có thể đi ăn nhờ ở đậu.

Chúng ta chỉ cần chờ bên thiếu chủ sắp xếp thôi.

Quỷ Tam Nguyên đại nhân cùng Mỹ Nhân Di đại nhân sẽ tới đưa chúng ta đi!

Mà theo nguồn tin đáng tin cậy tôi có được, cứ điểm mới của chúng ta sẽ được đặt trong thành phố…”

Lời này vừa nói ra, bốn tên yêu đạo còn lại lập tức hưng phấn hẳn lên.

“Đội trưởng, lời ngài nói có phải là thật không?”

“Đúng đó, đội trưởng, chúng ta thực sự có thể quay trở lại thành phố sao?”

“…”

Tên yêu đạo được gọi là đội trưởng gật đầu:

“Điều đó chắc chắn là sự thật. Dù sao thì mọi người đều biết lai lịch của thiếu chủ rồi phải không?”

“Cái này thì đương nhiên là tôi biết, tôi nghe nói cha nuôi của thiếu chủ - trưởng lão Dương Khải Lân, đã được giáo chủ coi trọng, còn sắp được thăng lên làm phó giáo chủ đấy!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Tôi cũng nghe nói, một khi cha nuôi của thiếu chủ trở thành phó giáo chủ, chúng ta đều có thể đi theo ngài ấy hưởng phúc.”

“…”

Đám yêu đạo này cứ anh một tiếng, tôi một tiếng, rất ầm ĩ. Nhưng qua câu chuyện của bọn chúng, tôi lại lọc được vài tin tức.

Một đám này chính là đám yêu đạo còn sót lại sau trận chiến tiêu diệt cứ điểm Mắt Quỷ trên núi Lang Nha.

Sau khi bọn chúng mất cứ điểm, liền đi tới thung lũng Hắc Ám.

Mà ở nơi này, có vẻ mấy tên này không được yêu thích cho lắm, địa vị cũng chẳng cao.

Chỉ có thể nhận được công việc tuần tra vất vả nhất.

Hơn nữa, thông qua cuộc đối thoại của bọn chúng, bình thường, chúng phải tuần tra hai ngày thì mới được nghỉ ngơi một ngày.

Trừ điều này ra, người lãnh đạo trực tiếp của chúng hẳn chính là người bạn học cũ Trương Tử Đào của tôi.

Còn về người cha nuôi Dương Khải Lân của Trương Tử Đào, tôi đã nghe nói đến từ lâu.

Tôi cũng biết ông ta là một trưởng lão trong tà giáo Mắt Quỷ, có quyền lực không nhỏ.

Nhưng không ngờ tới, cha nuôi của Trương Tử Đào đã sắp được thăng lên làm phó giáo chủ rồi.

Tương lai sau này, e là Trương Tử Đào sẽ càng trở nên càn rỡ hơn.

Nhưng tôi vừa kịp nghĩ tới đây, lão Phong ở bên cạnh đã đột nhiên lên tiếng:

“Bọn chúng cũng chỉ có năm người, chúng ta dứt khoát phục kích bọn chúng đi.

Cướp quần áo của chúng, điều này sẽ giúp chúng ta đi đường tiện hơn nhiều!”

Vừa nghe lão Phong nói ra lời này, tôi cảm thấy rất có lý.

Bình Luận (0)
Comment